Thanh xuân may mắn gặp được bạn! - Chương 60:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
15


Thanh xuân may mắn gặp được bạn!


Chương 60:


“Em không về, chị ở đây làm sao em về được chứ”
“Chị khỏe rồi bác sĩ cũng nói chị được xuất viện mà, em về nghỉ trước đi chị đợi kiểm tra lần cuối rồi về” tôi vừa nói dứt câu thì nhận được ánh mắt hình viên đạn của cái đứa nào đó nên: “Được được được em ở lại được chưa” -.-
Khoảng 8 giờ tối thì tôi cuối cùng cũng được xuất viện về nhà dưới sự giám sát của hai con người kia cái này không được cái kia không được, Hổ ca nhìn tôi từ đầu tới chân nhìn tới mức da gà tôi rụng đầy đất luôn tôi chịu không nỗi ánh mắt hiếu kỳ tò đó luôn, nói: “Hổ ca anh nhìn gì mà nhìn em dữ vậy có gì muốn nói hả?”
“Anh anh hỏi thật nha! Anh nghe người ta nói xạ trị la tóc sẽ rụng hoặc cơ thể sẽ thay đổi mà, sao sao nhìn em không có thay đổi gì hết vậy?” Hổ ca vừa dứt lời Thiên Tỉ cũng nhìn qua với ánh mắt hiếu kỳ
“À hiện tại em đang xạ trị bằng một phương pháp mới nghiên cứu của Jonh thời gian xạ trị này cách lần tiếp theo ít nhất là 2 tháng rưỡi, giảm thiểu hiện tượng rụng tóc và thay đổi hình dạng bên ngoài”
Hai người ngồi tôi giải thích xong, Thiên Tỉ hỏi một câu: “Bù lại đó”
Tôi gật đầu: “Đúng vậy không phải cái gì cũng có cái giá của nó sao, mỗi lần xạ trị sẽ đau hơn so với xạ trị thông thường thời gian cũng lâu hơn, thị lực cũng giảm đi một cách đáng kể nào đó”
“Tại sao chị lại mạo hiểm chọn phương pháp xạ trị này? Phương pháp này chưa ai thử qua sao chị dám lấy mạng sống sức khỏe của mình ra đánh cược chứ?”
“Chị tin Jonh, cậu ấy là một bác sĩ tài ba cậu ấy sẽ có cách chữa trị cho chị”
“Chị chắc vị bác sĩ Jonh kia làm được chứ”
“Ukm chị tin”
“Được vậy em tin chị, giờ chị lên phòng nghỉ đi”
“Em cũng đi nghỉ đi”
Sáng hôm sau lại bắt đầu một ngày mới, Thiên Tỉ vẫn tới trường quay, trưa đó tôi mang đồ ăn đến chiều dự tính sẽ bay qua bên Nguyên Nguyên
Thiên Tỉ vừa gặm đùi gà vừa nói: “Chị chiều chị sẽ qua bên chỗ Nguyên ca hả?”
“Ukm chiều nay chị tính bay qua bên đấy”
“Chị có đi được không? Nếu không thì đừng miễn cưỡng”
“Hahaha nói gì vậy chị em là người yếu đuối vậy sao, chị nói cho em biết giờ chị có thể tập nhảy 2 tiếng liên tục đấy tin không”
Thiên Tỉ cúi đầu xuống nói: “Được em biết chị là vô địch rồi, chị! Chuyện làm diễn viên chị thật sự muốn nhận sao?”
“Chứ sao nữa cơ hội tốt thế mà, với lại chị có ý định sẽ xây dựng một công ty con bên đây, nên cũng phải biết giới showbiz bên đây như thế nào chứ”
“Tụi em có thể kể cho chị nghe được mà”
“Tui em kể với chị đích thân trải nghiệm phải khác nhau chứ”
“Nhưng sức khỏe của chị!!!”
“Không sao cả chị hứa chị sẽ chăm sóc bản thân thật tốt có được không”
“Nhưng…”
“Không nhưng nhị gì cả tin chị được không? Thôi sắp tới giờ chị ra sân bay rồi em ăn xong tranh thủ ngủ một chút biết chưa”
“Vậy chị đi từ từ thôi nha nếu thấy mệt thì hoãn chuyến bay lại đừng cố gắng quá”
“Ukm chị biết rồi, chị đi đây” tôi quay đi nước mắt không thể kiềm được nữa mà lăn dài trên má.
Tại sao chứ tôi đã làm sai gì sao? Tại sao lại phạt tôi và những người quan tâm tôi như vậy chứ?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN