Thất Đại Nguyên Tội - Mở đầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Thất Đại Nguyên Tội


Mở đầu


Xưa kia, có một vị hoàng đế rất thích ngủ, phần lớn thời gian ông đều dành vào việc ngủ, vì lẽ đó nên ông có một sự trẻ đẹp vĩnh cửu bởi chẳng cần làm bất cứ chuyện gì.

Nhưng những kẻ phò tá vua dần chết đi và hậu duệ của họ rất vô dụng, thế là vương quốc bắt đầu đi vào hồi kết, thần dân li tán di cư ra khỏi đất nước, giờ đây, vương quốc đã trở thành hoang phế, và tận sau trong hoàng cung, vị vua vẫn ngủ ngon trên giường, lãnh đọa tại đó.

Và rồi Chúa đến để ban một hy vọng còn lại, một hy vọng để vương quốc của ngài không đến hồi kết thực sự, để đền lại tội lỗi ngài có. Nhưng . . . ngài không quan tâm, kể cả khi Chúa ngự đến, ngài vẫn ngủ rất sâu, dù ngài biết Chúa đến để ban hy vọng, ngài vẫn lãng quên nó.

Ngài đã thách thức Chúa Trời, vậy nên Chúa đã ban một hình phạt cho ngài, vĩnh hằng, rằng mọi loài ác quỷ sẽ tiến đến, và mọi giấc ngủ của vị vua sẽ bị bao bọc trong những cơn ác mộng tồi tệ nhất.

-//-

Xưa kia, có một tiểu thư quý tộc nọ, cô là một người thùy mị nết na, hoàn hảo về mọi mặt, rất được lòng dân cũng như lòng cha mình, những người cầu hôn cô sắp thành hàng dài, mà dân tình đồn rằng đủ để tạo nên một đội quân.

Nhưng cô có một tật xấu, một khuyết điểm nho nhỏ, cô rất háu ăn.

Cô đã dễ dàng che đậy nó bằng cách trở thành một nhà ẩm thực gia, và cô đi khắp thế giới để nếm tất cả cao lương mỹ vị, từ những thứ dở tệ nhất đến những thực đơn ngon bật nhất, cô đều nếm qua.

Dù vậy, cô không bao giờ thỏa mãn, cơn đói cứ ngày một tăng, cho đến ngày nọ, khi cô quay về quê nhà.

Quê nhà vẫn không thay đổi mấy kể từ khi cô ra đi, mọi người đón tiếp cô bằng bữa tiệc linh đình nhất, với sự niềm nở như vậy, cô rất hạnh phúc . . .

Và cũng rất đói.

Cô rất tận hưởng bữa tiệc, trong cơn hạnh phúc cô đã nuốt trọn tất cả thức ăn, không đủ, cô ăn cả chén dĩa khăn trải bàn ghế tất cả đồ vật, và khi mọi người kịp nhận ra, cô đã nuốt chửng họ.

Dinh thự, vườn hoa, những ngôi nhà, những công trình, thậm chí là nhà thờ, cô đã đều nuốt trọn.

Mọi cánh rừng cô đi qua, mọi thảo nguyên cô bước tới, trong cơn đói điên dại, cô nuốt sạch tất cả, và chỉ trơ trọi đá, ăn đến xương cũng không còn.

Và rồi Chúa đến, Chúa mang thần trí quay lại cho cô trong phút chốc, đưa ra một chiếc hộp và nói:

“” Trong này là thứ sẽ giải thoát con khỏi cơn đói vĩnh hằng “”

Cô nhìn lọ thuốc trong chiếc hộp, và nghe những lời Chúa nói kia, thứ đầu tiên cô nghĩ không phải là việc được giải thoát, mà là . . .

” Ah! Nhìn ngon quá, mình sẽ ăn nó “

Cô chạm vào bàn tay Chúa và nhai ngấu nghiến nó, cô nhai sạch tất cả đến cả ánh hào quang thánh thần cũng nuốt trọn. Nhưng nào đã đủ, cô nhìn đến lọ thuốc, đôi mắt hoang dại của cô co lại và rục rịch.

Cô đã thách thức cả Chúa, vậy nên Chúa trừng phạt cô.

Khoảng khắc khi giọt thuốc đầu tiên rơi vào lưỡi, một sự chuyển hóa xảy ra, cô co quắp thân mình và nôn mọi thứ mà cô đã ăn, bãi nôn của cô hình thành nên một cái hồ chứa đựng sự tham ăn vô hạn của con người, được ủ trong lòng chảo của một thảo nguyên, làm tan chảy mọi sự sống đến gần nó.

Và tất nhiên, cô vẫn còn là dạng sống, vậy nên cô đã bị tan chảy trong chính tội lỗi của mình.

-//-

Xưa kia, tại một nơi xa lạ nọ, có một chàng trai khôi ngô tuấn tú, sỡ hữu một bản tính hiền lành chất phát, anh đem lòng yêu một cô gái quý tộc ở lãnh địa thâm giao, nhưng vì là một nông dân nghèo nên anh đành chấp nhận việc yêu đơn phương.

Buồn bã, anh tìm đến con ác quỷ của tình yêu và bán linh hồn cho nó. Đổi lại, anh có khả năng quyến rũ bất cứ thứ gì.

Hạnh phúc bất chấp những gì đánh đổi, anh lập tức lên đường đi đến lãnh địa của người yêu để cầu hôn cô. Nhưng trớ trêu, cô gái mà anh yêu đã được rước về nhà chồng tựa bao giờ.

Thất vọng trong cảm giác bị phản bội, anh đến vương đô để đòi lại tình yêu của mình. Trên đường đi, anh đã gặp qua rất nhiều những người phụ nữ xinh đẹp, với việc mất đi linh hồn, anh không còn khả năng khống chế bản thân mà lên giường với họ.

” Chỉ là nhu cầu sinh lý” Anh tự nhủ, nhưng ngày qua ngày, cái “nhu cầu” của anh càng lớn mạnh, tựa như quỷ Succubus, anh rút cạn sinh lực mọi người mà anh quan hệ. Trên con đường tìm tình yêu của mình, anh đã mục rửa và đánh mất bản thân tựa bao giờ.

Khi đến vương đô, anh để lại sau lưng một con đường nhuốm màu hồng tử, và cuối cùng, anh đã thật sự mất đi lí trí bản thân.

Với sức mạnh của Quỷ Dục Vọng, anh thôi miên cả vương đô chìm vào sự mị hoặc, từ những cá thể bất chấp tuổi tác giới tính địa vị, đều nằm dưới bộ hạ của anh.

Và cũng thế, anh đã tìm thấy tình yêu của mình, nhưng với một người bị chiếm hữu bởi tình dục, và tri giác đã bị che mờ, dù là một hay hai hay nhiều khuôn mặt cũng chỉ là một vệt mờ.

Anh đã tàn phá cả vương đô, ăn mòn dần dần linh hồn của những kẻ bị anh bỏ bùa, và cuối cùng tất cả đã trở thành con rối không còn lí trí, được điều khiển bởi anh – con quỷ dục vọng.

Chúa ngự đến, người nhìn thấy khung cảnh dâm tục dơ bẩn mà thở dài, người không nói chẳng rằng, chỉ đến nhìn rồi đi.

Chàng trai trẻ không nhận thấy Chúa, vẫn đang trong cơn mụ mị tình dục, bắt đầu khác thường. Mỗi lần anh quan hệ là mỗi lần cơ thể anh trương phình biến dạng, vóc dáng đẹp đẽ được thay bằng chi chít những cục ung thư trương phình, khuôn mặt quyến rũ bao người nọng lên như lũ lợn béo phì.

Chàng trai đã thách thức cả Chúa Trời, bị Chúa trừng phạt bằng cách đẩy ra người anh quyền năng của ác quỷ.

Anh bắt đầu thối rửa dần, cho đến khi tống khứ đi lời nguyền của quỷ dữ, anh đã trở thành một thứ gì đó dị dạng không giống con người.

Ngạc nhiên thay, vẫn còn có người chưa bị anh tàn phá tri óc, đó là người phụ nữ anh yêu ngày nào. Cô ấy nhìn anh một cách không rõ cảm xúc, dùng tất cả sức lực mình có, anh ráng gượng lên.

” a. . .nh y .. êu .. em”

-//-

Xưa kia, tại thánh quốc tương truyền một câu chuyện, câu chuyện kể về chàng hiệp sĩ bị phản bội bởi chủ nhân của mình, bởi những người mà anh tin cậy. Anh đã bị đem lên đoạn đầu đài, bị sỉ nhục đời đời trước mọi người dân.

Anh đã đặt lời nguyền: ” Ta sẽ sống lại, sau ngày sau hết, và đặt dấu chấm kết thúc cho các ngươi, với sự phẫn nộ của ta”

. . .

Thấy được sự oan ức của anh, Chúa đã cho anh trở thành một trong tổng lãnh thiên thần, nhưng việc đó nào có hết được cơn phẫn nộ của anh.

Lươn lẹo trước mặt Đức Chúa, hắn ta cầm lấy Thanh Gươm Phục Hận, bay về nơi kia từng phản bội hắn.

Ba ngày ba đêm, hắn cười điên cuồng trong khi tận hưởng tiếng la hét, tiếng lửa cháy và sụp đổ của vương quốc từng hành hình hắn. Phụ nữ đàn ông, người già trẻ nhỏ, không phân biệt ai hắn đều hủy diệt tất cả, tiếng ai oán vang vọng cả đất mẹ, nhuốm đỏ thẫm cả bầu trời.

Khi đã thỏa mãn cơn giận dữ của mình, hắn bắt đầu hạ kiếm xuống, nhưng thanh gươm hận thù ấy lại thì thầm:

” Ngươi bỏ ta? Ta là kẻ trợ giúp ngươi, phục sinh ngươi dưới quyền năng của Chúa, ta không chấp nhận với việc chỉ như thế này “

Hóa ra thanh kiếm ấy, có khao khát được hủy diệt thế giới mà Chúa tạo ra, thanh kiếm ấy đã theo hắn từ lúc hắn sinh ra cho tới lúc được nên thánh, thanh kiếm là nguồn gốc tất cả.

Hắn và thanh gươm đã thách thức Chúa Trời, vậy nên Chúa đã bỏ mặc hắn.

Nhận ra được, hắn cảm thấy tội lỗi với Chúa Trời, nhưng đồng thời, cơn phẫn nộ hắn lại tràn đầy, hắn giận dữ trước bản thân, trước thanh kiếm đang phản bội hắn.

Dùng bản thân làm nghi thức, hắn phong ấn thanh gươm tà ác tại cột trời và vĩnh viễn không kẻ nào có thể chạm tới nó một lần nữa.

Và sức mạnh của Phục Hận Gươm vẫn rò rỉ sự tàn ác của mình khắp chốn, với chờ đợi rằng một ngày nào đó sẽ có kẻ giải phóng nó ,và đưa cả thế giới vào hỗn loạn.

-//-

Xưa kia, có một Thái Thú rất yêu thương gia đình mình, và con dân đất nước của mình, ông nổi tiếng là một vị quan thanh liêm tận trung với triều đình.

Mọi chuyện sẽ rất hoàn hảo, với gia đình hạnh phúc, việc nước việc dân đều rất thuận lợi.

Ông không bao giờ nạp thê thiếp, nhưng nhà ông lại có một người tì nữ, cô ấy từng là thanh mai trúc mã thuở bé, và với việc gia tộc của cô ấy đã bị sụp đổ, ông đã thu cô ấy vào làm nô tì.

Nhưng mọi chuyện ngày càng kì lạ, con đầu lòng ông bị bệnh nằm liệt giường, con thứ ông bị ngã ngựa rơi vào thực vật, bạn bè của ông dần dà bị chết không rõ nguyên do.

Đỉnh điểm là khi người vợ ông hết mực yêu thương tự sát, tuyệt vọng, ông dâng sớ lên vua muốn từ quan về quê ở ẩn, nhà vua rất hiểu cho ông nhưng vì nhiều lý do, yêu cầu ông không được thông qua.

Đêm hôm đó, cả cung điện rực cháy, cả hoàng thất đều chết không còn một ai, không chỉ vậy, những thú cưng và phụ nữ trẻ em đều bị một căn bệnh lạ giết chết.

Ông đổ sụp xuống đàn tế trời, khóc rống lên than trời than đất.

Người tì nữ thanh mai trúc mã của ông tìm ông, an ủi ông và thổ lộ với ông.

” Thiếp yêu chàng “

Nhưng vị quan ấy nào còn quan tâm nữa, khi mà tất cả mọi thứ của ông bị cướp đoạt đi, nhưng trước khi ông kịp trả lời, ông chạm đến ánh mắt điên dại của người nô tì.

” Nếu chàng không yêu thiếp, thì thiếp phải yêu lấy chàng vậy “

Hóa ra, người tì nữ ấy là một con quỷ đã đem lòng yêu ông, con quỷ ấy đã hủy diệt gia tộc của vị thanh mai trúc mã và hòa làm một với thân xác cô. Tất cả mọi việc, mọi thứ đều do nữ quỷ ấy sắp đặt, chỉ vì tình yêu điên cuồng của bản thân.

Nữ quỷ xoa bụng, mặt thỏa mãn mà nói:

” Vậy là chúng ta đã hòa làm một “

Vào lúc ấy, Chúa đã ngự đến trong hình dạng của một con rồng mặt trời, ngài bảo:

” Kìa ác quỷ, vì sự thấp kém của mình mà hại bao nhiêu sinh mạng vô tội, ngươi nhận ra ta, và cũng biết mục đích của ta. “

Nữ quỷ nhất quyết không trả linh hồn những kẻ mà cô giết, cô bỏ chạy, nhưng làm sao có thể chạy khỏi Chúa cơ chứ?

Nữ quỷ thách thức cả Chúa Trời ấy, bị hàng nghìn hàng vạn những oan hồn kéo xuống tận cùng Địa Ngục Sa Thái.

-//-

Xưa kia, có một á thần rất đam mê châu báu, á thần này được sinh ra bởi gió biển và con người, với sở thích của mình, gã đã lên đường thu thập châu báu từ nhỏ.

Suốt mười nghìn năm ròng rã, hắn đi đến mọi miền biển, mọi vùng đất, qua mọi xứ sở chỉ để thu thập những thứ đáng giá nhất bằng mọi cách.

Sẽ là sự yên ổn nếu ngươi giao hắn thứ hắn muốn, sẽ là sự hủy diệt nếu ngươi không đưa hắn thứ hắn muốn – là câu truyền miệng của mọi người dân.

Cứ như vậy, những người chịu bị hắn cướp sẽ được sống, những kẻ bướng bỉnh kiên quyết từ chối sẽ bị hắn xẻ thịt móc gan, chịu đủ mọi tra tấn tàn bạo nhất trên đời. Từ một á thần tôn kính, hắn đã bị nhuốm bẩn bởi khao khát trần tục, trở thành một thứ gì đó mất đi thần tính của bản thân mình.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, khi mà hắn đã đi khắp mọi ngõ ngách trên thế giới và lấy đi tất cả mọi thứ, thì chẳng còn gì để mà thu thập cả.

“không! Vẫn còn “

Hắn tự nhủ, và nhìn về phía trời cao.

Đúng vậy, hắn muốn lấy đi kho báu tối thượng nhất, chính là Chúa Trời toàn năng toàn tri.

Gã từng là á thần ấy, đã tham lam đến mức thách thức cả Chúa, vậy nên Chúa đã ban cho hắn một hình phạt.

Từ trên trời, các thiên thần đổ xuống nào là vàng bạc châu báu đá quý tỏ sáng quý giá nhất, á thần tham lam tất nhiên sẽ chẳng bỏ qua.

Bị dẫn dụ bởi vật chất, gã tiến dần vào biển kho báu, nhưng rồi hóa chốc, cả biển châu báu ấy hóa thành bùn đất, tạo thành một vòng xoáy cuốn gã vào trung tâm.

Tước đi quyền năng bất tử, gã giờ đây chả khác gì người thường, gã bị giam cầm trong hòn đảo vữa với kho báu của mình, trở thành một hộ thần vô tri vô giác thủ hộ cho chính kho báu ấy.

Kho báu ấy của gã chứa mọi bảo vật mạnh mẽ, sỡ hữu mọi tiền tài vật chất, cả những mong ước mà một con người tham muốn nhất, mở ra một triều đại tham lam cho những kẻ muốn bước vào bước xe đổ mà gã trước kia tạo ra.

-//-

Xưa kia, có một ả công chúa rất bướng bỉnh, không chịu vâng phục và sự trói buộc của bất cứ ai, ả tự coi mình là duy nhất và chà đạp bất cứ ai ả muốn, lấy bất cứ thứ gì ả thích, và nếu không nghe lời ả, hãy coi chừng cái cổ của mình.

Nhưng vì ả có một người cha là vị vua thông minh tài trí hơn người, và một người mẹ được ban phúc bởi Chúa rất được lòng dân, nên mọi việc vẫn rất ổn và cân bằng theo một mức nào đó.

Cho tới khi . . .

” Này, có phải ông thấy công chúa chúng ta rất đáng ghét hay không? “

” Cẩn thận đầu lìa khỏi cổ đấy!! “

” Giá như công chúa được như hoàng hậu hay đức vua thì tốt biết mấy nhỉ? “

Công chúa có một ngày rất vui vẻ, nên quyết định cải trang vi hành, và vì điều đó nên ả đã vô tình nghe được những điều mà người dân không bao giờ dám nói trước mặt ả.

Với khuôn mặt vặn vẹo, không cần tùy tùng ra tay, ả đã cầm lấy thanh kiếm tàn sát tất cả khu phố đấy.

Mang theo biểu tình giận dữ, ả quay về hoàng cung, bắt gặp phụ hoàng phụ mẫu đang thưởng thức tiệc trà, nhìn khuôn mặt thánh thiện tươi cười của họ ả còn tức giận hơn, và . . .

Sáng hôm sau, người dân thấy một cảnh tượng kinh hoàng mà họ không bao giờ dám quên, khung cảnh một vị công chúa cao ngạo mang trên mình bộ trang phục hoàng bào xa xỉ, chiếc trượng quyền lực và vương miện đế vương.

Nhưng còn khủng khiếp hơn cả, là việc hai người lính, cầm một cây gậy, mà trên đầu mỗi cây gậy, là đầu của đức vua và hoàng hậu.

Ả công chúa tươi cười tinh nghịch, mà chính nụ cười tinh nghịch đấy đã khiến cả vương quốc rơi vào triều đại của ác quỷ, nơi nơi lầm than.

Với cây trượng trong tay, ả triệu hồi 72 con quỷ trước đây phục vụ cho cha mình, và bắt chúng nó phải tuân phục ả, và sử dụng những con quỷ thâu tóm toàn bộ lục địa.

Sau đấy, ả cho quân đập phá mọi nhà thờ cung điện, rồi cho xây một tòa tháp chọc trời đến tận tầng mây. Ả kiêu ngạo đứng trên lưng những con quỷ, đến đỉnh tòa tháp để mà nhìn thấy được Chúa, muốn được ngang hàng với người.

Ả đã thách thức Chúa Trời, vì lẽ đấy, ả bị Chúa phạt.

Khi đến đỉnh Tháp Trời, ả đã cao ngạo nhìn bao quát cả mọi nơi, và liên tục sỉ vả Chúa bằng những lời thô tục nhất. Và đáp lại lời sỉ vả tầm thường ấy, là sự sụp đổ của Tháp.

Kể cả khi từ trên cao ngã xuống, ả vẫn nghĩ mình đứng trên mọi điều, mà không nhận ra rằng những con quỷ của ả đã biến mất từ bao giờ.

Vị công chúa ác quỷ ấy, người đã khiến dân chúng lầm than ấy, và cũng là kẻ nghĩ mình có thể vượt trên cả Chúa ấy đã bị nơi nơi phỉ nhổ, từng mảnh vụng thân xác ả bị phân tán khắp thế giới, toàn bộ đài các ả từng xây bị đập phá, dân dân đời đời nguyền rủa và khinh bỉ nàng.

-//-

” Và như vậy, những hạt giống đầu tiên của bảy đại tội đã được gieo mầm, đã khiến thế gian này trở nên ung nhọt và tàn phá nặng nề. Đứng trước nguy cơ ấy, Chúa đã cho các thiên thần mang trong mình các đại đức, hạ thế và cứu chuộc loài người, giúp những con người chưa bị nhiễm bẩn đẩy lùi tà ma, và hậu thế bọn tiếp tục như vậy đến tận bây giờ. . . “

Lão già khắc khổ mỉm cười và kết thúc câu chuyện cũ kĩ, dù đã nghe hàng trăm hàng nghìn lần, nhưng hai đứa bé sinh đôi không có vẻ gì là chán chê, đôi mắt chúng sáng lên sự tò mò hồn nhiên của trẻ nhỏ.

” Câu chuyện đến đây kết thúc, cũng đã muộn rồi, các con cầu nguyện xong thì ngủ đi. “

Ông lão kéo tấm chăn vá phủ lên người hai đứa cháu, sau khi để lại lời chúc ngủ ngon lão rời phòng.

Lão đã may mắn tìm được một căn nhà bỏ hoang xuống cấp ở ngoại ô khu ổ chuột, nhờ đó lão và mấy đứa cháu có thể có được chỗ trú mưa trú nắng thay vì phải nằm ở ngoài đường.

” Con tạ ơn ngài ” Vì lẽ đó, lão bắt đầu cầu nguyện như thường lệ, mà không biết nay mai sẽ có chuyện gì xảy ra.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN