Thầy Giáo vị Hôn Phu của Tôi - Chương 14: Đầu Óc Bị Ngập Nước
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
602


Thầy Giáo vị Hôn Phu của Tôi


Chương 14: Đầu Óc Bị Ngập Nước


#BooMew

Cái người trợ lý nghe xong, nuốt nuốt một ngụm nước bọt, Boss thật phúc hắc a.

Như những gì Triết Xâm nói, người trợ lý làm hệt như vậy.

Đa số các nhóm của các lớp luôn để chế độ công khai, nên việc tìm ra manh mối từng học sinh bình luận những câu nói vô cùng khó nghe kia cũng không có cái gì là khó, hơn thế nữa cho dù thuộc nhóm riêng tư, bí mật hay là bạn bè cũng không làm khó gì với đội ngũ hack của Triết Thị.

Những tờ giấy từ tòa án của quận gửi đến từng nhà từng nhà của các học sinh, thẩm chí gửi đến nơi làm việc của những phụ huynh học sinh đấy.

Và khi nhìn thấy tờ giấy đấy, có chữ kí hẳn hoi bên tòa án, ai nấy đều run rẩy, có người vì sợ mà cầu cứu có người vẫn im lặng mà nộp tiền phạt.

Nhưng đó là chuyện vài ngày sau, còn hiện tại.

Hạ Hương sau khi về đến nhà, cô cũng không quá để ý gì nhiều đến chiếc điện thoại đang không ngừng run chuông kia.

Thứ nhất, cô xác thực là học sinh gương mẫu, nếu chịu chăm chú học thì hơn những học bá là chuyện sớm muộn thôi, thứ hai, so với những người cùng tuổi, thích nghịch điện thoại, thì Hạ Hương lại khác.

Cô cực lười biếng đụng đến điện thoại, ngoài vài ba chuyện cần thiết, thì hầu như sẽ rất ít thấy cô ngồi nghịch điện thoại.

Nên chuông tin nhắn, hay chuông báo có tin bên messenger của facebook cô cũng không hề để ý.

Tắm rửa xong, Hạ Hương nhíu chặt mày đi ra khỏi phòng tắm.

Nằm dài trên chiếc giường êm ấm của mình một lúc thì có người gọi điện thoại đến.

Tiếng chuông ‘ Reng Reng Reng ‘ vang lên, Hạ Hương nhìn mà không muốn đụng đến, nhưng cuối cùng vẫn cầm chiếc điện thoại lên nghe máy.

” Alô??? ”

Đầu dây bên kia nghe thấy giọng nói khó chịu của Hạ Hương không khỏi thở hắc một hơi, nhưng cũng không dài dòng mà nói thẳng.

” Hạ Hương đúng không? ” Khưu Hỷ Khiêm trầm giọng hỏi.

Hạ Hương nghe giọng nói trầm thấp này quen thuộc, không nói thì chính cô cũng nhận ra là ai, nên đáp.

” Có chuyện gì sao Hỷ Khiêm?? ”

Khưu Hỷ Khiêm trầm mặc một lúc nói.

” Có lên mạng xem chưa? Bà nổi tiếng rồi. ”

” Có chuyện gì? Tự nhiên nói tôi nổi tiếng hà!? ” Hạ Hương dở khóc dở cười hỏi.

Cô có làm gì đâu mà thành người nổi tiếng ( ý của Hạ Hương ở đây, không phải nổi tiếng theo kiểu người nổi tiếng như ca sĩ, nghệ sĩ. Mà là người có thể gây chú ý trên mạng, hay bị dính phốt chẳng hạn. )

Khưu Hỷ Khiêm không nhanh không chậm nói.

” Bà còn nổi tiếng hơn những người thích gây sự chú ý nữa đó! Khi bà muốn gây sự chú ý, thì đếch có ai quan tâm, nhưng lần này chỉ một vài bức hình chụp lén, bà thành chủ đề hot nhất trường rồi. ”

Hạ Hương nhíu mày, cho dù cô không thân thiết với Khưu Hỷ Khiêm, nhưng cả hai đều là người nước sông không phạm nước giếng, hơn nữa người như Khưu Hỷ Khiêm, tuy là cái loa phát thanh của lớp nhưng tuyệt đối không đụng chạm bất kỳ người nào trong lớp khi tin tức không thật.

” Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? ”

Khưu Hỷ Khiêm nhếch mép bên đầu dây nói.

” Bà và thầy chủ nhiệm đang yêu nhau sao? ” không đợi Hạ Hương trả lời, Khưu Hỷ Khiêm lại nói.

” Hôn nhau mà lại bị người chụp lén. . . ôi đệch. . . cái vụ này của bà bị vô số người thấy, hình ảnh cũng vô cùng phong phú nha. ”

” Tag tôi vào mấy cái bài viết đấy đi. ” Hạ Hương nhíu chặt mày nói.

” Bà còn cần tag? Dạo một vòng news feed đủ lòi mắt rồi. ” nói xong, Khưu Hỷ Khiêm liền tắt máy.

Còn Hạ Hương thì nhanh chóng đọc tin nhắn gửi đến đầy bộ nhớ điện thoại.

Trong tin nhắn của điện thoại, chủ yếu toàn là chửi cô, không những thế còn nói cô là ‘ ĐỈ ĐIẾM ‘, môi Hạ Hương nhếch lên, trong lòng thầm hỏi.

Bộ đầu óc mấy người này bị thiếu gì hay sao mà lại có thể chửi bởi cô như vậy, mấy ngàn năm trước, việc chửi người còn không bị xử vì không ai tố cáo, nhưng hiện tại là năm 4090, việc chửi người, đem hình ảnh của cá nhân hay một tập thể đăng lên với ý đồ bất chính hay bêu xấu dù người bị đăng kia có đúng hay sai thì người đăng mà bị tố cáo vẫn bị chửi nha.

Nghĩ đến đây môi Hạ Hương nhếch càng sâu hơn. . .

Để xem. . . cô để yên cô những câu chửi này không?!

Cô nhanh chóng đã xem hết tất cả tin nhắn, sau đấy lại nhanh chóng vào phần messenger của facebook đọc tin nhắn bên đó.

Thật phong phú nha, đọc xong, cô ghim lại hết toàn bộ, sau đấy lại chụp màn hình.

Như lời Khưu Hỷ Khiêm nói, chỉ cần dọa một vòng News Feed cũng đủ choáng váng, hình ảnh cô và Triết Xâm tràn lan hết tất cả mọi nơi, không những thế còn có hình cô bị chế đủ thứ.

Hạ Hương đọc bình luận xong, cũng không làm gì mà chỉ viết một dòng trạng thái.

” Sinh ra. . . vốn chúng ta đều giống như nhau, nhưng một vài người không may mắn, họ tật, nhưng họ vẫn sống tốt, sống để chứng minh giá trị của họ. . . chính là vẫn có một vài người lành lặng đầy đủ tiền tài lẫn tinh thần hơn tất cả nhưng đầu óc lại bị ngập nước.

Tôi cũng không hơi đâu rep từng tin nhắn của các bạn, nhưng yên tâm sẽ có người rep giúp tôi!!! ”

Một vài người đọc xong, nhột nên xóa ngay những bình luận của mình, còn một vài người chụp lại những câu nói của Hạ Hương, sau đấy chửi bới các thứ. . .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN