Thanh xuân may mắn gặp được bạn!
Chương 67
3 chị em quẩy tung nóc nhà để cái người gọi là khách kia ngồi bơ vơ một xó, sau đó cuối cùng anh ta cũng biết là mình không được hoan nghênh nên đã ra về một cách lặng lẽ.
4 chị em chơi đến tối thì tôi ra sân bay về Trùng Khánh đón tết với ông bà, khổ nỗi tôi đi có một mình à mà phải khệ nệ vác cả đống đồ về quê, từ đó tôi trở thành shipper mang tầm vóc mới. sau khi tới sân bay 4 đứa khệ nệ mang đồ đi gửi, ukm…. Thật ra là 3 tôi cũng phải đi làm thủ tục mà hehehe
“Chị, chị có nhớ hết không vậy?” Khải hỏi
“Yên tâm chị mày là ai hả’’ tôi vỗ vai nó một cái rồi vênh mặt nói
“Sau tết chị về Việt Nam luôn hả?” Nguyên hỏi
“Ừ chị về luôn, nghỉ cũng lâu lắm rồi, chị mà không về thì không biết chừng bị Giám đốc học viện đánh tới nơi thì khổ kkk”
“Chị yên tâm mùng 3 tết em sẽ về chơi với chị” Nguyên nói
“Có mới nói nha”
“Nghéo tay làm chứng” Nguyên đưa tay ra làm động tác ngoéo tay đặc trưng của chúng tôi
“Tạm biệt chị đi đây” Khi nghe thông báo tôi tạm biệt 3 đứa
“Chị đi cẩn thận, tới nơi nhớ thông báo cho tụi em”
“OK, bye bye mấy đứa cũng mau về nghỉ ngơi đi mai còn đi làm” tôi kéo vali vào trong
Thế là vèo một cái chúng tôi ở chung với nhau cũng được 1 tháng rồi chứ chơi à, sau khi xuống sân bay thì thấy trời ạ có cần phải huy động đông người như vậy không bộ kéo cả gia đình đến sao. Tôi báo bình an cho tụi nó rồi lên xe về nhà.
Tết ở Trung Quốc và Việt Nam cũng không khác gì nhau lắm, nói chung là cho dù tết Việt hay Trung gì thì tôi cũng chẳng biết làm gì – . – tôi tranh thủ gửi đồ đến cho 2 nhà kia à không là nhà của Nguyên Nguyên vì nhà của thằng Khải ở đối diện không cần phải đi xa.
Đêm 30 hai gia đình tụ họp lại ngồi đón xem xuân vãn của 3 đứa xong thì ai về nhà nấy đi ngủ KKKKK mục nhọt chỉ có bao nhiêu đó thôi đó.
Trưa mùng 3 tết Nguyên trở về Trùng Khánh tôi đến đón nhưng không vào trong mà ngồi ngoài xe, hai đứa có không gặp nhau mấy ngày à mà giờ gặp nhau làm như cả trăm năm không được gặp vậy á um sùm nguyên cái xe. Năm nay Khải không về được vì bận lịch trình nên chỉ có 2 con dồi này thôi, không ai quản sẽ leo lên nóc nhà lật ngói cho xem kkkkk.
Đến mùng 9 tết thì tôi cũng chuẩn bị bay về Việt Nam để chuẩn bị lịch học sắp tới, aiza kì này thì khổ rồi nhìn cái lịch thật muốn đập đầu vô gối tự tử cho xong, tôi lên wechat than thở mong được an ủi ai ngờ thì bị chúng cười cho một trận.
“Ai bảo chị tham làm gì đăng ký nhiều môn vô rồi giờ trách ai” Nguyên nó cười to nhất cái giọng cười ôi thôi trời ơi đất hởi không sơ đụng hàng
“Sao lúc đăng ký sao chị không chịu nghĩ đến tình trạng sau này chứ!” Thiên Tỉ nhịn cười nói
“Aizza thật ra thì biết hết cả chỉ là không biết ai xếp cái lịch kỳ hoặc vậy thôi, một ngày 1 môn đã đủ chết rồi 2 môn vẫn còn chịu được ôi thế nào mà xếp đến 3 môn không phải là học tới khuya mới được về sao”
“Cố lên! Tụi em sẽ truyền năng lượng cho chị chíu chíu chíu’’ Khải nói
‘‘Vâng xin cảm ơn rất nhiều, đã nhận được nguồn năng lượng rồi. vẫn là Tiểu Khải nhà ta đáng yêu nhất không phải như hai đứa kia hừ’’
Các cuộc đối thoại trên wechat cứ thế mà ngày ngày diễn ra giờ giờ diễn ra với điều kiện là phải có thời gian. Nhiều khi một tin nhắn từ hôm này đến 2 3 hôm sau mới có hồi đáp. Nhưng không sao tình chị em tôi vẫn như vậy ngày càng thân thiết hơn.
Chớp mắt đã 3 tháng rưỡi rồi tôi cũng chuẩn bị thi môn cuối cùng, như mọi hôm sau khi tan học tôi sẽ đến công ty, nghe chị Phương báo lại thì tôi có một văn kiện gửi từ nước ngoài cần phải xem.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!