Thất Đại Nguyên Tội - Khởi đầu (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Thất Đại Nguyên Tội


Khởi đầu (2)


– Khu vực trung tâm xứ Calamon, dinh thự Tổng Soái Calamon –

Ban công sau của dinh thự, Calamon F.Faron Tổng Soái – một chức vị tương đương với Lãnh Chúa lúc trước, ông đang ngồi trên chiếc ghế nằm , ưỡn chiếc bụng phệ của mình lên và húp sột soạt trái dừa được đưa từ nữ hầu đang đứng bên, bộ đồ ông mặc rất thoải mái và giản dị, nhưng bất kì thợ may nào đều phát hiện được chất lượng vải chỉ có thể có được từ thủ đô thánh dệt nên chiếc áo giản dị ấy.

Khuôn mặt tròn phúc hậu của ông không ngừng co bóp, đôi mắt ông được đính lên bởi hai lát dưa leo, tất nhiên, ông đang nằm sưởi nắng theo cách riêng của mình.

Nhìn qua, ông giống như một vị lãnh chúa đơn giản và độ lượng, nhưng chớ mà đánh giá ông như vậy, ông là một người đòi hỏi sự cầu kì phức tạp, ông nổi tiếng với việc rất yêu thích những thứ đẹp đẽ và đắt tiền.

Nhất là vàng bạc và đá quý.

Ngoài ra, ông không thích việc có người hầu trong nhà mình, nữ hầu đứng bên ông chính là một người vợ bé đang mang trang phục hầu gái mà thôi.

” Vậy nên, nhà ông thường không có người dọn dẹp, nên mỗi tháng định kì hội đánh thuê sẽ công bố nhiệm vụ dọn dẹp nhà cửa “

Andrew nhớ lại lời giải thích của đội trưởng khi nhìn gã Tổng Soái đang sưởi nắng từ phía sau, cậu thầm đoán nguyên nhân nó được xếp vào nhiệm vụ chỉ định đặc biệt là vì số vật phẩm xa xỉ ở trong cái dinh thự này.

” Sao ổng hông đưa cái nhiệm dụ quơ bên đém mẹo hỉm giẻ ấy? “

Ở bên cạnh, Hồng bỉu môi nhìn đống đồ trang trí quý giá được treo khắp phòng ngủ của Tổng Soái, làu bàu khó chịu.

” Chào ngài Calamon F.Faron Tổng Soái của thành Calamon, chúng tôi tới theo nhiệm vụ chỉ định định kỳ của ngài “

Ở đằng trước mọi người, một gã thanh niên tầm ba đến ba lăm tuổi, thân mang giáp nhẹ, tóc vàng nâu đỏ, khuân mặt tầm thường với đôi mắt xếch trễ đuôi, rất uể oải.

Đây là đội trưởng của đội lính đánh thuê mà Andrew đang cư trú.

” Yo Allain ! Chú em khỏe không! Không ngờ đối tượng dọn nhà lần này là chú em đấy !! “

Faron thấy động, liền uốn người lại, gỡ hai lát dưa leo ra khỏi mắt và nhìn Allain như bạn lâu này không gặp.

” Â à! Hội chỉ định như thế thì biết sao được ông anh nhỉ? “

Ngược lại, đội trưởng Allain cũng đáp lời với giọng điệu thong thả và thân thuộc.

Andrew quay sang ghé vào tai Hồng, hỏi:

” Này chị hai, bộ hai người họ trước đây đã gặp rồi à? “

Biết trước Andrew sẽ hỏi, Hồng không quay lại nhìn cậu mà chỉ thở dài.

” Hông chỉ quen thoy đeo, họ còn hân hiết với nheo nữa, heo một cách nèo đêý “

Đúng hơn thì, ngoài Andrew ra, ai cũng biết rõ quá khứ giữa hai người này có xích mích, một xích mích rất lớn khiến họ trở mặt với nhau, và trở thành kẻ thù.

Song, dù chức vụ của Faron lớn hơn Allain một trời một vực, nhưng gã lại không làm gì Allain suốt ngần ấy thời gian.

Ngoại trừ việc gã khiến gia tộc Allain phải lụi bại.

Tất nhiên vì Andrew không biết điều này, nên cậu chỉ cảm thấy Faron như một Tổng Soái tốt bụng và phóng khoáng, và là người quen của Allain, có thể tin tưởng.

Một lần nữa, vì thói quen xấu của Hồng, nên Andrew đã không biết đầy đủ câu chuyện.

” Được rồi Được rồi Allain thân mến, có lẽ định mệnh đã dẫn dắt cậu tới nơi này, vậy nên thì cứ chấp nhận đi ha~ Này Elizabeth, em hướng dẫn họ nơi cần dọn dẹp đi “

Người hầu gái giả bên cạnh Faron vâng một tiếng rồi tới trước mặt nhóm lính đánh thuê của Andrew, tay ra hiệu “Mời theo”.

” Có Chúa mới biết lão gian xảo như nào ” Allain lẩm bẩm vài câu, sau đó bắt đầu đi theo tán tỉnh người vợ bé của Faron. Theo sau là đội lính đánh thuê gồm 9 người trong đó có Andrew mặt đầy gân xanh.

Faron vẫn nằm đó, miệng vẫn chưa dứt khỏi nước dừa.

Sột soạt! Từ đâu lao tới nhiều bóng đen, đứng thành vòng tròn xung quanh Faron, một tên trong số đó đửng tới khom mình chào gã.

” Thưa ngài . . . “

” Mọi thứ vẫn theo kế hoạch ” Faron ra hiệu cho tên áo đen ấy không cần hành lễ.

” Nghe đây, khi thời cơ đến, hãy chộp nó thật chuẩn xác vào, đừng coi thường Allain, sức mạnh hắn ngang ngửa mạo hiểm gia hạng A đấy “

Faron thong thả nói vài câu quan trọng, đổi lại là tiếng cười khinh bỉ của tên sát thủ.

” Vâng vâng. Chúng tôi rõ rồi “

Bọn chúng lần nữa biến mất với tốc độ mà người thường không thể nào theo kịp, nhưng Faron không quan tâm, đôi mắt ông giờ đây chỉ có, sự tham lam và hận thù.

-//-

Đội đánh thuê của Andrew tổng cộng có mười người, trong đó Allain là đội trưởng, Hồng là thủ quỹ và Andrew là lính mới.

Bảy người còn lại theo như trí nhớ của Andrew lần lượt là: Behomon – một anh chàng cao to lực lưỡng đến từ phía Đông; Ehama tương tự đến từ phía đông; Calidounas – một cô gái trung niên từ phía Bắc cùng em sinh đôi của cô – Atalante; Lý Văn – người thanh niên đến từ phía Đông; Brenda – cô gái trẻ cùng tuổi với Hồng; cuối cùng là Balamon – một ông già y sĩ hiếm hoi đến từ rìa Vĩ Long .

Họ được tụ tập lại với nhau bởi Allain, và anh rất có nhiều sự tín nhiệm từ họ, giống Andrew.

Andrew là lính mới, dù cậu đã gia nhập từ mười năm trước, nhưng lúc ấy vẫn quá nhỏ, nên cậu chỉ mới tiếp thu được bài luyện tập của Allain và mọi người 5 năm đổ lại.

Allain nói rằng anh chỉ vô tình tìm thấy Andrew khi có một nhiệm vụ gần đó, song cậu vẫn rất biết ơn Allain.

Allain cũng biết việc của Andrew, nhưng anh chỉ lắc đầu với cậu và bảo:

” Đó là giáo hội làm đấy! Bỏ cuộc đi ” Tương tự vậy, nhưng Andrew vẫn không bỏ cuộc, Allain không quá phản đối việc này và vẫn để cậu nhóc mang tư tưởng như vậy.

Trong đội, ai cũng thân thiết với Andrew, nhưng xét về mức độ thân thiết thì Allain và Hồng là hai người cậu tiếp xúc nhiều nhất, trong đó Hồng đóng vai như người chị gái và Allain đóng vai như người thầy, một thần tượng của Andrew.

Theo như Andrew biết, thì đội lính đánh thuê của cậu gặp rất nhiều phản ứng tiêu cực từ người ngoài, nguyên nhân là vì những người trong đội, đều sở hữu ít nhất 1 tội lỗi cấp trung – theo báo cáo từ hội đánh thuê.

Như Hồng, cô có một tội lỗi, nó được gọi là “Buông thả ngôn từ”, nó là một nhánh xa của Lãnh Đọa, nó thể hiện việc cô có một sai phạm trong nói chuyện, nó khiến cô nói một cách mơ hồ nửa nạc nửa mỡ. Hồng nói rằng trước đây ở thành phố của mình, cô luôn phải học cách nói dối, vì lí do nào đó mà nó thành việc cô có “Buông thả ngôn từ” hay vì “Nói dối”.

Allain và những thành viên khác cũng đều có những tội lỗi, nhưng họ chỉ không nói ra, Andrew có thể đoán được đại khái tội lỗi của vài người nhờ vào các biểu hiện của họ.

Vì lẽ đó nên đội của cậu bị gắn mác “ô hợp, xấu xa”, dù cho thực sự họ không muốn vậy.

Nhưng mặt khác, bọn họ thực sự rất mạnh và có sức ảnh hưởng không nhỏ đối với hộ lính đánh thuê, họ là một trong số các đội đánh thuê hiếm hoi có sức mạnh ngang ngửa với một đội mạo hiểm gia hạng A khác trong Calamon.

Mặc cho sự kì thị, cô lập, họ vẫn sống tốt và vẫn chưa ai dám đụng chạm đến họ.

-//-

Theo sự hướng dẫn của Elizabeth – vợ bé của Faron, đội của Allain được chia nhau ra dọn dẹp các phòng, Andrew được xếp cặp với Allain.

” Đội trưởng!Anh chỉ bảo giúp với “

” Thằng em cứ để cho anh “

Mọi việc diễn ra rất bình thường, ngoài trừ một vài đùa giỡn đã phá hủy và món đồ quý giá ra, họ đã làm việc rất hăng say, cho đến tối muộn.

” Ai chề chề! Cung nhựn cái dinh thự nè lớn hiệt ha! “

Hồng duỗi lưng, cô tự hào nhìn phòng khách sạch sẽ mà mình đã dọn sạch, không ngừng cảm thán dinh thự của lão Tổng Soái.

” Người trẻ hiện nay thiệt tình! Làm việc hai câu ba câu đã than, hồi lão dọn khu vệ sinh công cộng còn chưa thấy si nhê … “

Cặp dọn dẹp với Hồng là lão Balamon, lão không tiết lộ tuổi của mình, nhưng lão thực sự nhìn rất già, Hồng đoán lão cũng trăm tuổi chứ không ít.

” Cô nên biết rằng, hồi tôi trẻ ấy, mấy cái việc như dọn dẹp này nọ trong quân đội đều do tôi làm, nghĩ sao mà . . . “

” Dọa dọa lèm ưn im lựn đi ợ “

Balamon có một tật xấu là lắm mồm, nói nhiều và khoe khoang về bản thân, lão cũng có một sự nuối tiếc về thanh xuân bản thân, Hồng tự hỏi vì sao Allain lại đem lão về nữa.

Đang trong giáo huấn, Hồng đồng thời cảm nhận được sát ý từ bên ngoài dinh thự, cô ra hiệu cho Balamon, lão cũng hiểu nên còn nói to hơn.

” Gì cơ!? Cô dám ra lệnh cho lão già này á, cô nghĩ cô đang làm gì vậy hả? Lão thật khốn khổ mà, lũ trẻ bây giờ thật xấc láo- “

Cắt ngang lời lão là hàng loạt bóng đen lao từ cửa sổ vào, những mảnh kính màu bay trong không khí, phản trong ánh đèn là màu đỏ xanh tím xen lẫn.

” Mình đoán là hông thể khác được nhể? Balamon, sẵn sàng hỗ trợ”

” Ta biết rồi! Ta ghét nhất là lũ cắt ngang lời ta đấy!! “

Hồng đanh mặt lại, cúi người xuống và từ trong túi váy hầu gái rút ra hai con dao.

” Khởi động nhánh đức tính: ” Trinh nữ Âu Lạc “”

” Khởi động nhánh đức tính: ” Sự tốt bụng của Balamon “”

Sau đó, ánh đèn lẫn nến đều vụt tắt.

.

” Allain đội trưởng này, em hình như nghe gì đó “

Ở trên gác xếp cao nhất dinh thự, Andrew áp sát tai mình vào sàn gỗ, cậu cảm nhận được xung động âm thanh rất nhỏ truyền tới.

” Allain này, mình phải ở đây bao lâu nữa vậy? “

” Allain này “

” ALLAIN!! “

” Hả? À! Anh xin lỗi “

Andrew buồn bực nhìn Allain thất thần, ban đầu, cậu và Allain tính đi tới phòng ngủ của Faron để dọn nốt, nhưng khi đang di chuyển thì Allain đột ngột lại ôm cậu bay thẳng lên gác xếp .

” Anh làm sao vậy? Anh vẫn chưa giải thích cho em “

Allain im lặng một lúc, rồi tới bên cạnh Andrew, anh ngồi xuống rồi từ từ kể mọi chuyện.

Anh nói rằng anh biết rõ Faron đã bẫy anh và đội vào tròng, vì tin vào hội nên anh đã quá sơ suất, anh nói với Andrew rằng tất cả đã bị gài với mục đích là tận diệt anh và đội, và một khi đã bước vào dinh thự này không thể bước ra nữa.

” Chờ chút đã nào!! Em vẫn chưa thông lắm, ý anh là chúng ta phải chết sao?? “

” Đúng vậy! Và không còn thời gian nữa, việc của anh bây giờ là chắc chắn em phải chạy thoát “

Allain ôm lấy vai Andrew lắc mạnh, sau đó anh bắt đầu bày ra vài dụng cụ. Andrew vẫn chưa tin tưởng, cậu ngớ ngẩn nói với Allain.

” Chúng ta sẽ phải chết sao? Sau ngần ấy năm, thật khó tin, chúng ta không thể nào dễ chết như vậy được, chắc chắn có cách khác, phải không đội trưởng? Chúng ta luôn như vậy mà. . .”

” Không thể nào như vậy được, chúng ta rất mạnh mà đúng không!!? Nếu anh đã nhận ra .. chúng ta có thể tập hợp lại- “

Chát!

Allain tát mạnh vào mặt Andrew, anh dõng dạc.

” Nghe cho rõ đây! Faron biết rõ sức mạnh chúng ta, không đời nào hắn lại có thể thiếu thận trọng tới mức chỉ cử vài ba tên quèn thủ tiêu ta được. Nói em cũng chưa hiểu, nhưng đại khái, em nên hiểu rằng việc chia tách đội ra là cần thiết, mục đích là câu giờ. Hiểu? “

” H – hiểu. . . “

” Được rồi! Cầm lấy cái này, khi anh ra hiệu hãy ném nó xuống đất, rồi chạy thật nhanh, thật nhanh vào “

Allain nhét vào lòng bàn tay Andrew một quả cầu nhựa giòn rất dễ vỡ, anh bắt đầu cột quanh tay mình miếng vải đỏ, tương tự trên đầu.

Anh đứng lên, hướng về phía Andrew, hỏi.

” Belltworg Andrew! Cậu đã sẵn sàng chưa? “

” E – em? “

Tại đó, Andrew nhìn Allain, cảnh tượng mười năm trước quay trở lại, vẫn là bóng lưng ấy, dáng đứng ấy, khuân mặt của Allain như bừng lên trong ngọn lửa, anh cũng hỏi cậu tương tự như vậy.

” Em đã sẵn sàng chưa? “

Như vậy đấy, cậu đã được anh cứu sống như vậy, và bây giờ, khi nhìn vậy cậu cuối cùng cũng đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Allain và mọi người đang gặp nguy hiểm.

” TÔI HỎI LẠI! BELLTWORG ANDREW CẬU ĐÃ SẴN SÀNG ĐỂ CHẠY CHƯA!? “

” EM RỒI!! “

Theo khí thế của Allain, Andrew cũng vô thức trả lời anh với giọng điệu quả cảm.

Gật đầu hài lòng, Allain phá mái gác xếp và lao lên mái nhà.

” Đúng như mình nghĩ, hắn đã cho phù phép căn nhà này “

Allain lẩm bẩm, không quên kéo Andrew lên cùng.

Đứng trên mái nhà, ánh sáng từ trăng như dòng suối lượn lờ quanh Allain và Andrew, nhưng đồng thời cũng ra dấu hiệu cho lũ sát thủ nhìn tới.

” Ở chỗ kia có hai tên “

” Xác nhận! Là Allain và ai đó không rõ “

Lần lượt khoảng hai mươi tên, chúng phóng lên mái dinh thự, điệu nghệ mà phóng hàng loạt ám khí tới.

Allain nhanh chóng dùng miếng vải đỏ được cột ở tay mình hất văng đống ám khí đó, rồi lật tung từng cái ngói mái lên phóng tới đám sát thủ.

Dính sát thương, chúng bay ra khỏi mái nhà.

” Nhanh lên Andrew “

Mặc cho đôi mắt Andrew sáng lên ngưỡng mộ, Allain lập tức bế Andrew nhảy xuống vườn hoa, rồi hai người nhanh chóng chạy ra khỏi dinh thự.

” Tất cả sát thủ! Mau mau bắt lấy Allain, hắn đang ở vườn hoa “

Một giọng nói được phát ra bởi loa phép, vang khắp dinh thự, và theo lời nói ấy hàng trăm bóng đen mang mặt nạ xương xuất hiện bao quanh vườn hoa, thận trọng tiến tới hai người.

” Lũ máu chó đây rồi!! ” Andrew hét.

Allain nhìn quanh, đôi mắt anh sáng lên màu đỏ đầy khát máu, anh lẩm nhẩm.

” Khởi động nhánh đức tính: ” Lòng quả cảm “

Khởi động nhánh đức tính: ” Đôi mắt quan sát điềm tĩnh “

Khởi động nhánh đức tính: ” Bàn tay khéo léo của chiến binh “

Khởi động nhánh đức tính: ” Đôi chân nhanh nhạy năng động “”

Sau những câu chú, một vầng hào quang đỏ bao quanh Allain, nhận thấy, lũ sát thủ cũng không chờ đợi nữa mà lần lượt lao tới.

Allain gầm lên một tiếng, rồi xoáy miếng vải hất văng tất cả những sát thủ tiên phong, anh nói.

” Hướng tây! Quả bóng. “

Andrew gật đầu một tiếng, rồi bắt đầu chạy về phía Tây không chút ngần ngại.

Allain bật bản thân lên không trung, rồi giang hai tay ra.

” Khởi động vũ khí: ” Xích Hỏa Kẻ Khờ “”

Hai miếng vải đỏ tung bay trong không khí thoáng chốc đanh lại, trở thành hai đoạn xích rực lửa dài chục mi, Allain dùng nó cuốn nát những kẻ sát thủ, mở đường cho Andrew.

Khi vừa tới hàng rào cỏ bao bọc dinh thự, Andrew ném cái bình nhựa ra, nó vỡ, lập tức một đám khói cay bốc lên che phủ tầm nhìn cả khu vườn.

Mắt Allain vẫn ổn nhờ sức mạnh đã khởi động trước đó, chỉ riêng lũ sát thủ đều ôm mặt rên rỉ nằm rạp dưới đất.

Nhưng có một kẻ, một cái bóng đen sỡ hữu mái tóc rối bù xù dài tới gối, mang chiếc mặt nạ xương thú thay vì người. Hắn đứng giữa đám sát thủ nằm rên rỉ dưới đất.

Allain nhìn hắn, cười khổ.

(Mình quên bảo thằng nhỏ rằng đó là bom khói cay )

” Hmm. Bom khói cay? Ta tưởng nhà ngươi là một kẻ chơi công bằng chứ? “

Chơi công bằng cho bị thông tập thể à? – Tất nhiên Allain không đáp lại hắn.

( Hắn có thể nói chuyện bình thường dù ở đây, kết luận, chiếc mặt nạ hắn mang là một món đồ ma thuật, dù sao, có vẻ hắn là thủ lĩnh )

” Thôi . . . Ta đến đây “

Bỏ lại một câu như vậy, hắn lao tới Allain với tốc độ không tưởng, hắn xé bỏ lớp khói dày khi ở giữa không trung, đối diện Allain.

Từ hai bên xích lửa lao tới, xoáy tròn quanh gã sát thủ, nhưng hắn dễ dàng phá hủy bằng cách xoay hai cây liềm sắt.

Allain tung người về phía sau, hai tay kết ấn phép tấn công.

Những mảnh xích lửa bị cắt đứt không bị mất liên kết, chúng tập hợp lại thành một ngọn lửa lớn, từ ngọn lửa hóa thành đầu con hổ lửa bự, miệng hả to về phía gã sát thủ.

Gã sát thủ phòng thủ chỉ đơn giản là dùng cây liềm bên trái cắt xéo một đường, xẻ đôi con hổ lửa ra và để lại một đường cắt trên thảm hoa.

-//-

Atalante tựa người vào người chị sinh đôi của mình – Calidounas, hai người họ ban đầu được giao cho nhiệm vụ dọn dẹp nhà kho lớn bên cạnh dinh thự, nhưng khi tối đến, không hiểu vì sao nhiều tên sát thủ xuất hiện và tấn công hai người họ.

” Em gái ơi Em gái ơi! Chúng ta gặp vấn đề rồi “

” Ừm “

Hai người họ có vẻ ngoài rất giống nhau, từ trang phục đến cơ thể, ngoại trừ việc Calidounas tóc đỏ và Atalante tóc xanh da trời ra thì không có điểm nào trên cơ thể họ khác nhau.

Họ không vận trang phục hầu gái, nhưng họ lại bận cùng một loại trang phục gothic màu trắng và đen, chiếc vây xếp ngang đùi và đôi bốt gối là thành quả của Allain.

Vũ khí cả hai người họ là chiếc kéo lớn bị gãy làm đôi, và mỗi người trong họ giữ một bên chiếc kéo ấy.

” AHAHAHAHAHAHAH !! “

” Em gái ơi Em gái à!! Sao con mẹ này cười miết vậy!! “

” Không biết. “

Kẻ thù của họ là một người phụ nữ vận đồ đen và mang mặt nạ xương người, khác với những tên sát thủ khác, người phụ nữ này là một pháp sư.

” Đề nghị. Giết nhanh. Tập hợp. Mọi người. Chờ.”

” Yaheh Yaheh!! Chị cũng nghĩ vậy đấy vậy đó, nên là quẩy nhanh giết nhanh thôi em gái của chị nhỉ!? “

Hai người họ trao đổi vài lời rồi bắt đầu vào thế tiến công lần nữa, lạ thay, kẻ thù của họ lần này lại không tấn công như nãy giờ.

” Tao tự hỏi hai con đĩ chúng mày có thể ngưng nói mấy lời nhảm l*n như vậy không? Chúng mày không nói chuyện như những con đĩ bình thường được à? “

Ngạc nhiên là người phụ nữ này lại mở miệng mắng chửi hai chị em nhà họ.

” Yare Yare!! Hóa ra bả có thể nói chuyện, vậy mà chị tưởng bả có vấn đề chứ? “

” Tất nhiên là tao có thể, chết tiệt, cái trang phục này khó chịu quá, sao Faron darling lại muốn mình vận cái trang phục này chứ? “

” eh? “

Nói rồi không quan tâm tới hai chị em bên kia, cô ta bắt đầu tháo chiếc mặt nạ và quăng xuống mặt đất, dẫm nát nó. Rồi cô gỡ trang phục sát thủ ra, để lộ bộ váy quý tộc cầu kì màu vàng bên trong.

” Phu nhân Calamon F.Simon? Sao cô lại ở đây? “

” NGUY HIỂM CHỊ ! “

Atalante dùng chiếc kéo đánh bật đòn tấn công bằng ma pháp của Simon ra, Calidounas cũng ngưng trọng mà nâng cái kéo của mình lên.

Thấy vậy, Simon cũng chỉ cười khinh bỉ rồi nâng cây trượng lên, hô to.

” Hỡi vị Chúa nhân từ, giáng xuống nơi đây đòn đánh uy quyền của người, phát sáng và phá hủy . . . “

” Đừng hòng chúng ta để cho ngươi hoàn thành lời phép!! “

Calidounas phóng tới, cô xoay chiếc kéo của mình theo kim đồng hồ, vì chỉ là một nửa cái kéo nên nó không khác gì một cây đao sáng bóng phản chiếu ánh sáng từ cây trượng.

” Thẩm Diệt Lôi!! “

Lời phép đã được bắn ra, nhưng lưỡi kéo của Calidounas một cách nào đó đã xoay những tia sét nguy hiểm bắn ra ngoài, thậm chí đòn đánh còn tăng thêm độ nguy hiểm khi nó bao bọc quanh đòn xoáy một vòng lôi điện.

” Cái gì? “

” YAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH! “

Calidounas nâng bánh xoay lên rồi hạ xuống người Simon, nhưng nó chỉ đơn giản là tạo một tiếng ‘keng’ thanh rồi bật ra.

Simon chưa kịp cười trừ, thì từ phía sau, Atalante đã xuất hiện, cô nắm cây kéo của mình, buông ra lời nói.

” Khởi động nhánh đức tính: ” Lưỡi kéo son sắc của tình chị em ” “

Cây kéo phát sáng, màu lam sáng của nó làm Simon vô thức nhắm nghiền đôi mắt lại, nhưng nó đã khiến cô phạm một lỗi chết người.

Cây kéo dễ dàng phá bỏ ma pháp, nó đâm xuyên thẳng vào tim cô, rồi sau đó nó đẩy Simon bay đính vào tường nhà kho.

” yare ! Yare! Em phá luôn đống đồ ta sắp xếp nãy giờ rồi nè “

” Không quan trọng. “

Nhìn đống hàng bị phá nát trên đường bay của Simon, Calidounas ngao ngán với em mình.

Khi hai người toan cất vũ khí đi, thì cái giọng khó chịu của Simon lại cất lên từ phía sau.

” Ồ! Hai cây kéo của bọn bây hoàn toàn làm ra từ nhánh đức tính à? Con đĩ chúng mày cũng có chút mạnh đấy “

” Cô ta. Sống. “

” Ừm, chị nghe rồi “

Ở đó, Simon cầm lấy một con hình nhân bị phá hủy phân nửa rồi vứt nó đi, ả nâng cây trượng lên.

” Hiệp hai bắt đầu “

-//-

” Ối giời ơi là giời! Sao số phận lão bi thảm thế hả giời!!? “

” Im miệng lợi chút và nhưn chệy lên đi lão già !! Kyaaaaa “

Balamon và Hồng chạy tốc độ trên hành lang, theo sau là đám sát thủ đông như kiến cùng những ám khí không ngừng phóng tới.

Số thuốc của Balamon đã sắp hết, và một con dao của Hồng cũng bị mẻ, vậy mà kẻ địch không có vẻ gì là giảm bớt, vậy nên hai người họ chọn cách tẩu vi thượng sách.

” Ở bên kia!! “

“Ta thấy trước rồi! “

Balamon rút ra một nắm thảo dược, rồi quăng lên hành lang.

Từ nắm thảo dược ấy xúc tác tạo nên một đám dây gai bò ngổn ngang lấp đầy lối đi, nhưng nó nhanh chóng bị phá hủy sau khi đám sát thủ chạy qua.

Đống thực vật ấy đã thành công câu giờ, Hồng kéo Balamon và một căn phòng và khóa cửa lại.

Nghe tiếng lũ sát thủ chạy đi, Hồng mới thở phào nhẹ nhõm.

” Hồng, nhìn này “

” Gì rứa nữa lẽo già? Sao lựi nghiêm trọng- Cái!!? “

Hồng trân trối nhìn cảnh tượng trước mảnh, trên sàn nhà là một bãi máu với nhiều vết lõm phá hủy cộng vết cắt, nó kéo dài đến chân tường, rồi kéo thẳng lên.

Tại đó là xác của hai người đồng đội của họ, Behomoh và Ehama bị xiên bằng hai chiếc liềm đính vào tường, bụng của họ bị kéo rạch một đường dài lòi hết cả phèo phổi ra ngoài, còn tay chân thì bị chặt vung vãi ở bốn góc tường.

” Lũ khốn!! ” Hồng ứa nước mắt căm hận nhìn hai người bạn của mình bị thảm sát, Balamon thì chỉ im lặng cầu nguyện cho họ.

” Nhìn này “

Balamon chỉ ra ngoài cửa sổ, nó hướng đến khu vườn hoa dinh thự lão Faron.

Hồng hít mũi, rồi nhìn theo hướng Balamon chỉ, cô nhìn thấy một vụ khói đỏ bao trùm vườn hoa, dù nó che đậy mắt cô, nhưng cô vẫn cảm thấy có ai đó chiến đấu ngoài đấy.

” Nhóm chúng ta có người ở khu vực đó à? ” Balamon hỏi, nhưng Hồng chỉ lắc đầu.

” Tui mem lừ những ngừi còn lựi vữn an toàn “

Hồng mở cửa sổ, cô cùng Balamon cấp tốc hướng tới vườn hoa.

( Giá như lúc ấy mình nói cho mọi người )

Nghĩ về Faron, Hồng bắt đầu nghiến răng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN