Thanh xuân này là dành cho anh
Chương 3: Hiểu lầm
2 ngày sau
.. 9h am ..
Hình như cuộc đời của Thanh My dành cả thanh xuân để đi chơi thì phải. Bửa trước là cô đi chới với các bạn trong lớp cũng chính vì thế cô lại đụng với băng Thanh Tài. Hôm nay cô đi chơi với các chị trong nhà, thêm 1 lần nữa sự cố sảy ra. Đang trên đường về ánh mắt của cô chợt nhìn thấy thứ gì đó rất quen, thật sự rất quen
\” Mấy chị nè, e cần mua vài thứ nữa. Các chị về trước đi, chút e về sau.\”- Chưa kịp để các chị trả lời cô đã chạy đi mất như mua một thứ gì đó quan trọng lắm vầy. Cô bước từ từ lại chỗ đám đông nhưng vẫn giữ khoảng cách đễ không bị phát hiện. Đúng, vẫn là 2 anh em họ, trước mặt họ vẫn là băng Thanh Tài. Chuyện gì sắp sảy ra nữa đây. Trong người cô thật bực bội vì không thể nghe họ nói gì. Chợt trong đầu cô lóe lên 1 suy nghĩ * không lẻ bọn họ tìm 2 người đó tính sộ chuyện hôm bửa. Mình không muốn mắc nợ ai, tình hình như vầy thì không ra tay không được.* Suy nghĩ đâu đó xong xuôi cô chạy lại đứng giữa băng Thanh Tài và 2 anh em M.Vương M.Giang.
\”Tụi bây muốn tìm tao đúng không. Tao ở đây nè. Muốn nói gì cứ nói đi. Quân tử, thì người nào làm người đó chịu không liên quan tới 2 người này.\”- 2 tay chóng nạnh mặt hất kên trời.
1p im lặng. 3p im lặng. 5p im lặng. * Ũa sao ai cũng nhìn chằm chằm cô không nói gì hết vậy.* nhưng khi đến phút thứ 6 thì tất cả đều không nhịn được..
\” Phì…hahahahahahahahaha…\” 1 tràn cười khủng khiếp được xỗ ra. Bọn Thanh Tài cười 2 anh em kia cũng cười. Cô quay qua quay lại như con nai vàng ngơ ngác bị lạc vào khu tâm thần vậy. Cô nhớ lại từng câu từng chữ lúc nảy cô nói xem có vấn đề gì không. Nhưng hoàn toàn không, tại sao họ cười như điên vậy.
\” Mấy người bị đười ươi nhập hay sao gì vậy. Im hết coi.\” Hình như lời nói của cô như con ruồi bay ngang vậy. Cô ns mặc cô ns. Họ cười họ cứ cười. Cô tức giận toan bỏ đi thì 1 giọng nói vang lên làm tất cả im bặt.
\” Mọi người đừng cười nữa. Có lẻ cô gái này hiểu lầm thôi.\” M.Vương cười nhẹ. \” Anh có thể hỏi e tên gì được không?\”. M.Vương quay lại hỏi cô. Thật ra câu hỏi này a muốn hỏi cô lâu rồi nhưng không có cơ hội.
\” Thanh My.\”.- cô trả lời cộc lốc như không mấy quan tâm tới. Nhưng thật ra cô cũng định hỏi a tên gì thì a đã trả lời trước.
\” Anh tên M.Vương 20t\”. – M.Vương cười tươi làm tìm ai đó đập lệch nhịp. \” Còn đây là M.Giang, em trai của anh.\”
\” Vậy mọi người ở đây làm gì
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!