Thí Thiên Đao
Chương 80: Cáo già xảo quyệt
– Cạn chén!Hạo Nguyệt trưởng lão vừa dứt lời, mọi người ở đây cùng hô vang:
– Cạn!
Sở Mặc uống một ngụm, cảm giác cay nồng từ trong khoang miệng truyền tới. Tuy rằng công chúa Bảo Liên đã liệu đến, Hạo Nguyệt trưởng lão sẽ không giở trò trong rượu và thức ăn, nhưng cẩn thận thì vẫn hơn. Dùng ngọc kiểm tra qua một lượt chỗ rượu và đồ ăn này, kết luận là không có độc.
Cùng với sự mở màn của bữa tiệc, bắt đầu có những cô gái trẻ trung xinh đẹp của bộ tộc Hạo Nguyệt đứng lên khiêu vũ xung quanh đống lửa trại.Những cô gái này xinh đẹp động lòng người, kỹ thuật nhảy rất khiêu khích, hoặc là trẻ trung hoạt bát, hoặc là quyến rũ khêu gợi.
Nhìn họ khiêu vũ quả thực đúng là một loại hưởng thụ, cho dù không say vì rượu, xem một lúc cũng sẽ say vì người. Sở Mặc nhìn trộm, ngay cả Bàng Trung Nguyên cũng không nhịn được cười tủm tỉm, thỉnh thoảng lại đưa mắt về phía đó.
Rất nhanh chóng, đại đa số mọi người đã uống cạn ba bát rượu. Sở Mặc tuy rằng không uống nhanh như vậy, nhưng một chén cũng đã vào bụng rồi.Lúc này Hạo Nguyệt trưởng lão đứng lên, lớn tiếng hỏi:
– Những cô gái này có đẹp hay không?
– Đẹp!
Mọi người đã hơi say ngà ngà, lớn tiếng đáp, trong đó còn kèm theo những tiếng huýt sáo và những lời khen ngợi, tán thưởng.
Hạo Nguyệt trưởng lão lại cười to nói:
– Vậy thì các ngươi có thích hay không?
– Thích!
Mọi người lại gào lên như đàn sói tru.Hạo Nguyệt trưởng lão nói:
– Đàn ông đàn bà trên thảo nguyên chúng ta chính là phóng khoáng thoải mái như vậy! Không như bọn người trung nguyên kia, che che đậy đậy, uốn uốn éo éo, làm cho người ta bực mình!
– Ha ha ha ha!
Mọi người cười ầm ầm cả lên, không khí cả buổi tiệc nóng tới mức tận cùng.
– Vậy… Hôm nay bọn trẻ các ngươi, có muốn nhân dịp này thổ lộ với người trong lòng hay không?
Hạo Nguyệt trưởng lão lại lớn tiếng hỏi.Sở Mặc thầm nghĩ: Bắt đầu rồi!
Quả nhiên, Hạo Nguyệt trưởng lão vừa dứt lời, bên kia thanh âm của một người trẻ tuổi liền vang lên:
– Có!
Hạo Nguyệt trưởng lão nhìn sang, thấy con trai thứ ba của mình là Hạo Nguyệt Cách Thủy đang hưng phấn nhìn y.
– Thằng nhóc thối tha này… sao trước giờ ta chưa từng nghe nói ngươi có người trong lòng, ngươi muốn thổ lộ với ai chứ?
Hạo Nguyệt trưởng lão cười hỏi.Bên kia công chúa Bảo Liên và công chúa Na Y tuy rằng đã sớm định liệu trước chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng lúc này nụ cười trên khuôn mặt cũng hơi hơi đông cứng lại.
Hạo Nguyệt Cách Thủy lập tức quay đầu, vẻ mặt chân thành, tình thâm nhìn Na Y lớn tiếng tuyên bố:
– Ta… Hạo Nguyệt Cách Thủy, đứa con của thảo nguyên! Nếu đã thích… nhất định phải thích viên ngọc báu lộng lẫy nhất trên thảo nguyên! Cho nên, những cô gái khác dù xinh đẹp cỡ nào, thì trong lòng Hạo Nguyệt Cách Thủy ta cũng chỉ thích một mình Na Y!
– Oa oa oa!Trên bữa tiệc, những người của bộ tộc Hạo Nguyệt lập tức nổ ra những tràng khen ngợi vỗ tay như sói tru.
– Tam công tử đẹp trai nhất!
– Tam công tử anh dũng nhất!
– Chỉ tam công tử của chúng ta mới xứng với viên ngọc quý nhất trên thảo nguyên!
Hạo Nguyệt Cách Mộc ngồi bên cạnh Hạo Nguyệt Cách Thủy, trên mặt cũng tươi cười, tuy nhiên trong nụ cười kia lại mang theo chút u ám.Đẹp trai nhất? Anh dũng nhất?
Hạo Nguyệt Cách Mộc liếc nhìn tam đệ đang phấn khích, và cha mình nhìn thì vui vẻ nhưng thực tế trong mắt lại vô cùng bình tĩnh, lập tức tỉnh táo lại, tự nhủ: Chờ ngày ta tiếp nhận vương vị rồi hẵng nói sau!
Lúc này, các chiến sĩ của bộ tộc Hạo Nguyệt đang có mặt ở đó đã bắt đầu náo loạn cả lên, hướng về phía Na Y hô lớn:
– Công chúa, đồng ý!
– Công chúa, đồng ý!- Công chúa, đồng ý!
Thanh âm vang tận mây xanh, văng vẳng truyền đi khắp nơi.
Na Y ngồi yên tại chỗ, nụ cười hơi khô khốc, nghe xong những tiếng hô này, nàng hít sâu một hơi, sau đó nhẹ nhàng… Giơ tay lên.
Mọi âm thanh đột nhiên im bặt!
Sở Mặc nhìn thấy, vẻ mặt của Hạo Nguyệt trưởng lão hơi hơi cứng lại, trong con ngươi lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.- Ta muốn nói một câu.
Na Y chậm rãi đứng dậy, đứng ở đó một cách tự nhiên, hào phóng, ánh mắt nhìn khắp bốn phía, khi lướt qua Sở Mặc thì hơi hơi dừng lại nhưng lại dời đi rất nhanh chóng.
– Đầu tiên ta phải cảm ơn Cách Thủy ca ca, đã có tấm lòng như vậy đối với ta.
– Na Y muội muội, ta luôn một lòng một dạ với ngươi …
Hạo Nguyệt Cách Thủy mượn men rượu đỏ mặt lớn tiếng nói.
Bốn phía lại ầm ầm vang lên tiếng cổ vũ, hưởng ứng.Na Y lại nhẹ nhàng vung tay, hơi hạ xuống:
– Mọi người nghe ta nói trước đã.
Công chúa Vương Đình, uy nghi vẫn còn, cho dù Vương Đình xảy ra biến cố, cho dù hiện tại Na Y bị Kim Ca, Ngân Ca bôi nhọ, nhưng địa vị của nàng trong tâm trí người trên thảo nguyên, vẫn là không thể chối cãi. Ngay cả trong bộ tộc của Hạo Nguyệt trưởng lão, cũng là như vậy!
Toàn bộ nơi này, lại yên tĩnh.
Phía Hạo Nguyệt Cách Thủy, trên mặt hơi lộ ra vẻ lúng túng, tuy nhiên ánh mắt vẫn ngập tràn hưng phấn như trước. Theo y, viên ngọcxinh đẹp động lòng người nhất trên thảo nguyên này, chắc chắn là của Hạo Nguyệt Cách Thủy y… không ai có thể đoạt mất!
– Ở đây, ta muốn làm rõ một việc.
Na Y nhẹ giọng nói ra:
– Vương Đình xảy ra biến cố, chắc hẳn các ngươi đều nghe nói đến, trong tình huống vui vẻ náo nhiệt như hôm nay, Na Y vốn không nên nói ra những lời mất hứng này.
– Nhưng nếu Cách Thủy ca ca đã thổ lộ với ta, như vậy ta cũng có mấy lời muốn nói.Cơ mặt Hạo Nguyệt trưởng lão hơi hơi co lại, con ngươi lóe ra, cũng không lên tiếng ngăn cản Na Y. Nhưng ánh mắt nhìn về phía công chúa Bảo Liên lại trở nên lạnh như băng.
Rõ ràng, y cũng không cho rằng công chúa Na Y còn nhỏ tuổi có thể có trí tuệ như vậy.
Công chúa Bảo Liên thì vẫn nhìn cháu gái một cách dịu dàng, giống như không hề nhận thấy ánh nhìn chăm chú của Hạo Nguyệt trưởng lão, cũng không thèm liếc mắt về phía y.
– Thứ nhất, Na Y không phải tội phạm truy nã!Công chúa Na Y mắt rưng rưng, lớn tiếng nói:
– Cha mẹ của Na Y, đại vương và vương hậu kính yêu nhất của các ngươi, đã bị hai tên súc sinh Kim Ca và Ngân Ca hạ độc, lại bị Ngân Ca tự tay chém rơi đầu!
– Cho nên hai tên Kim Ca và Ngân Ca mới là hung thủ thực sự hại chết đại vương và vương hậu!
– Thứ hai, Na Y muốn thỉnh cầu dượng, xuất binh trợ giúp Na Y, đi thảo phạt hai tên nghịch tặc Kim Ca và Ngân Ca!
Na Y nhìn Hạo Nguyệt trưởng lão, cố nén để nước mắt không rơixuống.
Hạo Nguyệt Cách Thủy đã uống hơi say, cộng thêm sự hưng phấn, lập tức không thèm suy nghĩ mà nói:
– Na Y muội muội yên tâm, chỉ cần ngươi trở thành vợ ta, ta nhất định phái binh…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!