THÈM TÌNH
Thèm Tình - Phần 11(Cuối)
Người bị phản bội,cảm giác đó có lẽ chính chúng tôi là người hiểu rõ nhất,tôi đã từng trải qua…nỗi đau kèm nỗi nhục nhã ê chề…người đàn ông tên Thành đó cùng tôi chứng kiến chồng của tôi quan hệ với cô gái khác và giờ đây tôi lại chứng kiến bạn gái của anh ta quan hệ với ngươi đàn ông khác…bọn họ thật sự đã làm trái tim của chúng tôi có lẽ từng chút ,từng chút rỉ máu…
Người phụ nữ tên Linh đó đứng ôm miệng khóc lớn trong hành lang…người đàn ông phía sau ôm lấy cô ta có lẽ anh ta k hiểu chuyện gì xảy ra khi vừa mới ra khỏi phòng…
Sếp: sao thế chưa đi à đợi anh hay sao?
Linh: em đã sai lầm rồi
-em nói gì thế,sao lại khóc
-em đã thật sự làm tổn thương một người rồi,điều đó em k hề muốn
-người đó là ai nói anh nghe
Tôi thấy cô ta chỉ khóc dựa vào anh ta như thể cô ta mới là người chịu tổn thương…tôi cười nhạt,cười sự đời thật trớ trêu…tôi lao vào thang máy đuổi theo Thành dù chẳng biết tại sao…xuống bên dưới thấy anh ta đang đứng ngậm thuốc rồi vẫy taxi…tôi gọi lớn
-Anh Thành…
anh ta k nghe thấy lời tôi gọi…chiếc xe di chuyển tôi vội bắt xe đuổi theo sau…đến khu căn hộ chung cư tôi chạy ra chỗ Thành,anh ta ngạc nhiên
Thành: sao cô ở đây
-tôi,tôi lo anh đi đường k an toàn
Thành cười xoa lên đầu tôi
-Tôi vẫn giữ dc sự bình tĩnh,k sao cả
-đừng nói không sao,anh ở đây hả
-đây là nhà Linh,tôi về lấy đồ rồi đi luôn
-tôi chờ anh ở đây
-để làm gì
-tôi chờ anh cứ lên lấy đồ đi,bây giờ có hai người k tốt hơn 1 hay sao…
Thành cười nhạt quay đi..tôi đứng bên dưới sân của khu chung cư,lá vàng rơi đây chân,gió se lạnh …tôi thấy Linh lái xe về cửa…đi vội vàng lên trên phòng…
Thành nhìn tấm ảnh của Linh chụp hai người họ dc cất giấu trong ngăn kéo…tấm ảnh từ thời Thành còn rất trẻ…anh ta cầm lên rồi ném choang vào tường…Linh đúng lúc vào nhà giật mình vì tiếng choang vỡ…cô ta lặng lẽ quỳ xuống cửa rồi khóc
Linh: anh có thể tha thứ cho em lần này có được không?
-em làm gì sai à mà cần anh tha thứ
Thành cười mỉa mai rồi đứng dậy…
Linh: em chỉ vì tham vọng thôi,em chỉ cần chức tổng đó
-có chức đó bằng cách bán rẻ thân xác và lừa dối người yêu à…
Bức ảnh bị vỡ khung Linh nhìn vào rồi khóc lớn
Linh: em chỉ là nhất thời theo cảm xúc mà thôi
-nhất thời theo cảm xúc…chúng ta kết thúc được rồi
Linh: không,đừng mà xin anh đùng bỏ em
-do em từ bỏ anh trước mà kp sao.anh chờ em 10 năm chưa từng có qua lại vs bất kì ai,bạn bè bảo anh là yêu mù quáng còn anh thì tin vào sự chờ đợi,tin em…nhưng giờ lòng tin chẳng còn nữa em à,giải thoát cho nhau bây giờ cũng là quá muộn,chỉ cần em nói anh sẽ buông bỏ….
-em chỉ phạm sai lầm ;ần này thôi mà
-anh k quan trọng sai lầm của em,cái anh quan trọng là em bất chấp tất cả để đạt dc mục đích,em đã làm dc rồi chúc mừng em sớm lên chức…
Linh lao vào ôm lấy Thành từ sau
Linh: chúng ta kết hôn luôn đi em k cần chức vị nữa,em k thể thiếu anh được Thành …
-đừng chạm vào anh,anh thấy ghê lắm…
Thành nói dứt khoát rồi gạt mạnh tay Linh,lời Thành nói khiến cho linh bị sốc…cô ta ngã quỵ xuống sàn…
Thành kéo vali vào thang máy,xuống bên dưới anh ta thấy Thúy đang ngồi chờ ở công viên trong chiếc áo khoác mỏng thời thượng…Thành lại gần rồi đưa cho Thúy chiếc áo khoác của anh ta…
Tôi thấy Thành vẫn mỉm cười như tỏ ra bình thường…
Thành: đi thôi
-à vâng…anh có chỗ đi chưa
-mai tôi bay rồi,lát tính chỗ ngủ thì dễ kiếm mà
-vậy chúng ta đi ăn thôi…
Tới nhà hàng tôi thấy nét mặt Thành buồn bã ,cũng đúng thôi cảm giác đó tôi quá hiểu…
Thành: hiện tại Thúy đang làm gì rồi
-em chẳng làm gì cả chỉ ở nhà ăn chơi thôi…
-tại sao k tìm cho mình một công việc gì đó
-công việc,em từng đi tù mà ,quá khứ đã vấy bẩn lên lý lịch rồi
-cái đó đâu quan trọng,cũng đâu phải tội gì quá ác đến mức…
-em định giết hắn mà…
Thành lặng yên nhìn tôi,còn tôi cười nhạt…
Thành: kết thúc k có nghĩa là mất tất cả
-phải,giá mà nó chỉ đơn thuần kết thúc giống như anh,k có gì quá đau đớn để mà đau lòng,còn em vướng đứa con ,chỉ vì người mẹ như em mà
-thôi dc rồi,bỏ qua chủ đề này nhé,cứ trách bản thân thì con có về được đâu,cô cũng đã làm hết sức rồi,đâu phải cô cố tình làm mất con đâu,đừng trách mình nữa,hãy sống cho bản thân đi,cô xinh xắn lại là con nhà có tiền thì k lý gì lại tự dìm tương lai của mình vào cái quá khứ đấy
-nói về em nhiều vậy,nói về anh đi ,anh và cô bạn gái thế nào rồi…
-theo em thì nên thế nào
-chia tay thôi chứ còn gì
Thành cười vui vẻ khiến tôi thấy ngại
Thành: tôi chia tay rồi
-tất nhiên rồi k lẽ lại đi yêu người như thế
-tôi yêu cô ta 10 năm rồi đấy
-chúng ta có được gọi là những kẻ ngu ngốc trong tình cảm không nhỉ
-có lẽ vậy,nào nâng ly cho những kẻ ngu ngốc…
Tôi và Thành cùng uống rượu rồi trò chuyện về ngành báo của tôi rồi ngành giao thông của anh ấy…đi bộ trên con đường lá vàng rơi,hai con người say xỉn quàng vai nhau dưới trời lạnh…
Tôi: hôm nay e vui lắm,vui vì gặp được người giống như e
Thành cười
Thành: cô thích nhìn tôi bị phản bội à
-ấy em k có ý như thế,chỉ là chúng ta gặp nhau và có thể trò truyện với nhau như thế này là có duyên rồi phải không…
Thành nhìn thấy Thúy cười anh ta chợt lặng yên nhìn rồi dùng hai tay ôm vào má Thúy…tựa đầu vào trán Thúy …
Thành: chúng ta là những người bị phản bội,chúng ta đã quá chung tình khi mà ở trong 1 xã hội đầy mưu mô ,đầy lừa dối…
giữa con phố buồn có hai người bị tổn thương,chúng tôi bất giác trong cơn men rượu tựa vào nhau cho bớt cô đơn và nỗi đau…
Về tới phòng tôi,Thành cởi bỏ áo khoác của tôi còn tôi ôm cổ anh,hai chúng tôi hôn nhau trong bóng tối,chỉ còn ánh đèn của những tòa nhà hắt vào căn phòng…đang hôn nhau thì bạn tôi gõ cửa
Thư: này đi quẩy không
-không tao đang đau bụng
-mày đi đâu cả ngày nay thế ,ờ nghỉ ngơi đi…
Thành nhìn tôi rồi hỏi ngu ngơ
Thành: đi quẩy là đi đâu
Tôi cười rồi chúng tôi tiếp tục ôm hôn nhau,những cái hôn cuồng nhiệt,từng chút một bàn tay của anh chạm vào cơ thể khiến tôi thỏa mãn…đó chính là đêm nay ,đêm của những người bị phản bội…
Tại Việt Nam…
Tiếng Hùng và người phụ nữ lớn tuổi cãi nhau
-Anh nói đi có phải anh đi với con người mẫu ảnh đấy không
-anh nói ròi sao em vẫn k tin anh ,anh đi cùng cả hội bạn thì bno gọi đến anh chỉ ngồi cùng chứ k có chuyện gì
-nếu em k bắt quả tang thì có lẽ giờ này anh vs nó đang làm trò sau lưng tôi rồi
-anh chịu em,ghen tuông mù quáng điều đó anh k thích
-anh k thích thì làm gì (tát bốp vào mặt Hùng)
H: xong chưa,nếu em cứ như vậy thì chúng ta chia tay đi
-anh chỉ trực nói câu này thôi chứ gì,giờ anh đủ lông đủ cánh anh định bỏ tôi cho dễ bề đi vs mấy con trẻ hả..
-tùy em nghĩ
Hùng bước đi…
-đứng lại anh đừng hòng bỏ được tôi,tôi thà đâm chết anh còn hơn
-em nghĩ chúng ta sẽ bền dc sao,chưa nói đến tuổi tác thì em cũng phải nghĩ cho anh chứ nếu yêu anh em để anh ra đi mới đúng…
Hùng nhếch mồm đi ra ngoài lái chiếc xe đắt tiền vụt đi…
Tôi đã trở về Việt Nam,kể từ cái đêm hôm đó đã 2 tháng trôi qua,tôi sau khi tỉnh dậy đã không còn thấy Thành,chúng tôi cũng hoàn toàn mất liên lạc sau ngày hôm đó…tôi cũng nghĩ đêm đó chỉ là thoáng qua,đối vs anh ta có lẽ là như vậy…
Tôi đứng xem cửa hàng đang sửa,tôi mở một shop bán quần áo thương hiệu của riêng mình…tôi và Thành có lẽ đúng như người ta nói là tình một đêm…
Buổi trưa tôi có hẹn với bạn tại một quán cafe,vừa bước vào quán đúng lúc Thành đi ra,hai chúng tôi chạm mặt nhau,giây phút ấy có lẽ rất khó tả
Tôi: chào…anh…
Thành đẩy cửa ra đi qua tôi như chẳng hề quen biết,tôi bật cười rồi nắm chặt tay cố ngẩng cao đầu,chúng tôi đã lướt qua nhau như vậy đấy…như một người dưng…
Thành bước lên xe,lái xe lái đi anh ta ngoái lại nhìn quán cafe rồi cúi đầu buồn bã
Lái xe: giấy tờ cậu bảo tôi lấy đây rồi,à cô Linh lúc nãy tôi thấy đang ở nhà cậu nói chuyện với bố mẹ cậu…
-vậy hôm nay tôi về chung cư ngủ…
-cậu có tránh dc mãi không,sao k rõ ràng 1 lần
-tôi đã nói rõ vs cô ta rồi nhưng cô ta dường như cố tình không hiểu,không biết còn đến bao giờ nữa đây
-tôi không biết có chuyện gì nhưng tôi lái xe cho cậu gần 5 năm rồi,cậu và cô ấy nếu chỉ là cãi nhau bình thường thì nên cho nhau cơ hội…
-tôi cũng muốn cho cơ hội nhưng chẳng thể…
Thành về căn hộ chung cư riêng của anh ta,cô em gái Thành gọi điện
“Anh à,thế sao rồi cứ né mãi vậy à”
-k tránh thì biết làm gì đây
-mà anh chia tay thật đấy à,cả nhà k ai tin cứ nghĩ cãi nhau bình thường thôi…
-em cứ nói vs cô ta anh có bạn gái mới rồi,nói thế là dc
-sợ k tin ý,anh có cô nào thì dắt về
-làm gì có cô nào
Tiếng chuông cửa vang lên,Thành ra mở cửa thấy Linh đang đứng trước cửa,anh ta thở dài…
Thành: anh nghĩ anh đã nói rõ với em rồi
-em thì chưa rõ ràng
-em hay nhỉ em nói cứ như thể chưa có gì xảy ra…
-anh hãy cho chúng ta cơ hội,chúng ta kết hôn đi ,nhé anh …
Tôi trở về nhà sau một ngày mệt mỏi,bạn tôi gọi điện
Thư: đến đây ngay đi
-đến đâu
-xem tao gặp ai ở đây này
-ai
-Hùng,nhìn nó có vẻ khá khẩm đúng là ông trời k có măt
-quan tâm làm gì
-ơ mày quên dc rồi thật à
-ờ quên rồi,nay tao mệt lắm ngủ đây…từ sau có gặp nó cũng đừng nhắc đỡ mệt người
-uk
Thành đóng cửa Linh chặn cửa
Linh: 10 năm vs anh k là gì à
-lấy nhau còn bỏ dc huống chi yêu,10 năm là anh chờ hay em chờ mà em phải đem mốc ấy ra nói làm gì,cố gắng đi với các sếp cho dễ bề thăng cấp
-anh nghĩ em vì bản thân em à,nếu anh kp là con của bộ trưởng thì em có phải phấn đấu đến như vậy k
-cô nói lời đó ra k thấy buồn cười à,không nói nhiều nữa,tôi có bạn gái rồi
-em k tin
-được vậy cô cứ chờ đấy
Thành rút máy mở số luống cuống nhưng Linh vẫn ngồi chờ ở đấy,anh ta chợt nhớ ra có số của Thúy,sau lần đó Thành xin P số nhưng chưa 1 lần gọi…
Tôi đang chuẩn bị đắp chăn đi ngủ thì số lạ reo lên.tôi tắt đi số đó lại gọi…nhấc máy
-alo
-anh Thành đây em qua nhà anh đi
-Thành nào vậy
-qua luôn nhé
Thành cúp máy rồi nhắn tin cho Thúy ” anh xin lỗi vì phiền em,bạn gái cũ anh đang ở đây,anh k muốn khó xử nên nhờ em làm bạn gái anh dc k,xin lỗi nếu em không đồng ý cũng k sao”…
Tôi đọc xong rồi thở dài,dậy tôi mặc chiếc váy body ôm sát người màu đỏ đi đôi guốc đỏ đeo chiếc túi sách hàng hiệu,tô chút son rồi lái chiếc xe đắt tiền tới địa chỉ mà Thành nhắn…thang máy đi lên đến nơi tôi nhìn số phòng rồi bước vào trong,Linh đang ngồi ở bàn còn Thành đang đứng hút thuốc ngoài ban công
Tôi:sao em mới vừa đi đã gọi,đêm qua dã cả chân rồi đây
Linh nhìn tôi rồi đứng dậy ngạc nhiên
Linh: chúng ta gặp nhau rồi phải không
-chị là ai (tôi cố tình hỏi)
Thành đi ra quàng vai tôi
Thành: anh mệt quá rồi
Tôi: em cũng mệt mà…
Chúng tôi nhìn nhau cười rồi hôn lên môi nhau trước mặt Linh…
Linh: em hiểu rồi anh mới chính là kẻ lừa dối em trước ,e không bao giờ hối hận vì những gì em đã làm,chào…
Thành thấy Linh đi anh ta buông tay khỏi vai tôi rồi đổi sắc mặt buồn và trùng xuống…
Tôi: anh vẫn yêu cô ấy nhiều rồi
-nói yêu cũng k hẳn mà hết yêu cũng k hẳn,cám ơn em đã tới
-có gì đâu,hồi sáng thấy anh bơ em cũng định k đi rồi chả hiểu sao lại vẫn đến
-lúc sáng anh ngại chẳng biết phải nói thế nào
-có gì mà ngại
Chúng tôi có lẽ cùng nhớ lại chuyện đêm đó,hai đứa đỏ lừ mặt…
Thành: em uống gì không
-à em không,bây giờ cũng muộn rồi em về đi ngủ đây
-để anh đưa về
-thôi em lái xe đi mà,em đi được
Tôi vừa quay ra cửa thì Thành nói với
Thành: mai anh mời Thúy đi ăn tối nhé
-có gì nhắn tin nhé,em về đây
tôi cười rồi bước đi,cả quãng đường tôi trong đầu lúc nãy chỉ nghĩ đến lúc tôi và Thành nói chuyện,anh ta là người đàn ông thứ 2 trong đời mà tôi chú ý…xe đỗ đèn đỏ dừng lại ở ngã tư công viên,Tôi thấy các cô gái làng chơi ra đường vẫy khách,1 cô gái bước xuống xe của 1 người đàn ông rồi đứng hút thuốc,tôi chợt nhận ra đó là Trinh..cô ta gầy tàn tạ và xuống sắc kinh khủng…1 người trông giống dân lao động như thợ sơn vẫn còn mặc nguyên bộ đồ sơn đỗ trc Trinh
“em ơi đi bao nhiêu”
Trinh: dân lao động k đi
-ô thế em đi vs dân gì thì dc em
-ô tô
-“dm” con điên,tao nói thật ngữ phò đứng đường như mày mà cũng đòi hỏi,lần đầu tao thấy đấy
-còn tao có chết cũng k ngủ vs bọn hạ đẳng như mày,nhìn mày khác gì cái rẻ lau nhà…
Người đàn ông đỗ xe lại lao xuống tát mấy phát vào mặt Trinh rồi đấm đá
“bố mày đánh cho mày tỉnh mông”
Các cô gái làng chơi khác can ngăn xô đẩy Trinh ngã văng ra trước xe tôi…cô ta chảy máu mồm rồi vội đứng lên …thấy tôi ngồi trong xe cô ta nhận ra và ái ngại quay đi…tôi mở mui xe ra để mui trần rồi lấy khăn trong cốp đưa về phía Trinh…
Tôi: tìm việc tử tế mà làm
Trinh: thằng Hùng chỉ tại nó mà tôi ra thế này
-tại anh tại em tại cả đôi bên,đừng trách ai vì suy cho cùng cả hai đều là những kẻ tham vọng,tham những đồng tiền từ túi người khác mà k chịu làm thì mãi mãi k khá dc đâu…
Tôi cười nhẹ rồi ném chiếc khăn xuống đất,ở đời đúng là không ai biết được chữ ngờ…bọn họ đều là những kẻ k ra gì,quả báo thường đến muộn nhưng đối vs Trinh cô ta đang phải nhận sự khinh miệt nhất đó chính là làm gái,bán rẻ bản thân để đổi lại miếng ăn,những kẻ ham chơi lười làm sẵn sàng bán thân nuôi miệng…
Về tới nhà tôi nhận dc tin nhắn của Thành
“em về đến nhà chưa”
-em về rồi
-vậy em ngủ đi,ngủ ngon
Tôi bật cười vì tin nhắn khô khan của Thành …thế nhưng những kẻ luôn mùi mẫn nói lời yêu tôi như Hùng thì lại là kẻ chẳng ra gì,phụ nữ thường yêu bằng tai còn đàn ông yêu bằng mắt quả không sai…
Hôm sau tôi chuẩn bị để đi ăn tối vs Thành mẹ tôi cũng vui khi thấy tôi rạng rỡ hơn
Mẹ: hẹn hò à con gái
-k có đâu mẹ
-nay mẹ thấy con ăn mặc giản dị ,mẹ thích con như này con gái ạ
-con biết rồi mẹ…
-Bố mẹ đi ăn khánh thành đây ,đi xong nhớ khóa cửa nhé con…
-vâng…
Tôi vừa bước xuống nhà thấy cửa nhà mở ra
Tôi: mẹ quên gì à
-mẹ nào anh mà
Tôi thấy Hùng bước vào nhà tôi thản nhiên…
Tôi: ai cho anh vào đây,cút
-làm gì mà căng thế,anh định mua đất bên cạnh nhà em ,thấy bố mẹ em đi ra định vào hỏi thăm em thôi mà…
-Tiền mua dc đất chắc là lại lừa của ai r
-ối em nhầm,anh chơi trứng khoán,đang khá phát đạt
-loại như anh k tin dc,mà làm gì cũng k liên quan
-dạo này em khác quá,đẹp thật đấy sao bây giờ em xinh thế
anh ta mon me sờ tay lên cánh tay tôi chạm vào thân thể tôi
-tránh xa tao ra
-cho anh ôm em một cái thôi,em có khao khát tình dục không anh luôn đáp ứng được cho em,chúng ta lại yêu thàm kín
-loại bệnh hoạn,cút ra khỏi nhà tao
-anh sẽ cho em nghiện anh luôn ,em vốn nghiện anh còn gì
Anh ta đóng cửa,tôi rút điện thoại gọi cho Thành ,chuông reo tôi bị Hùng kéo rơi điện thoại xuống sàn
Thành: alo
-A Thành cứu em…
Hùng tóm lấy điện thoại
Hùng: xong việc thì muốn gọi ai đến cứu thì cứu…
Thành đang đứng mua bó hoa ở đường,tiếng xe cộ khiến Thành k nghe rõ Thúy nói gi,gọi lại thì k nghe máy
Bán hoa: chọn bó này nhé bó này đơn giản mà đẹp này
Thành: vâng bó này đi ạ
Thành vui vẻ mua bó hoa rồi đặt lên xe trong đầu nghĩ Thúy sẽ thích…
Tôi bị H đè ngứa ra,anh ta xé toạc đồ giữ chặt tay chân tôi rồi ép tôi quan hệ,hắn ghì tôi mặc tôi phản ứng trong nước mắt…
Thành ngồi ở nhà hàng nhìn giờ mãi chưa thấy Thúy đến anh ta gọi điện chuông reo nhưng k ai nghe máy…
Tôi ngồi co ro ở góc nhà,hắn đã ép tôi quan hệ,tiếng điện thoại vang lên mà tôi không dám nghe…cánh cửa của sự khởi đầu mới về người đàn ông mà tôi dang quan tâm giờ đang khép lại…tên của Thành hiện lên khiến lòng tôi quặn đau hơn,tôi tự đấm vào tim mình..rốt cuộc đến bao giờ mình mới có hạnh phúc…
Hùng đang chơi thuốc lắc cùng bạn bè nhẩy múa cùng các cô gái,người phụ nữ già đạp cửa xông vào cầm con dao đâm liên tiếp vào ngươi Hùng rồi như mất kiểm soát,cho đến khi H trợn ngược mắt lên anh ta chét k nhắm mắt vì quá bất ngờ,người phụ nữ già đâm xong cười như điên dại rồi tự đâm vào bụng tự tử…
Thành trở về nhà cùng bó hoa,cũng không gọi cho Thúy nữa,anh ta nhắn tin ” có thế nào cũng bảo anh”
Tin nhắn chưa dc gửi đi,hình như đã thuê bao…
Tôi lên chùa 1 tuần,hằng ngày dọn dẹp quét chùa,ngày lên nghe sư thầy đọc kinh…tôi muốn gột rửa tất cả về Hùng ,anh ta bị đâm chết được đưa lên các mặt báo,giàu có bởi đàn bà và chết cũng trong tay đàn bà,quả báo đã đến với Hùng …còn tôi sau ngày đó chẳng dám nghĩ tới Thành …tôi cảm thấy bản thân đã lại dính nhơ nhớp…
Tình cờ tôi thấy có vài chiếc xe sang đỗ trước cửa chùa,tiểu ni cô nhỏ nói thì thầm
Ni cô: nhà đó giàu lắm ạ,lúc nào cũng ủng hộ chùa,bà vợ cứ mồng 1 hàng tháng đưa cả gia đình đến để ngồi niệm kinh Phật…
Tôi vừa quét sân rồi ngẩng lên nhìn thấy Thành đang xỏ giầy bước ra ngoài,có lẽ đã là duyên số thì có tránh cũng chẳng thể….
Ra gốc cây cạnh hồ sen đứng nói chuyện
Thành: anh gọi cho em mãi k dc,có chuyện gì à
-k có (tôi cười nhạt)xin lỗi vì đường đột hôm đó k đến
-chắc chắn có chuyện gì phải không
-chuyện nhỏ thôi,k có gì vậy anh vãn cảnh chùa đi
-Thúy này ,tôi định hôm đó ngỏ lời muốn Thúy làm bạn gái tôi,nếu Thúy thấy tôi chơi bời thì kp như vậy đâu,sau đêm đó tôi ngại vì Linh vẫn còn chưa dứt hẳn…
Tôi quay đi nắm chặt tay hai hàng nc mắt rơi xuống
-chắc anh Thành đùa rồi,em sao có thể làm bạn gái anh dc,e có 1 đời ck rồi và cũng k muốn kết hôn lần nữa,anh Thành cũng biết đấy em còn từng đi tù mà,chúng ta sao có thể đến vs nhau được…
-cái đó k quan trọng chỉ quan trọng là tình cảm
-Anh và em tốt nhất là đường ai nấy đi nhà ai nấy về chúng ta chỉ là thoáng qua
Lời tôi nói có lẽ sẽ làm Thành buồn thế nhưng giữa chúng tôi là không thể…
Và buổi trưa hôm đó dưới gốc cây bên cạnh hồ sen chúng tôi đã lặng lẽ quay lưng lại với nhau,dù chỉ là mới chớm thế nhưng cũng đủ để đau lòng.Khao khát dục vọng của những kẻ khác lại làm tổn thương trái tim tôi và Thành …tất cả chỉ vì chữ ‘Thèm Tình”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!