Thầy Giáo vị Hôn Phu của Tôi - Chương 1: HÔN PHU CỦA TÔI LÀ THẦY CHỦ NHIỆM
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
757


Thầy Giáo vị Hôn Phu của Tôi


Chương 1: HÔN PHU CỦA TÔI LÀ THẦY CHỦ NHIỆM


Chương 1: Hôn Phu của Tôi là Thầy Chủ Nhiệm

#BooMew

     Tôi tên Hạ Hương, năm nay vừa tròn 16 tuổi. Sinh nhật tròn 16 tuổi của tôi là ngày tôi được biết một sự thật vô cùng khó chấp nhận của đời mình.

     Vốn tôi luôn nghĩ những chuyện này là ở trong phim hay truyện tranh hoặc là tiểu thuyết mới có. Thế mà tôi đây bị dính chưởng. Cái gì mà hôn  ước từ lúc tôi mới sinh, cái gì mà vật đính ước là chiếc nhẫn tôi luôn đeo trên cổ xem như bùa bộ mệnh, rồi cái gì mà… Mà chúng tôi từng gặp, lại rất thân nhau.

     Mọi thông tin cứ thế tuôn ra làm tôi không tin được. Đến khi gặp mặt tên kia à không Hôn Phu của tôi, mới đứng hình toàn bộ.

     Hắn lớn hơn tôi 12 tuổi, là 12 tuổi đó. Trâu già gậm cỏ non à ? Hắn lại là Đàn Anh luôn chơi với tôi từ bé phải nói là Thanh Mai Trúc Mã. Cái chó má gì chứ ? Chết tiệt ! Tôi sắp điên lên rồi.

     Khi tôi hỏi Ba.

   “ Anh ta đã biết ? ”

     Ba gật đầu.

    “ Anh ta đồng ý ? ”

     Ba lại gật đầu.

     “ Anh luôn đeo nhẫn đính ước của bọn con ? ”

     Ba cũng gật đầu.

     “ Anh ta thật sự không có người yêu ? ”

     Ba gật đầu nói : “ Người nó yêu là Con ”.

     Tôi chết lặng vài giây, cái gì đã biết, cái gì đồng ý lại còn yêu…yêu tôi ! Trời ạ ! Tôi làm gì bây giờ !

     Tôi nhìn ba, rồi nói: “ Không hủy bỏ Hôn Ước được sao ba ? ”

     Ba lắc đầu nói: “ Không, con muốn phụ lòng Ông Nội dưới suối vàng để Ông không ngủ yên thì cứ làm ! ” nói xong xoay người đi, bỏ lại tôi đứng trong phòng khách một mình.

     Cái gì mà phụ lòng, ba tôi đang uy hiếp tôi đây mà.

     Tôi đi vô phòng, nằm lên giường nhỏ nhỏ xinh xinh của mình, nhưng khác với thường ngày. Hôm nay nằm trên giường mà không thấy thoải mái hay dễ chịu gì cả chỉ thấy càng nặng người thêm thôi.

     Tôi vốn đang suy nghĩ, sau này đến khi gặp hắn nên đối mặt làm sao. Lúc trước thân nhau vì xem nhau là anh em là thanh mai nhưng từ bây giờ là vị hôn phu, chồng tương lai của tôi.

     Từ ngày biết hết mọi chuyện, đến giờ đã nửa tháng. Hôm nay là ngày cuối cùng tôi được nghỉ ngơi ăn uống hay đi chơi thỏa thích, vì từ mai tôi phải đi học.

     Tối ngủ sớm nên hôm nay tinh thần tôi rất rất tỉnh táo và phấn khởi nha. Dự tuyển vào lớp mười, lúc xem danh sách lớp là lớp 10A1 chuyên Văn. Nói chứ không phải khoe, văn của tôi từ lúc năm cấp 2 toàn tròn 5 điểm hay 4,5 điểm không cơ. Do viết hay nên phần trả lời câu hỏi toàn nhờ điểm cộng bên phần tập làm văn kéo lên không, nếu không có chắc dưới 5 vô số lần rồi.

     Thay xong quần áo, là chiếc váy ngắn, với cái áo trắng bên trong tay dài kiểu xòe, áo khoác là cùng màu với váy màu hồng phấn nha, bộ đồ trong cưng ơi là cưng.

     Mất khoảng 15 phút để đạp xe từ nhà đến trường.

     Tôi cất xe vào nhà xe rồi đi xung quanh tranh thủ thời gian tham quan cho lẹ.

     Do cấp hai và ba học chung cùng một trường nên trong trường có kí túc xá và khung viên cực rộng nha. Vốn cấp hai cũng định học ở đây cơ, nhưng mẹ bảo học trường gần nhà cho tiện,với mẹ bớt lo nên tôi chịu. Năm nay sang đây tuy chỉ mất 15 phút đi xe nhưng do bận váy ngắn nên từ mai chắc phải tốn tiền đi xe bus của trường quá.

     Trang phục cấp ba của trường phân chia ra 3 màu.

     Nữ : cấp 3 lớp 10 màu hồng, lớp 11 màu tím, lớp 12 màu xanh dương.

     Nam : cấp 3 lớp 10 màu đen, lớp 11 màu nâu, lớp 12 màu xanh dương cùng màu với nữ.

     Phân biệt như vậy trong rất hài hòa và đẹp mắt không khỏi cho tôi muốn đứng lên sân thượng ngắm nhìn sân trường vào lúc này.

     Mất gần 10 phút đi tham quan 2/3 trường học thì nghe tiếng trống tập trung lớp tôi vội vội vàng vàng đi.

     Vừa vào lớp, tôi chủ ý, lớp chuyên văn chỉ có 15 đứa thôi. Mỗi người một bàn, tôi ngồi bàn gần cuối cho dễ nhìn mọi phía. Lớp có 8 trai 7 gái. Hài hòa quá mà tuy số lẻ nhưng khi xếp hàng chắc chắn rất đẹp nha vì lớp trưởng không đứng chung hàng.

     Chờ khoảng 5 phút, thì có một bóng dáng quen thuộc đập vào mắt tôi. Tim tôi cứ đập thình thịch thình thịch từ khi hắn bước vào.

     Hắn diện quần tây hơi hơi lửng tý, khoe trọn đôi chân dài của y, với diện cái áo sơ mi rất trắng rất vừa người, tôn lên dáng người đẹp và vai rộng của hắn. Giày là đôi giày da, hiển nhiên là giày hôm sinh nhật hắn tôi tặng. Tóc thì cắt như các idol hiện nay, cắt kiểu giống Hwang Minhyun của Nu’est đấy, ở đoạn bận áo màu đen cao cổ bên vai trái có dính gì đó bằng bạc trong bài ‘Universe’ khi bước ra nhìn người bận bộ đồ trắng đấy. Tóc hắn hiện tại vuốt keo y như idol trong MV đó vậy. Khiến người khác không tiếc phải ngắm nhìn hoài.

     Vốn đang đắm chìm vào suy nghĩ của mình, thì giọng nói quen thuộc vang lên.

     “ Chào các em, tôi tên Triết Xâm. Là chủ nhiệm lớp 10A1 của các Em”.

     Tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn, cái gì chứ tôi đang nghe lầm đúng không ? Hôn Phu thế mà lại là Thầy Chủ Nhiệm của tôi. Trên đời này vô số chuyện tình cơ phết nhỡ ?

     ———————————

Cũng không muốn giấu :3 ta là Fan của bạn Cáo nha :3 khụ khụ :3 ngại quá há há.

Các tình yêu đọc xong nhớ Like Vote và Cmt tạo động lực cho Boo nha ;3 Thương nè :3

Liên kết mã với Boo nha: 389154

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN