The Gamer Hệ Thống
Chương 992: Raftel
Tấm bản đồ này không có vị trí cụ thể của những hòn đảo trên Grand Line mà chỉ có 1 vài địa danh đặc trưng mà thôi.
– Và từ đó nó hẳn là sẽ nối với hòn đảo này và cuối cùng, vị trí nằm giữa 4 hòn đảo này… là ở đây! – Nami kẻ 2 đường chéo nối giữa 4 vị trí được khoanh tròn trên hải đồ và chỉ vào giao điểm của chúng – kho báu One Piece nổi tiếng đang nằm ở đó…
– Raftel nằm ở đó sao? – Kaya nhìn vào tấm bản đồ và nói.
Hắn nhìn vào vị trí trên tấm hải đồ, Nami đã phải tính toán dựa theo những chi tiết về địa hình được Robin dịch lại từ 4 khối Poneglyph suốt mấy ngày liền mới tìm ra được vị trí của chúng.
Hắn không thông thạo hàng hải như Nami và cũng không có kiến thức về lịch sử, khảo cổ của thế giới này nên hắn không có lý do gì để nghi ngờ Nami và Robin cả. Nếu không đủ kiến thức thì tốt nhất nên ngồi 1 chỗ và để cho chuyên gia làm việc.
– Được rồi, ngày mai chúng ta sẽ lập tức lên đường – hắn nói – kho báu One Piece đang ở ngay trước mắt chúng ta rồi!!
Kho báu One Piece, dù có quý giá đến đâu thì cũng chẳng thể nào làm hắn động lòng được. Điều mà hắn muốn chỉ là được trải nghiệm quá trình mà thôi, hiếm khi nào mà hắn có được sự hào hứng như thế này.
Sáng ngày hôm sau, dưới sự giúp đỡ của đám người Kin’emon thì bọn hắn đã chất đầy đồ tiếp tế lên trên thuyền và chuẩn bị lên đường.
– Hiyori-himesama, xin người hãy bảo trọng ngoài biển rất là nguy hiểm!!
Một trong 9 thuộc hạ trung thành của Oden quá cố là Kawamatsu đi tới gần chào tạm biệt Hiyori.
– Kawamatsu đã chăm sóc cho con từ khi còn nhỏ, nếu không có ông thì con đã chết lâu rồi – Hiyori tươi cười – con sẽ nhớ ông lắm…
Sau khi chào hỏi xong thì Hiyori liền dắt tay cô bé Toko và cùng nhau lên thuyền sau đó đứng bên cạnh Kiku đã lên thuyền từ trước.
Điều thú vị là cô bé suốt ngày nhăn răng cười Toko này sau khi gia tộc Kouzuki giành lại được quyền lực thì đã được gặp lại cha mình là cựu Daimyou của vùng Hakumai hiện đang sống tại trấn Ebisu. Nhưng sau khi gặp lại cha mình thì Toko lại quyết định đi theo Hiyori lên thuyền của hắn.
– Cùng chơi đi Sugar-chan!! – Toko vừa lên thuyền thì liền chạy tới trước mặt Sugar đang mải ăn nho.
– Đừng có làm phiền ta! Ta đã 22 tuổi rồi nhé con nhóc con!! – Sugar gắt gỏng.
Mặc dù vậy nhưng Toko vẫn tiếp tục bám lấy Sugar.
Không để ý đến 2 đứa bé, sau khi những cô gái lên thuyền hết thì hắn liền nhổ neo. Con thuyền của hắn lập tức rời khỏi bến cảng Hakumai và sau đó hướng thẳng ra ngoài biển mà lướt đi.
……
Phía bên ngoài mặt biển đang động dữ dội khi cơn bão khủng khiếp kéo đến. Con thuyền Black Pearl lướt trên những con sóng cao hàng chục mét và lao đi giữa vùng biển đầy sấm sét và mưa đá.
Sau khi vượt qua được cơn bão này thì con thuyền lại tiến vào 1 vùng biển đầy lạnh giá và những cơn gió rít mang theo tuyết trắng thổi ngang qua con thuyền.
Nhưng bất kể bên ngoài đang có sóng to gió lớn thế nào thì bên trong con thuyền vẫn không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Lúc này Nami đang đứng ở trên mũi thuyền và quan sát mọi thứ xung quanh để điều chính hướng đi.
– Kim số 2 bắt đầu đổi hướng rồi… vậy thì mình có thể chuyển hướng đi về phía hòn đảo kim số 1 đang chỉ…
Mặc dù biết được vị trí của Raftel nhưng tại Grandline này không ai có thể phân biệt được phương hướng vì thế nên Nami phải điều chỉnh hướng đi của con thuyền vòng quanh 4 hòn đảo được ghi lại trên Poneglyph và tìm kiếm Raftel.
– Được rồi em hãy đi vào trong đi, chúng ta đã tới gần Raftel rồi không cần phải vội đâu – hắn xuất hiện phía sau Nami và khoác 1 chiếc áo dày lên người cô.
Điều mà hắn hướng tới chính là hưởng thụ quá trình đi biển tìm kiếm One Piece và hắn cũng muốn mấy người Nami được như vậy. Nhưng hắn không muốn Nami đứng ngoài trời đang có bão tuyết như thế này để tìm đường.
Mặc dù Black Pearl có hệ thống điều hòa nhiệt độ nhưng nó cũng chỉ điều chỉnh tới 1 mức nhất định để tránh tạo ra sự chênh lệch nhiệt độ quá mức giữa bên trong thuyền và bên ngoài.
Bên trong khoang thuyền thì vẫn khá ấm áp nhưng còn ở trên khoang thuyền thì lại rất lạnh, ngoại trừ hắn và Monet sở hữu trái Yuki Yuki no Mi không sợ lạnh ra thì những người còn lại đều chịu lạnh khá kém.
Nami thấy hắn nói vậy thì mỉm cười gật đầu.
Nhưng khi cô định cùng hắn đi xuống khoang thuyền thì bỗng nhiên thời tiết xung quanh thay đổi, xung quanh vẫn rất lạnh nhưng hắn và Nami đều cảm nhận được 1 luồng gió nóng thổi qua.
– Hiện tượng này là… chúng ta tới nơi rồi!!! – Nami vội vàng quay trở lại mũi thuyền và quan sát phía trước.
Hắn cũng lập tức đưa tay bẻ lái con thuyền sang mạn phải. Càng đi thì không khí lạnh lẽo xung quanh càng giảm dần, cuối cùng sau khoảng hơn 1 tiếng đồng hồ bọn hắn đã đi vào 1 vùng biển lặng với thời tiết rất đẹp.
Khi tiến vào khu vực yên tĩnh này thì mấy người Robin cũng đã đi lên trên boong tàu.
– Ở phía trước có 1 hòn đảo!! – Perona đang xuất hồn bay lơ lửng trên bầu trời thì bỗng hô lên.
– Chính là nó, hòn đảo này hoàn toàn không có từ trường nên không có Log Pose nào chỉ về phía đó – Nami nhìn về phía hòn đảo dần hiện ra trước mắt và nói.
Tất cả mọi người trên thuyền đều chăm chú nhìn về phía hòn đảo này, mặc dù là người bình thường cũng đã từng nghe nói tới One Piece nên khi cuối cùng đã tới được Raftel thì những cô gái hào hứng không thua kém gì so với hải tặc thực thụ.
Cuối cùng thì con thuyền cũng đã đi tới gần hòn đảo, họ nhanh chóng neo thuyền và đi lên trên đảo. Hắn nhìn mấy cô gái còn háo hức hơn cả mình thì cười cười.
Hòn đảo này cũng không lớn, hắn biết nếu như có thứ gì đó được giấu ở đây thì nó phải nằm ở giữa hòn đảo. Hắn dẫn đầu đi về phía trung tâm của hòn đảo.
Không mất bao lâu thì hắn đã nhìn thấy 1 khu tàn tích cổ xưa ở trước mắt.
– Nơi này trông như 1 thành phố cổ đại vậy… – Robin nhìn ngắm xung quanh và trong mắt cô bắt đầu tỏa sáng.
Một thành phố cổ đại như thế này quả thật chính là thiên đường đối với 1 nhà khảo cổ như Robin.
– Nơi này có vẻ như đã tồn tại được cả nghìn năm rồi mà vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ – Nami nhìn 1 tòa nhà bị phong hóa và nói.
Sau khi đi sâu vào bên trong tàn tích cổ này thì bỗng nhiên mọi người nghe được tiếng gọi của Kaya.
– Mọi người mau tới đây nhìn này!! – Kaya đứng cạnh 1 khối đá lớn và vẫy tay.
Khi hắn tới gần thì mới phát hiện ra đây không phải là 1 khối đá mà là 1 tấm bia lớn có khắc văn tự ở trên.
– Là cổ ngữ được ghi trên những khối Poneglyph!! – Robin bật thốt.
Hắn và Robin bắt đầu chăm chú đọc những dòng chữ ghi lại bên trên tấm bia này, những người khác cố gắng giữ im lặng và sau khi hắn và Robin đọc xong toàn bộ thông tin được ghi lại trên tấm bia thì họ mới lên tiếng.
– Đó là sự thật sao… – Robin dường như không thể tin được vào mắt mình nữa.
– Sao rồi? Trên đó có ghi gì về kho báu không? – nhắc tới khi báu thì 2 mắt Nami sáng rực lên.
– One Piece… thì ra là thế sao? – hắn lẩm bẩm.
– Để tôi giải thích cho mọi người nghe – Robin quay qua nói.
Mấy người Nami lập tức yên tĩnh trở lại chờ nghe Robin giải thích.
– Như mọi người đã biết thì khoảng hơn 900 năm về trước 20 quốc gia trên thế giới đã tập hợp nhau lại để tiêu diệt 1 vương quốc cổ đại – Robin nói.
Mấy người Nami liền nhanh chóng gật đầu, chuyện này Robin đã từng nói với họ trước đây rồi.
– Đây chính là tàn tích của vương quốc đó – Robin nói – hay nói đúng hơn thì đây là 1 nơi trú ẩn của vương quốc cổ đại khổng lồ đã từng tồn tại 900 năm về trước.
Thấy mọi người yên lặng thì Robin nói tiếp:
– Sau trận chiến kéo dài gần 100 năm thì vương quốc cổ đại đã bị đánh bại và 19 trong số 20 hoàng tộc trừ hoàng tộc Nefertari đã cùng nhau lập nên chính phủ thế giới và con cháu của họ được gọi là các Thiên Long Nhân. Mọi sự kiện trong 100 năm này đều bị xóa sạch và nghiêm cấm tìm hiểu bởi chính phủ thế giới tạo nên thế kỷ trống.
Mấy cô gái bắt đầu nín thở để nghe vì biết đã sắp tới đoạn quan trọng rồi.
– Thực chất vương quốc cổ đại chưa hề bị diệt vong. Sau khi thất bại trong trận chiến với 20 hoàng tộc thì những con dân còn lại của vương quốc đã rút về Raftel và ghi lại tất cả những điều này.
Con cháu còn sót lại của vương quốc cổ đại đã tản ra khắp nơi trên thế giới và tự đặt cho mình chữ D vào giữa tên để nhắc nhở mình về ý chí của tổ tiên. Để rồi 1 ngày họ sẽ hoàn thành điều mà tổ tiên mình chưa thể thực hiện được…
– Thực hiện kế hoạch One Piece – đúng lúc này thì hắn lại lên tiếng.
– ——☆☆☆☆——-
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!