Thầy Giáo vị Hôn Phu của Tôi
Chương 9: Không Phải Không Cảm Giác
#BooMew
Sau khi ngại ngùng trôi qua, Hạ Hương nhanh chóng xơi hết mọi thứ trên bàn, thật sự đói chết cô đi được a, nhưng vì một vài lí do, cho dù có đói cô vẫn phải nhịn mà ăn thật kiêng dè. . .
Triết Xâm nhìn Hạ Hương đói đến hận không thể ăn hết ngay lập tức, môi không khỏi vui vẻ nói.
” Ăn đi, người nhà cả mà em không cần ngại. ” so với ai khác, anh vẫn là người hiểu cô bé Hạ Hương nhất, không những ăn nhiều mà còn rất nhanh, nhưng nhìn tốc độ ăn hiện tại của cô anh không khỏi lắc đầu.
Cái này là đang giữ hình tượng sao? Chứ không phải lúc nãy có người nhăn nhó với anh?
Hạ Hương bĩu môi, cũng không ăn kiêng dè nữa mà gấp tất cả những món trên bàn cho vào chén và đĩa của cô, bắt đầu ăn.
Ăn một lúc lâu rốt cuộc cũng lắp đầy cái bụng nhỏ của mình, cô khẽ giương lên khóe miệng cười một cái.
Triết Xâm nhìn thấy cô ăn xong, cũng nhanh chóng ăn những món trước mặt của anh.
Sau khi thanh toán tiền, lại tay trong tay bước ra khỏi quán.
Vừa đi Triết Xâm vừa xoa xoa nhẹ tay Hạ Hương hỏi.
” Em có muốn công khai chuyện chúng ta cho cả lớp biết không? ”
Hiện nay, mặc dù không cấm kết hôn ở tuổi học sinh, nhưng tuyệt đối không thể không có chuyện người này người kia soi mói, tuy Hạ Hương vốn không quan tâm nhiều chuyện người khác nghĩ gì. . . chính là cô mới vào học thôi còn chưa muốn nổi tiếng.
Hạ Hương nhìn nhìn bàn tay nhỏ bé của cô đang bị bàn tay to lớn của anh nắm không nhanh không chậm nói.
” Vẫn nên giữ kín. ”
Triết Xâm hơi nhíu mày, Hạ Hương biết anh đang khó chịu liền giải thích.
” Anh đừng suy nghĩ nhiều quá Thầy Giáo, miễn sao trường học biết thầy cô biết là được, còn học những người cùng lớp biết.” dừng một chút Hạ Hương thành thật nói.
” Không phải em không có cảm giác với anh, nhưng mọi chuyện diễn ra quá nhanh, anh phải cho em thời gian tiếp thu. ”
Triết Xâm vẫn nhíu mày lại, bàn tay anh nắm lấy cô khẽ siết chặt hơn lạnh giọng nói.
” Em sợ gì? ”
Anh biết chuyện này quá hoang đường, khi khổng khi không lại bị nói là vị hôn phu với một người lớn hơn 12 tuổi như anh, nhưng anh làm sao có thể buông bỏ cô, tuyệt đối không thể.
” Anh yêu em sao? ” Hạ Hương vừa đi, vừa cúi đầu hỏi.
” Ừ. ”
” Vậy phải chinh phục trái tim em, em vẫn muốn tự do yêu đương hơn là vì hôn ước mới yêu nhau. ”
Triết Xâm ngẩn người, Hạ Hương lại nói tiếp.
” Không phải không cảm giác, mà là em không thích cái quan hệ hiện tại của chúng ta. Nó không gọi là tự nguyện mà là ép buộc. ”
” Vợ. . . ” Triết Xâm gọi một tiếng, vừa vui mừng vừa lo lắng. . .
Hạ Hương không phải không thích, mà là. . . mà là không thích việc có hôn ước này thôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!