Thầy chủ nhiệm của em
Chương 6
Trong khi mọi thứ đang dần tội tệ giữa nó và Sehun thì có lẽ chuyện của nó và thầy chẳng đi xa hơn \”nè mấy nay bà với Sehun sao thế chả nhìn mặt nhau\”
\”Tôi…\”
\”Cô ơi…\” nó vừa mới vào cổng trường một đoạn thì nghe giọng nói quen thuộc, nó chạy đến chỗ Chae Mom \”có chuyện gì thế? sao con lại ở đây?\”
Con bé tỏ ra lo lắng \”cô ơi hồi sáng con gõ phòng ba hoài không mở cửa, con không biết tìm ai hết nên con đợi cô nãy giờ\” nó vừa nghe lo lắng nhìn Wendy \”bà vào lớp đi tôi đi với Chae Mom có gì xin phép tôi nghỉ buổi dùm nha\” rồi dẫn con bé về
Về đến nhà đồ đạt khá bừa bộn bình thường anh ngăn nấp lắm mà, nó cảm thấy có chuyện gì rồi, mở cửa không được nó tìm chìa khóa dự phòng cùng Chae Mom \”cô ơi hình như nó nè\” nó chạy nhanh đến phòng anh mở cửa ra thấy anh nằm dưới đất sờ chán sốt rất cao có lẽ lúc Chae Mom gõ cửa anh định ra mở đây, Chae Mom phụ nó đỡ anh lên dùm \”con biết nấu nướng không\”
\”Dạ, biết ạ để con xuống nấu liền\” con bé ngoan ngoãn chạy xuống bếp nấu nó thì lấy khăn lau sơ mồ hôi cho anh mở cửa sổ cho thoáng rồi xuống lầu với Chae Mom \”con xin nghỉ học chưa\”
\”Dạ con học buổi chiều\” nó nhìn đồng hồ \”cũng 9h rồi con chưa ăn gì à\” con bé hiểu chuyện \”con không đói ạ\” nó lục trong tủ có ít bắp cải với thịt đành tra google làm canh rồi nấu cơm hôm nay nó trổ tài nữ công gia tránh nhá, với lại phải nấu cháo cho anh nữa haizz… mọi chuyện khó hơn khi nó chưa từng vào bếp loay hoay cả buổi Chae Mom bưng nước lau cho anh rồi cho anh uống nước \”cô có cần con phụ gì không?\”
\”Con canh cháo giúp cô cái cô lên đo nhiệt cho thầy\” con bé gật đầu lên phòng nhìn anh dạy nó rất lo lắng bình thường tuy anh có hơi lạnh lùng xíu nhưng nó vẫn thích hơn là thấy anh nằm im thế này \”Yebin… Tae Ho… Chae Mom…\” tình cảm của một người cha kể cả khi bệnh anh cũng lo cho bọn chúng mà phải công nhận con bé Chae Mom cực kì hiểu chuyện sáng thức không thấy ba đã tự giác lo cho em trai, gái đến trường rồi con biết đến tìm nó nó định đặt nhiệt kế vào nách để đo nhiệt thì anh mơ màng nắm tay nó \”đừng đừng đi mà\” nó ngơ ngác nhưng tim thì thình thịch, thình thịch…
Người ta nói yêu từ cái nhìn đầu tiên đó chính là tình yêu của nó dành cho thầy, lúc đầu nó cứ ngỡ chỉ là cảm nắng thôi nhưng hình như càng ngày càng không khống chế được… Mọi người có thấy thế không ạ!!! Hết tập này rồi mọi người cho mình chút ý kiến nhé!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!