thí thiền
Huyền Môn Ma Công
Ta không biết tên của hai chiêu thức này, chỉ là một đạo băng hoàn, tốc độ cực nhanh, rất là làm cho người ta sợ hãi. Sau khi bị ta đánh tan hóa thành mưa, hắn lại đem đóng băng trường kiếm hắn cầm trong tay, trường kiếm được bọc bởi một tầng băng rất dày, dài chừng một trượng, lại bị ta một quyền đánh nát.” Trác Tri Viễn thầm nghĩ những gì cần nói ta đã nói ra, về phần Mạc Tuân ngươi muốn làm gì thì mặc ngươi. Nhưng mà thật ra Trác Tri Viễn vẫn chưa nói hết toàn bộ , hắn cũng nhìn ra chiêu huyết kiếm cuối cùng của Giang Vô Hoạn rất là quỷ dị, tựa hồ là một loại ma công. Hắn không biết rằng, Giang Vô Hoạn ở đầu bên kia cũng đang lo lắng hắn đem việc này nói cho Mạc Tuân biết.
Mạc Tuân nghe xong lời này, lại không hề tiếp tục đặt câu hỏi, mà là lâm vào trầm tư. Hắn cũng thực tại thật không ngờ, Giang Vô Hoạn lại có thể biết sử dụng hai chiêu này. Tuy rằng Mạc Tuân cũng không quen thuộc công pháp hệ thủy một trong ngũ hành, nhưng mà đối với băng điện thần hoàn cùng với tốc đống cực băng trảm thì vô cùng hiểu rõ. Công pháp thủy hệ trong Thủy Giáo, cao cấp nhất cũng chỉ có vài loại, khi mỗi một chưởng môn chọn lựa đệ tử, nhất quán đều là dựa theo ngũ hành để chọn lựa, vì chính là đem công pháp cao thâm nhất trong bổn môn truyền thừa xuống. Mà Giang Vô Hoạn chính là được truyền thừa công pháp thủy hệ.
Hai loại công pháp này, nếu là đổi thành một cao thủ tầng thứ sáu thi triển, đủ để khai sơn phách địa (phá núi chia đất ra làm hai), cho dù Giang Vô Hoạn chỉ có tu trì tầng thứ tư, thi triển ra thì Trác Tri Viễn cũng không có khả năng ngăn cản. Xem ra, tiểu tử này trên người thật đúng là có không ít bí mật!
Mạc Tuân lòng thầm tính toán, lại nghĩ tới mới vừa rồi nhìn thấy rõ đạo kiếm quang kia, hắn hoàn toàn không tin chính mình nhìn lầm. Nhưng mà, từ lúc Mạc Tuân xông vào luyện võ trường, cũng đã đem thần thức bao phủ toàn trường, căn bản là không thể tìm được sự tồn tại của thanh kiếm trong truyền thuyết này.
Nếu đổi lại là những người khác, có lẽ còn có thể nhìn lầm, nhưng mà Mạc Tuân cùng thiên cương lưu ly kiếm có quan hệ sâu xa với nhau thì quả quyết không thể nhận lầm. Đừng nói là thấy được kiếm quang đầy trời, cho dù là ai đeo kiếm này trên lưng, chỉ cần tiếp cận Mạc Tuân ở phạm vi trong vòng ba mươi trượng, hắn cũng có thể lập tức cảm ứng được thanh kiếm này tồn tại.
Chẳng lẽ vừa rồi còn có cao nhân nào đó ở một bên nhìn lén ? – trong lòng Mạc Tuân không khỏi sản sinh chút nghi ngờ, nhưng hắn cũng vô pháp tin tưởng, Thanh Nguyên Sơn bị ngoại nhân đột nhập vào hậu sơn, hơn nữa còn là ở phía sau cửu tiêu điện lại có thể không bị người ta phát hiện. Nếu quả thật có người như vậy, người nọ chẳng phải là đã đạt đến cảnh giới bạch nhật phi thăng rồi sao.
Vấn đề này xem ra là có liên quan đến Trác Tri Viễn —- trong lòng Mạc Tuân quả quyết là như vậy, nhưng mà bất kể như thế nào cũng không thể tưởng được, thanh thiên cương lưu ly kiếm uy chấn thiên hạ kia, cư nhiên lại bị Trác Tri Viễn giấu ở trong cánh tay phải, sớm đã cùng hắn hợp làm một thể.
Mang theo một chút nghi hoặc, Mạc Tuân lại nhìn nhìn Trác Tri Viễn, xác định trên người hắn ngoại trừ thanh đoản kiếm làm bằng tinh cương kia, cũng không còn binh khí nào khác, liền lại mở miệng nói :”Tuy rằng là như thế, nhưng ngộ thương đồng môn, ba tháng phạt diện bích vẫn không thể được miễn. Bản thân ngươi đến Tư Quá Nhai diện bích đi, không đủ ba tháng không được trở về hội thích phong.” Nói xong, Mạc Tuân từ trong ngực lấy ra một cái bình nhỏ, ném cho Trác Tri Viễn :”Trong này có ba viên cố tâm đan, ngươi hôm nay đánh nhau một trận, đối với thiền tâm cũng có ảnh hưởng. Ba viên cố tâm đan này, ngươi mỗi tháng ăn một viên.”
Trác Tri Viễn ngây ngẩn cả người, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Mạc Tuân cư nhiên còn có thể cho mình ba viên cố tâm đan, tuy rằng chưa ăn, hắn cũng biết thứ này có thể trợ giúp hắn lúc tĩnh niệm đả tọa củng cố thiền tâm, kiên định thiền ý, do đó trợ giúp tu luyện tu trì.
Bắt lấy chiếc bình nhỏ kia, Trác Tri Viễn không khỏi lại suy đoán Mạc Tuân rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Mạc Tuân thấy Trác Tri Viễn không nói lời nào, tức giận nói : “Nghiệp chướng, ngươi chẳng lẽ ngay cả tạ ơn vi sư cũng không nói được sao?”
Trác Tri Viễn lúc này mới lúc này mới đem chiếc bình nhỏ kia cất vào trong ngực, hướng về phía Mạc Tuân thi lễ :” Đa tạ sư phụ ban tặng cố tâm đan.”
” Ân! Nơi này có mấy bộ công pháp, diện bích ba tháng này, ngươi phải siêng năng tu luyện, ba tháng sau ta sẽ kiểm tra thành tích tu luyện của ngươi!” Dứt lời, Mạc Tuân bàn tay nhẹ đảo, cũng không biết từ nơi nào lấy ra ba cuốn kinh thư.
Kinh thư chậm rãi bay về phía Trác Tri Viễn, đến khi Trác Tri Viễn tiếp lấy, ngẩng đầu nhìn lên, lại phát hiện Mạc Tuân sớm đã đi xa rồi.
Nhìn ba quyển kinh thư trong tay, một quyển gọi là 【 tam hỏa cực nguyên kình 】, là bí kíp pháp thuật. Hai quyển còn lại thì bình thường, một quyển là 【 thiên cầm cửu biến quyết 】 tu luyện thân pháp, chính là tâm pháp nhập môn tu luyện thân pháp của đệ tử hậu sơn. Quyển cuối cùng là 【 Linh Tê kiếm chỉ 】, đây cũng là võ học nhập môn tu luyện kiếm tiên của đệ tử hậu sơn Thủy Giáo.
Tuy rằng toàn bộ đệ tử hậu sơn chưa từng luyện qua thân pháp cùng kiếm tiên võ học, đích xác đều là từ hai môn công pháp này bắt đầu tu luyện, mà Mạc Tuân cũng cấp cho Trác Tri Viễn một quyển pháp thuật công pháp 【 tam hỏa cực nguyên kình 】, chẳng qua là, hắn lại tựa hồ như cố ý không có cấp cho Trác Tri Viễn chân quyết tâm pháp. Không có chân quyết, người bình thường thì không cách nào chân chính bước vào con đường tu tiên vấn đạo. Chân quyết tâm pháp, chính là gốc rễ của toàn bộ công pháp.
Nhìn vào ba môn công pháp trong tay, Trác Tri Viễn không khỏi âm thầm cười lạnh: không đưa cho chân quyết công pháp, lại cho ta ba quyển ngoại công, ta cho dù tu luyện tới chết cũng luyện không ra kết quả gì. Mạc Tuân ngươi khi ta là trẻ con cái gì cũng không biết sao? May mắn ta tại thập vạn thâm uyên sớm chiếm được 【 Như Ý Luyện Bảo Quyết 】, nếu không chẳng phải là công dã tràng sao?
Đối với việc này, Trác Tri Viễn kỳ thật cũng không phải để ý quá, khi hắn nghe người hiện tại phụ trách dạy hắn tu luyện cùng võ nghệ là Mạc Tuân, đã sớm đối với công pháp của Thanh Nguyên Sơn không để tâm đến nữa. Bản thân hắn đã có được 【 Như Ý Luyện Bảo Quyết 】 kia, lúc này mới tờ thứ nhất còn chưa luyện xong, đã thể hiện ra uy lực làm cho Trác Tri Viễn cực kỳ vui sướng. Nếu sau này đem cả năm trang giấy kia tất cả đều luyện thành, không biết trình độ đạt được sẽ khủng bố đến đâu.
Trác Tri Viễn hiện giờ điều hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là thanh tiểu huyết kiếm do Giang Vô Hoạn ở lúc cuối cùng từ trong miệng phun ra, tại trong thập vạn thâm uyên tiếp xúc qua đủ loại yêu thú, hơn nữa còn kề cận với gia hỏa sắp tu thành thân thể là quái điểu, hắn đối với giới tử nguyên lực dao động có chứa ma tính rất là quen thuộc.
Khi Giang Vô Hoạn phun ra thanh huyết kiếm kia, Trác Tri Viễn rõ ràng từ trên kiếm cảm thấy một tia ma lực dao động, hơn nữa, thanh huyết kiếm kia mơ hồ còn mang âm nhiệt của địa hỏa, đây cùng là một trong những nguyên nhân làm cho Trác Tri Viễn cảm thấy kỳ lạ.
“Một chính phái đệ tử của thiền tông, tại sao lại đi tu luyện một loại công pháp rõ ràng có chứa ma tính?” Trác Tri Viễn lâm vào trầm tư.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!