Thế Thân Cảnh Nóng - Chương 1: Từ giường diễn thành giường thật
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1431


Thế Thân Cảnh Nóng


Chương 1: Từ giường diễn thành giường thật


Edit+ Beta: Kỳ Vân

Lâm Tiêu Tiêu không phải là lần đầu tiên làm thế thân giường diễn như vầy, trước màn ảnh, chuyện làm trò cởi quần áo trước mặt nhân viên công tác này, cô đã sớm như là ngựa quen đường cũ.

“A Uyển, em thật sự nghĩ kỹ rồi sao?” Thẩm Thư Lạc dùng ánh mắt nhu hòa nhìn cô, hắn mặc một thân tây trang màu đen, hiện ra dáng vẻ một thư sinh nho nhã cấm dục.

Đóng lỏa thể, nên Lâm Tiêu Tiêu không có lời kịch. Cô đưa lưng về phía màn ảnh, đối mặt với Thẩm Thư Lạc trên sô pha, cởi bỏ nút áo sườn xám, cầm quần áo bỏ xuống. Cô chậm rãi đi lên phía trước, cả người trần trụi ngồi trên đùi Thẩm Thư Lạc.

Dựa theo kịch bản, Lâm Tiêu Tiêu nắm lấy tay hắn, ấn ở trên bộ ngực trần trụi của cô. Máy quay sẽ cường điệu quay chụp thân thể của cô, nhưng sẽ không quay đến mặt cô, bởi vậy chỉ có Thẩm Thư Lạc mới thấy được gương mặt phiếm hồng của cô.

“Khẩn trương sao?” Thẩm Thư Lạc dùng giọng nói thấp đến mức chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy, nhẹ nhàng hỏi.

Lâm Tiêu Tiêu ngoài ý muốn, hắn thế nhưng nói chuyện với cô, rốt cuộc thì đối phương là ảnh đế nổi tiếng từ thời thiếu niên, mà cô cũng không phải là một diễn viên nhỏ tuyến mười tám[1] —— chẳng qua là chỉ là một thế thân nhỏ bé không đáng kể mà thôi. Cô sửng sốt trong chốc lát, mới thấp giọng nói: “Không phải.”

[1] Diễn viên nhỏ tuyến mười tám: đại khái là diễn viên quần chúng, diễn viên phụ.

“Yên tâm, kỹ thuật của tôi rất tốt.” Thẩm Thư Lạc cười cười. Kỹ thuật? Lâm Tiêu Tiêu còn chưa kịp phản ứng lại, đối phương đã lập tức cúi xuống ngậm lấy đầu v* của cô, tức khắc, một trận tê dại chạy dọc theo sống lưng.

Phải diễn giống như là có tình cảm mãnh liệt, trừ phi đạo diễn cố ý yêu cầu, thì bình thường cũng chỉ là diễn sơ sơ thôi, giống như hôn môi cũng chỉ là môi chạm vào một chút, mà không thật sự hôn lưỡi. Nhưng Thẩm Thư Lạc không phải đơn thuần ngậm lấy, hắn không dùng kỹ xảo mà là dùng đầu lưỡi liếm láp trên ngực cô, dẫn tới cô suýt chút nữa kêu ra tiếng.

“A Uyển, nếu hiện tại em hối hận thì cũng đã chậm.” Thẩm Thư Lạc ngẩng đầu lên, trong miệng nói ra lời kịch, nhưng ánh mắt lại thâm trầm đến đáng sợ.

Hắn đem cô bế lên, ném vào trên giường lớn. Phía dưới giường có đệm lò xo và chăn rất dày, mặt Lâm Tiêu Tiêu bị quăng ngã ở bên trên, như là lạc vào chín tầng mây.

Cô không phải là diễn viên chuyên nghiệp, nên không biết diễn kịch, cũng không học được cách quản lý cảm xúc trên mặt. Cô có chút xuất thần nhìn Thẩm Thư Lạc kéo cà vạt, cởi áo sơ mi và tây trang ra, cuối cùng lộ ra cơ bụng rắn chắc. Trách không được có người nói Thẩm Thư Lạc đóng phim thường nhập vai rất tốt, lúc trước vì phải diễn vai người bị bệnh trầm cảm mà hắn liền làm người gầy đi ba mươi cân, hiện giờ vì diễn vai sát thủ dân quốc nên lại luyện ra cơ bụng tám múi, Lâm Tiêu Tiêu đang miên man suy nghĩ, đột nhiên cảm giác có cái gì đó cứng rắn ở dưới hạ thân của cô. Nghĩ đến cô đang cùng với ảnh đế đang nổi tiếng tiếp xúc thân mật như vậy, cô một nửa là hưng phấn, một nửa là e lệ đỏ mặt. Lúc cô còn đang phát ngốc, cả người Thẩm Thư Lạc liền đè ép lên người cô. Hắn nắm lấy cổ tay cô, đem đôi tay cô giam cầm trên đỉnh đầu, sau đó bắt chước động tác đang giao hợp, từng cái đụng vào cô.

Lâm Tiêu Tiêu làm bộ như nhìn trần nhà, nhưng kỳ thật là dùng dư quang trộm liếc nhìn Thẩm Thư Lạc, hình dáng hắn rõ ràng, mặt mày đặc biệt sạch sẽ, có một loại khí chất đặc thù nói không nên lời.

Thẩm Thư Lạc một bên làm động tác liên tục, một bên cúi xuống gần bên tai cô, nhẹ nhàng thổi một hơi: “Hay là làm thật thử xem?”

Lâm Tiêu Tiêu sửng sốt, theo bản năng quay đầu lại nhìn hắn, lại bất ngờ trực tiếp hôn trúng môi hắn. Thẩm Thư Lạc tựa hồ cười cười, không đợi cô phản ứng, đã trực tiếp hôn đáp trả lại cô. Một tay hắn phủ lên ngực cô, một tay hướng về phía giữa hai chân cô thăm dò.

“Ngô.” Bởi vì miệng cô bị hắn ngăn chặn, Lâm Tiêu Tiêu chỉ biết trừng lớn đôi mắt tỏ vẻ kháng nghị.

Thẩm Thư Lạc ngoảnh mặt làm ngơ tăng thêm lực đạo, rất nhanh khoái cảm ở đầu v* cô đã đến cực hạn. Một cổ khoái cảm theo xương sống men lên đầu Lâm Tiêu Tiêu, cô tâm viên ý mã nhìn mặt Thẩm Thư Lạc gần trong gang tấc, nỗ lực ẩn nhẫn tiếng rên rỉ vọt tới bên miệng.

Nơi tư mật giữa hai chân dần dần chảy ra d*m thủy, Thẩm Thư Lạc dùng ngón tay dính dính, sau đó thử đem ngón giữa vói vào trong tiểu huyệt cô.

“Ưm…”

“Rên nhỏ một chút, tuy rằng mọi người đã đi ra hết, nhưng đạo diễn vẫn còn ở đây, đừng lớn tiếng.” Thẩm Thư Lạc thấp giọng nói.

Lâm Tiêu Tiêu cắn chặt môi dưới, nhắm mắt lại nỗ lực chịu đựng. Nhưng giống như là khi đôi mắt cô nhắm lại, thì các giác quan khác sẽ càng rõ ràng thêm. Cô cảm thấy một cái gì đó xa lạ ở bên trong cơ thể cô ra ra vào vào, ngẫu nhiên xẹt qua điểm mẫn cảm, dẫn tới một trận run rẩy. d*m thủy dưới thân càng lúc càng nhiều, giống như là nói thay chủ nhân nó đang dục cầu bất mãn.

Cô nghe thấy Thẩm Thư Lạc nhẹ nhàng cười, sau đó liền cảm thấy có một đồ vật nóng bỏng để ở trước miệng hoa huy*t. Bỗng nhiên, cô lập tức tỉnh táo lại, vội vàng ra tiếng ngăn cản: “Từ từ!”

“Làm sao vậy?” Đạo diễn ở phía sau máy quay nhô đầu ra dò hỏi.

“Không có việc gì.” Thẩm Thư Lạc trả lời.

Vừa dứt lời, hắn liền động thân một cái, đem dương v*t đâm vào trong thân thể của cô.

“A…” Lâm Tiêu Tiêu cuống quít giơ tay bưng kín miệng mình.

Thẩm Thư Lạc một chút cũng không cho cô cơ hội thở dốc, từng cái đụng vào cô, một chút lại sâu hơn một chút. Mọi người đã đi ra khỏi phim trường, nên lúc này rất an tĩnh, đến tiếng cây châm rơi xuống cũng nghe thấy được rõ ràng, huống chi cái này là tiếng bạch bạch bạch làm người khác phải mặt đỏ tim đập.

Thiết giá giường ở dưới thân Lâm Tiêu Tiêu, theo động tác của Thẩm Thư Lạc, mà phát ra tiếng “kẽo kẹt kẽo kẹt” ầm ĩ.

Kích cỡ của hắn lớn kinh người, mỗi lần tiến vào đều hung hăng đụng vào bên vách trong của cô, mỗi khi đỉnh ở chỗ sâu nhất, đều làm cô nhịn không được muốn kêu ra, nhưng cố tình đây là ở phim trường, làm sao dám thật sự kêu ra tiếng. Thẩm Thư Lạc bề ngoài nhìn nho nhã, nhưng ở trên giường lại không có một chút văn nhã nào.

Khi tần suất thọc vào rút ra càng ngày càng cao, cô bị khoái cảm đánh sâu vào đến chân cũng mềm nhũn, vẻ mặt có chút tan rã duỗi tay xoa ngực hắn.

Thẩm Thư Lạc thuận thế đem người cô kéo lên, để cô ngồi ở trên người mình, còn hắn thì nằm lại trên giường.

Lâm Tiêu Tiêu cảm thấy cô giống như sắp khóc rồi, cả người cô giống như là ngồi trên một cái môtô cường lực. dương v*t thô dài của Thẩm Thư Lạc không ngừng đỉnh ở trên tiểu huyệt của cô, tăng cường độ thọc vào rút ra làm cô một thân sảng khoái, nhưng cái này so ra lại kém với hoa huy*t đang chảy ra ái dịch của cô. Tư thế của bọn họ mang theo chất lỏng trong suốt lại hơi sền sệt, theo dương v*t hắn nhắm thẳng chảy xuống, ở trên khăn trải giường lưu lại một ấn ký rất rõ ràng.

Người cô ngồi trên người hắn, bởi vậy tiểu huyệt của cô lần lượt bị khai phá như thế nào, cặp ngực trắng nõn bị đong đưa trên dưới như thế nào, hắn đều có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

“Không… tôi từ bỏ.” Lâm Tiêu Tiêu bị hắn đâm tới mức chỉ có thể nói ra những từ nhỏ nhặt.

Thẩm Thư Lạc hai tay đỡ lấy mông cô, bất đắc dĩ nói: “Nếu không tiếp được nữa vậy thì để tôi đi.” Hắn đỡ mông cô, đem dương v*t thô dài chậm rãi rút ra, ma sát ở miệng huyệt tràn đầy ái dịch, sau đó hung hăng đỉnh vào.

“A…” Đột nhiên không kịp phòng ngừa bị xâm nhập, làm Lâm Tiêu Tiêu thất thanh kêu lên, “Tôi thật sự không được, mau đi ra.” Cô duỗi tay đẩy hắn, cùng lúc đó tiểu huyệt cũng đi theo mà co rút lại một chút, dương v*t đột nhiên bị xoắn lấy gắt gao, bức Thẩm Thư Lạc đến mức hắn hiếm thấy mà nhăn mi lại.

“Thật sự từ bỏ sao?”

“Ưm… từ bỏ.”

Lâm Tiêu Tiêu mỗi lần muốn kết thúc, tiểu huyệt đều sẽ theo bản năng mà co chặt lại, chặt đến mức làm Thẩm Thư Lạc nhẫn nại vô cùng vất vả. Hắn duỗi tay nhéo xuống âm đế đang sưng to của cô, cười nói, “Vậy cô đếm tới 100, chúng ta liền kết thúc.”

Tiểu huyệt bị một cây quái vật khổng lồ cắm vào, âm đế đang đứng thẳng lại bị tùy ý vuốt ve khiêu khích, hiện tại Lâm Tiêu Tiêu sớm đã bị khoái cảm tàn sát bừa bãi đến quân lính tan rã, chỉ có thể ngoan ngoãn đếm: “1… 2… 3…”

Lúc Lâm Tiêu Tiêu đếm tới một trăm, Thẩm Thư Lạc đột nhiên rút dương v*t ra, bắn ở trên khăn trải giường dưới thân.

5/1/2019

– —oOo—-

Vân: Haiz, đang tính trở về làm dân thường đây…

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN