Thầy Dạy Lái Xe, Xin Giúp Đỡ - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Thầy Dạy Lái Xe, Xin Giúp Đỡ


Chương 9


Thầy dạy lái xe, xin giúp đỡ

Trans: Ying Ying

Chương 09

Ngày thi phần đường trường thời tiết rất tốt, Tiêu Thủ được xếp vào nhóm giữa, cậu cùng các học viên khác ngồi chờ ở phía sau.

Khi gần đến lượt Tiêu Thủ, đột nhiên Tiêu Cống ngồi xuống kế cậu.

Tiêu Thủ căng thẳng đến run rẩy, cậu len lén nhìn trộm đối phương.

Tiêu Cống hừ lạnh một tiếng: “Còn chưa đến lượt em, sợ cái gì mà sợ.”

Tiêu Thủ xụ mặt không lên tiếng, như thể đang dự một đám tang, trước mặt hai người là xe tang, một lát nữa khi cậu lên xe sẽ hóa thành tro tàn……

Hai người im lặng một hồi, Tiêu Cống nhịn không được bắt chuyện trước.

“Có muốn mượn vận may của tôi không?” Tiêu Cống làm bộ không thèm để ý nói.

Mặt Tiêu Thủ đầy dấu chấm hỏi, cậu ngẫm nghĩ một lúc rồi không chắc chắn trả lời: “Mượn thế nào ạ?”

Tiêu Cống vuốt vuốt tóc, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Thì nắm tay hay ôm một cái, nào cũng được, xem như tạm thời ôm chân Phật đi [*].”

[*] Đại khái là lấy may mắn.

Tiêu Thủ bỗng nhiên tỉnh ngộ, cậu cúi đầu nghiên cứu một hồi, lát sau mới hít một hơi chân thành nói: “Thầy Tiêu….. Anh không bị nấm chân chứ?”

Tiêu Cống: “……”

Còn một học viên nữa là đến Tiêu Thủ, cậu bắt đầu khẩn trương hơn, hít sâu nhiều lần nhưng vẫn không bình tĩnh được, vẻ mặt đưa đám hỏi Tiêu Cống: “Làm sao bây giờ đây thầy Tiêu…… Tôi run quá à, đầu tiên phải thắt dây an toàn trước hay cài chìa khóa trước?”

Tiêu Cống mặt không cảm xúc nhìn cậu: “Phải điều chỉnh ghế trước.”

Tiêu Thủ sửng sốt ba giây, sau đó vội vàng lẩm bẩm: “Điều chỉnh ghế, điều chỉnh ghế…. ”

“Thật ra không cần phiền phức như vậy.” Tiêu Cống đột nhiên lên tiếng: “Nếu tôi là giám khảo, em cứ trực tiếp để ghế ngã xuống rồi leo lên nằm là được.”

Tiêu Thủ ngây người một lúc lâu, mãi đến khi khuôn mặt điển trai của Tiêu Cống áp sát lại gần cậu mới có phản ứng, đáng tiếc vẫn không kịp. Tiêu Thủ lấy tay che miệng vừa bị hôn, cậu đỏ mặt lắp bắp nói: “Anh anh anh không được như vậy, làm làm loạn quá!”

Tiêu Cống không để ý liếm liếm môi: “Em còn căng thẳng không?”

Tiêu Thủ ngại ngùng không dám lắc đầu.

Tiêu Cống hừ một tiếng: “Nếu em thi trượt, em sẽ bị phạt rất nghiêm khắc, đến khóc mới thôi.”

Tiêu Thủ yếu ớt phản bác một câu: “Vậy nếu tôi thi đậu thì sao?”

Tiêu Cống híp híp mắt, mờ ám nhìn cậu: “Tôi sẽ thưởng em đến phát khóc.”

Tiêu Thủ: “……” Tại sao cậu đều phải khóc QAQ

Giám khảo tò mò nhìn Tiêu Thủ, giống như đang xem đoạn phim quay chậm, mỗi động tác đều lẩm nhẩm một câu……

Điều chỉnh ghế ngồi, thắt dây an toàn, cài chìa khóa, đạp chân ga, vào số, bật xi nhan trái, nhìn kính chiếu hậu…..

Đến khi Tiêu Thủ lẩm nhẩm xong, cậu với giám khảo cùng lúc thở phào một hơi.

Tiêu Thủ căng thẳng nhìn chằm chằm phía trước, chân trái chậm rãi đạp chân ga: “Đừng tắt máy, đừng tắt máy nha…….”

Giám khảo: “……”

Thật may mắn, giám khảo yêu cầu Tiêu Thủ chạy đường thẳng, chưa đến năm phút đối phương đã gật đầu: “Tấp xe vào lề đi.”

Tiêu Thủ ngoan ngoãn bật xi nhan phải, chậm rãi tấp xe vào bên lề, sau đó từ từ nhả chân ga cho xe dừng hẳn rồi quay đầu chăm chú nhìn giám khảo.

Giám khảo cúi đầu chấm điểm: “Tuy động tác có hơi chậm chạp, nhưng rất cẩn thận.”

Tiêu Thủ gật đầu lia lịa.

Giám khảo: “Nên dứt khoát hơn vì bạn là con trai, động tác chậm quá không tốt.”

Tiêu Thủ xấu hổ vò tóc.

Giám khảo ngẩng đầu lên, đưa phiếu điểm cho Tiêu Thủ, 80 điểm đỏ chót ở trước mặt, suýt chút nữa đã chọt mù mắt chó của cậu: “Chúc mừng nhé.”

Tiêu Thủ cầm phiếu điểm trên tay, run run cảm động suýt khóc, cậu phấn khích nhảy khỏi xe. Tiêu Cống từ sớm đã chạy theo, hắn đang đứng dựa vào cửa xe bên đường, nhướng mày nhìn cậu.

Đột nhiên Tiêu Thủ chạy vọt tới trước mặt Tiêu Cống, hai tay dâng phiếu điểm lên, kích động nói: “Thầy Tiêu, anh xem nè! Em đậu! Em đậu rồi nè!”

Tiêu Cống cũng không phí lời, hắn vươn tay trực tiếp ôm người vào lòng, còn dùng sức nhấc đối phương lên một chút. Tiêu Thủ bất ngờ bị bế, để giữ thăng bằng cậu liền vòng chân đu lấy eo Tiêu Cống.

Tiêu Thủ có chút căng thẳng chống tay lên vai đối phương. Tiêu Cống ngẩng đầu nhìn cậu, híp mắt cười đắc ý: “Ừm, rất tốt. Xem ra tối nay anh phải cố gắng thưởng cho em mới được.”

Tiêu Thủ: “……”

Chà phối hợp quá đi ~ ~

Chương sau là chương cuối rồi ~ có ai biết thưởng gì không??

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN