Thế Giới Bệnh
chương 6 : KHÔNG ĐỀ.
Võ đài được lập ngay tại nơi các thí sinh thi văn ngày hôm qua.
Đao vẫn làm giám khảo cuộc thi này. Ông nói “Hôm nay là ngày thi cuối cùng của các ngươi. Cuộc thi võ sẽ quyết định thành quả cho các ngươi. Luật thi là 1 trọi 1, chọn ra 3 người xuất sắc nhất. Cuộc thi bắt đầu. Đầu tiên là thí sinh Rôm và thí sinh Dị Ứng”
Rôm và Dị Ứng cùng bước lên võ đài. Trước hết Rôm dùng Rôm Quyền đấm vào mặt Dị Ứng. Dị Ứng gạt ra nhưng Rôm lại dùng tay kia đấm vào bụng Dị Ứng. Dị Ứng đá bật tay Rôm rồi lui lại 2 bước. Dị Ứng quát “Tiếp chiêu (Dị Ứng khắp người) của ta!” Thấy Dị Ứng xuất chưởng mạnh quá, Rôm liền dồn hết công lực đấm ra tuyệt chiêu (Rôm đầy mặt) của mình.
Bùm.. Chưởng quyền va chạm gây tiếng nổ điếc tai. Công lực của cả 2 cùng xâm nhập lẫn nhau rồi đều bị bật hết ra ngoài võ đài. Rôm nổi dị ứng khắp người, còn Dị Ứng thì bị đúng như tên gọi tuyệt chiêu của Rôm, rôm đầy mặt.
Đao nói “Trận thứ nhất không có người thắng. Tiếp tục trận thứ 2, Rối Loạn Tiêu Hóa đấu với Suy Dinh Dưỡng”
Cứ thế các thí sinh liên tục đấu với nhau. Các chiêu thức võ công tuyệt kỹ được thi triển ra như Rối Loạn thần công, Dinh Dưỡng Suy quyền, Bẩn Thỉu cước, Lung Tung chưởng… đều khá đẹp mắt.
Nửa ngày trôi qua còn lại 4 người là Quáng Gà, Còi Xương, Lang Ben, Hở Hàm Ếch. 4 trận cuối cùng thật căng thẳng.
Quáng Gà vs Lang Ben. Quáng Gà dùng chiêu (Gà con cặc) bắn Lang Ben, khí công hóa thành 1 cái phao câu gà hung dữ lao đến tấn công. Lang Ben phi thân tránh được, chưởng phao câu của Quáng Gà hướng vào tường làm vỡ ra nhiều gạch đá. Lang Ben dùng chiêu (Lang bửn bửn) bắn lại một khối sáng mầu trắng mờ sần sùi xấu xí. Quáng Gà dùng cước đá nổ tung chưởng của Lang Ben rồi nói “Chỉ có vậy thôi ư?” Lang Ben nói “Võ công của các hạ thật tuyệt. Xin hãy tiếp chiêu thứ 2 của tại hạ. Chiêu (Lang Lang Ben Ben)”.
Chiêu này của Lang Ben thật ảo diệu tạo ra vô số hình ảnh Lang Ben bao vây Quáng Gà làm hắn hoa mắt chóng mặt. Nhân cơ hội đó Lang Ben lao tới đấm đá liên tục khiến hắn gục xuống ngất đi. Lang Ben thắng, vào chung kết.
Đến trận Còi Xương vs Hở Hàm Ếch. Còi Xương bắn ra chiêu (Còi lòi tòi phòi), mấy chục khúc xương hiện ra trên không lao xuống để thăm dò đối thủ. Hở Hàm Ếch bắn trả chiêu (Hàm Hở không ăn phở), cái mồm to đùng bằng khí công xuất hiện cứ há không khép, vài giây sau một bát phở trắng phọt ra đối kháng. Chưởng lực đọ nhau dữ dội và cùng tiêu tán. Xông vào cận chiến, Hở Hàm Ếch đá ra chiêu (Hàm Hở ai che chở), lại 1 cái mồm khác hiện diện, từ bên trong tòi thêm 2 cánh tay nhằm vào mặt Còi Xương định vả. Còi Xương cũng dơ chân lên xuất cước (Xương cứng như trứng), từ chân tới đùi hắn được bao phủ bởi 1 quả trứng hồng hào. 2 cước đọ nhau rồi cùng bị bật ra, trứng vỡ tay tan không ai chiếm ưu thế cả. Còi Xương xuất quyền đấm vào tim Hở Hàm Ếch. Thấy đối thủ ra chiêu hiểm, Hở Hàm Ếch vội cúi xuống để tránh tiện thể đá vô chân Còi Xương làm hắn mất đà chúi xuống. Đang đà ngã nhưng Còi Xương vẫn kịp tập chung công lực đánh mạnh 1 chưởng văng Hở Hàm Ếch bay vào tường mà ngất đi giống Quáng Gà. Còi Xương thắng, vào chung kết.
Trận tranh giải 3 phải 10 phút sau mới tiếp tục vì 2 đối thủ bây giờ mới tỉnh. Trận đấu được kết thúc chỉ trong 1 chiêu. Hở Hàm Ếch biết khí công của hắn đã suy yếu nên đã dồn hết sức còn lại sử ra chiêu mạnh nhất là (Hàm người giống Ếch) khí hóa thành 1 cái mặt to lớn mắt mũi giống người mồm thì giống ếch xông tới định nuốt Quáng Gà. Quáng Gà không hoảng sợ, dùng cả 10 thành công lực bắn ra chiêu (Quáng Gà kèm nhèm) hóa ra 1 cái đầu người to đùng với 2 con mắt không ngừng chớp nhắm chớp nhắm lao ra chặn cái mồm quái dị. Khí của Quáng Gà hoàn toàn áp đảo Hở Hàm Ếch. Giải 3 thuộc về Quáng Gà.
Trận chung kết cũng kết thúc nhanh hơn so với dự đoán của mọi người. Lang Ben và Còi Xương đứng gờm nhau trên võ đài. Còi Xương ra tay trước, hắn bắn ra chiêu (Còi Xương vai) nhưng Lang Ben đỡ được dễ dàng. Còi Xương ra tiếp chiêu thứ 2, hắn phi thân về phía Lang Ben tung ra (Còi Xương liên hoàn cước). Lang Ben dùng tay đỡ cước và bước lui liên tục. Đến cước thứ 22, Còi Xương hét “Cước cuối cùng (Xương như cái gương)”,khí của hắn hóa ra 1 bàn chân to lớn trong suốt giống thủy tinh đá vào đầu Lang Ben. Lang Ben vội ngả về sau tránh được rồi thuận thế đá vào lưng Còi Xương làm hắn bay ra khỏi võ đài.
Tùng tùng… Tiếng trống báo hiệu cuộc thi võ kết thúc. Đao nói “Tất cả các ngươi đã hoàn thành tốt 2 phần thi văn võ. Thay mặt hoàng thượng ta cám ơn các ngươi đã vì đất nước mà đến đây ngày hôm nay. Những người thua không được nản chí, cần cố gắng luyện tập hơn nữa để chuẩn bị cho các kỳ thi năm sau, nhất định các ngươi rồi sẽ đạt dc ước muốn của mình. Còn bây giờ Lang Ben, Còi Xương, Quáng Gà, 3 ngươi theo ta vào cung yết kiến hoàng thượng”.
Tại tẩm cung của vua Lở Lung Tung.
“Hoàng thượng vạn tuế. Vạn vạn tuế.” Đao, Lang Ben, Quáng Gà, Còi Xương cùng quỳ xuống hành lễ.
Lở Lung Tung nói “Bình thân. Không cần đa lễ.” Cả 4 tạ ơn rồi cùng đứng dậy. Đao chắp tay tâu “Bẩm hoàng thượng. Đây là 3 người đỗ giải trong kỳ thi này : Lang Ben, Còi Xương, Quáng Gà. Họ đều là những nhân tài thật sự rất cần cho đất nước ta!” Lở Lung Tung nói “Được rồi, ta biết. Ta phong cho Còi Xương làm ngự sử tứ phẩm, ta phong Quáng Gà làm thị sát khâm sai lục phẩm, cả 2 đều dc tham gia vào việc triều chính. Hy vọng các ngươi sẽ giúp cho ta, giúp cho đất nước chúng ta được hùng mạnh giầu sang. Đao, khanh đưa Còi Xương – Quáng Gà đi thu xếp công việc cho họ. Còn Lang Ben ở lại đây”
Khi cả 3 đã lui ra ngoài, Lở Lung Tung nói “Ta đã xem bài văn ngươi làm. Quả thật rất hay!” Lang Ben khom người nói “Hoàng thượng quá khen. Thần vẫn còn kém cỏi chỉ e hoàng thượng chê cười” Lở Lung Tung nói “Không cần phải khiêm tốn. Giờ ngươi hãy nói cho ta biết suy nghĩ của ngươi về tình hình đất nước ta và các nước khác hiện nay đi” Lang Ben nói “Bẩm hoàng thượng. Xin cho thần nói thẳng. Đất nước ta hiện giờ tuy cũng là 1 cường quốc nhưng lại không thể nào so được với đất nước của Aids hay Kiết Lị. Nếu lúc này mà chúng ta xung đột chiến tranh thì chỉ có thua. Điều cần làm lúc này là tăng cường các mối quan hệ với các nước lân cận để hình thành 1 thế lực tương đương cân bằng. Phải ổn trước rồi mới xung. Đến lúc đó nếu Aids mà tấn công thì chưa chắc đã có thể toàn thắng. Vả lại theo thần thấy kẻ địch mà chúng ta cần đề phòng còn có cả nữ hoàng Kiết Lị nữa”
Lở Lung Tung hỏi “Tại sao?” Lang Ben tâu “Bẩm hoàng thượng. Dã tâm của cô ta rất lớn, ngoài mặt thì án binh bất động nhưng thật ra lại đang nuôi dưỡng quân đội chờ thời cơ Aids đánh với chúng ta đến lưỡng bại câu thương rồi lúc đó mới xuất hiện hưởng lợi!” Lở Lung Tung hỏi “Vậy theo ngươi thì Aids với Kiết Lị phe nào mạnh hơn?” Lang Ben thưa “Theo thần thấy thì Kiết Lị cực kỳ lợi hại, cô ta từng đánh một chưởng bắn ra con RỒNG CỨT KHỔNG LỒ tàn phá vô số cái đít trên thế giới người. Nhưng thiên hạ này đều chung nhận định Aids vẫn đang ở đỉnh cao nhất” Lở Lung Tung lại hỏi “Nếu không tính đến quân đội thì ngươi nghĩ ai có võ công có thể thắng được Aids không?” Lang Ben nói “Về vấn đề võ công, người thắng được Aids trên đời này phải nói là cực hiếm khó tìm!” Lở Lung Tung đăm chiêu hỏi “Kể cả ngươi cũng không đấu nổi với cô ta ư?” Lang Ben nói “Dạ phải!”
Lở Lung Tung im lặng 1 lúc rồi nói “Thôi được rồi. Bây giờ ngươi hãy đến chỗ của Lở Mồm Long Móng đi.” Lang Ben vui mừng nói “Tuân lệnh!” (mỡ đấy mà húp-_-). Lở Lung Tung nói “Đám cưới của nó với ngươi sau 3 hôm nữa sẽ dc tổ chức. Long Móng là đứa con duy nhất của ta, ngươi phải đối xử tốt với nó đấy!” Lang Ben thưa “Xin hoàng thượng yên tâm. Thần nhất định ko phụ lòng công chúa” Lở Lung Tung nói “Thế thì tốt. Ta rất yên tâm giao nó cho ngươi. Đi đi” Lang Ben nói “Dạ. Vi thần cáo lui”
…
Nơi ở của công chúa Lở Mồm Long Móng là cung Mõm Heo. Đường đi dài dằng dặc lại rộng thênh thang. Phải 40 phút sau Lang Ben mới đến được cửa phòng đóng kín mít của công chúa.
Cộc cộc – Lang Ben gõ cửa.
“Ai?” Giọng nói đã làm Lang Ben nhớ nhung bao ngày nay vang lên trong phòng. Lang Ben nói “Lờ Mờ Mũ 2 cô nương. Cô nương có nhận ra tại hạ không? Tại hạ là Lang Ben đây”
Két ét. Cửa mở ra, Thấp Khớp đứng ngay trước mặt Lang Ben cười nói “Lang Ben công tử. Công tử đến muộn quá.” Lang Ben cười nói “Tha lỗi cho tại hạ chậm trễ. Vì đường xa quá nên bây giờ mới đến kịp” Thấp Khớp nói “Câu này công tử nên nói với tiểu thư của tôi. Công tử vào đi.”
Thấp Khớp để cửa mở rồi dẫn Lang Ben vào. Trong phòng bầy trí rất đẹp mắt, tuy là phòng công chúa nhưng lại không hề xa hoa. Công chúa Lở Mồm Long Móng đang ngồi trên ghế, 2 tay dựa vào bàn, thấy Lang Ben cô nói “Tôi biết là huynh sẽ đỗ mà.” Lang Ben nói “Đúng vậy. Tại hạ nhất định phải đỗ để được gặp lại Lờ Mờ Mũ 2 cô nương!” Lở Mồm Long Móng có vẻ không quan tâm đến sự vui mừng của Lang Ben, cô nói “Huynh ngồi đi.” Lang Ben vội bước đến chiếc ghế cạnh Lở Mồm Long Móng định ngồi xuống thì cô ngăn lại nói “Khoan đã. Chỗ này không phải của huynh mà là của Thấp Khớp. Thấp Khớp, em qua đây ngồi đi.” Thấp Khớp do dự nói “Công chúa. Em…” Lở Mồm Long Móng nói “Đừng nói gì cả. Em có nghe lời ta không?” Thấp Khớp liền đến gần, ngồi xuống chiếc ghế ngang hàng với Lở Mồm Long Móng.
Lang Ben ngạc nhiên khi thấy 1 cô công chúa đối xử quá tốt với 1 cô hầu bình thường như vậy. Anh đành ngồi xuống ghế khác.
Lở Mồm Long Móng nói “Chắc huynh cũng biết việc Aids muốn bắt tôi làm vợ cô ta. Theo huynh Aids sẽ phản ứng thế nào khi biết việc 3 ngày nữa?” Lang Ben nói “Theo ta thấy Aids nhất định sẽ không để yên như thế đâu. Là Vua thế giới bệnh mà lệnh của mình không ai phục tùng thì quả là điều sỉ nhục với cô ta!” Lở Mồm Long Móng hỏi “Vậy chiến tranh sẽ nổ ra?” Lang Ben trả lời “Cũng chưa hẳn! Aids chắc cũng phải dè chừng các thế lực chống đối mình. Thời gian này chúng ta nên tăng cường quân đội canh gác chặt chẽ các cửa biên giới đề phòng người của Aids trà chộn vào thành giở trò quấy phá. Như thế thì chúng ta sẽ tạm được an toàn trong 1 thời gian”
Thấp Khớp không muốn Lở Mồm Long Móng phải lo phiền thêm nữa nên cô nói với Lang Ben “Chắc Lang Ben công tử không quên lời hứa là sẽ mời công chúa và em ăn 1 bữa khoai lang sau khi đỗ trạng nguyên chứ!?” Lang Ben cười nói “Đương nhiên. Làm sao tại hạ quên 1 việc quan trọng như thế chứ!”
…
Tại đất nước hùng mạnh nhất thời bấy giờ. Dân cư đông đúc, quán xá nhà trọ tấp nập người qua lại…Có thể nói đây là 1 thiên đường xa hoa nhất thế giới bệnh, chủ nhân của nơi này là đương kim vua bệnh đương thời với biệt danh Tử Thần Vô Địch mà đâu đâu cũng khiếp sợ.
Cung đình nguy nga tráng lệ được xây dựng bởi những người thợ khéo léo nổi tiếng nhất, rộng vừa đủ 8000 km. Quốc khố đầy ắp, quân đội hùng cường….
Buổi trầu sớm hôm đó, Aids ngồi trên chiếc ghế kim cương tua tủa gai nhọn với vẻ cao ngạo của 1 kẻ đứng trên tất cả. Văn võ bá quan xếp 2 hàng ở dưới, không ai dám ngẩng đầu cao quá lên phía Aids.
Aids hỏi “Các ngươi nói nên giải quyết việc tên Lở Lung Tung dám trái lệnh ta thế nào?”
Quan tam phẩm Lưỡi Mọc Nhiệt tâu “Muôn tâu Nữ Thượng. Việc mà Lở Lung Tung làm có khác nào muốn chống lại toàn thế giới bệnh! Không phải ai cũng có vinh hạnh gả con gái cho vị vua tối cao của các vị vua! Chúng ta không thể nào bỏ qua được! Phải cho chúng nhận lấy 1 bài học đích đáng về sự ngu dốt láo xược khi dám kháng cự lại Nữ Thượng!” Các quan khác cũng hùa theo ý đó.
Aids hỏi 2 ông bà già đứng đầu hàng bên phải “Ý 2 quân sư thế nào?” 2 ông bà già này vốn là 1 cặp vợ chồng quân sư đã giúp cho Aids rất nhiều trong những việc đánh dẹp và cai trị đất nước.
Ông già quân sư Trĩ Nội nói “Bẩm. Nếu Nữ Thượng muốn đánh Lở Lung Tung thì trước hết hãy cho người đến tất cả các nước khác ra lệnh cho họ phải đưa quân đến giúp chúng ta để thăm dò luôn thái độ của họ rồi sẽ tính luôn nhân thể!” Bà vợ quân sư Trĩ Ngoại nói “Bẩm. Trước khi làm như vậy Nữ Thượng nên phái sứ giả đến đó xem Lở Lung Tung phản ứng thế nào. Nếu hắn chịu nghĩ lại thì chúng ta sẽ không tấn công để các nước thấy sự oai nghiêm và nhân từ của Nữ Thượng vì nếu chúng ta mà xuất quân thì không có bất cứ quốc gia nào trong thế giới bệnh này có thể chống lại cả!”….
😝😝😝😝
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!