Thích Khách - Chương 142
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
60


Thích Khách


Chương 142


Một khắc khi TTV nhìn thấy sóng trùng, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác kỳ dị. Tuy rằng hiện giờ mục tiêu của đám trùng này là cơ thể mẹ đang suy vong, nhưng vẫn có một phần hướng về phía hắn. Đây cũng không phải là lần đầu tiên đương đầu với sóng trùng, nhưng lại chưa từng như thế này, khiến cho hắn cảm thấy sống lưng run lên. Bởi vì hình như hắn….có thể cảm nhận được suy nghĩ của trùng tộc.

Đây đúng là một suy nghĩ kỳ quái, trên thực tế đám hắc trùng đối với hắn cũng không thủ hạ lưu tình một chút nào, tấm áo choàng thấm máu của Lezar vẫn còn trên người hắn, tác dụng đã bắt đầu giảm xuống. Vết thương trên mu bàn tay TTV cũng đã sớm khép lại, lúc này trên vết sẹo nhợt nhạt lại bắt đầu nóng lên, cả cơ thể cũng nóng nảy bất an. Miệng vết thương nóng bỏng như đang mở ra phong ấn, vết sẹo vốn mờ nhạt nay lại trở nên đỏ hồng, chậm rãi chảy ra máu tươi. TTV trong lòng cả kinh, động tác chậm đi mấy phần, hắc trùng liền muốn nhân cơ hội mà vào, tựa như tham lam hút máu tranh nhau lao vào vết thương của hắn, làm cho hắn không cách nào tránh né.

Nhưng đúng lúc này, TTV lại nghe thấy tận sâu trong óc một giọng nói lạnh như băng vang lên:

“Cút.”

Chỉ một chử đơn giản như vậy, đám hắc trùng lại thực sự ngừng lại, bắt đầu bay lơ lửng xung quanh TTV, tựa như đang chờ thời cơ hành động.

“Chưa cho phép, không được đến gần.”

TTV lại nghe thấy giọng nói trong đầu, lần này hắn nghe thấy rõ ràng, đó là thanh âm của chính hắn.

Hắc trùng chậm rãi lui ra một chút, TTV cầm kiếm bước tới phía trước, đám hắc trùng thế nhưng cũng bay sau hắn, có lẽ do khí thế bức bách trên người hắn nên bọn chúng ngập ngừng một chút, sau đó đổi hướng rời đi. TTV cuối cùng cũng thoát khỏi sóng trùng, cúi đầu nhìn vết sẹo trên tay mình, không khỏi nhíu mày.

Tựa như cảm nhận được ánh mắt nóng rực dừng trên người mình, TTV mãnh liệt ngẩng đầu nhìn, thấy Lezar bị sóng trùng bao vây, đang ra sức phản kháng. TTV lập tức cướp đường đến bên cạnh y, muốn làm giống như vừa rồi, bắt sóng trùng rời đi, nhưng lại không thể nào làm được.

“TTV tướng quân, bên này.” Lúc này một giọng nam trầm ấm vang lên, một sĩ binh alpha không biết đã đuổi tới từ lúc nào.

TTV nhận ra người này, là Edward Monton, người được Hasusan đề cử, coi như là một “cái đinh”. Bất quá ấn tượng của TTV đối với công chúa Hasusan rất tốt, hơn nữa người này đích xác có thực lực, cho nên hắn cũng không đá đến quân đoàn của Mike. Lúc này, toàn bộ hang động đều nhồi đầy hắc trùng rậm rạp, người này còn có thể đơn thương độc mã xông tới viện trợ bọn họ, có thể thấy được bản lĩnh không nhỏ.

“Lezar, ngươi không sao chứ?” Có Monton tương trợ, TTV nhanh chóng vọt vào trong sóng trùng cứu Lezar ra.

Sắc mặt Lezar có vẻ không được tốt, giọng nói khàn khàn: “Ta không sao.”

TTV cảm thấy Lezar có chút kỳ lạ,  động tác của y tựa hồ không nhanh như trước kia, quả thực ngay cả một phần mười cũng không phát huy được.

“Không có việc gì thì tốt rồi, nơi này sắp sập, chúng ta mau ra ngoài.”

“Ân, ta đi giúp Joseph.” Lezar nói.

TTV thoáng nhìn về hướng mẫu thân Lezar, nữ nhân xinh đẹp đã hương tiêu ngọc vẫn. Vì cơ thể mẹ tử vong mà sóng trùng trở nên điên cuồng hỗn loạn. Một nam nhân cao lớn đang chiến đấu giữa đàn hắc trùng, kỳ lạ là, đám hắc trùng có tấn công hắn, nhưng lại không muốn chui vào trong cơ thể hắn.

TTV chú ý tới chi tiết này, không khỏi nheo mắt lại.

“Joseph, lui lại!” TTV la lên, sau đó liền vung kiếm, cùng lao đến với Lezar và Monton.

Joseph thương tích đầy mình, khóe môi lại mỉm cười vui vẻ. Thông qua cảm ứng của khế ước giữa alpha và omega, hắn biết Ssard đã bình an vô sự, thanh gươm một khắc trước vẫn luôn treo trên đầu rốt cuộc cũng được giải trừ, hắn tựa như hồi sinh, sức chiến đấu mãnh liệt gia tăng. Có vẻ hắn cũng nhận ra đám hắc trùng không dám ăn mòn mình, càng không chút sợ hãi, dùng một thanh trường đao chém đến nổi gió soàn soạt.

Ba người nhanh chóng đi qua khỏi vách động đã sụp đổ, trên đường Joseph báo cáo quân tình với TTV và Lezar. Vốn dĩ, sau khi TTV và Lezar bị cơ thể mẹ đưa tới nơi này, quân đội bên ngoài liền bị trùng tộc vây công, không chỉ có thể sống sơ cấp tạo thành sóng trùng, còn có mấy ngàn thể sống cao cấp của trùng tộc. Joseph vì lo lắng cho Ssard, bức thiết phải tìm thấy cơ thể mẹ, mới dấn đầu tiến lên, bất quá, ban đầu hắn dẫn theo một đội, nhưng lại không một ai đuổi kịp hắn.

Sau khi chuyện của Ssard được giải quyết xong, lúc này Joseph mới bắt đầu lo lắng đến những người khác, lần này trùng tộc thế tới rào rạt, nhìn thế này, là muốn đưa bọn họ vào chỗ chết. Bất quá, Joseph lại có một vấn đề không thể nghĩ ra, hắn hỏi: “Nếu cơ thể mẹ đã chết, thì đám thể sống cao cấp đó sẽ nghe lệnh của ai?”

“Cần phải có cơ thể mẹ để điều khiển thể sống sơ cấp của trùng tộc, một khi thể sống cao cấp tiến hóa thành có trí lực của riêng mình, thì sẽ không còn dễ dàng can thiệp vào hành động của bọn chúng nữa.” TTV nói.

Joseph nghe vậy sửng sốt, nhìn nhìn TTV, tựa hồ lấy làm kỳ lạ tại sao hắn lại biết rõ như vậy.

Lezar cũng trầm mặc.

Đúng như TTV cảm thấy, trong lúc nguy cấp này, y lại không thể phát huy thực lực, trên thực tế, trong tim y đang là một hồi trời sụp đất nứt, căn bản không cách nào tập trung chú ý vào chiến đấu.

Từ khi biết một chuyện, Lezar lập tức hoài nghi TTV là cơ thể mẹ thứ hai, như cho dù là cơ thể mẹ thì sao? Chỉ cần không có gen của trùng tộc nhập vào máu, hắn sẽ vẫn như người thường. Chỉ cần triệt để tiêu diệt trùng tộc, hắn sẽ vĩnh viễn là một tướng quân omega thuần huyết nhất. Y vẫn luôn cẩn thận bảo vệ hắn, cũng thay hắn che dấu, không để cho người khác điều tra hắn, mang theo một kiểu tâm lý bịt tai trộm chuông. Hơn nữa không phải vửa rồi mẫu thân y cũng đã nói sao, chỉ có “tự nguyện” mới có thể trở thành cơ thể mẹ, Lezar không tin TTV sẽ trở thành dị tộc.

Nhưng mà, vừa rồi y đã nhìn thấy gì? TTV xua tan hắc trùng bên cạnh hắn, đám thể sống sơ cấp kia thế nhưng lại…nghe lời hắn!

Lezar vô cùng hối hận, cho tới nay y chỉ nghĩ tới việc phải làm sao để tăng địa vị chính trị của TTV, lần này suất binh tham chiến chính là để hắn nhanh chóng thu hoạch quyền lực và uy vọng, nhưng y lại quên mất một vấn đề quan trọng nhất – Có thể nào TTV lại thật sự trở thành cơ thể mẹ hay không? Nếu hắn thật sự trở thành cơ thể mẹ vậy phải làm sao đây?

Nghĩ tới đây, hơn nữa vừa rồi mới chứng kiến mẫu thân của mình bị trùng tộc phản phệ, trong lòng Lezar đau khổ không thể chịu nổi..

Tu Vân, Tu Vân…

Trong lòng Lezar gọi tên TTV một lần lại một lần, đột nhiên cảm thấy lồng ngực đau nhói, tựa như có thứ gì chạy trong cơ thể, làm cho y huyết khí dâng trào, cảm xúc càng lúc càng không ổn định, tay nắm càng lúc càng chặt, nổi lên gân xanh.

Đều do y sai, do y tự cho là đúng…

Suy nghĩ này tra tấn Lezar, y cầm đao đi sau lưng TTV, đột nhiên tăng tốc vọt lên, che chắn trước mặt TTV, liên tục ném ống hóa chất không ngừng nghỉ, ánh lửa từ phản ứng hóa học đốt từng đám trùng tộc thành bột mịn, nhanh chóng làm ra một thông lộ, nối thẳng đến vách động bị sụp đổ kia.

TTV nhìn Lezar gần như đánh bạc mệnh mà ở phía trước mở đường, không khỏi nắm chặt kiếm, dùng lực khinh thân nhảy lên, đuổi kịp Lezar, giúp y thanh lý một đám trùng gần đó.

“Hiện giờ ngươi đã không còn sự bảo hộ của cơ thể mẹ, còn muốn làm anh hùng cái gì.” TTV thản nhiên nói.

Động tác Lezar cứng đờ, sát khí trên người quá nặng, tốc độ diệt trùng cũng mất một chút. Joseph và Monton đi theo sau cũng tốn không ít khí lực.

Từ đầu đến cuối, ánh mắt Monton đều không rời khỏi Lezar, nhận thấy tốc độ và thể lực của y đã vượt ra khỏi phạm vi của một người thường, ánh mắt hắn hơi trầm xuống, không khỏi nhếch môi.

Bốn người cùng xuyên qua vách hang lung lay sắp đổ, bên ngoài là một sườn dốc rất dài, nơi đỉnh dốc đụng vào trần hang động có một khe hở có thể nhìn thấy ánh sáng di động. Ra khỏi nơi này sẽ quay trở về nơi mà ban đầu bọn họ bị cuốn vào. Bốn người nắm vào vách động bò lên, nhưng cảnh tượng trước mặt, lại làm cho bọn họ như rớt thẳng vào địa ngục tu la.

Bởi vì mẫu thân của Lezar đã chết, cho nên trên người y cũng không còn gen bảo hộ, đồng thời những sĩ binh alpha đã từng tiêm vào huyết thanh từ máu của Lezar cũng không còn lực miễn dịch đối với trùng tộc. Nói cách khác, hiện giờ trước mặt trùng tộc, bọn họ đã không khác gì những alpha bình thường khác, có thể bị trùng tộc dễ dàng xâm nhập thân thể, biến thành con rối.

Mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập trong không khí, tiếng hét bi thảm liên tiếp vang lên, làm cho người nghe bủn rủn tay chân. Binh lính alpha đã nhận ra việc mình bị mất lực miễn dịch, lúc chiến đấu càng thêm chùng tay, sợ bị trùng ăn mòn cơ thể. Thỉnh thoảng lại có sĩ binh của nhân loại ngã xuống, giây tiếp theo, sẽ bị hắc trùng ngập trời chui vào trong cơ thể, sau đó lại lắc lắc lắc đứng lên, gia nhập vào hàng ngũ trùng tộc, đôi mắt trắng dã, biến thành zombie.

Triền đấu một lúc lâu, người sống sót càng lúc càng ít, hơn nữa thể lực cũng cạn kiệt, nhưng con rối trùng tộc lại không biết mệt mỏi, sức chiến đấu không giảm, chém chết một, lại có thêm một đứng lên, lại là kẻ vừa rồi còn là chiến hữu.

Trường hợp huyết tinh tàn nhẫn như vậy có thể làm người khác sợ đến ngất, rất nhiều binh lính lần đầu ra chiến trường giao chiến cùng trùng tộc thậm chí bị dọa đến thét chói tai.

Đại quân hơn mười vạn người, chỉ trong một thời gian ngắn đã tổn thất hơn nửa, TTV biết, không bao lâu nữa, những người này đều sẽ phải chết ở chỗ này, thành chất dinh dưỡng cho trùng. Tuy rằng hắn từng nói, muốn bọn họ xem bản thân mình như một người chết, tuyệt địa cầu sinh, nhưng hiện giờ tình huống thế này, chỉ sợ tuyệt địa thật sự sẽ trở thành mộ địa.

Joseph nhìn thi hài đầy đất, trong lòng vừa phẫn nộ vừa bi thương, muốn gia nhập chiến trường, TTV lại đột nhiên mở miệng hỏi hắn:

“Joseph tướng quân, vì sao ngươi lại không sao cả?”

“A?” Joseph không hiểu ý TTV.

TTV nói: “Đã không còn sự bảo hộ của cơ thể mẹ, những người từng tiêm huyết thanh từ máu của Lezar cũng không còn miễn dịch với trùng tộc, vì sao chúng lại không xâm nhập cơ thể ngươi?”

Lúc trước Joseph vẫn không chú ý tới điều này, TTV vừa nói, hắn mới cảm thấy không thích hợp, cau mày nói: “Ta…hình như từ trước khi tiêm vào huyết thanh ta đã có miễn dịch với trùng tộc rồi.”

“Vậy lúc trước có chuyện gì đặc biệt từng xảy đến với ngươi không?”

Joseph cẩn thận suy nghĩ một chút, nói: “Lúc đó ta bị người của Carsen bắt lại, bọn chúng muốn ta tự nguyện đồng ý tiêm vào, còn dùng Ssard để áp chế ta. Sau đó ta và SSard cho nhau dấu hiệu, hắn nói với ta, nói ta có thể đồng ý tiêm vào, không sao cả. Chẳng lẽ…nguyên nhân là Ssard?”

TTV lắc đầu, “Nếu như là Ssard, sau khi cơ thể mẹ tử vong thì gen bảo hộ của hắn cũng mất, sao có thể bảo vệ ngươi được?”

“Còn nhớ câu nói cuối cùng của nàng không?” lúc này Lezar mới mở miệng.

Những lời nói kỳ lạ của mẫu thân Lezar trước khi chết, câu đầu tiên là: đừng quên khế ước cuối cùng…

TTV trầm ngâm, đôi mắt bỗng nhiên sáng ngời.

“Lezar, yếm trợ ta.” TTV nói với Lezar, “Chúng ta mở đường, chỉ cần có thể tập hợp với người bên ngoài, sẽ có đường sống!”

Lezar tỏ vẻ vi diệu, hoành đao trước ngực, nói với TTV: “Thanh đao này, bắt đầu từ nay, được sinh ra vì ngươi.”

Lúc này TTV cũng không chú ý tới sự khác thường của Lezar, tỷ như hơi thở ngày càng dồn dập của y, còn có cánh tay y run lên nhè nhẹ. Nhận được lời hứa của y, hắn không do dự thêm, nghĩa vô phản cố lao nhanh xuống vùng giao chiến.

Binh sĩ đế quốc bị vây trong tuyệt vọng đã muốn xem nơi này là nơi an nghỉ của chính mình, chợt thấy hai hình bóng dùng tốc độ cực nhanh lao tới chỗ bọn họ, giữa hai bọn họ có thủ có công, phối hợp đến thiên y vô phùng, một người cầm kiếm, một người cầm đao, đâm chém, quăng hóa chất, theo một tiếng nổ ầm vang, ngọn lửa nở rộ bên cạnh bọn họ, lay động, ánh lên hình bóng hai người, khiến cho bọn họ thoạt nhìn không còn giống nhân loại, càng giống như tử thần bước ra từ địa ngục.

Đó chính là tướng quân và thất hoàng tử điện hạ của bọn họ, TTV và Lezar!

“Ta là TTV! Không muốn chết thì đuổi theo ta!” TTV la lên, áo choàng đen tung bay sau lưng, nhưng một ngọn cờ lướt qua.

Trong nháy mắt, nhưng nến tàn lại một lần nữa cháy sáng, nội tâm binh sĩ kích động, như nhìn thấy được hy vọng sống, hăng hái nắm chặt chuôi kiếm, thân thể tựa như quên đi sự mệt mỏi vô lực, đỏ mắt tiếp tục chém đấu đám sĩ binh của trùng tộc. TTV dẫn đầu chém giết thành một con đường, đế quốc quân đi theo sau hắn.

“Joseph! Lúc trước các ngươi làm sao tìm được bọn ta?” Sauk hi TTV xuất hiện, đám thể sống cao cấp liền chọn hắn làm mục tiêu công kích, nếu như chỉ một mình hắn đối phó, khẳng định có chút quá sức, bất quá còn có Lezar, tựa như một vòng bảo hộ, khiến cho đám trùng tộc kia không thể tới gần, cho nên hắn mới bớt chút thời giờ nói chuyện với Joseph.

“Lúc đó cũng không biết xảy ra chuyện gì, đám hắc trùng tự nhiên tựa như phát điên mà lao về một chỗ, bọn ta liền đi theo, nhìn thấy chúng đều tập trung trên một vách hang, làm cho vách hang kia nổ tung. Vách hang ở đây đều vô cùng cứng, phỏng chừng nếu không có đám hắc trùng bu lên phệ cắn, chỉ dựa vào hóa chất của chúng ta, cũng khó làm nổ vách động.”

“Cho nên nói, chúng ta cần dựa sức bọn trùng sao?” TTV nheo mắt, thì thầm tự nhủ.

Sau khi bọn họ tiến vào nơi này, hang động lúc trước cũng bị phong kín, ở nơi tối tăm này, căn bản không phân biệt được phương hướng, lại không có sương đen chỉ đường, TTV có thể mang bọn họ về lại nơi xuất phát ban đầu đã là chuyện không thể, lúc này đối mặt với hang động dài vô tận lạnh lẽo, bọn họ lại cảm thấy tuyệt vọng.

Đến tột cùng là ở đâu? Làm sao có thể ra ngoài?

Trong đầu không ngừng lặp lại câu hỏi, ở đâu, làm sao ra ngoài, nói đi ở đâu…

Sóng trùng phía sau vẫn như cũ, đuổi sát không tha, đám sĩ binh trùng tộc với sức chiến đấu kinh người càng là bám riết, TTV biết, người của hắn không chống cự được bao lâu nữa, thật sự nếu như không tìm được lối ra, chờ tới khi chút hy vọng cuối cùng trong lòng cũng tan biến, sẽ thật sự không còn đường sống…

Đáng chết, vì sao nơi này không thể liên lạc! Không cách nào liên lạc với bên ngoài! Không cách nào dùng rada dò xét!

TTV ngày càng bực tức, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, hắn tức giận chém ra một kiếm, thế nhưng chặt đôi một sĩ binh trùng tộc đang đánh về phía hắn!

“Nói! Lệnh cho các ngươi chỉ đường!”

Lúc này, giọng nói vừa xa lạ vừa quen thuộc lại vang lên trong đầu, cảm giác này rất kỳ lạ, rõ ràng là giọng TTV, nhưng chính hắn lại đâu có nói gì.

Vừa dứt lời, một phần hắc trùng đột nhiên tách ra, xoay xoay giữa không trung, sau đó tạo thành một mũi tên bay về một phía trên vách hang động.

TTV chăm chú nhìn rõ nơi đó, đôi mắt tối sầm lại, vung kiếm cắt lên cánh tay, máu tươi lập tức phun ra, bắn tung tóe lên tường, hương vị tanh ngọt nồng đậm tràn ngập, hắn trùng vốn đang chiến đấu đột nhiên không còn tấn công, tất cả đền như quỷ hút máu đói khát, lập tức đánh về phía vách hang động, nhanh chóng dán kín vách động.

TTV không ngừng lại, kéo áo choàng trên người mình xuống, buộc lên miệng vết thương, nhưng không phải để cầm máu, ngược lại hoạt động hai cánh tay, làm cho máu chảy càng nhiều, chờ đến khi áo choàng bị thấm máu ướt sung, TTV mới lấy áo choàng ra, quăng lên không trung. Đinh đinh hai tiếng! Hai thanh chủy thủ bay ra, ghi chiếc áo choàng đẫm máu lên vách hang, làm cho sóng trùng bay tới càng lúc càng nhiều.

Cảnh tượng này làm cho mọi người chấn kinh rồi, tất cả đều sửng sốt, ngơ ngác không biết làm sao.

“Ba đoàn tiên phong, dùng toàn lực giết thể sống cao cấp của trùng tộc, hai bên trải phải hai đội, chuẩn bị hóa chất, oanh tạc vào nơi trùng tụ tập.” Lezar hạ lệnh, sau đó liền vọt tới bên cạnh TTV, ôm lấy hắn.

TTV mất máu quá nhiều, sắc mặt trắng bệch, nhưng so với nỗi đau đớn do mất máu, cảm xúc xao động trong thân thể càng làm cho hắn khó kiềm chế, cùng với giọng hát mơ hồ trong đầu như muốn bức điên hắn.

Báo thù, trả thù….Lại là thanh âm này…

Rốt cuộc là hắn muốn báo cái thù nào? Còn nữa, phải trả thủ ai?

TTV có chút thần trí không rõ, chỉ cảm thấy mình rơi vào một cái ôm ấm áp mà rắn chắc. Hắn cố gắng mở mắt, liền thấy được một gương mặt, lại giống như ảo giác, thấy được đôi mắt đen trước kia.

Thế nhưng trước đây lại không ý thức được, đôi mắt đen đã từng nhìn mình suốt hai kiếp, sẽ làm hắn nhớ nhung đến thế…Đáng tiếc, chỉ còn có thể tồn tại trong ảo giác.

“Tu Vân!” Lezar luống cuống tay chân giúp TTV cầm máu, ôm chặt hắn, ghìm lại thống khổ trong thân thể hắn, một lần nữa tự cảnh cáo chính mình, không thể ngã xuống, không thể mất đi ý thức và tư tưởng.

“Lezar…” TTV nhíu nhíu mày, sau đó nhắm mắt lại, khàn giọng nói: “Hôn ta.”

Lúc này, bỗng nhiên một tiếng vang thật lớn, ánh lửa bốc lên ngút trời, vách hang bị thủng một lỗ lớn, lộ ra ánh sáng xanh tím nhu hòa, chính là hang động đầu tiên dẫn bọn họ vào đây.

“Ra đi! Ta nhìn thấy chiến hạm hoàng gia!” Có binh sĩ reo mừng.

“Joseph!”

Joseph nghe được một thanh âm, rút đao ra khỏi thi thể một binh sĩ trùng tộc, ngẩng đầu nhìn qua, đôi mắt từ từ trở nên phiến hồng. Bất quá, lúc này hắn không kịp chạy về phía người mình yêu, hắn vẫn chưa quên chức trách của một vị tướng quân.

“Tất cả binh sĩ may mắn sống sót nghe lệnh!” Joseph cao giọng nói, ” Alpha và binh lính omega bên ngoài, kết thành tổ hai người, cho nhau dấu hiệu, lập tức!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN