Thay Lời Vong Linh
Chương 6: Hoa khôi võng hồng 5
Chỗ này cũng là một tiểu khu cũ, nhưng vẫn còn tốt chán. Thích An thấy bên ngoài dán quảng cáo cho thuê phòng, một tháng tiền thuê cũng hai ngàn, cùng với chỗ Nhạc Tiếu Tiếu thuê kia chính là một trên trời một dưới đất.
Thời gian còn sớm, Thích An đến tiệm trà sữa tiểu khu đối diện trú mưa, vì thế còn phải nhịn đau mua ly trà sữa vị truyền thống rẻ nhất, vừa uống vừa thịt đau: Má ơi, đầu năm nay một ly trà sữa giá những mười tệ!
Không có biện pháp mà, cô cũng không muốn như vậy, nhưng điều kiện kinh tế không cho phép…
Nhạc Tiếu Tiếu ngồi đối diện cô, biểu tình thoạt nhìn vừa bi thương vừa khẩn trương. Thích An thấy cô ấy như vậy, trong lòng không khỏi ai thán, kì thật chính cô cũng khẩn trương!
Hơn nữa so với Nhạc Tiếu Tiếu cô càng phải khẩn trương mới đúng. Cô vẫn là người sống, Lý Triết nếu điên lên cô sẽ bị hắn tấn công!
Nhưng giờ có sợ cũng vô dụng, ai bảo cô… haiz, vì sao lại là cô chứ? Người thần bí kia là hại cô hay là cứu cô đây?
Thích An miên man suy nghĩ, ngồi ở tiệm trà sữa đến khi mưa tạnh rồi lại đến công viên bên cạnh chơi nửa ngày, đến gần 8 giờ tối mới quay lại tiểu khu.
Lịch live stream của Lý Triết là vào ban ngày, thường là 11 giờ sáng đến 3 giờ chiều. Thích An đã xem qua, hắn hiện tại không online.
Bảo an của mấy tiểu khu cũ cực kì kém cỏi, ví dụ như nơi này. Lúc Thích An đi vào cổng bảo vệ mí mắt cũng không thèm nâng chút nào.
Cô vào cửa xong bèn tìm một chỗ khuất đeo khẩu trang đội mũ lên, sau đó mở di động, tìm được phần mềm live stream đã download từ trước, nhập tài khoản, mở ra phòng live stream của Nhạc Tiếu Tiếu.
Hai phút sau, liên tiếp nhảy thông báo có người xem tiến vào phòng.
[Bình luận]: Đậu má, đùa gì vậy?!
[Bình luận]:???? Chủ phòng không phải tự sát rồi sao?! Vậy đây là…
[Bình luận]: Má ơi, màn hình sao đen thui vậy? Chẳng lẽ quỷ hồn chủ phòng lên live stream????
[Bình luận]: Lầu trên đừng dọa người mà, ta đang ở nhà một mình á! Trời ơi, con muốn mẹ!!!
[Bình luận]: Từ từ… mấy người mau nhìn tiêu đề live stream hôm nay: Hung thủ giết người, tại đây đền tội???
Đây là tài khoản của Nhạc Tiếu Tiếu, trước đây cô ấy có tích lũy được một lượng lớn fan. Mà lúc bắt đầu phát sóng phần mềm sẽ hiện thông báo nhắc nhở đến các fan, nên trong thời gian rất ngắn người xem nhanh chóng tăng vọt.
Thích An nhìn từng dòng bình luận rậm rạp quét qua màn hình, có chút khẩn trương thanh thanh giọng, mới đưa ngón tay bấm nút camera.
Hình ảnh từ đen thui sáng lên, xuất hiện một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, đeo khẩu trang mang mũ lưỡi trai.
Trong nháy mắt phần bình luận ngập dấu chấm hỏi đầy bất mãn.
Thích An liếm môi, đối với di động mở miệng nói: “Chào mọi người. Tôi không phải Nhạc Tiếu Tiếu, nhưng tôi tới giúp cô ấy bắt hung thủ… Người xem kia nói không sai, cô ấy không phải tự sát mà là bị người giết chết. Như vậy hung thủ rốt cuộc là ai đây? Hiện tại, tôi mang mọi người cùng nhau đi gõ cửa phòng hung thủ.”
9 giờ đúng, thang máy ngừng ở tầng 11.
Thích An bước ra thang máy, đứng ở cửa nhìn vào phòng live stream thấy trạng thái mạng cũng không tệ lắm, liền yên tâm bấm nút camera sau, nhắm phía trước hạ giọng nói: “Không sai biệt lắm, cô xuất hiện đi.”
Cô mới dứt lời, Nhạc Tiếu Tiếu nháy mắt xuất hiện.
Thích An cúi đầu xem bình luận, hơi hơi nhíu mày.
[Bình luận]: Chủ phòng cùng không khí nói chuyện?????
[Bình luận]: Wa, người này làm gì mà thần thần bí bí?
[Bình luận]: Hắc hắc, nói không chừng chủ phòng có thể thấy thứ mà chúng ta không thấy đó!
Bình luận cùng loại có không ít, thực hiển nhiên những người đó nhìn không thấy Nhạc Tiếu Tiếu.
Thích An không nói, cúi đầu đem điện thoại đeo lên cổ, hướng camera về phía trước sau đó bóc băng cá nhân trên đầu ngón trỏ.
Buổi sáng lúc nghĩ đến dùng cách live stream bức Lý Triết nhận tội, Thích An hỏi qua Nhạc Tiếu Tiếu có cách nào để Lý Triết cũng nhìn thấy cô ấy hay không. Nhạc Tiếu Tiếu nói cần chút máu của Thích An, biện pháp này là người đàn ông thần bí kia nói cho cô ấy, nhưng cũng không biết hiệu quả cụ thể như nào.
Bất quá còn chiêu sau, nếu máu Thích An không dùng được thì đành chờ đến đầu thất, đêm đó là đêm hồi hồn, oán niệm trên người quỷ đột tử khi ấy mạnh nhất. Vào đêm đó Nhạc Tiếu Tiếu không chỉ có thể xuất hiện trước mặt Lý Triết mà còn có thể nhẹ nhàng giết chết hắn.
Thích An nhìn chằm chằm vết thương trên đầu ngón tay, âm thầm cầu nguyện máu dùng được đi!
Cô hít sâu một hơi, tiếp theo dùng sức ấn miệng vết thương. Cùng với đau đớn thấu tim, máu tươi nháy mắt chảy ra. Thích An vội đem ngón tay hướng về phía Nhạc Tiếu Tiếu, đồng thời cô ấy cũng vươn một ngón tay.
Trạng thái này của Nhạc Tiếu Tiếu theo lý ra là Thích An không chạm vào được, nhưng một khắc ngón tay một người một quỷ chạm nhau, cô lại rõ ràng sinh ra cảm giác chạm vào vật thể.
Bắt đầu từ đầu ngón trỏ, thân thể nửa trong suốt của Nhạc Tiếu Tiếu tựa như ma pháp dần dần hiện rõ thực thể. Không đến hai phút, hai chân nổi lơ lửng chạm xuống mặt đất. Nếu không phải gương mặt kia còn mang theo trắng bệch đặc trưng của người chết, như vậy cô ấy cùng người sống không có gì khác biệt.
Thích An nhất thời kinh ngạc quên cả hô hấp, gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Tiếu Tiếu một hồi lâu mới thoáng phục hồi tinh thần lại.
Mà lúc này trong phòng live stream cũng nổ tung!
[Bình luận]: Đậu má đậu má đậu má!!!!! Mau nói cho ta biết có phải chỉ có một mình ta thấy được hay không?!
[Bình luận]: Vì sao ta thấy Nhạc Tiếu Tiếu xuất hiện aaaaaa!!!
[Bình luận]: Quỷ aaaaaaaaa!!!!!
[Bình luận]: Bình tĩnh, bình tĩnh, nói không chừng là kĩ xảo đặc biệt… Cái rắm! Ta mẹ nó đều bị dọa sắp tiểu ra rồi!
Bình luận càng ngày càng nhiều, không ngừng thay đổi liên tục đến mức làm cho người ta muốn xem một câu hoàn chỉnh cũng không xong!
“Không biết trạng thái này có thể duy trì bao lâu, hiện tại bắt đầu thôi.” Thích An không có thời gian xem bình luận, một bên lấy ra băng cá nhân mới dán lên, một bên hướng đến phòng bên trái thang máy.
Tiểu khu này là một tầng hai phòng, bên trái là phòng Lý Triết thuê ở.
Lúc này trong lòng Thích An cũng thực sợ hãi, gân xanh trên trán cũng nổi lên, ngón tay còn hơi hơi phát run. Cũng may có khẩu trang với mũ che đậy mới có thể khiến Nhạc Tiếu Tiếu cho rằng cô đang rất bình tĩnh.
Không có cách nào, các cô cũng không thể ôm nhau sợ hãi đi?
Thích An đứng trước cửa, nhìn thoáng qua Nhạc Tiếu Tiếu đứng ở sát ven tường, giơ tay gõ cửa. Cốc cốc cốc ba tiếng, trong phòng rất nhanh truyền đến một âm thanh lười biếng hỏi: “Muộn thế này rồi, ai còn đến vậy? A Triết, anh gọi cơm hộp sao?”
Nghe thanh âm đó Thích An không khỏi ngây ngẩn cả người, đây là tiếng một cô gái còn trẻ, nghe còn hơi quen tai.
“Đương nhiên anh không có gọi. Tiểu ngốc nghếch, không phải nói chờ chút nữa anh mang em ra ngoài ăn đại tiệc sao?” Tiếng Lý Triết cũng vang lên, tuy chỉ cách cửa phòng nhưng cũng thấy thanh âm phi thường dễ nghe. Tiếng nói tràn ngập từ tính, còn có một loại dụ hoặc kì lạ.
Đôi tay Thích An buông bên người khẩn trương nắm thành quyền, cô nuốt nước miếng, nỗ lực giữ giọng nói bình tĩnh một chút mở miệng: “Chào chị, em ở bên quản lý chung cư, tới kiểm tra đường ống dẫn khí.”
“Muộn vậy rồi còn kiểm tra cái gì?” Giọng nữ kia vừa nói vừa có tiếng bước chân vang lên, giống như đang đi mở cửa.
Thích An lui về phía sau một bước, rất nhanh nghe tiếng vặn tay nắm cửa, sau đó là cửa phòng mở ra.
Vừa nhìn đến gương mặt trong cửa, Thích An kinh ngạc trừng to mắt, ba chữ “Vương Hiểu Dư” ở cổ họng lăn lộn bị cô nuốt trở lại.
Nhạc Tiếu Tiếu còn chưa thấy Vương Hiểu Dư. Cô ấy đứng ở ven tường, bị cửa chặn lại.
Thích An định thần, khụ một tiếng mở miệng nói: “Quấy rầy rồi. Nơi này đường ống dẫn khí bảo trì đã quá hai năm. Lần này kiểm tra một chút có tai họa ngầm hay không, khả năng qua một thời gian sẽ thống nhất đổi mới.”
[Bình luận]: Ảo giác của tôi hay sao mà cảm giác giọng chủ phòng đột nhiên trở nên trầm thấp?
[Bình luận]: Không phải một mình lầu trên đâu, ta cũng cảm thấy chủ phòng khẳng định sợ bị cô ta nhận ra.
[Bình luận]: Kĩ thuật nói dối của chủ phòng thật chuyên nghiệp!
Vương Hiểu Dư một tay giữ tay nắm cửa, nửa người che trước cửa, ánh mắt nghi ngờ đánh giá Thích An, cũng không có ý để cô đi vào. Đây là đương nhiên, dù sao đồ Thích An đang mặc thoạt nhìn cũng khiến người ta rất nghi ngờ.
Lúc này trong phòng truyền ra tiếng Lý Triết: “Sao vậy?”
Vương Hiểu Dư nhìn chằm chằm Thích An, chậm rãi nói: “Không có gì. Sao cô lại ăn mặc như vậy?”
Câu sau là đang hỏi Thích An. Cô lại khụ một tiếng: “Tôi bị bệnh hai ngày nay, sợ lây cho mọi người ấy mà. Lại thêm hai ngày chưa gội đầu nên mới đội mũ.” Nói xong chính cô cũng bội phục trình độ nói dối của mình.
Vương Hiểu Dư lại nhìn từ đầu đến chân cô lần nữa, ước chừng thấy cô cũng chỉ là một cô gái yếu đuối, gật gật đầu nghiêng người tránh khỏi cửa nhường lối: “Vậy cô vào đi. Tôi mang cô đến phòng bếp.”
Thích An ứng tiếng, kéo cửa hơi mở ra chút, nhấc chân bước vào.
Vương Hiểu Dư đang muốn thò người ra đóng cửa, Thích An lại đột nhiên duỗi tay cầm tay cô ta: “Từ từ, còn có một người nữa.”
Vương Hiểu Dư lắp bắp kinh hãi, trong lòng nhanh chóng hiện lên các loại tin tức thảm án vào nhà cướp bóc giết người. Còn chưa kịp mở miệng kêu Lý Triết đã thấy sau cửa một cô gái mặc váy ngủ màu trắng gạo chậm rãi bước ra.
Thích An tinh tường nhìn thấy, biểu tình Vương Hiểu Dư ngắn ngủi vài giây trở nên sợ hãi cùng cực. Ngay sau đó tiếng hét như giết heo tru lên.
Lý Triết vừa hỏi sao thế vừa chạy từ phòng ngủ ra. Nhìn thấy tình hình ngoài cửa, di động cầm trên tay “Bốp” một tiếng rơi xuống đất.
Thích An dịch sang một bên, làm cho di động treo trên người nhắm thẳng Lý Triết để người xem thấy được rõ ràng.
[Bình luận]: Đây không phải Lý Triết sao? Là bạn trai cũ Nhạc Tiếu Tiếu mà! Không lẽ hắn chính là hung thủ giết người?????
[Bình luận]: Lầu trên đừng nói bừa, hắn cũng đã bị cảnh sát mang đi rồi, nếu đúng là hắn cảnh sát còn có thể thả về hay sao?
[Bình luận]: Lầu trên thật cơ trí! Hắn không có vấn đề thì chủ phòng với Nhạc Tiếu Tiếu hiện tại có thể đến cửa hay sao?
Cửa phòng nửa mở sau khi Nhạc Tiếu Tiếu tiến vào, “Sập” một tiếng tự động đóng lại.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!