Thầy giáo thực tập đẹp trai - Chương 2: Trịnh Phương Nam
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Thầy giáo thực tập đẹp trai


Chương 2: Trịnh Phương Nam


Điện thoại di động trong túi quần vang lên, Phương Nam nghe máy: “Con nghe ạ.”
Trong điện thoại là tiếng của một người phụ nữ: “Con đi đâu cả ngày hôm nay đấy? Ba con đang tìm con có việc. Ông ấy nổi giận lên rồi, mau về nhà đi” Giọng điệu đầy hối thúc.
“Dạ, con về liền.”
Phương Nam nói xong, cũng không bỏ điện thoại lại vào trong túi quần. Anh cầm trên tay, ánh mắt đăm chiêu nhìn nó. Giá như lúc trước chúng ta cũng có điện thoại thì hay biết mấy. Chúng ta cho dù ở xa nhau như thế nào vẫn có thể liên lạc được với nhau. Chỉ trách lúc đấy khoa học công nghệ chưa phát triển và thịnh hành như bây giờ.
Lúc này anh giơ chiếc điện thoại lên, nhấn vào biểu tượng máy chụp hình, chụp lại phong cảnh ở trước mặt anh. Đó là một nơi hoang vu, tiêu điều, chỉ thấy cỏ cây, không một bóng người. Thấp thoáng cũng chỉ có thể thấy được những ngôi nhà đổ nát.
Anh ngồi trên nhánh cây to, đôi mắt nặng trĩu tâm sự. Trước đây nó đã từng là một nơi đông vui náo nhiệt, có ngờ cũng không ngờ tới ngày hôm nay lại trở thành một đống hoang tàn. Thời gian thật đúng là tàn nhẫn, đem tất cả mọi thứ vùi lấp, chỉ còn lại những tàn tro.
Anh phóng xuống đất, bước đi rời khỏi nơi này. Đi chưa được bao xa, anh thấy ở đằng trước có một ngôi chùa. Kiến trúc của nó khá hiện đại, nhìn bên ngoài có thể đoán được rằng nó mới được xây cách đây không lâu. Kì lạ một điều, cho dù chỉ là một ngôi chùa mới nhưng lại có rất nhiều người ra vào. Chẳng phải người ta thường nói chỉ những ngôi chùa lâu đời mới linh nghiệm thôi sao? Phương Nam có chút tò mò tiến lại phía cổng chùa, anh hỏi một người đàn ông đang đi ra, nét mặt đầy vui vẻ, trên tay còn cầm theo giỏ đựng đồ: “Cho hỏi, ngôi chùa này…”
Phương Nam còn chưa nói hết câu thì người đàn ông đã ngắt lời, tựa như đã đoán được câu hỏi của anh: “Chàng trai trẻ, ngôi chùa này tuy mới xây dựng nhưng nó rất linh nghiệm. Cậu xem, tôi cưới vợ đã tròn mười năm nhưng mãi vẫn không sinh được con. Chúng tôi đã đi bác sĩ nhưng vẫn không có kết quả. Năm ngoái chúng tôi đến đây cầu nguyện, không ngờ vài tháng sau vợ tôi có thai, còn là bé trai. Hôm nay tôi đến đây để tạ ơn. Nếu cậu có điều gì chưa thành, cứ vào trong chân thành cầu xin, ắt có một ngày sẽ được mãn nguyện.” Người đàn ông nói xong thì vui vẻ đi khỏi.
Mặc dù không tin vào chuyện mê tín dị đoan như vậy, nhưng cho dù là bằng cách gì đi nữa, chỉ cần có một tia hy vọng thì Phương Nam nhất định không từ bỏ. Anh vào ngôi chùa. Đầu tiên là vào trong gian nhà chính thắp nén hương dâng lên Phật, sau đó theo hướng dẫn của một vị thầy chùa viết ước nguyện lên một tờ giấy màu hồng, đem treo trên tán cây bồ đề ở chính giữa sân chùa.
Kiếp này không ở cạnh nhau cũng không sao, chỉ ước có thể gặp lại nhau.
Ngồi trên xe taxi, Phương Nam đeo tai nghe, mặt áp vào cửa kính. Trời đang mưa, một cơn mưa vội vã và bất chợt. Anh lại nhớ đến những chuyện xưa cũ.
“Em có thích mưa không?”
“Một chút?”
“Chỉ một chút thôi sao?”
“Dạ, em thích ngắm trăng hơn.”
“Anh rất thích mưa, còn em lại thích ngắm trăng. Sau này nếu thấy mưa rơi, nhất định phải nhớ đến anh đó nhớ chưa?”
“Không.”
“Sao thế?”
“Em không cho anh đi. Hiện tại, sau này anh đều phải ở bên em.”
“Nhưng anh sắp phải đi rồi.”
“Vậy sau này anh có nhớ em không?”
“Có. sẽ rất nhớ em. Có câu chia ly là khởi đầu của sự trùng phùng, chúng ta hôm nay chia ly là để lần sau gặp lại. Chúng ta nhất định sẽ gặp lại.”
“Dạ. Anh phải đợi em lớn lên đó. Không được thất hứa.”
“Ừ! Em cũng phải đợi anh đến tìm em đó. Không được thất hứa.”
“Thành giao.”
Phương Nam đang nhắm mắt lại hồi tưởng lại ngày xưa, khóe môi của anh cong lên cười nhẹ.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN