Thầy giáo thực tập đẹp trai - Chương 3 (tiếp theo)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Thầy giáo thực tập đẹp trai


Chương 3 (tiếp theo)


Hành động này rất nhanh bị Đức Hải phát giác: “Sáng uống lộn thuốc lắc sao? Ha ha. Đừng nghĩ là tớ không biết đầu óc đen tối của cậu nghĩ gì nha. Đường đường là một lớp phó học tập gương mẫu mà lại có mấy suy nghĩ kia, tớ phải nói với mọi người, hủy hoại đi hình ảnh của cậu mới được.”
“Cứ tự nhiên.” Bên ngoài bình tĩnh vậy thôi chứ trong lòng Hoài Trông đang phát điên lên vì điều đó.
Hai người dừng lại trước một ngôi nhà có giàn hoa giấy rực rỡ sắc hồng cực kì đẹp ở trước cổng. Hoài Trông xuống xe, đưa hai tay áp lên miệng, gọi to: “Bé Thơ ơi! Đi học thôi.” Đột nhiên nghe ở đằng sau có tiếng cười khúc khích, Hoài Trông xoay người lại, nheo ánh mắt nhìn Đức Hải đang cố ngừng cười: “Cậu cười cái gì?” Chưa đợi cậu trả lời cậu đã trực tiếp tiến thẳng lên đá một cước thật mạnh vào bánh xe sau của Đức Hải: “Ông đây cảnh cáo cậu.”
Một cô gái tóc ngắn dắt xe đi ra, dùng ánh mắt hình mũi tên đâm thẳng vào Đức Hải: “Trông à, hay là chúng ta bo xì cái thằng đáng ghét này đi. Từ nay chúng ta chỉ có hai người.” Là con gái mà khẩu khí không nhỏ, làm lớp trưởng thật là xứng đáng.
“Đúng đúng, thật không biết cái thằng điên này chui ở đâu ra. Từ nãy giờ cứ bám theo tớ suốt. Đẹp trai quá cũng khổ.”
“Đừng quan tâm nữa, mau đi thôi, không chừng thằng tâm thần này nổi cơn cắn chúng ta thì nguy.”
Nói xong hai người tươi cười nhìn nhau đạp xe tiếp tục đến trường, mặc cho người đằng sau tức tửi trong lòng vừa cố gắng giải thích nhưng cũng chỉ là phí nước bọt: “Tớ đâu có cười tên của cậu đâu. Tớ cười Hoài Trông mà. Này, chúng ta là ba người, ba người đó biết chưa…”
Gió sáng dịu mát thổi ngang thân người của Hoài Trông, làm lay sợi tóc đen nhánh của cậu. Ba người bọn họ là bạn thân của nhau từ hồi be bé. Hoài Trông nói: “Hôm nay là đầu tuần, phải chi ngày nào cũng là cuối tuần thì sướng biết mấy.”
Bé Thơ cũng nhanh chóng phụ họa theo: “Đúng vậy. Ước chi ngày nào cũng có thể nằm ở nhà. Tớ chán cái trường học này đến mức muốn cào sập nó đi.”
“Cào sập rồi cậu học ở đâu?” Đức Hải chạy ở đằng sau xen vào.
Bé Thơ giọng điệu không vui, trực tiếp bỏ qua câu hỏi đó: “Tớ chán cậu đến mức muốn cào cái mặt của cậu thành trăm mảnh.”
“…”
“Tớ nghe nói Bảo Trân lớp kế bên xinh đẹp, nhà giàu lại học giỏi, thế mà lại đi quen với một tên vừa học dở, vừa quậy phá lớp dưới.”
Đức Hải lại xen vào: “Cậu cũng ít có nhiều chuyện!”
“Không nói chuyện với thằng điên.” Hoài Trông vùi dập Đức Hải.
Đề tài của Hoài Trông rất thu hút Bé Thơ: “Cái đó gọi là sự hòa hợp qua lại. Một cặp đôi phải có một người hoàn hảo và một người không hoàn hảo. Mà nhỏ đó bị mù hay sao? Bộ trên đời này hết con trai để quen rồi sao?”
Lần này Đức Hải nói nhỏ thì thầm trong miệng, không dám nói rõ ràng, tránh bị hai con người độc ác vô tình phía trước mắng không thương tiếc: “Người ta quen nhau cũng đâu vì cái này cái kia. Mà chuyện của người ta hai người quan tâm làm gì. Tôi ở đây sờ sờ mà hai người lại không thèm quan tâm!”
Vừa nói xong, Đức Hải đồng thời thấy được hai người ở phía trước đã dừng xe lại, xoay người, đôi mắt trừng trừng nhìn mình. Cầu được ước thấy là như vậy sao? Cậu cười gượng gạo, khá khó coi: “Tớ không có nói gì hết. Hi hi, ha ha, hu hu…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN