Thiểm Hôn Kiều Thê: Ông Xã Cực Sủng
Chương 24: Cô gái nhỏ này thật đúng là may mắn
Lâm Triệt nghĩ thật nghiêm túc cùng anh cầm kịch bản diễn, Cố Tĩnh Dư bất chợt ngẩng đầu nhìn cô, phát hiện cô nhìn cũng không nhìn mình một lần, nghĩ thật coi anh như trong suốt vậy.
Cố Tĩnh Dư một tay chống cằm, cẩn thận nhìn Lâm Triệt.
Lâm Triệt nhận thấy được anh ngừng lại, mới ngẩng đầu, kỳ quái hỏi:
Cố Tĩnh Dư hỏi:
Lâm Triệt không nói gì nói:
Cố Tĩnh Dư nói:
Lâm Triệt chỉ vào kịch bản bản thân:
Cố Tĩnh Dư nghĩ, sức hấp dẫn của anh còn không bằng kịch bản sao?
Lâm Triệt không khỏi không biết nói gì:
Cố Tĩnh Dư nói:
Lâm Triệt nói:
Cố Tĩnh Dư nói:
Lâm Triệt nói:
Cố Tĩnh Dư nói:
Lâm Triệt vội lộ ra nụ cười chân chó.
Cố Tĩnh Dư nói:
Lâm Triệt thu hồi khuôn mặt tươi cười, cảm thấy bản thân cùng anh tán gẫu như vậy kỳ thực thật tự tại.
Cố Tĩnh Dư cũng có chút không giống như lời đồn đãi, nhìn giống như không khó ở chung, không biết vì sao trong làng giải trí lan truyền, đều nói bản nhân anh rất khó ở chung, không thích nói chuyện, cũng không thích cùng người khác liên lạc.
Nhìn như vậy kỳ thực anh rất thân thiết.
Cố Tĩnh Dư thẳng đến lại bắt đầu quay phim, mới đứng lên.
Cố ý cùng đạo diễn nói, anh hôm nay rảnh, muốn quay luôn cảnh diễn chung ngày mai luôn.
Anh cùng Lâm Triệt trong lúc đó diễn chung cũng không đề cập đến cảm tình, càng giống như là tình nghĩa anh em, vừa ở trong này diễn nửa ngày, đã sớm quen thuộc, cơ hồ một lần đã vượt qua.
Đạo diễn vội khen tặng nói với Cố Tĩnh Dư:
Cố Tĩnh Dư sớm nghe quen loại khen tặng này, không quan tâm lấy nước trợ lý đưa qua, uống một ngụm nói:
Anh híp đôi mắt đào hoa, cười nhìn Lâm Triệt.
Đạo diễn ở một bên sửng sốt.
Theo sau, vội nói với Lâm Triệt:
Lâm Triệt nghe xong, cảm kích nhìn Cố Tĩnh Dư, giờ phút này, ai đó có thể cổ vũ cô một chút, thật sự có thể khiến cô vui vẻ thật lâu.
Cô vội nói.
Cố Tĩnh Dư nhìn Lâm Triệt:
Lâm Triệt cười nhìn Cố Tĩnh Dư, càng cảm thấy người kia thật sự rất tốt.
Đạo diễn lại ở phía sau suy tư, mang theo ánh mắt thâm ý nhìn cô, cảm thấy cô gái nhỏ này thật sự là may mắn, thế nào Cố Tĩnh Dư luôn luôn rất khó ở chung, bỗng chốc chiếu cố cô như vậy.
Lúc trước thời điểm tuyển chọn cô, chính là cảm thấy hình tượng của cô thật sự rất thích hợp, làm cho người ta nhìn liền cảm giác mới mẻ, nhìn qua khó quên, nhưng mà không nghĩ tới, Cố Tĩnh Dư đối với cô lại thật đặc biệt.
Vừa quay phim xong, không nghĩ tới điện thoại Cố Tĩnh Trạch gọi đến đây, hỏi Lâm Triệt ở nơi nào.
Lâm Triệt kỳ quái hỏi:
Cố Tĩnh Trạch nói:
Lâm Triệt sửng sốt, vội nói địa chỉ, trong lòng không nghĩ tới Cố Tĩnh Trạch thế nhưng lại còn muốn tới đón cô trở về.
Rất nhanh, Cố Tĩnh Trạch đến đây.
Anh hôm nay lái xe Bentley màu đen tương đối khiêm nhường, thoạt nhìn thật giống thương nhân.
Nhưng mà bảng số xe vẫn táo bạo như cũ, 12321, đây tính là hứng thú xấu xa gì sao.
Lâm Triệt lên xe hỏi:
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô, vừa diễn xong, vẫn là còn trang điểm, thoạt nhìn trong veo như hoa sen, thập phần tinh xảo xinh đẹp.
Ánh mắt dời, anh nói:
Lâm Triệt nghĩ, thì ra là thế.
Nhưng mà anh cũng không cần nói rõ ra như vậy.
Lâm Triệt an tâm ngồi xuống, nói:
Cố Tĩnh Trạch nói:
Lâm Triệt nói:
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô:
Chỉ cần không phải Mạc Huệ Linh, bọn họ đều thích, Cố Tĩnh Trạch nghĩ.
Trạch viện (nhà có sân) Cố gia còn lớn hơn chỗ của Cố Tĩnh Trạch, thoạt nhìn giống như nhà cao cửa rộng trong truyền thuyết, làm cho người ta không khỏi cảm thấy áp lực khá lớn.
Cố Tĩnh Trạch hình như nhìn ra cô khẩn trương, nói với cô:
Lâm Triệt nói:
Cố Tĩnh Trạch cười:
Lâm Triệt trợn mắt nhìn anh:
Lúc này nhìn đến, cửa sắt bên trong mở rộng ra, quản gia đi ra đón người.
Quản gia cung kính mang đến hai người đi vào bên trong, nhìn bên trong sâm nghiêm, nhất thời càng cảm thấy áp lực thêm.
Cuối cùng cũng tiến vào, nơi này trang hoàng hiện đại, sàn đá cẩm thạch phát sáng, còn đi chưa được mấy bước, đã bị một người phụ nữ khí chất tuyệt hảo đi tới trước.
Bà nói xong nhiệt tình kéo tay Lâm Triệt lại.
Cố Tĩnh Trạch ở một bên giới thiệu:
Lâm Triệt vừa nghe, vội cười nói:
Mộ Vãn Tình nghe xong, lúc này trên mặt cười nở hoa:
Nói qua, một bên người hầu đem hồng bao đã sớm chuẩn bị tốt, đưa tới trong tay cô.
Lâm Triệt kinh ngạc, có chút ngượng ngùng, nhưng mà Cố Tĩnh Trạch chính là đứng ở nơi đó, lẳng lặng gật gật đầu với cô.
Cô đành phải thu vào, nghĩ này cũng hẳn là lễ tiết nhà bọn họ, liền cười đáp:
Mộ Vãn Tình lôi kéo Lâm Triệt đi giới thiệu, một ông cụ tóc bạc da hồng, liếc mắt một cái nhìn lại đã biết thật uy nghiêm, bà nói, đây là ông nội.
Lâm Triệt đi theo kêu ông nội, cũng nghe Cố Tĩnh Trạch ở một bên cung kính kêu ông nội.
Theo sau, trong tay Lâm Triệt lại bị nhét vào một đống hồng bao.
Cố Tiên Đức nhìn Lâm Triệt, lần đầu tiên gặp, nhưng mà ánh mắt chăm chú ở trên mắt cô nhìn cực kỳ vừa lòng, theo sau gật gật đầu nói:
——–
Dịch: M
Biên tập: Anna
Team: Mây
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!