Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết
Chương 3: Đem bỏ cánh tay trái của hắn ta
🤤
Trong văn phòng, một người đàn ông ăn mặc tinh xảo đang ngồi ở trên ghế sa lon, cúi đầu, hai tay chống lấy trán, không ngừng xoa huyệt Thái Dương, nhìn ra được sự bực bội một cách khó tả.
Lưu Kỳ mặt đen ngồi ở sau bàn công tác, hai điện thoại cứ nối đuôi nhau vang lên.
Mặc kệ đối phương nói cái gì, hắn đều cười trả lời, trong giọng nói thậm chí có chút thấp kém.
“Lý tổng, ngài nghe tôi giải thích, những tin tức trên mạng kia đều là giả, chúng tôi là bị người hại, tất cả đang cố gắng giải quyết chuyện này, chuyện hợp đồng quảng cáo có thể hay không thương lượng một chút, không bằng như này đi, buổi tối tôi mời ngài ăn bữa cơm, sau đó chúng ta trò chuyện?”
“Không có chuyên gì, chỉ là lãnh đạo bên trên cùng với chuyện hủy hợp đồng quảng cáo của Trương Cưu có ý tứ, tôi chỉ là một người làm theo, không làm chủ được, bữa cơm này thì để sau đi, mời sáu giờ chiều hôm nay đến công ty của chúng tôi, chúng ta sẽ đem hợp đồng ra giải ước, cảm ơn đã phối hợp, hẹn gặp lại.”
( Nếu bạn nào chưa hiểu thì mình giải thích một chút ạ, đại ý như là các nhãn hàng muốn hủy hợp đồng quảng cáo với ông Trương Cưu này, và ông Lưu Kỳ này muốn thương lượng nhưng không được)
Đối phương vừa cúp điện thoại, Lưu Kỳ liền tức giận ném điện thoại lên mặt bàn, trong miệng mắng: “Mẹ kiếp.”
Nói xong nhìn Trương Cưu ngồi ở ghế salon, hỏi: “Chuyện bạn gái cũ của cậu thế nào rồi?”
“Cô ấy không có nhận điện thoại của tôi.”
“Vậy còn không nhanh tiếp tục gọi, trong tay cậu không phải còn có ảnh giường chiếu sao? Để cô ấy giúp cậu nói hai câu, cậu hiểu ý tôi chứ?”
Trương Cưu nhíu mày do dự một chút: “Anh Lưu, thế này có phải là hơi quá mức, dù sao chúng tôi cũng ở bên nhau 7 năm.”
Lưu Kỳ ngoẹo đầu nhìn anh ta, ánh mắt sắc bén: “Quá mức? Tôi cho cậu biết nếu cứ để như thế, kiếp nghệ sĩ của cậu coi như xong rồi, đến cùng danh dự của cậu quan trọng hay danh dự của cô ta quan trọng hơn, chính cậu ước lượng xem.”
Trương Cưu cắn răng, gật đầu nói: “Tôi hiểu rồi.” Nói xong lấy điện thoại đi tới một bên.
Lúc này, điện thoại của Lưu Kỳ vang lên lần nữa.
“Alo, ai đó?”
Đối phương giọng điệu băng lãnh, ra lệnh: “Lưu Kỳ, đem hợp đồng của Đồng Kiều cầm đến phòng làm việc của tôi.”
Nói xong đối phương trực tiếp cúp điện thoại.
Lưu Kỳ sửng sốt một chút, trực tiếp đứng người lên đi ra ngoài, trong lòng có chút kích động, lại là Lão tổng của công ty gọi điện cho anh, chẳng lẽ nói Lão tổng cũng dự định kéo Đồng Kiều ra cản súng sao? Như thế thì thật là quá tốt rồi.
Hắn ta đến phòng nhân sự rút hợp đồng của Đồng Kiều ra, trực tiếp đi vào văn phòng.
Bốn giờ chiều.
Đồng Kiều đang ở bệnh viện nói chuyện với ba mẹ.
Buổi sáng Lưu Kỳ tới nói một phen nên ba mẹ bị dọa, mẹ Đồng một mực lôi kéo tay của cô hỏi là có chuyện gì xảy ra.
Đồng Kiều nửa thật nửa giả đem chuyện giải thích theo hướng tốt một lần, mới trấn an xong cảm xúc của ba mẹ.
Cô một mực chú ý hướng gió trên mạng.
Hiện tại Trương Cưu vẫn như cũ đứng trên hot search, không ít người đều mắng anh là tra nam, biểu thị đau lòng cho bạn gái cũ.
Mà bạn gái hiện tại Liễu Khiết cũng bị mắng cho té tát.
Trương Cưu bên này một mực không có động tĩnh.
Ngược lại Trương Cưu im lặng xóa bỏ không ít quảng cáo trước kia, xem ra chuyện này đối với hắn đả kích không nhỏ.
Có thể đứng ở góc nhìn khác để hóng chuyện này, nhưng bây giờ tim cô cũng nhảy đến cổ rồi.
Cô đã ở bên Lưu Kỳ tận 3 năm, đối với thủ đoạn của hắn ta thì cô không thể hiểu rõ hơn.
Đồng Kiều thật sự sợ hắn ta chó cùng rứt giậu, cưỡng ép đưa kéo cô vào trong chuyện này.
Lo lắng từ trưa, đến ba giờ chiều, điện thoại của cô vang lên, lại là Lưu Kỳ gọi tới.
Cô không hề nghĩ ngợi trực tiếp cúp máy, lúc này đối phương gửi tới một tin nhắn Wechat.
“Tiểu Đồng, tới công ty một chuyến, trò chuyện về việc hủy hợp đồng.”
Nhìn thấy tin nhắn này, Đồng Kiều tâm giật một cái, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh xuống.
Vừa tới công ty, cô liền gặp được Trương Cưu.
Hắn ta đứng ở đầu bậc thang, nhìn thấy Đồng Kiều lập tức nở một nụ cười soái khí.
Bất quá Đồng Kiều lựa chọn không nhìn, trực tiếp tiến vào văn phòng của Lưu Kỳ.
Đối phương giống như là nhìn không ra động tác cố ý xa cách của Đồng Kiều, lại cười và đi vào.
Liền ngay cả Lưu Kỳ trên mặt cũng nở nụ cười thân thiện: “Tiểu Đồng tới rồi sao, ngồi đi.”
“Anh không phải tới tìm tôi thương lượng chuyện giải trừ hợp đồng sao?” Đồng Kiều thẳng vào chủ đề.
“Vâng, tìm cô đàm phán chuyện giải ước, nhưng có thể để cho Lão tổng trực tiếp mở miệng thả người.”
Nói, anh ta cúi người tiến đến trước mặt Đồng Kiều, trong mắt tràn đầy xem thường cùng tò mò: “Cô sẽ không ngủ cùng Lão tổng chứ.”
“Chát” Đồng Kiều khóe miệng vẫn như cũ treo nụ cười yếu ớt, tay lại không lưu tình chút nào tát vào mặt đối phương.
“Miệng anh quá thối, phiền tránh xa tôi ra một chút.”
Nói, tay dùng lực, đem đối phương đẩy về chỗ ngồi trên ghế.
“Đồng Kiều!” Lưu Kỳ bộp một tiếng đập vào trên mặt bàn, con mắt trợn lên rất lớn, một bộ dáng muốn ăn thịt người.
“Anh tốt nhất đừng nhúc nhích, tựa như anh nói, nếu như tôi và lãnh đạo của anh ngủ với nhau, anh không sợ tôi ở trước mặt sếp nói gì hay sao.” Đồng Kiều trên mặt nói như mây trôi nước chảy, kỳ thật trong lòng cũng đang đánh trống.
Vừa rồi một cái tát kia, mình thật sự là quá lỗ mãng.
Ánh mắt cô liếc qua bàn tay đang nắm chặt của hắn ta, biết hắn đang kìm chế lửa giận trong lòng.
Lúc này, Trương Cưu sau lưng đi tới, một tay khoác lên trên vai của cô.
“Kiều Kiều làm sao tức giận như vậy, cô ăn cơm chưa? Tôi mời cô ăn thì thế nào?”
Đồng Kiều gạt tay hắn ra, đem cái ghế dịch cách xa hắn một chút: “Không cần, cảm ơn.”
Nói xong cô đem văn kiện trên bàn mở ra, lại là hợp đồng giải ước, Đồng Kiều mắt sáng lên, nhanh chóng đem hợp đồng đọc qua một lần, nhìn thấy công ty đã ký tên và đóng con dấu, trong nội tâm cô càng thêm kích động.
Lưu Kỳ tức giận nói: “Nhanh ký đi, ký xong thì lăn dùm.”
Đồng Kiều tâm tình vô cùng tốt, đương nhiên sẽ không để ý lời nói đó, nhanh chóng đem tên của mình kí lên, cầm hợp đồng quay người hướng tới phòng làm việc bên ngoài.
Sau lưng Trương Cưu nhìn cô, hiển nhiên còn đang có ý đồ với cô.
Đồng Kiều nhìn một cái lặng lẽ ném tới, uy hiếp anh không cho phép tới gần.
Bất quá người nếu mà hèn hạ, phòng tránh làm sao cũng không được.
Cái cảnh Trương Cưu đụng bả vai cô đã được chụp lại, tung ra.
Không đến nửa giờ, lại lên hot search.
Bài post này chữ gì đều không có, chỉ có một tấm hình, rất mơ hồ, nhưng nhìn hình dáng cũng có thể thấy được là Trương Cưu.
Đồng Kiều nhìn trong tấm ảnh là một bóng lưng tinh tế, sắc mặt tái nhợt.
Lưu Kỳ, Trương Cưu hai tên khốn kiếp này.
Bất quá cô cũng không cam chịu yếu thế, thừa dịp những người khác còn chưa tìm ra người phụ nữ trong ảnh là ai, cô ra tay up weibo trước, đem chuyện hủy hợp đồng cùng mình và công ty nói rõ, ám chỉ mình chỉ là đi ký hợp đồng.
Quả nhiên, cô up weibo không được mấy phút thì một đám anti fan đã tìm thấy.
Tại phòng họp tầng thứ 12 của Hoằng Duy.
Ngụy Cẩn Hằng mặc tây phục từ trong phòng họp đi ra, Cao Viễn cũng ở phía sau anh.
Vừa họp xong Ngụy Cẩn Hằng sẽ có chút mỏi mệt, bất quá vẫn là thật lòng nghe Cao Viễn báo cáo sự tình, đưa ra từng biện pháp giải quyết.
Đi vào văn phòng, Ngụy Cẩn Hằng cũng không có trực tiếp ngồi vào bàn, mà là pha cho mình một ấm trà trước.
Anh thuần thục cầm lấy trà và pha, giống là nghĩ đến cái gì, động tác của anh dừng lại, mở miệng hỏi: “Chuyện của cô ấy thế nào?”
Cao Viễn là người thông minh, lập tức hiểu được “cô ấy” là ai, lắc đầu trả lời: “Không tốt lắm.”
Ngụy Cẩn Hằng nghi ngờ nói: “Thế nào?”
Cao Viễn đem chuyện trên mạng nói ra, thuận tiện mở bức ảnh đang tràn lan trên weibo cho anh nhìn.
Ngụy Cẩn Hằng nhìn thấy bức ảnh kia xong, lông mày trong nháy mắt nhíu lại, trong con ngươi hiện lên một chút không vui.
“Chụp lúc nào đây?”
“Hai đến ba giờ trước.”
“Người nam này tên là Trương Cưu?”
Cao Viễn gật đầu: “Là hắn ta, thưa Ngụy Tổng.”
“Đem bỏ cánh tay trái của hắn ta.”
“Được.”
Kỳ thật Cao Viễn đã sớm nghĩ đến.
Ngụy Cẩn Hằng có bệnh thích sạch sẽ, đặc biệt là đối với một nửa còn lại.
Anh đi theo Ngụy Cẩn Hằng đã sáu năm, chưa bao giờ nhìn thấy Ngụy Cẩn Hằng làm loạn, bên người ngay cả bạn nữ đều rất ít, Đồng Kiều là người phụ nữ duy nhất ở cạnh anh gần một năm.
Nhưng Cao Viễn phát hiện hai người bọn họ cũng không giống những người khác, không thường xuyên dính vào nhau, thậm chí còn có chút lạ lẫm.
Nhưng mặc kệ như thế nào, Đồng Kiều đều là người phụ nữ của Ngụy Tổng, anh làm sao có thể cho phép người khác khi dễ và động vào.
Thời gian trôi qua ba ngày, Trương Cưu vẫn chưa hết hot.
Bạn gái trước của anh up weibo nói hai người chia tay trong hòa bình, cũng nói Trương Cưu là một người tốt, hi vọng mọi người không nên hiểu lầm anh.
Up xong, rốt cuộc không có xuất hiện lần nữa, thấy thế nào cũng giống như bị ép giải thích, rất nhiều anti-fan đều không thèm nể mặt.
Mấy hôm sau, người đại diện cũ của Đồng Kiều cũng up weibo thông báo việc từ chức.
Là người đại diện Lưu Kỳ.
Trên weibo nói Lưu Kỳ chủ động từ chức, nhưng Đồng Kiều biết, anh ta là bị ép.
Hôm trước ảnh chụp up lên không đến năm tiếng, công ty cũ cùng Lưu Kỳ liền ra giúp cô giải thích cũng như làm sáng tỏ.
Ngày đó chụp ảnh ngay tại văn phòng Lưu Kỳ, hắn làm sao lại không biết, rõ ràng chính là hắn vụng trộm sai người khác làm như thế.
Bất quá nhìn thấy Lưu Kỳ gặp nạn, Đồng Kiều rất vui vẻ.
Tám giờ tối:
Trương Cưu mang theo mũ, khẩu trang, kính mắt từ trong thang máy đi ra, sợ người khác không nhận ra mình là người nổi tiếng.
Hắn ta nhìn gara oto một lần, phát hiện không có paparazzi, liền nhanh chóng hướng tới chiếc xe sang trọng của mình.
Sau khi lên xe không chút do dự liền đem xe lái đi.
Hiện tại hắn như là chuột chạy qua đường, người người muốn đánh.
Kỳ thật trên đời có mấy người đàn ông mà không háo sắc, trong giới giải trí so với hắn còn có đầy hơn.
Càng có người bị khui ra, nhưng mà chỉ một hai ngày, chuyện liền sẽ đi qua, người đàn ông đó nên quay phim thì quay phim, nên trở về nhà thì về nhà.
Đến hắn làm sao lại nghiêm trọng như vậy chứ?
Lưu Kỳ nói rất đúng, khẳng định có người ở sau lưng giật dây, rõ ràng chính là muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Hiện tại Lưu Kỳ bị ép từ chức, công ty đối với hắn cũng là bỏ mặc không quan tâm, rõ ràng chính là muốn đem hắn đóng băng.
Không, kiếp diễn viên của hắn vừa mới cất bước, sao có thể bị như thế chứ.
Chuyện duy nhất hiện tại hắn có thể làm là đi tìm bạn gái Liễu Khiết của mình.
Vừa rồi hắn gọi điện thoại hẹn cô ở biệt thự.
Trương Cưu lúc này đầu óc tràn đầy ý nghĩ đêm nay làm sao cho Liễu Khiết vui, làm cho cô giúp mình tái xuất lần nữa.
Hoàn toàn không có chú ý từ đằng sau có một chiếc xe đang theo đuôi mình.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!