Thấy là yêu thương - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Thấy là yêu thương


Chương 1


Cảm giác lâng lâng ở nhà để xe theo nó suốt cả buổi học cho đến tận bây giờ. Nó đi về phía nhà xe, hi vọng việc hai cái xe để gần nhau sẽ khiến nó được nói chuyện với Minh một lần nữa. Cái xe màu lam của nó dựng một góc, bên cạnh là xe màu đen của Minh. Nhưng…ở giữa là cái xe cào cào của Khánh. Nó thấy vừa tức vừa buồn, sao thằng Khánh có thể vô duyên đến thế chứ?

Tổng kết tháng thứ nhất lớp nó xếp gần cuối trường. Thầy chủ nhiệm Công vô cùng tức giận, thầy bảo nó ngay lập tức chuyển chỗ ngồi trong lớp để tránh tình trạng nói chuyện. Nó làm ngay, không quên chuyển Minh lên bàn hai – cùng bàn với nó. Ý nó là, vừa để được gần Minh hơn, vừa để Minh tránh xa Khánh, người mà nó cho rằng sẽ lôi kéo, dụ dỗ Minh thân yêu của nó.

Nó đưa tờ giấy chỗ ngồi mới cho thầy. Thầy liếc qua rồi hỏi nó: “Em thấy Khánh thế nào?” Nó lí nhí: “Dạ…Khánh nghịch lắm thầy ạ.” Thầy khẽ gật đầu rồi từ tốn: “Em là lớp trưởng, nên quan tâm đến các bạn. Thầy nghĩ là để Long xuống ngồi bàn năm cạnh Minh, còn Khánh lên bàn hai cạnh em. Em thấy có hợp lý không?”

Nó ngớ người: “Nhưng…” “Thầy tin là em làm được.” Đến nước này thì thôi rồi, nó đành gật đầu: “Dạ, em sẽ sửa lại.”

Cả lớp 12G này không ai là không biết mối thâm thù giữa lớp trưởng Lan mẫu mực và bàn trưởng Khánh tội đồ của lớp. Bởi vậy không ai ngạc nhiên khi thấy hôm đầu tiên ngồi cạnh nhau, hai đứa không ai nói gì cả. Hết tiết một, Long, bạn chí cốt bàn hai của nó vội chạy lên hỏi: “Sếp có sao không sếp?” Nó nhìn sang cái chỗ ngồi của Khánh, nói với vẻ ghê tởm: “Biết rồi còn hỏi.” Thằng Long toét miệng cười: “Sếp coi chừng lại thích thằng đó.” Nó lườm mắt, thằng Long vội vàng chạy về chỗ cũ.

Thật ra nó thâý mình cũng hơi sai. Ác cảm ban đầu của nó về Khánh đã khiến nó hơi khó chịu khi ngồi cạnh Khánh. Nhưng rồi nó thấy Khánh cũng tốt bụng. Khánh biết lớp trưởng ghét mình nên chỉ nói chuyện những câu đại loại như: “Mấy giờ rồi sếp?” Khánh học cũng rất giỏi. Lúc đầu còn hơi ngại ngần, nhưng sau thì nó cũng mạnh dạn hỏi Khánh mấy bài Hóa, Khánh luôn nhiệt tình giảng giải giúp nó.

Sau một tháng chuyển chỗ, thành tích lớp đã khá lên. Khánh đã không còn đi học muộn hay ngủ gật trong lớp khiến lớp bị trừ điểm nữa, điều này khiến thầy Công rất hài lòng. Trong giờ sinh hoạt lớp, thầy bóng gió rằng nó đã “cảm hóa” được Khánh. Cả lớp cười rầm rầm khi thầy ý nhị liếc mắt về phía nó và Khánh. Nó hơi ngượng, còn Khánh thì không, thằng này thậm chí còn quay sang cười dịu dàng với nó. Điều này càng khiến nó điên tiết.

Buổi chiều, Long đến nhà nó chơi, “nhờ sếp giảng hộ bài toán”. Long kể hai mươi bài tập thầy Lâm ra mới chỉ làm được có mười hai, lúc sáng nhờ Minh làm giảng giúp ba bài, còn lại chiều qua nhờ nó. Nó tần ngần khi thấy Long đưa ra tờ giấy A4 nhăn nhúm có lời giải viết tay của Minh. Đến cuối buổi chiều, khi đã cùng với Long làm xong tám bài còn lại, nó nhanh tay đút tờ giấy đó vào tập giấy nháp. Tối, khi lấy tờ giấy quý giá ra, nó nhè nhẹ áp vào ngực, tưởng như vẫn còn hơi bàn tay ấm áp của Minh ở đây. Nó kẹp tờ giấy vào quyển vở Toán bảo bối rồi yên tâm đi ngủ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN