Thất Phu Nhân - Chương 22: Đấu chính diện (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
140


Thất Phu Nhân


Chương 22: Đấu chính diện (2)


“Ngũ phu nhân, điều ta nói là sự thực, mọi người thông minh chắc sẽ phân biệt được. Về phần trách nhiệm, lấy vị của Tùy Tâm hiện nay mà nói, trách phạt so với bị giáng chức cái nào nặng hơn?”

Cao Dung Y vốn là giễu cợt nghe Lộ Tùy Tâm nói thế sắc mặt liền cứng đờ, dù nàng có ngốc thế nào cũng hiểu hàm ý trong lời nói của tiện nhân này, xem nàng nghĩ đơn giản như vậy, nàng không sợ bị Vương gia hưu, cũng không sợ chết. Liếc nhìn Lý Tịch bên cạnh, Cao Dung Y chỉ hậm hực mạnh miệng nói: “Nhưng mà…Nhưng mà ngươi một mình xuất phủ là…là không đúng”.

Ánh mắt sắc bén nhìn qua mấy vị nữ nhân im lặng chẳng nói một câu.

“Một mình xuất phủ? Tuy Tùy Tâm không được vương gia sủng ái nhưng cũng không phải phạm nhân bị giam cầm, khác nào muốn ta chết già trong trúc viện sao? Các vị, chuyện đã trôi qua rồi, ta cũng không muốn truy cứu nhưng ta hôm nay muốn xin các vị hãy cẩn thận nghĩ lại xem, Uông Tùy Tâm trời sinh thanh cao lãnh ngạo sao có thể dễ dàng đem thân mình trao cho người khác? Chỉ bằng một bộ y phục đã vội kết luận Uông Tùy Tâm làm chuyện bại hoại ấy sao?, thật nực cười. Cốt nhục trong bụng của Uông Tùy Tâm là của ai? Trong lòng các ngươi là rõ nhất”. Tùy Tâm nhìn chằm chằm sắc mặt của những người này, Đại phu nhân thần sắc phức tạp, nàng biết chuyện nên dĩ nhiên hiểu Uông Tùy Tâm đang nói cái gì.

Nhị phu nhân Vụ nhi khuôn mặt thanh khiết nhìn chưa ra tâm tình, nhưng tay đang nắm khăn lụa trắng bệch lại.

Tam phu nhân từ đầu tới cuối vẫn yên lặng ngồi một chỗ, phảng phất như không phải chuyện liên quan đến mình.

Tứ phu nhân khép hờ hai mắt, làm cho người ta không thấy rõ nàng đang suy nghĩ cái gì.

Ngũ phu nhân khiếp sợ nhìn chằm chằm vào Lộ Tùy Tâm.

Lục phu nhân mặc dù trông bình tĩnh nhưng đáy mắt vẫn biểu lộ sự kì quái.

“Uông Tùy Tâm, ngươi đang nói cái gì? Ngươi muốn nói, có người bày kế vu oan cho ngươi, mà hài tử trong bụng ngươi là của vương gia? Cao Dung Y vẫn là người duy nhất thiếu kiên nhẫn.

Hỏi thật hay! Cao Dung Y ngươi nếu muốn ta sẽ cho ngươi thiếu kiên nhẫn, ta không phải nhân vật quan trọng nhất hôm nay đâu.

“Sự thật vốn là như thế!” có phản ứng của ngươi, ta mới có thể chân chính minh oan cho bản thân.

“Ngươi nghĩ mọi người sẽ tin ngươi ở đây nói hưu nói vượn hay sao? Cũng đừng nghĩ tới việc phục hồi địa vị, ngươi có bằng chứng sao? Nếu vậy Vương gia chắc chắn sẽ nghi ngờ và không tin lời nói của ngươi” Cao Dung Y tức giận đứng dậy chĩa ngón tay vào người nàng.

“Được rồi, muội muội bình tĩnh một chút, Đại phu nhân còn chưa nói chuyện, ngươi cũng ít nói vài lời đi.” Đồ nữ nhân ngu xuẩn, thành công chẳng thấy lại phá hỏng mọi chuyện, bất quá…Rũ con ngươi xuống bên trong hiện lên một tia tinh quang, quả thật là nhìn nhầm sao! Nàng chỉ nghĩ Uông Tùy Tâm đã thay đổi, không nghĩ tới bây giờ Uông Tùy Tâm nắm giữ tâm tư mọi người lợi hại đến như vậy…Dù vậy nàng ta muốn khôi phục địa vị cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Cười thầm trong lòng, thì ra Cao Dung Y cố ý làm vậy để ngươi thấy, Tứ phu nhân Lý Tịch. Xem ra Lý Tịch so với trong tưởng tượng của nàng có phần khôn khéo hơn, nàng ngăn lại lời của Cao Dung Y là muốn để cho Đại phu nhân phải lên tiếng, kẻo Cao Dung Y lại muốn đem nàng cùng lôi xuống nước.

“Ngũ phu nhân nói rất đúng, cùng là nữ nhân, Uông Tùy Tâm đã trải qua sinh tử tự nhiên ngộ ra không ít chuyện, trong bụng ta đúng là cốt nhục của vương gia, chỉ là…”

Không người nào lên tiếng, ngay cả Đại phu nhân cũng ngồi đó trầm mặc không nói.

“Nếu là của Vương gia, sao ngài lại bắt ta phải phá đi? Bởi vì vương gia căn bản không yêu Tùy Tâm, sủng ái Tùy Tâm chẳng qua là có mục đích mà thôi, thử nghĩ Vương gia ngay cả cốt nhục của mình cũng không cần chỉ để bảo vệ nữ nhân, các ngươi nói là ai a?”

Trong sảnh yên lặng bất thường, trong lòng tất cả mọi người cũng nổi lên ý nghĩ khác nhau, Uông Tùy Tâm nói là sự thực sao?

“Nếu như các vị còn chưa tin, tình cảnh hôm ấy thế nào, mấy vị phu nhân còn có ấn tượng gì không? Là bởi vì nàng sao? Cho nên mới phải đối với ta như vậy? phải không? Phản ứng của vương gia là lập tức đá bay Tùy Tâm ra ngoài”

Nghe thấy thế trong mắt Lý Tịch hiện lên tia phức tạp, Uông Tùy Tâm đem chuyện này nói lại là muốn giải thích cho họ sự thực, vương gia là thực tâm với một người, nhưng đó không phải là nàng Uông Tùy Tâm. Thật ra lời Uông Tùy Tâm nói với vương gia ngày hôm đó nàng cũng đã nghi ngờ, chỉ là không muốn tin mà thôi, như vậy. Người đó là một trong các vị đang ngồi đây.

Nàng không cam lòng sao? Vì sao lại tự đâm đầu vào chỗ chết? Vương gia sẽ không bỏ qua cho nàng. Đại phu nhân khôi phục lại bình tĩnh, vốn tưởng nàng đã hiểu rõ mọi chuyện nhưng cuối cùng lại không phải, cũng là, tình yêu chân chính ai có thể nhìn thấu? thôi, thôi, Uông Tùy tâm, nếu ngươi nhất quyết đi theo con đường này, ta cũng không ngăn cản, đem cho Vương gia giải quyết hết thảy.

Nhị phu nhân Vụ nhi trong mắt hiện lên vẻ đắc ý, hừ, ngươi biết vậy thì đã sao? Ta ở trong lòng Vương gia tự nhiên có vị trí không giống các ngươi! Uông Tùy tâm, đáng tiếc ngươi quá ngu ngốc, đem chuyện này nói ra là có thể thay đổi được vận mệnh của ngươi sao?Không bao giờ, bây giờ chỉ bằng tội trốn ra khỏi phủ thôi cũng đủ cho ngươi chết không toàn thây!.

Tam phu nhân ngồi bên cạnh nhìn thấy vẻ đắc ý trong mắt Vụ nhi, khóe miệng cười giễu cợt nhưng rất nhanh biến mất như chưa từng xuất hiện. Vẫn lẳng lặng ngồi một chỗ.

Lộ Tùy tâm đem thần sắc mọi người thu vào đáy mắt, đây mới chỉ là bắt đầu! Nữ nhân mỗi người một thủ đoạn khác nhau nhưng có một điểm giống duy nhất là muốn diệt trừ Uông Tùy Tâm cho khuất mắt, những nữ nhân này ngoài thì không dám nhưng lòng dạ độc ác vẫn ngầm có trong người. Bây giờ đem nỗi lo của các nàng tiêu trừ hết có thể làm trì hoãn hành động của các nàng. Chí ít Lộ Tùy Tâm cũng không phải hao tâm đối phó phòng bị các nàng một thời gian, cho họ chút việc mà làm, nàng có thể tranh thủ ít thời gian.

“ta mệt rồi, các người cũng về cả đi, Thất phu nhân, về phần ngươi một mình xuất phủ, chờ Vương gia về định tội sau”. Lộ Tùy Tâm cười nhạt một tiếng, Lãnh tình vương? Vũ Mặc Nhiên, lần tới gặp lại ta sẽ cùng đấu với ngươi, xem ngươi sẽ xử ta thành như thế nào? Nếu ngươi biết được những gì ta nói, như vậy, sẽ đem ta xử thật nặng sao, có phải đánh đập tàn bạo hoặc giam ta vào trong ngục? nhưng không làm như vậy sao lại có thể minh oan cho bản thân a? Ta cũng không muốn ở trong Lộ vương phủ của ngươi mà chờ chết đâu.

************************

“Tỷ tỷ, ngươi nghĩ hôm nay lời tiện nhân Uông Tùy Tâm nói có thật hay không a?” Cao Dung Y đuổi theo từ phía sau Lý Tịch rồi cùng nàng đi song song.

“Ngươi cho là vậy sao?” Lý Tịch suy nghĩ trong đầu, đem sắp xếp lại kí ức, nhìn có chỗ không ổn, là lần thứ hai sao?

“Tỷ tỷ, ngươi có nhớ rõ một buổi tối, Vương gia sai Đại phu nhân đi lấy thuốc, Uông Tùy Tâm cầu xin Đại phu nhân cho nàng gặp Vương gia không? Đại phu nhân khi đó đáp ứng yêu cầu của nàng ta, còn nữa lúc Uông Tùy Tâm nói chuyện này Đại phu nhân cũng không ngăn lại, nếu nàng không biết chuyện thì quá là kì quái”.Cao Dung Y cẩn thận hồi tưởng lại tình hình khi đó.

Lý Tịch nhìn thẳng Cao Dung Y một cái, nữ nhân này còn có chút đầu óc! Có thể nghĩ ra Đại phu nhân cổ quái? Lý Tịch bây giờ mới hiểu tại sao Đại phu nhân lại che chở cho Uông Tùy Tâm, xem ra Đại phu nhân đã biết người đó là ai,là Lục phu nhân sao? Hay là chính nàng Đại phu nhân?

Uông Tùy Tâm đem nói với các nàng những chuyện này là có mục đích gì? Nàng ta nên biết bất kể lời đó là thật hay giả đi chăng nữa, Vương gia cũng không bỏ qua cho nàng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN