Thay Đổi: Destiny To Love - Chương 96: [Miss Stars 8] Sơ khảo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
84


Thay Đổi: Destiny To Love


Chương 96: [Miss Stars 8] Sơ khảo


– Òa, đông ghê… – Yui bất giác trầm trồ khi vừa bước vào hội trường tổ chức vòng sơ khảo cuộc thi Miss Stars.

– Có tới 80 thí sinh và 80 trợ lí đi kèm mà. – Shukasa vểnh mũi tự hào. Vâng, không dưng mà “trợ lí” đi kèm của cô lại chính là anh chàng. Thường sẽ là con gái đi, cơ mà thủ lĩnh của trường đích thân giơ tay xung phong vì lo cho bạn gái thì có ai dám phản đối đâu cơ chứ.

– Cô tới dự thi phải không ạ? – Một nữ sinh làm công tác hỗ trợ thí sinh nhanh nhảu chạy lại thưa chuyện với Yui.

– À vâng… – Cô nàng gật đầu, vẫn chưa quen lắm với cuộc thi này.

– Vậy mời cô sang bàn đầu kia nhận số báo danh. – Chỉ tay cho Yui xong, cô nàng lại chạy đôn chạy đáo lần nữa.

Yui lạ lẫm bước lại bàn đăng kí thủ tục dự thi.

– Satake Yui, đại diện lớp 2-2 trường cao trung Stars II.

Kí văn bản cam kết, hoàn tất thủ tục xong xuôi, cô nàng và Shukasa được đưa vào hội trường nơi diễn ra vòng sơ khảo.

Vừa đi, Yui vừa cài số báo danh 12 lên ngực, nghiêng đầu cười.

– A, Yui! – Đang chuẩn bị bước qua cánh cửa, tiếng gọi lảnh lót rất đỗi quen thuộc vang lên bên tai. Haru cùng Mika lon ton chạy vào. – Thi tốt nhé.

Yui nhí nhảnh gật đầu. Đang căng thẳng mà gặp bạn, bao nhiêu âu lo chợt biến mất.

– Tớ số báo danh 38. Vậy là có cùng lượt thi rồi. – Haru vỗ vai Yui.

Vì vòng sơ khảo có quá đông thí sinh, nên sẽ được chia làm hai lượt thi. Lượt đầu là từ số báo danh 01 đến 40.

Vỗ tay cổ vũ các kiểu, Yui quyến luyến tạm biệt Haru vì cô nàng còn có việc phải làm.

– Chào cô, nhị tiểu thư Satake. – Đang toan bước vào, một giọng nói thanh sắc vang lên bên tai, trong vô thức khiến Yui rùng mình.

Cô quay đầu lại nhìn. Ngay phía sau cô, một cô gái với ánh mắt xếch sắc sảo ngạo mạn nhìn cô, đôi môi vẽ lên một đường cong quyến rũ.

Mái tóc màu vàng nhạt phủ sóng sau lưng, xoăn nhẹ. Đồng tử mắt màu xám cùng chiếc mũi cao thanh tú càng khiến người ta không rời mắt.

“Người nước ngoài? Không, có nét Á châu, chẳng lẽ là con lai?” Yui nghiêng đầu, mắt vẫn nhìn như thôi miên vào nét đẹp tuyệt vời đó.

– Cô là… – Yui ngập ngừng.

– Tôi số báo danh 31, đại diện lớp 1-1 trường cao trung Stars II, tên tôi Kanami Sakurako. – Cô ta ngạo mạn giới thiệu, miệng bình thản thốt ra cái tên khiến Yui rùng mình. – Tôi là con gái của chủ tịch tập đoàn Kanami, có gặp cô vài lần tại các bữa tiệc mà.

Kanami Sakurako, người được ấn định là Miss Stars lần thứ 8?

Yui nhìn một lượt từ đầu đến chân cô ta, quá hoàn mĩ. Nét đẹp của một công chúa cao sang quyền quý, phong thái đĩnh đạc trưởng thành, vẻ tự tin đến ngạo mạn lúc đối diện đối phương, phút chốc khiến Yui cảm thấy thật nhỏ bé.

– Tiểu thư Satake? – Thấy Yui không nói gì, cô ta điềm nhiên lặp lại lần nữa.

– À vâng… Thật ngại quá, tôi không giỏi nhớ người. – Yui giả bộ như không có gì, vội vã gãi đầu.

– Còn đây chắc là thiếu gia Hanagato? – Sakurako nhìn sang Shukasa đang lơ đãng đứng cạnh Yui, còn chẳng buồn bận tâm đến cô.

– Vâng… – Yui giật giật gấu áo Shukasa, nhưng anh cứ tiếp tục ngó lơ. – Ngại quá, bạn trai tôi sợ con gái.

Nghe lời Yui giải thích thiếu chút nữa khiến Shukasa nổ tung óc.

– Không sao không sao… – Sakurako lắc đầu xua tay. – Tôi cũng không định tham gia cuộc thi này, vì tôi vốn học ở Pháp, chẳng qua học bạ vẫn để ở đây. Phu nhân Hanagato có lời, tôi mới bay vội về đây dự.

– Cô kể với tôi để làm gì? – Gương mặt Yui đanh lại trong thoáng chốc, vẻ lúng túng gượng gạo ban nãy mất hẳn, thay vào đó là một sự kiên cường cứng cáp thường thấy ở cô trong lúc làm việc.

Sakurako tròn mắt ngạc nhiên khi thấy một Satake Yui hoàn toàn khác. Ở cô ta có một sự bản lĩnh còn đáng kinh ngạc hơn cả cô.

– Tôi nói thẳng, không vòng vo nữa. – Giọng nói ngọt ngào của Sakurako cũng được thay thế bằng sự sắc bén. – Cô nên lượng sức mình, chỉ với cô không thắng nổi tôi đâu.

– Tôi không cần thắng cô, bởi cuộc thi này không phải là mục tiêu cuối cùng của tôi. Tôi chỉ là một doanh nhân, không phải một cô công chúa mơ mộng đặt cả cuộc đời vào ba cái thứ cuộc thi sắc đẹp. – Yui nhếch môi kênh kiệu. – Điều tôi muốn làm là khiến cho tập đoàn nhà cô phải chới với trong vô vọng, khiến một tiểu thư như cô biết bản thân mình là ai.

Lời nói của Yui ngang tàng đến mức khiến Sakurako giận tím mặt. Trong lúc cô ta còn á khẩu không biết phản bác lại ra sao, Yui đã ngang nhiên bước vào hội trường trước con mắt căm hận của cô ta.

– Anh còn chưa nói, sao em biết cô ta mắc bệnh công chúa? – Ngồi vào chỗ, Shukasa tò mò hỏi cô.

– Quá sức giả tạo, thái độ của cô ta không tự nhiên một chút nào hết. – Yui thẳng thừng nói. – Mà nói vậy, tức anh biết cô ta?

– Kanami Sakurako thì có ai mà không biết? – Shukasa ngán ngẩm thở dài. – Cô ta mắc bệnh công chúa nặng, lúc nào cũng hoang tưởng bản thân là nhất.

Đang còn ngán ngẩm với cô ta, chợt vị MC thông báo khai mạc cuộc thi, đồng thời mời 40 thí sinh tham dự vòng sơ khảo lượt 1 lên sân khấu.

– Cố lên, Yui. – Shukasa nắm chặt lấy tay cô, cố gắng truyền thêm sự tự tin vào.

40 cô gái xếp thành hai hàng so le, Yui cảm nhận rất rõ ánh nhìn căm ghét mà Sakurako đang chĩa hẳn vào mình, bất giác ngán ngẩm thở dài.

Nhìn xuống sân khấu, cơn ớn lạnh ập đến người cô khi giám khảo chính – Hanagato Yuko – đang chĩa ánh mắt đắc ý nhìn Yui. Cố gắng né tránh, nhìn sang một bên thấy Oga Akiko đang mỉm cười nhìn mình đầy dịu dàng, Yui có bình tĩnh hơn một chút.

Lát sau, bà Akiko đứng dậy, nói rất điềm đạm vào micro.

– Các cô gái, chủ đề của cuộc thi Miss Stars lần thứ 8 này chính là “Truyền Thống”. Bởi vậy, hy vọng các cô có thể thi đấu hết sức mình để dành lấy chiến thắng. – Lát sau, bà Akiko cầm tấm thiệp lên phổ biến luật thi. – Các cô biết đấy, điều thiết yếu đối với một cô gái đó chính là ngoại hình. Các cô có thể không đẹp, nhưng tuyệt đối không được xấu xí. Vòng một, các cô sẽ tự trang điểm cho chính bản thân. Phía sau lưng các cô là gần hai trăm các mẫu quần áo rất đa dạng. Các cô có năm phút để chọn quần áo và các phụ kiện thiết yếu, sau đó có mười lăm phút để tự make up cho bản thân. Các cô hiểu rồi chứ?

Bà Akiko điềm đạm ngồi xuống, ánh mắt vẫn không ngưng đặt vào Yui.

Tiếng chuông bắt đầu của MC vang lên, tất cả mọi người hối hả chạy về dãy treo quần áo đặt ngay trên sân khấu. Chưa đầy một phút, Sakurako đã chọn xong trang phục và nhanh chóng di chuyển về phía khu vực make up.

Mọi người lần lượt chọn xong, đã ba phút rồi mà Haru vẫn chưa có định hướng. Cô nàng dần thấy hoang mang, bắt đầu không suy nghĩ được gì. “Kiếm đâu ra một bộ vừa che lấp được khuyết điểm là ngực lép, lại còn gây ấn tượng được đây?” Đôi tay nhỏ bé của Haru di chuyển trên dãy đồ một cách vô thức.

Chợt một tia sáng lóe lên trên đầu Haru, cô di chuyển lại ngay dãy đồ khác, dứt khoát cầm một bộ đồ chạy vào.

“Sao giờ? Sao giờ?” Yui bối rối khôn cùng. Giáo viên đã dạy cô cách phối đồ của một tiểu thư quý phái, nhưng chẳng hiểu sao bây giờ chẳng còn thứ gì trong đầu cô nữa.

Chỉ còn nửa phút là hết giờ, tất cả mọi người đều chọn xong, chỉ còn một mình Yui trên sân khấu lựa đồ. Cả hội trường bật cười vang lên tiếng chế nhạo. Yuko ngồi ở bàn giám khảo mà nhếch môi cười khinh miệt.

Shukasa tức quá, giật vội chiếc micro của một MC đang đi dưới khán đài, hét ầm lên.

– Suy nghĩ làm gì? Chọn đồ phong cách của em ấy!!

– Này cậu kia! Trật tự!! – Các nhân viên bảo vệ giật lấy mic của Shukasa, cảnh cáo anh.

“Đúng rồi. Tại sao cứ phải tuân theo nguyên tắc thời trang của giới thượng lưu cơ chứ? Trường Stars cũng chỉ là trường bình thường, có phải cho giới nhà giàu đâu.” Nghĩ đến đây, đôi tay nhanh hơn hẳn, chỉ trong mười giây cuối cùng, Yui lựa xong trang phục trong tiếng thở phào nhẹ nhõm của mọi người.

Bước vào khu vực make up, ai nấy đều nhanh nhẹn chuẩn bị. Yui cười mỉa rồi nhàn nhã ngồi vào. Make up gì chứ? Trong số tất cả các môn Shukasa mời người tới dạy, make up là cái môn Yui cứng đầu không chịu học mất.

Cô nàng nhàn nhã xoay thỏi son màu đỏ trên tay, chắc cũng nên đánh một cái cho tự tin. Đang toan cầm gương, một con người đi qua thúc khuỷu tay cô, khiến cô đánh rơi cả thỏi son.

– A… – Yui vô thức la lên khi thấy thỏi son lăn long lóc. Lát sau, con người vừa thúc cô kia đạp lên nó.

Yui giận dữ quay lại, Sakurako đang làm vẻ mặt ngây thơ từ bao giờ. Cô ta giả bộ la lên.

– Ấy chết, làm gãy thỏi son của nhị tiểu thư rồi…

Yui khó chịu lườm cô ta. Đã make up xong xuôi, trên tay cầm bộ đồ vừa lựa chắc là đang chuẩn bị đi thay đồ. Nhanh nhẹn vậy, bảo sao có thời gian chơi xấu cô.

Yui cố tình không để tâm, chạy sang bàn make up của Haru mượn thỏi son cô nàng.

Lát sau, thời gian trình diễn bắt đầu.

Từng cô gái với gương mặt rạng ngời cùng các mẫu thời trang khác nhau lần lượt xuất hiện. Cả khán đài hết lần này lượt khác đều trầm trồ với thí sinh.

– Số báo danh 12, Satake Yui. – Vị MC hào hứng gọi tên thí sinh tiếp theo, Yui vô cùng tự tin bước ra ngoài.

Chiếc áo oversize xẻ vai màu hồng nổi bật, dài đến nửa đầu gối. Chiếc quần tất lưới bao phủ đôi chân thon dài, nuột nà cùng đôi bốt thể thao cổ cao càng tôn chiều cao đáng ngưỡng mộ của Yui. Trên cổ và tay mang các phụ kiện vô cùng cá tính, mái tóc đen óng ả được cột lệch một bên bằng chiếc ruy băng cùng màu với áo, gương mặt để mộc vô cùng tự nhiên, chỉ đánh một lớp son màu đỏ nhẹ.

Nhìn Yui mặc thời trang đường phố chất lừ giữa hàng loạt các cô gái mặc những bộ đồ nữ tính trông vô cùng nổi bật.

– Thời trang đường phố đâu có hợp ở một cuộc thi nhan sắc đúng không? – Các khán giả bắt đầu xì xào bàn tán.

– Số báo danh 31, Kanami Sakurako.

Đến lượt Sakurako bước ra, ai nấy đều phải choáng váng.

Bộ đầm cúp ngực màu đỏ vô cùng nổi bật và gợi cảm, cộng thêm chiếc áo vest đen khoác hờ qua vai. Cô ta mang giày cao gót, mái tóc búi cao sang chảnh. Tay mang găng màu đen, cầm một chiếc ví đỏ, gương mặt được make up vô cùng sắc sảo, điểm nhấn đặt ở đôi mắt được kẻ cầu kì.

Cô ta đắc ý nhìn Yui.

– Số báo danh 38, Okawa Haruka.

Nghe đến tên bạn mình, Yui không khỏi tò mò mà quay ra sau hóng hớt.

Cả hội trường ồ lên một tiếng.

Một cô gái với mái tóc tết một bên, cài chiếc kenzashi hình hoa anh đào. Bộ kimono màu hồng nhạt thêu hoa vừa vặn ôm lấy người Haru, càng tôn sắc đẹp mặn mà. Tay cầm chiếc quạt giấy yêu kiều, chân mang guốc gỗ vông cùng thùy mị.

Mọi người ai nấy đều trầm trồ khi giữa bốn mươi thí sinh, chỉ có một người mặc kimono truyền thống.

Lượt đầu kết thúc, các thí sinh được về chỗ ngồi. Bốn mươi thí sinh sau, trong đó có Mai dần dần tiến lên sân khấu.

– Em và Okawa là nổi bật nhất đấy! – Shukasa hí hửng khen.

– Nhưng ban giám khảo lại có vẻ thích thú với Kanami Sakurako nhất. – Yui nhún vai tiếc nuối. – Dù sao cũng phải cảm ơn anh rồi.

Cuộc thi diễn ra căng thẳng như ban nãy, còn Yui chỉ tròn mắt hồi hộp chờ đợi số báo danh 70, chính là chị gái cô, Satake Mai.

Không khiến cho cô thất vọng, Mai làm hài lòng ban giám khảo với bộ trang phục dạ hội vô cùng tuyệt đẹp. Nhìn chị gái xinh đẹp mà quyến rũ bước đi thướt tha trên sân khấu, Yui càng bội phần ngưỡng mộ.

Hai lượt thi kết thúc, cuối cùng ban giám khảo cũng đã chọn ra năm mươi thí sinh vào vòng trong. Cả tám mươi thí sinh với những bộ trang phục khác nhau xếp thành hàng trên sân khấu.

Từng cái tên lần lượt được đọc lên, Yui vẫn rất tự tin vào bản thân mình. MC gọi tên Kanami Sakurako, nhìn cô ta đắc ý lướt qua mặt Yui càng làm cô thêm sôi máu. Chị cô cũng được chọn, dĩ nhiên, nhưng nhìn dáng vẻ điềm đạm khác hẳn một trời một vực với Kanami.

48 thí sinh đã được nêu tên mà vẫn chưa có tên của Yui, càng khiến Yui thêm sốt ruột.

“Thôi rồi, ban nãy mình nghe hình như ban giám khảo không chấp nhận thời trang đường phố thì phải.” Gương mặt Yui tái đi.

– Thí sinh thứ 49, số báo danh 38, Okawa Haruka. – Tên Haru được xướng, nhìn cô nàng hạnh phúc rạng ngời bước lên mà Yui thầm chúc mừng. MC vẫn ca thán. – Bộ kimono vốn rất kén người nhưng dường như nó chỉ hợp với mình cô gái này thôi. Rất mặn mà, duyên dáng.

Vừa chúc mừng cho Haru xong, Yui chợt nhận ra mối nguy của mình. Cô vẫn chưa được chọn.

– Chỉ còn một thí sinh nữa. – MC cố tình kéo dài gây hồi hộp. – Tôi xin tuyên bố, thí sinh mang số báo danh 12, Satake Yui chính là người cuối cùng bước vào vòng trong.

Cơn hồi hộp qua đi, bất ngờ ập đến trong phút chốc, Yui thở phào nhẹ nhõm, cô mỉm cười bước lên trên.

– Thời trang đường phố là một nét đặc trưng của thế kỉ XXI, không loại trừ con gái. Giám khảo Oga Akiko đánh giá rất cao bộ trang phục này. – MC mỉm cười ca ngợi.

Yui nhìn xuống bàn giám khảo, thấy bà Akiko đang mỉm cười với cô mà bỗng thấy yên bình.

Mới sơ khảo mà đã thót tim vậy rồi, cuộc thi chính thức phải làm sao??

___o0o0o___

END Chapter 96.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN