Thanh Xuân (Image) BTS
Chương 5: Park JiMin
Bạn và JiMin là đôi bạn thanh mai trúc mã, lại ngay cạnh nhà nhau, nên từ nhỏ, có chuyện gì lại kể nhau đầu tiên Vì thế, nó và bạn rất hiểu nhau
Khi bạn học năm 2 cấp 3 bạn thích một bạn lớp bên vô cùng đẹp trai tên TaeHyung; vừa soái ca, quyến rũ, vừa học giỏi lại đáng yêu, hài hước hết mức, ai cũng yêu quý.
Tên JiMin ở cùng lớp TaeHyung biết chuyện liền phi vội sang
Tên JiMin ở cùng lớp TaeHyung biết chuyện liền phi vội sang
-Mày thích thằng đấy thật à
-Ừ- Bạn gật đầu chắc nịch
-Ôi trời- Nó ôm đầu- Não mày cấu tạo bằng gì vậy T/b? Đằng sau mĩ nam đẹp trai thân thiện là một đứa trẻ lên ba đó…
Bạn nghe JiMin kể nhiều về cậu bạn này ; và chi tiết bạn để ý nhất chính là:TaeHyung hình như không có hứng thú với… con gái. Tuy vậy, tình yêu không có rào cản, bạn gạt lời JiMin ra một bên và tiếp tục mối tình. JiMin chỉ biết buồn buồn thở dài. Đến lạ
Thích thầm chàng trai này gần hai năm, bạn quyết định chọn 1 tuần trước ngày tốt nghiệp để tỏ tình. Ngày ấy là ngày vô cùng đẹp, lại có hoa đào nở vô cùng lãng mạn, quả là thời gian thích hợp để nói lời yêu thương. Bạn dụ dỗ tên JiMin như dụ mèo gọi anh chàng đó ra vườn sau.
Bạn đứng dưới gốc cây hoa anh đào đợi cậu. Mãi TaeHyung mới ra tới nơi
-M…Mình xin lỗi, mình ra muộn quá
-U… Ừ- Bạn bắt đầu thấy bối rối
-Bạn gọi mình có việc gì sao?
-M… Mình muốn hỏi bạn một chuyện- Bạn nói thẳng vào vấn đề chính- B..Bạn…c…có bạn gái chưa
TaeHyung bất động một lúc và trả lời
-M…Mình chưa- Nói đến đây, lòng bạn như hạnh phúc vô cùng, rồi cậu nói tiếp- Nhưng mình có bạn trai rồi….
TaeHyung gãi đầu, đỏ ửng mặt lên. Vừa lúc đó có em JungKook (bé thỏ khối dưới được các noona chúng tôi cưng hết mực) đi tới rồi ôm lấy TaeHyung
-Tae~ Sao làm chi mà chạy vội dữ?
-A… À không có gì- Cậu ấp úng, rồi quay ra bảo bạn- Xin lỗi T/b nếu không có gì thì mình đi trước
Nói xong, hai bạn này quay lưng đi thẳng. Không cần phải hỏi cùng biết lòng bạn đang nổi dông tố. Về lớp, giờ chẳng có ai, bạn gục mặt xuống, khóc sướt mướt. Tên JiMin kia tạt qua lớp, thấy bạn vậy chỉ biết ngồi xuống, cười lớn đùa
-Thất tình rồi ~ Bêuuuu
-…
-Mày bị từ chối hở- Nó bắt đầu an ủi
-H…Hức… Tao có biết đâu…
-Tao đã bảo mày rồi,nó không hứng thú với con gái mà
-Hu hu… Đời chẳng thương tao hết, chắc tao xấu quá nên thế. Lớn lên chắc tao ế, chẳng ai nuôi
-Đời không thương mày nhưng tao sẽ thương mày. Thương mày cả đời, nuôi mày và yêu mày đến già
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!