THÈM TÌNH
Thèm Tình - Phần 7
Quay trở lại,đó là sự sai lầm lớn nhất cả cuộc đời tôi có lẽ là đã thử đánh cược cuộc đời mình một lần nữa…anh ta không còn là người mà tôi yêu,cũng không thể làm một người bố tốt trong khi anh ta đang thèm tình đến mức mất hết lý trí…
Tôi gạt bàn tay của Thành ra quay lại nhìn anh ta rồi cười nhẹ…
“Tôi tìm thấy xe của mình rồi,cám ơn anh”
Vẻ mặt Thành lúc này có vẻ ái ngại trước hành động của Thúy..Thúy quay đi tiến ra gần chỗ chiếc xe,hơi thở nhục dục của đôi cuồng dâm kia như xé nát tâm can Thúy…Thúy bên ngoài gõ cửa…
Thúy: mở ra cho tao,nhanh…
Hùng trong xe vội vã đẩy Trinh ra rồi choàng áo cho Trinh,anh ta kéo quần vội vã
Trinh: sao vợ anh lại ở đây
Hùng: anh sẽ nói chuyện này sau giờ thì mặc đồ vào nhanh đi
Thúy: tao bảo mở xe ra,hay để tao gọi bố mẹ tao xuống chứng kiến việc mày làm
Hùng: đừng em cho anh 1 phút thôi…
Trinh và Hùng tự nhiên bước ra trong bộ quần áo sộc xệch,Thúy tát bốp vào mặt Hùng…
Thúy: mày có biết tại sao tao không đánh nó (chỉ Trinh) mà lại đánh mày không
Hùng: anh xin lỗi em à,anh chỉ vì giây phút khao khát tình dục khi em k thể đáp ứng
-không thể đáp ứng là mày có thể mang cái của quý đi chơi dạo khắp nơi à,quanh đi quẩn lại vẫn chỉ là một đứa,ăn đi ăn lại khác gì vợ mày đâu,vậy mà chán cơm thèm phở,hay là cô ta làm tình giỏi hơn,mà k vắt tay lên trán làm tình giỏi hơn đồng nghĩa với việc nó có quá nhiều kinh nghiệm à
Trinh: này ăn nói cho tử tế
Thúy: tao k nói chuyện với mày (tôi gằn giọng)
Hùng: anh sẽ sửa sai ,anh hứa sẽ không gặp cô ta nữa
Trinh: này rốt cuộc anh thích thế thật chứ gì (cô ta quay đi Hùng kéo tay giữ cô ta) thằng hèn (Trinh cười)…
Cô ta gạt tay Hùng rồi bước đi ngạo nghễ
Hùng: anh…anh…
Thúy: mày đứng đấy (Ý bảo Trinh) mày nghĩ mày ngủ với chồng người khác rồi bước đi như một vị thần như vậy mà được à
Mày muốn gì từ tao
Tao muốn bố của con mình
Nó không còn yêu mày,con ngu luỵ tình
Tao không luỵ tình
Vậy thì mày cố mà giữ chồng,do nó bám lấy tao,nó cầu xin khao khát tình dục từ tao,mày nên xem lại bản thân mày,tại sao chồng mày ngoại tình đừng trách nó mà hãy trách mày trước đi.
Trinh cười bước qua tôi,tôi bật cười khi phía sau người mà tôi gọi là chồng đang chỉ trực rình rập đuổi theo…
Hùng: cô ta quyến rũ anh kp lỗi do anh đâu em,em phải tin anh
-đi đi,đi theo nó đi
-không anh không đi đâu cả (Qùy xuống chân) xin em đừng nói với bố em chuyện này được không,anh xin em đấy,anh cầu xin em
Tôi ngẩng lên nhìn thấy Thành vẫn đứng đó anh ta chứng kiến tất cả về cuộc sống hôn nhân của tôi…tôi cúi đầu xấu hổ rồi lật đật bước đi…
Hùng: anh xin lỗi em mà vợ ơi anh xin lỗi
Tôi lẳng lặng quay đi trở lại khách sạn,trong đầu tôi lúc này chỉ nghĩ đến chuyện họ đã quan hệ ngay trước mặt tôi,tôi gương mặt tái dại đi…
Mẹ: sao mặt tái đi vậy con
-con mệt mỏi quá mẹ à
-thế để mẹ bào thằng Hùng đưa con về trước
Vừa nói đến tên chồng tôi rơi nước mắt lã chã,trong lòng tôi đang khóc thầm,khóc cho những điều ngu ngốc mà do bản thân tôi tự chuốc lấy một lần nữa…
Mẹ: sao vậy con,con sao thế đau ở đâu
Tôi: con mệt mỏi quá mẹ à
Thành vừa bước đến cửa Hải đi ra ôm rồi bắt tay
Hải: thằng đểu sao đến muộn thế
-tao bận mà có rảnh đâu
-à phó cục bận là đúng rồi,chào phó cục
-thôi đi nghe k quen…
Thành nhìn thấy Thúy đang khóc trước mặt mẹ của mình,anh ta thở dài đi bước qua Thúy…
Hải:Thế bao giờ mày lấy vợ thế
-ế rồi có ai lấy đâu
-đưng điên nữa đi ,mày vẫn chờ cô ta đến bao giờ,si tình như mày giờ hiếm đấy
-tìm một người đáng để si tình khó lắm
-cô ta là đàn bà mà có quá nhiều tham vọng,liệu cô ấy có hiểu không,kết hôn rồi phát triển sự nghiệp đâu có muộn
-tao tôn trọng ý kiến của người yêu mình
Thành nâng ly rồi cười…
Tôi thấy nước chảy ra từ đũng quần khi đang ngồi trên xe taxi…tôi bám lấy tay mẹ
Tôi: mẹ con hình như vỡ ối rồi
-sao thế mới có 8 tháng mà,để mẹ gọi bố con bảo thằng Hùng đèo đến thẳng viện…
Đến viện tôi được chỉ định mổ bắt con gấp…tôi mở mắt nhìn đèn trần,mơ màng tôi cảm nhận thấy họ đang làm gì đó phía dưới mình,con của tôi,tôi chỉ cần con và k cần chồng,đáng lẽ ngay từ đầu đã nên như vậy…
Tiếng oe oe của con cất lên được vài tiếng khiến tôi vui mừng nhưng rồi tôi lại niềm vui chẳng đáng bao lâu khi tiếng con khóc không còn cất lên…tôi thấy các bác sỹ vội vàng làm gì đó,tôi muốn biết chuyện gì đang xảy ra…
Tôi được đẩy ra phòng hồi sức rồi ngủ lịm đi lúc nào không hay,mở mắt ra thấy mẹ đang ngồi cạnh khóc lóc…
Tôi: sao mẹ lại khóc
-con của con bị suy hô hấp,bác sỹ nói nếu qua được đêm nay thì sống,bị nhiễm khuẩn máu rất nặng nữa
-con phải qua xem con của con
Tôi không đứng dậy nổi vì vết mổ rất đau
Mẹ: bh con đang yếu đi làm sao được
-con của con đang khỏe mạnh mà
-do sinh non nữa nên đề kháng con bé rất yếu con ạ
-con phải làm gì bây giờ hả mẹ
-mẹ không biết nữa,bố con nói thằng Hùng sách đồ đi rồi,giờ chỉ cần cầu nguyện thôi
-anh ta có biết con đẻ không
-có bố con có nói nhưng nó bảo nó phải đi gấp
-không sao mẹ ạ ,con phát hiện anh ta vẫn là kẻ giả dối
Bác sỹ vội vã vào báo
Bác sỹ: này qua vs con đi ,sắp k qua rồi (bác sỹ là bạn mẹ)
Mẹ: để mẹ lấy xe đẩy
Tôi cố gắng không khóc 1 giọt nc mắt nào,tôi vội gọi vào số hùng anh ta k nghe máy…
Đến cửa phòng tôi thấy y tá bế con ra khỏi lồng kính đưa cho tôi..con nằm trên tay gương mặt rất xinh,hơi ấm vẫn còn,chỉ tiếc bàn tay chân của con đã lạnh…
Y tá: bé mất 5 phút trước rồi ạ
Tôi ôm con rồi gào lên như kẻ điên,không thể ví với kẻ điên cũng không bằng tôi lúc này,con của tôi đứa con tôi mong mỏi ,mẹ có lỗi vs con….
Tại căn phòng của Trinh khi cô ta mở cửa anh ta ôm cuồng nhiệt
Hùng: anh đã bỏ lại tất cả 1 lần nữa,a biết khi em nhắn tin cho anh địa chỉ nhà em là khi đó em đang chấp nhận anh
Trinh: em có bh k chấp nhận anh đâu,xe anh đâu (ý xe đắt tiền)
Hùng: anh gửi rồi sao vz em
-em k nuôi anh đâu đấy
-anh có khoảng 10 tỉ em yên tâm đi (nói dối)
-anh làm gì mà kiếm nhanh thế
-có cách của anh,cứ cho anh vào nhà đi đã nào
Trinh kéo áo Hùng,hôn vào môi anh ta rồi mút nhẹ
Trinh: lại đây em là của anh đêm nay
Hùng cởi bỏ đồ hùng hục như 1 con trâu lao vào Trinh mà k hề biết con của mình đã k còn tồn tại…
Tôi sau 3 ngày của con gửi con lên chùa tôi k nói năng gì cả,mẹ cũng nói chuyện về Hùng cho bố biết
Bố: nó chán sống à,thằng rẻ rách ý nó dám làm thế ư
Tôi đứng dậy cầm con dao cố bước đi
Mẹ: mới mổ xong đi làm sao được
Tôi: con đi được,nhất định đi được
Bố: để bố cho người xử nó
-con sẽ tự xử (lời tôi nói khiến bố mẹ tôi buồn bã)
Thuý…con ơi…chuyện rồi sẽ qua mà con đừng làm mẹ sợ …
Đêm đến tôi tự bắt xe đi…tôi nhất định phải cho nó chết…
Đôi nam nữ đang ôm ấp nhau trong phòng…
Thuý tay cầm con dao gõ cửa phòng…
“ Mở cửa” ( giọng đầy căm phẫn)
Trinh bên trong vội vã mặc quần
Trinh: Chết rồi anh nó đến đấy
Hùng: Sao nó biết chỗ này mà đến được
Trinh: Ai mà biết được vợ anh chứ vợ em à,rắc rối …sao anh run thế anh sợ nó à
Hùng: 50 cuộc gọi nhỡ không biết có chuyện gì mà nó lại gọi nhiều vậy…
Trinh: Sao k đặt chuông…anh đúng là tên ngu …
Hùng: anh đi rồi là nó phải biết chứ
Tôi đứng bên ngoài thấy Trinh ra mở cửa
Trinh: có chuyện gì biết mấy giờ không
Tôi không nói gì lẳng lặng đâm phập vào bụng cô ta
Trinh: giết người…
Hùng đứng trong nhà thấy Trinh gục xuống,thấy tôi cầm con dao tiến tới anh ta sợ chạy lên giường
Hùng: bỏ dao xuống,mày điên à
-tao điên mà mày không biết à,điên mới quay lại vs thằng đểu như mày
-bỏ dao xuống
Trinh thoi thóp nói với
Trinh: gọi công an
Hùng quay đi tìm điện thoại thì tôi đâm phập từ đằng sau,đâm liên tiếp như cuồng điên máu bắn đầy lên mặt tôi,Trinh hét lên…
Bố mẹ tôi đạp cửa vào thấy Hùng nằm gục trong vũng máu tay tôi cầm con dao đầy máu cười như kẻ điên dại…
Bố: ôi không con tôi
Tôi biết lúc này tôi đang làm khổ bố mẹ mình,con xin lỗi,xin lỗi người sinh ra mình và người mình sinh ra,xin lỗi tất cả…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!