thí thiền
Khống Chế Hỏa Kình!
Hai tay liền ôm quyền, Trác Tri Viễn lui ra thật xa, hơi có chút khẩn trương nhìn Nguyệt Tiểu Sai, khiến cho ở dưới đàn một mảnh xôn xao, không ít đệ tử đều đối với biểu hiện của Trác Tri Viễn rất là khó hiểu, lấy sức chiến đấu mà Trác Tri Viễn biểu hiện ra ngày hôm qua, hắn bất kể như thế nào cũng không cần có biểu hiện thất thường như thế. Nhưng mà các trưởng lão ở bên trên, cùng với các đại đệ tử đời trước không thể tham gia luận võ đại hội đối với hành động này của Trác Tri Viễn đều là hơi hơi vuốt cằm.
Thế nhưng Nguyệt Tiểu Sai cũng không vì thế mà tỏ ra khinh thường, trực tiếp bỉu môi hướng về phía Trác Tri Viễn nói một câu :” Sư phụ gạt ta, Trác sư huynh liếc mắt một cái liền nhìn ra nhật nguyệt song kiếm của ta có sự cổ quái!” Dứt lời, chân nhỏ giậm trên mặt đất, thân hình nhỏ xinh liền hướng về Trác Tri Viễn lao tới, đôi nhật nguyệt song kiếm trên tay phân bố thành một đạo kiếm võng (lưới kiếm), giữa kiếm võng không ngờ biến ảo ra một mặt trời một mặt trăng nhấp nhô lên xuống vô cùng quái dị, xem ra đây là chiêu số lợi hại nhất của cô nàng này dùng để đối phó với chính mình.
Trác Tri Viễn tự nhiên không dám lơ là, coi như hắn còn tính toán lấy chuyết phá xảo (lấy vụng về phá kĩ xảo) trực tiếp lấy nắm tay oanh kích đối phương, giờ phút này chứng kiến kiếm võng như vậy cũng là không dám xem thường nó, hắn nhìn ra được, trong kiếm võng này giữa nhật nguyệt biến ảo, có che giấu bên trong một cổ hấp lực ám kình, thật giống như nơi sâu nhất trong biển rộng ngoài khơi nhìn như bình lặng, nhưng ẩn giấu ở dưới đó chính là những dòng nước xiết. Người đi thuyền nếu nghĩ nơi đó gió êm sóng lặng, lầm chạy nhanh vào trong đó, tức khắc liền bị dòng chảy ngầm này cắn nuốt.
Thân thể nghiêng đi, Trác Tri Viễn vận khởi chân khí cả người, chân khí đi tới khuôn mặt, chia ra làm hai, liên tục không ngừng rót vào trong hai mắt. Rồi sau đó, chỉ thấy trong hai mắt Trác Tri Viễn đột nhiên chiếu hai đạo hồng mang, ở trước mặt một trái một phải nhằm về phía kiếm võng do song kiếm trong tay Nguyệt Tiểu Sai tạo ra bắn đến.
Hai đạo hồng mang kia mang theo nhiệt độ cực cao, vừa mới tiếp xúc với kiếm võng, liền đâm thẳng nhập vào bên trong nhật nguyệt do kiếm võng huyễn hóa thành, dưới đài mọi người mọi người chỉ cảm thấy trước mắt giống như có người đốt một viên pháo hoa thật lớn, làm cho hoa lửa đầy trời, trên không trung nổ vang liên tục, rồi sau đó lại chậm rãi rơi xuống, thật giống như một đóa hoa nở rộ nơi cuối chân trời.
“Thật đẹp quá!” Nguyệt Tiểu Sai phấn khích kêu lên một tiếng, chỉ là nếu nghĩ đến nàng chỉ lo nhìn pháo hoa trên bầu trời là hoàn toàn sai, đang lúc mọi người còn đang lo thưởng thức cảnh trí tuyệt vời trên trời, Nguyệt Tiểu Sai cũng đã đem ô nhật kiếm trong tay phải phi ra, đâm thằng về ngực Trác Tri Viễn.
Trác Tri Viễn cũng không có bị một tiếng quát to này của một tiếng này làm mê hoặc, nhưng mà rõ ràng nhìn thấy thanh ô nhật kiếm kia đã rời khỏi tay Nguyệt Tiểu Sai bay ra, thế nhưng hiển nhiên có có thể bị thanh yêu nguyệt kiếm bên tay trái Nguyệt Tiểu Sai khống chế, hoàn toàn không phải là thật sự rời tay, thế nhưng hắn lại vẫn đứng ở tại chỗ mà ngơ ngơ ngẩn ngẩn không nhúc nhích.
Tình cảnh như thế, khiến cho các trưởng lão ở bên trên cùng các đệ tử đời trước đều là nhíu mày không thôi, Trác Tri Viễn vừa rồi sử dụng 【 tam hỏa cực nguyên kình 】đã thuyết minh Trác Tri Viễn giờ phút này tu trì có thể đã đạt tới trạng thái cực hạn, hoàn mỹ tuyệt đối vô cùng, chỉ là hiện tại Trác Tri Viễn biểu hiện ra hành động như vậy khiến cho người ta cảm thấy quá mức quỷ dị, căn bản cùng với Trác Tri Viễn vừa rồi là hai người khác nhau.
Ngay cả một số đệ tử vẫn còn đang chú ý Trác Tri Viễn cùng Nguyệt Tiểu Sai tranh đấu, cũng là âm thầm ngạc nhiên không thôi, thầm nghĩ chẳng lẽ Trác Tri Viễn thật sự tình nguyện bại bởi Nguyệt Tiểu Sai đáng yêu này, không muống hạ nặng tay sao?
Nhưng mà, đợi khi ô nhật kiếm cơ hồ sắp chạm vào ngực Trác Tri Viễn, mọi người lại chứng kiến đạo hồng mang kia trong mắt Trác Tri Viễn cũng là cực nhanh thu trở về, nhanh đến nổi làm cho người ta cảm giác là hai đạo hồng mang kia bị chặt đứt, chỉ còn lại một nửa.
Mà ở trong hai tai Trác Tri Viễn, lại có thể cũng hiện ra hai đạo hồng mang, uốn khúc quanh quẩn hướng lên phía trước, cùng hồng mang trong hai mắt lần lượt đổi chỗ cho nhau, rõ ràng là đã biến thành bốn dải lụa, bay bổng bao lấy ô nhật kiếm.
Trong khoảng thời gian ngắn, Trác Tri Viễn vẫn đứng tại chỗ, thanh ô nhật kiếm kia tựa hồ sắp trúng vào mục tiêu liền quỷ dị dừng lại trước ngực hắn gần nửa thước, bị bốn đạo hồng mang bao lấy, mà nhìn về phía Nguyệt Tiểu Sai thì lại có vẻ đang cố hết sức dùng yêu nguyệt kiếm trong tay liều mạng kéo về phía sau, xem ra tựa hồ ô nhật kiếm sắp bị mất đị quyền khống chế.
Vừa rồi Trác Tri Viễn sở dĩ đứng ngây ngốc nhìn ô nhật kiếm bay đến, là bởi vì khi hắn sử xuất 【 tam hỏa cực nguyên kình 】, thì bỗng nhiên thông hiểu được một loại lĩnh ngộ rất kỳ lạ. Trước đây Trác Tri Viễn chỉ là đem 【 tam hỏa cực nguyên nguyên 】bằng chân khí bức ra bên ngoài cơ thể, sau đó hình thành nên giống như cột lửa bình thường công kích coi như là xong, chỉ là vừa rồi khi cùng kiếm võng trong tay Nguyệt Tiểu Sai chạm vào nhau, hắn chứng kiến pháo hoa đầy trời kia, lại đột nhiên cảm thấy được tựa hồ hỏa kình của 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 này sau khi rời khỏi thân thể của mình, cũng vẫn có thể khống chế nó được. Nói thí dụ như sở dĩ trên bầu trời nổ bắn ra nhiều pháo hoa như vậy, cũng là bởi vì Trác Tri Viễn không muốn đả thương Nguyệt Tiểu Sai, mà đem hỏa kình sau khi xuất thể tại thời điểm cuối cùng điều khiển hướng lên trên.
Từ lực trong kiếm võng của nhật nguyệt song kiếm đang giằng co với hỏa kình bị Trác Tri Viễn kích phát, làm sau khi va chạm phát sinh xoay tròn kịch liệt, mới có thể hình thành trành cảnh ánh lửa văng khắp nơi như vậy. Nhung mà Trác Tri Viễn cũng đồng thời cảm ngộ được, bản thân đối với khống chế hỏa kình, tựa hồ còn có thể đề thăng lên nữa, Mạc Tuân cho hắn môn pháp thuật công pháp này, cũng không phải là một bí kíp đơn giản như bề ngoài, rất nhiều thứ mà cần bản thân phải tự đi lĩnh ngộ ra.
Vì thế, khi đã sớm có thể từ trong hai tai bức ra hỏa kình, Trác Tri Viễn liền mạo hiểm thử một lần, thử gia tăng không chế lên hỏa kình, nguyên bản muốn chính là cho dù không thể làm được, cũng ít nhất có thể đem thanh ô nhật kiếm kia đanh bay, mình vô luận như thế nào cũng khó có khả năng bị thương, nhiều nhất là chật vật một chút thôi.
Nhưng mà lại không nghĩ rằng chỉ một lần thử lại liền có thể thành công, bốn cái hỏa kình quả nhiên giống như tơ lụa bình thường, trên không trung lấy đủ các tư thế vặn vẹo kỳ quái quấn lấy, cuối cùng trở thành một cỗ lực đạo liên miên không dứt, cơ hồ muốn đem ô nhật kiếm trong tay Nguyệt Tiểu Sai đoạt xuống.
Nhìn thấy cảnh tưởng tuyệt đẹp trên đài, đệ tử trong môn tự nhiên là hoan hô không thôi, đặc biệt là những đồng tử và tạp dịch vốn là ủng hộ Trác Tri Viễn lại càng liều mạng trầm trồ khen ngợi. Thế nhưng cảnh tượng này trong mắt của các trưởng lão bên trên, lại là kinh ngạc vô cùng. Chính bọn họ, hoặc là trong số tọa hạ đệ tử của bọn họ, nhất định cũng giống như Trác Tri Viễn, thuộc tính chân quyết trong ngũ hành là hỏa tính, mà 【 tam hỏa cực nguyên kình 】cũng không tính là một môn pháp thuật công pháp cao cấp, rất nhiều người kỳ thật đều đã tu tập qua, chẳng qua là không ai ngờ rằng, 【 tam hỏa cực nguyên kình 】 lại có thể giống như Trác Tri Viễn thi triển như vậy.
Cũng không phải nói những người khác không làm được điều này, mà là sẽ không ai lại đi thử khống chế cái loại lực đạo này, chỉ sợ ngay cả người sáng tạo ra công pháp này cũng không nghĩ ra hỏa kình còn có thể khống chế như vậy.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!