Thích Khách - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
149


Thích Khách


Chương 28


TTV nhập cư trái phép đến tinh cầu Solomon, bắt gặp một trận tuyết rơi.

Bông tuyết phiêu lãng bay giữa bầu trời âm trầm, mang theo gió lanh, thổi lên làn da, hàn ý thấm đến tận xương.

Áo choàng cách ly màu đen cất trong ba lô, trên người TTV, mặc một chiếc áo choàng cách ly màu xám second hand mới mua, tuy rằng tác dụng kém hơn chiếc áo kia rất nhiều, nhưng chỉ cần không dùng rada đặc biệt quét, người bình thường vẫn sẽ không cảm nhận được tin tức tố của hắn. Hơn nữa áo choàng xám cũ nát không nổi bật, trên tinh cầu khắp nơi đều là cát bụi này, có thể cải trang được.

Không giống với tinh cầu Lama là thủ đô, tinh cầu Solomon có thể xem như một hành tinh xa xôi hoang vắng trên bản đồ đế quốc. Nơi này đã lâu không có lịch sử văn hóa, không có tài nguyên khoáng sản gì đáng giá khai thác, khí hậu ác liệt, quanh năm rét lạnh, là một tinh cầu thập phần cằn cỗi, cơ hồ không có dân định cư. Bất quá khoảng mười năm trước nơi này xuất hiện một đấu trường lớn nhất đế quốc, nên tình huống cũng được cải thiện.

Tinh tế Đế quốc sùng bái vũ lực, các loại đấu trường trải dài khắp nơi, chỉ có duy nhất Solomon là yêu cầu đấu sĩ ký kết hợp đổng đấu trường tử vong. Chỉ cần ký xong hợp đồng tử vong, trong quá trình đấu, nếu bị đánh chết, cũng không thể oán trách. Chính bởi vì quy định như vậy, Solomon trổ hết tài năng giữa một đống các đấu trường khác, rất nhiều quý tộc mộ danh mà đến, tìm kiếm kích thích máu me bạo lục giữa cuộc sống tẻ nhạt.

Bởi vì có sự xuât hiện của đấu trường Solomon, rất nhiều sản nghiệp liên quan cũng từ từ phát triển, tửu lâu, sòng bạc, kỹ viện đều có. Nơi này trở thành khu đô thị thương mại sầm uất nhất đế quốc, cũng là khu tập trung tội phạm, chênh lệch giàu nghèo cực đại, bên cạnh khu giải trí xa hoa trụy lạc, là khu ổ chuột dơ bẩn. Rất nhiều người không thể sinh tồn ở những địa phương khác đều tụ tập đến đây, lưu lạc, tranh thủ cơ hội sinh tồn cuối cùng.

Cũng vởi vì vậy, tinh cầu Solomon còn có một cái tên – Trầm luân chi tinh.

TTV trực tiếp đến từ tinh cầu Lama ấm áp, trên người mặc y phục mỏng, đi một lúc liền lạnh không chịu được, hắn chọn vào một quán bar, muốn uống ly rượu làm ấm.

Quán bar này kích thước không lớn, bên trong cũng không có nhạc, bất quá lại ồn ào đến nỗi các quán bar nhỏ khác không thể so. Trên tường treo một màn hình toàn tức thật lớn, đang phát tin tức, lại không có ai chú ý. Mọi người trong quán đều bị lôi đài giữa quán bar hấp dẫn. Lúc này trên lôi đài có hai hán tử say đang vật lộn tay không, một đám người vây kín xung quanh, ồn ào la hét.

Sau khi TTV vào quán bar, trực tiếp đến quầy gọi rượu, một hơi uống cạn, nhất thời cảm thấy hàn ý trong cơ thể bị đuổi đi quá nửa.

Nhân viên pha chế là một beta trẻ đẹp giao tiếp tốt, hắn liếc nhìn TTV, tuy rằng trong mắt hắn, TTV đã dịch dung này chỉ như một khách hàng bình thường quần áo mộc mạc, nhưng phải biết, đây là tinh cầu Solomon, ở chỗ này bất kể là ai cũng có thể che dấu thân phận của mình, hơn nữa trên người hắn mặc áo choàng cách ly, nhân viên càng không dám chậm trễ. Ai biết hắn liệu có phải là đại gia nào đi ra tử đấu trường Solomon hay không?

“Vị tiên sinh này mới đến tinh cầu của chúng ta sao? Ngài có chỗ ở chưa? Có cần ta giới thiệu cho ngài vài lữ điếm tốt không?” nhân viên ân cần hỏi.

“Không cần.” TTV từ chối, đặt ly rượu không lên quầy, “Thêm ly nữa.”

Nhân viên pha chế cười tủm tỉm rót thêm rượu, thật biết ý mà không đề cập gì đến chuyện chỗ ở nữa.

TTV ngồi một mình trước quầy bar, vừa uống rượu vừa liếc nhìn màn hình trên tường, vô tình trên màn hình đang phát một tin tức liên quan đến hắn. Phóng viên đang phỏng vấn một người dân tại tinh cầu Lama, người này từng báo cáo với quân bộ, nói chính mình đã gặp omega chạy trốn kia, trước khi omega kia vào hoàng cung hành thích từng tìm đến hắn muốn hắn giúp đỡ.

Phóng viên hỏi: “Ngươi có biết hắn muốn vào hoàng cung ám sát hoàng tử không?”

Người kia chỉ tay lên trời thề: “Thề với Kelmis bệ hạ, ta tuyệt đối không biết! Người kia chỉ nói muốn ta tìm dùm một chố kín đáo, nói mới trốn ra muốn ta giúp hắn ẩn thân một đêm, cũng đồng ý cho ta một số tiền lớn. Nhưng mà, ta là con dân trung thực của bệ hạ Kelmis, sao có thể vì hắn mà bán đứng đế quốc chứ? Lúc đó ta bị omega kia uy hiếp, phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, sau khi thoát khỏi nguy hiểm, lập tức báo cho quân bộ.”

“Nhưng, theo ta được biết, binh đoàn Sứ Mệnh dựa theo lời khai của ngươi tìm đến chỗ bí mật kia, thì cũng không tìm thấy người.”

Thường dân căm giận nói: “Rõ ràng lúc đó ta nhìn thấy có người đi vào, ai biết cuối cùng chỉ là một kẻ lang thang! Đều do omega xảo trá kia! Là hắn lừa ta! Ta không nói dối, ta tuyệt đối trung thành với đế quốc! Thật! Hãy tin ta! Ta chính là người ủng hộ kiên định của đảng tiến bộ! Kiên quyết phản đổi ý đồ trốn tránh trách nhiệm sinh dục của omega, coi thường pháp luật, tự tiện thoát ly giám hộ.”

TTV lạnh lùng nhìn nam nhân trung niên hói đầu trên màn ảnh, không khỏi gợi lên khóe miệng.

Trước khi hắn tiến vào hoàng cung Klappa, đúng là từng “thu mua” rất nhiều người, bọn họ đều đồng ý giúp hắn, không có ngoại lệ, còn thề sẽ không tố giác hắn. Nhưng hắn vừa quay đi, bọn họ lập tức báo nguy, hoặc là chờ đợi một chặp, tới khi thấy được tiền thưởng lớn trên lệnh truy nã, mới lựa chọn bán đứng hắn.

Đương nhiên bọn họ đều không biết, nhờ có bọn họ phản bội bán đứng mà hắn mới thuận lợi rời khỏi tinh cầu Lama.

TTV cũng không tin tưởng bất luận kẻ nào, làm sao có thể đem tính mạng bản thân phó mặc vào tay người khác? Tin tức hắn đưa cho những người kia, tất nhiên không phải sự thật. Mà trên kinh nghiệm vô số lần không để cho hắn thất vọng càng làm hắn xác định, trừ chính bản thân mình ra, không ai có thể tin.

TTV uống hai chén rượu, ánh mắt lại dời về lôi đài náo nhiệt giữa quán, hai nam nhân trần trụi đang vật lộn bên trên, không hề có kỹ xão, không có tư duy, đần độn vô vị.

Đặt ly rượu xuống, đang chuẩn bị đứng dậy rời đi, bên ngoài quán bar bỗng xông tới bốn năm nam nhân biểu tình hung hãn. Bọn họ tiến vào quán nhìn khắp một vòng, thực nhanh liền phát hiện chuyện gì, trực tiếp đi vào một góc quán bar, ngay lập tức bên đó liền truyền đến âm thanh giãy dụa, còn có tiếng quát to.

Nghe tiếng, mọi người đều nhìn qua, chỉ thấy bốn năm người kia bắt lấy một nam tử trẻ tuổi mặc áo choàng cách ly màu xanh lục, manh mẽ lôi hắn ra khỏi quán.

Tất cả mọi người trong quán rượu đều nhìn một màn này, biểu tình không giống nhau, bất quá đại đa số đều chỉ như là xem náo nhiệt.

TTV yên lặng nhìn người nọ, áo choàng cách ly trên người hắn bị xé rách, tin tức tố omega nhất thời tràn ngập, ánh mắt những alpha đã thật lâu không được chạm vào omega lập tức thay đổi, bọn họ thẳng tắp nhìn chằm chằm omega da mềm thịt non này, hầu kết lên xuống, nhịn không được nuốt nước bọt.

Không ngờ, lúc gia hỏa này bị lôi kéo qua chỗ TTV, gần ra cửa, omega kia đột nhiên giãy dụa điên loạn, hung hăng đánh người bắt hắn, người kia bị đau buông tay, omega tránh thoát, lảo đảo chạy đến quầy bar, chưa kịp tới đã bị một nam nhân khác vươn tay giữ chặt, kéo về.

Trong mắt omega hiện lên tuyệt vọng, hai tai quơ nắm lung lung, lại nắm trúng áo TTV

Tất cả áo choàng cách ly, trên cài áo đều có cơ quan cảm ứng, chỉ cần dây cài được cài chặt, mặt trên áo choàng sẽ xuât hiện sóng nhiễu, do đó đạt được tác dụng cách ly tin tức tố của người mặc. Bởi vậy một khi dây cài bị kéo mở, áo choàng cách ly sẽ không còn tác dụng.

Vừa rồi không kịp đề phòng omega kia vô tình kéo, vậy nhưng kéo hở một chút dây cài trên áo choàng TTV. Ngay khi áo bị kéo mở, TTV lập tức cuối người, khép lại áo choàng trơn tuột, cũng cài lại dây cài. Vung lên áo choàng, che bên cạnh, không để omega kia thấy mặt mình.

Hết thảy chỉ xảy ra trong chớp mắt, nhưng chỉ trong một nháy mắt đó, bởi vì áo choàng bị kéo mở, tin tức tố omega trên người TTV thoát ra, cũng lại vì biến mất quá nhanh, làm cho vài người kế bên cho rằng, vừa rồi chỉ là ảo giác, hoặc là thứ mà bọn họ cảm nhận được chỉ là tin tức tố trên người omega bị bắt này thôi.

Nhưng, người nắm lấy áo choàng TTV kia lại sững sờ nhìn hắn, ánh mắt không thể tin dần dần trở nên phức tạp, nhưng hắn không nói gì, thậm chí cũng không giãy dụa thêm, cánh tay gầy trắng nõn vẫn còn ở tư thế nắm. Cánh tay hắn duỗi thẳng tắp, đến khi bị lôi ra khỏi quán, vẫn hướng về TTV, ánh mắt vẫn nhìn TTV, trong mắt tựa hồ có lệ quang trong suốt.

Từ đầu tới cuối TTV đều không có một hành động nào, chỉ thản nhiên nhìn omega kia bị bắt đi.

Đợi bọn họ đi hẳn, trong quán lại khôi phục náo nhiệt, bên cạnh có người tò mò hỏi nhân viên lai lịch omega kia.

Nhân viên vừa cầm ly vừa nói: “A, cái ngươi hỏi người kia sao, là omega mới thu tới của Tinh Mộng Điện, nghe nói đã bị Carsen điện hạ dấu hiệu, sau đó lại về phủ một vị tướng quân, bất quá vì sao bị bán tới chỗ này, ta cũng không biết. Khả năng đã từng ở trong hoàng thất, cho nên ánh mắt tương đối cao, đây đã là lần thứ hai hắn chạy đến. Chậc chậc, không biết lúc bị bắt trở về sẽ phải chịu tra tấn như thế nào…”

Trong giọng nói nhân viên không phải không có cảm khái, có vẻ cũng có chút đồng tình với omega kia, chậc chậc cảm thán, nhưng vài người bên cạnh lại không có hảo tâm như vậy, một alpha diện mạo lỗ mãng trong đó còn nói: “Thì ra là người của Tinh mộng điện, vậy thì tốt, chờ ta có tiền thưởng sau trận đấu, sẽ mua hắn một đêm, hảo hảo vui sướng.”

Nghe giọng điệu của những người này, biểu tình TTV cũng không thay đổi, cầm lên balo muốn rời khỏi, không ngờ lúc này, lại bị người nắm cánh tay, hắn quay đầu lại, thấy một nam nhân mắt nhỏ mũi ngắn không có ý tốt mà nhìn mình, cười nói: “Vị bằng hữu này, ta cảm thấy hôm nay rất có duyên, đừng vội đi a, chúng ta cùng uống thêm hai ly được không?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN