Thanh xuân may mắn gặp được bạn!
Chương 63:
4 người chúng tôi lượng hết vài vòng trung tâm thương mại chắc chắn mua đủ hết đồ thì lên đường về nhà. Ai mà biết được là lúc về đến của khu nhà thì gặp người quen chứ, bác bảo vệ vừa thấy chúng tôi đã vội gọi lại.
“Này, này 4 đứa lúc nãy có người nói muốn gặp mấy đứa đấy, nhưng bác thấy lạ nên không dám cho số nhà”
Khải hỏi: “Vậy người đó còn ở đây không ạ?”
Thiên Tỉ: “Có để lại lời nhắn không ạ?”
Nguyên: “Là nam hay nữ ạ?”
Bác bảo vệ: “Là nam, cậu ta vẫn còn chờ ở phía kia kìa. Mấy đứa cẩn thận hình như cậu ta uống rượu” bác bảo vệ chỉ về phía góc của khu vườn hoa bên ngoài tiểu khu
“Dạ cảm ơn bác ạ” tôi lên tiếng xong quay lại bàn với 3 đứa kia là có tính lại xem là ai tới không. Kết quả là thôi mặc kệ đi lên nhà, thế là 3 chị em cứ thế lái xe vào phía trong.
Chúng tôi vào nhà xong thì bắt đầu làm đồ ăn, theo dự định thì hôm nay tạm cho 3 anh Hổ ca, Mã ca, Cường ca nghỉ một ngày, ăn xong sẽ ở nhà tự mở một cái KTV > w < để quẩy. Lúc đang nấu ăn (phá nhà) thì có tiếng chuông cửa, 4 đứa vẫn bình tĩnh thảo luận xem người tới là ai
“Mấy đứa mời khách hả?” tôi đang chuyên chú nhặt rau (Ờ thật ra là vạch lá tìm sâu), nói
“Đâu có đâu có, chị có đặt mua gì không?” Nguyên lắc đầu như trống bỏi, tôi cũng lắc đầu
“Có khi nào là có người gửi đồ từ quê lên không?” tôi hỏi
“Không thể, nếu có gửi sẽ gọi điện báo trước, em không nhận được thông báo nào cả? hai đứa có đứa nào nhận được không” Khải nói xong quay ra nhìn 2 đứa còn lại
“Không có” Nguyên lắc đầu
“Em cũng không có” tiếng chuông cửa vẫn còn “ra mở cửa là biết thôi mà” Thiên Tỉ nói xong đứng dậy đi ra mở cửa. 3 người còn lại thì cười hết sức gian trá xong rồi ai đi làm việc của người náy. Bên ngoài thì
“Chờ một chút tới ngay” Thiên Tỉ vừa nói vừa mở cửa ra sau đó thì đứng hình mất 3 giây
“Sao lại là anh?”
“Sao không thể là tôi? Xin chào từ hôm nay chúng ta hàng xóm rồi” anh ta cười híp mắt rồi chỉ về cánh cửa phía đối diện
“Hàng sớm? không nhà đó là của thầy Từ sao?”
“Tôi vừa mua lại đấy”
“Vừa mua lại? sao có thể”
“Đúng vậy, vậy ra cậu không biết khu này là do ai đầu tư sao?”
“Tại sao tôi phải biết ai là người đầu tư chứ?”
“…”
“Được rồi bớt nói nhảm đi, rốt cuộc anh muốn gì đây?”
“Tôi chỉ muốn qua chào hỏi một chút, rồi muốn mời mọi người một bữa cơm coi như làm quen với nhau”
“Chúng tôi không cần anh về đi, hôm nay chúng tôi tự nấu ăn rồi không muốn ra ngoài”
Thấy Thiên Tỉ đi lâu như vậy nên tôi gọi vọng ra: “tiểu Thiên Thiên ới ời ơi ai tới vậy, mau vào phụ chị nhặt rau đi”
“Em biết rồi em vô ngay đây” Thiên Tỉ nói xong định đóng cửa lại nhưng người bên ngoài lại chặn cửa lại
“Hay là tôi mua thêm đồ ăn góp vui với mọi người được không?”
“Xin lỗi…” Thiên Tỉ chưa nói hết thì thấy Nguyên với Khải đứng phía sau mình
“Xin chào anh Tư, rất xin lỗi vì hôm nay là buổi họp gia đình nhà chúng tôi không tiện cho người lạ tham gia, với lại chúng tôi đã mua rất nhiều đồ ăn rồi. Với lại với thân phận chúng tôi cũng không thể tùy tiện ra ngoài được” Nguyên ý tứ nói
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!