Thích Khách
Chương 10
TTV được tiêm một liều dinh dưỡng, chậm rãi khôi phục thể lực, lần thứ hai mở mắt ra, phát hiện mình lại bị người nâng mặt lên, chỗ này trông như là phòng thẩm vấn, trước mặt hắn đang ngồi mội quân nhân ánh mắt tối tăm.
“Này, tỉnh?” Vide chậm rì rì đi đến trước mặt TTV “Ngủ ngon không? Bé yêu?”
TTV không trả lời, rũ mắt, không nhìn hắn.
Vide cười lạnh, vươn tay nắm cằm TTV, kéo mặt hắn sát lại, để hắn đối diện mình, chậm rãi lại gần, dùng sức hít một hơi dài, sau đó say mê nhắm mặt lại.
“Hương vị trên người của ngươi thật sự rất tuyệt mỹ, có biết hiện giờ bên ngoài có bao nhiêu người muốn mở cặp đùi này ra, sau đó hung hăng làm ngươi sao? Ngay cả ta cũng muốn, muốn bắn trong thân thể ngươi, nhìn bụng ngươi to lên, sau đó một hơi cắn lên gáy ngươi, làm cho mỗi một tấc trên thân thể ngươi đều mang hương vị của ta..” Nói xong, Vide bỗng nhiên mở mắt ra, túm lấy tóc TTV bức hắn ngẩng đầu.
“Ngươi một thứ không biết trời cao đất rộng, biết kết quả sau khi chạy trốn không? Biết omega chạy trốn sẽ đối mặt chuyện gì sao?” Vide tướng quân nheo cặp mắt nguy hiểm, đè thấp thanh âm thì thầm vào tai TTV, sau đó bỏ hắn ra, vỗ tay ba phát. Bên trong phòng, bức tường đối diện TTV cùng hai bức tường hai bên đồng thời biến thành màn hình toàn tức.
“Không phải muốn trốn sao? Tốt lắm, ta đến giúp ngươi, cho ngươi xem qua một chút, chuyện gì chờ đợi ngươi sau đó!” Tiếng nói vừa dứt, trên ba màn hình đồng thời khởi chiếu video. Chính giữ màn hình, hiện lên một omega bị dây thừng trói chặt, đồng thời bị bốn năm alpha vây xung quanh đùa giỡn, y rên rỉ thống khổ, trên mặt trên thân thể đầy bạch trọc uế vật. Hình ảnh trên màn hình bên trái, có vẻ là kỹ viện, có một omega ăn mặt kiều diễm, đang hèn mọn lấy lòng một binh sĩ alpha hạ đẳng, đại khái là không phục vụ hắn hài lòng, bị binh sĩ kia tát một bạt tai, té ngã trên đất. Mà trong màn hình bên phải, chiếu ra một omega quần áo tả tơi, làn da nhăng nheo, trên bụng đầy vết rạn, nhìn cũng hiểu là do sinh dục quá nhiều hài tử, nàng cả người đều bẩn, tóc cơ hồ rụng hết, ngồi ở ngã tư đường, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm thùng rác cách đó không xa, mỗi khi có người ném rác vào, chờ cho người đó đi xa, liền chạy tới tìm kiếm bên trong xem có gì ăn được.
Ba cái màn hình, không tiếng động mà chiếu vào đôi mắt tối tăm của TTV, hắn thản nhiên nhìn, trong mắt không một tia độ ấm.
Vide đắc ý cười, giơ tay vỗ hai má TTV “Sao, xem xong có cảm giác gì? Hử? Đây chính là do không được alpha nào nhận lãnh, ngươi có muốn nếm thử tư vị biến thành mặt hàng rách nát không?” Nói xong, Vide liền muốn xé rách quần áo TTV, mò tay vào bên trong. Đúng lúc này, có người gõ của phòng thẩm vấn. Vide tướng quân bất mãn nhíu mày: “Vào đi.”
“Báo cáo đại tá! York thượng giáo truyền tin hỏi ngài có tin tức của omega kia không.” Tiểu binh sĩ nói xong, trộm liếc TTV một cái.
“Không phải đã chỉ cho các ngươi trả lời hay sao, nói omega kia trốn trong hầm trú ẩn quá lâu, nguy hiểm tánh mạng, điều kiện chữa trị trong căn cứ không cứu được, cho nên ta mang hắn đến bộ chỉ huy quân đoàn.”
“Nhưng mà…”
“Nhưng cái gì…đều cút hết đi, không có mệnh lệnh của ta không được vào, còn nữa, bảo phi thuyền cất cánh.”
“Vâng,” trong quân đội, quân lệnh là tối cao, tiểu binh sĩ dậm chân, chào đi ra theo nghi thức quân đội.
Nhã hứng bị quấy rầy, Vide sắc mặt khó coi, liếm liếm môi, ánh mắt dán lên người TTV, nóng hầm hầm liếc tới liếc lui trên người hắn.
“Để ta xem xem, omega bướng bỉnh như ngươi, trên người có bảo bối gì a.” Vide nói xong, vươn tay tháo đai lung TTV, lấy được một khẩu súng lục, một thanh kiếm laser.
“Hử? Những thứ này là cái gì? Lấy được trên người khống chế viên đội bảo an sao?” Vide nhướn mi, khinh miệt cười rộ lên, mở ra kiếm laser, thanh ánh sáng xanh múa may trên không trung vài cái, kề trên cổ TTV, “Ngươi sẽ dùng cái này sao? Không sợ cắt trúng bản thân?”
TTV vẫn không trả lời, vẫn nhìn dưới sàn, thoạt trông vô cùng nghe lời, mặc cho Vide trêu đùa dùng kiếm laser châm ngòi trên người mình, trong chốc lát đã đem áo với quần cắt rách mấy chỗ, vải dệt bị cắt rời chậm rãi rơi xuống sàn, lộ ra da thịt trắng nõn bên trong. Tổn hại nhất chính là bên đùi phải, cơ hồ đùi đều lộ ra hết. Vide chơi một lát liền cảm thấy nhàm chán, ném kiếm laser qua bên cạnh, duỗi tay sờ loạn khắp người TTV, sau đó tìm được một hộp thuốc trong túi áo hắn.
“Hả, cái thuốc này…không phải để cho lũ chó cái các ngươi mô phỏng động dục kỳ sao?” Vide nhận ra thuốc này, có chút hứng thú, trong ánh mắt sáng lên tia nôn nóng. “Chậc chậc, ngươi xem ngươi có bao nhiêu ti tiện, tự dung mang bên mình thuốc động dục, nếu vậy… chúng ta cũng không nên lãng phí, đúng không?”. Nói xong, Vide bóp miệng TTV, đem toàn bộ thuốc đổ hết vào miệng hắn.
Bởi vì không có nước, Vide còn nảy sinh hành động thô bạo bắt hắn nuốt xuống hết đống thuốc khô khốc, TTV mãnh liệt ho khan, da cổ tay ma sát vào gông xiềng mà trầy xước chảy máu, tia máu đỏ nổi bật trên làn da trắng mịn, phi thường gây chú ý. Vide nhìn một màn này, trong lòng bốc lên một loại khoái cảm văn vẹo, omega động dục, tin tức tố phát ra đậm đặc gấp mười thậm chí gấp trăm lần, mùi vị ngọt ngào như vậy, khiến cho máu của hắn cơ hồ sôi trào, một cỗ nhiệt lưu vọt mạnh đến hạ thể, làm hắn mất hết lí trí. Trong mắt hắn, TTV lúc này chẳng khác gì cá trên thớt, mặc hắn xâm lược, mặc hắn hưởng dụng.
Cho dù trái với quy điịnh mà tự tiện dấu hiệu một omega thuần huyết thì sao? Bị dấu hiệu rồi sẽ không ai còn muốn nữa, trên người hắn lại có quân tịch, nhiều lắm thì chỉ là phạt hắn mấy tháng lương thôi. Vide đại tá không sợ hãi, bị giam trong hung phấn cực độ, bởi vậy, lúc này, hắn lại không hề để ý, omega trẻ tuổi kia, bên khóe miệng, chậm rãi gợi lên một mạt tươi cười.
Mở ra cúc áo, đầu óc mơ mơ màng màng, Vide cảm thấy một tia sáng đỏ chói thiêu đốt bao trùm toàn bộ tầm nhìn. Dược hiêu phát tác trên người TTV, tin tức tố nồng đậm trong không khí đến nỗi khiến người hít thở không thông đem tia lý trí cuối cùng của hắn phá hủy, hắn gấp không đợi nổi mà đến ôm TTV, vùi đầu vào thân thể mềm mại thơm tho, tham lam hít hà, gặm cắn, liếm, cọ, mà thân thể kia, không biết do dược liệu hay do sợ hãi, mà run nhè nhẹ.
Vide cảm thấy đầu óc muốn nổ tung, hắn muốn đem phần thân thể của mình xuyên vào trong khối thân thể này, bản năng alpha kêu gào muốn đem omega tóc đen thuần huyết này áp trên sàn, bởi vậy hắn quay đầu lại, lục lọi trong túi áo khoác đã sớm ném qua một bên ra chìa khóa còng tay, mở còng.
Còng tay phát ra âm thanh lục cục, mở ra.
TTV thuận theo mà trượt xuống, ngồi trên sàn, cuối đầu, tóc đen mềm mại rũ xuống.
Vide cởi bỏ đai lung, gấp rút nhào qua.
Thế nhưng, một cái tiểu o, lại không có bất kì một phản ứng sinh lý nào nên có của động dục kì, vào lúc Vide sắp sửa nhào đến chố hắn, xoay người tránh thoát, chống một đầu gối xuống sàn, nửa quỳ một bên, sau đó, vững vàng đứng lên.
Vide ngẩng đầu, không dám tin mà nhìn TTV, thấy omega này từ lúc bị bắt lại đến giờ cũng chưa từng nói qua một lời, lúc này đang dùng ánh mắt âm trầm, từ trên cao nhìn xuống hắn. Thiên tính quân nhân cho Vide cảm nhận một tia nguy hiểm bất an, hắn cũng muốn đứng lên, không ngờ omega trẻ tuổi lại bất ngờ quét chân ngang qua, bàn chân mang giày da đá lên đầu hắn. Vide trúng 1 cước đến hoa mắt, nhìn đến một bầu trời sao, ngay cả TTV cũng có bóng chồng.
“Ngươi…đồ ti tiện này…” Nói còn chưa xong, lại thêm một cú đá nữa, nhắm trúng quai hàm, chỉ nghe tiếng khớp xương rắc lên, cằm Vide bị đá trật khớp.
Thật đúng lúc.
Phòng thẩm vấn đột nhiên trở nên yên tĩnh. Khiến TTV cảm thấy thoải mái nhiều.
Vide liên tiếp trúng hai cước, cằm trật khớp mang đến một cơn đau nhức, sức ảnh hưởng của tin tức tố omega cũng giảm đi nhiều, nhượng hắn khôi phục một ít thần trí.
Dù sao cũng là đội trưởng của một binh đoàn, cũng không thể nào hoàn toàn vô dụng, cho nên khi TTV lần thứ ba đá tới, Vide lăn ra sau một vòng, tránh được, cùng lúc đó, ngoan tâm, dùng sức, lấy tay đem kéo cằm của mình về vị trí.
TTV không chút cảm xúc, mắt cũng không chớp một cái, nhặt lên kiếm laser bị ném trên sàn, không cho đối phương cơ hội thở dốc, trực tiếp thi triển một bộ Lưu Vân kiếm pháp đánh qua, đao quang kiếm ảnh, chiêu chiêu đoạt mệnh. Lưỡi kiếm laser ánh sáng xanh nhạt, lại giống như lửa trong hỏa ngục, thiêu đốt trong đôi mắt omega trẻ tuổi. Vide chật vật tránh kiếm, miễn cưỡng bảo mệnh, nhưng cũng không có một chút lực đánh trả. Hắn nhìn về phía TTV ánh mắt càng ngày càng kinh động, như nhìn thấy quái vật.
“Làm sao có thể…ngươi rõ ràng đã uống thuốc.”
Thậm chí có một khắc, hắn cho rằng thứ mà TTV uống vào chỉ là giả dược, nhưng mà, tin tức tố tràn ngập khắp căn phòng lại không thể gạt người, hơn nữa, thân là alpha hắn cũng đích xác cảm nhận được loại tin tức tố chỉ đặc biệt có khi omega động dục. Nhưng mà, vì sao? Vì sao omega này uống thuốc xong bị vây trong trạng thái động dục còn có thể đứng lên! Còn có thể thanh tĩnh mà đối diện hắn! Còn có thể cầm vũ khí tập kích hắn!
Ánh mắt TTV càng ngày càng lạnh, hai má ửng đỏ, mồ hôi như mưa, quần áo thấm ướt dán trên da, nếu quan sát cẩn thận có thể nhận ra thân thể hắn chịu đựng không nổi mà phát run, nhưng mà, tay cầm kiếm của hắn, ổn định.
Lưu Vân kiếm pháp, nhanh không nhìn được, mười bước đánh lui quân địch, bảy bước đầu phản kích, trong vòng ba bước sau, lấy đầu địch nhân.
Khi TTV kè kiếm vào cổ Vide đại tá, trong ánh mắt tối đen của hắn cơ hồ chớp động tia sáng xanh lam u ám, khiến cho gương mặt tinh xảo hoàn mỹ càng thêm dụ hoặc.
Vide đại tá cảm thấy mình gặp quỷ, là tu la quỷ đến từ địa ngục.
Điều này sao có thể!
Hắn thế nhưng, thế nhưng bị một omega hèn mọn đang động dục bức đến hoàn cảnh như vậy!
Quả thực không thể tưởng tượng!
“Ngươi muốn…muốn làm gì! Muốn giết ta!” Vide không biết vì sao mình té, bị bức từng bước từng bước lui đến góc phòng, mà lúc này, omega mà hắn lúc trước chỉ xem như món đồ chơi, một cước đạp lên lồng ngực của hắn, sức lực mạnh mẽ đến nỗi hắn không thẻ phản kháng, kiếm laser tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo kề sát cổ của hắn, tựa như chỉ một giây tiếp theo sẽ dễ dàng đem đầu hắn cắt xuống.
Nhưng tất cả chuyện này, cũng không đáng sợ bằng ánh mắt trống rỗng vô tình mà omega này đang nhìn hắn, khiến hắn lạnh người.
“Ngươi muốn…muốn giết ta sao?” Vide ồ ồ thở dốc, thanh âm phát run, cả đời này hẵn cũng không nghĩ ra sẽ có một ngày, bản thân sẽ dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với một omega.
TTV thản nhiên nở nụ cười.
Một khắc cuối cùng trước khi mất đi ý thức, Vide tướng quân rốt cuộc cùng nhìn thấy đối phương mở miệng, đó cũng là lần đầu tiên hắn nghe thấy omega này nói chuyện, thanh âm lại êm ái dễ nghe như thế.
“Muốn ta đoạt mệnh, phải trả tiền. Mà mạng của ngươi, không có ai ra giá.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!