Thiên Đạo Game Thủ - Chương 39: Cuồng hổ bang
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
40


Thiên Đạo Game Thủ


Chương 39: Cuồng hổ bang


“ Đại nhân…nhưng mà…đám sơn tặc kia rất lợi hại! “

Hà Thanh nghe Dương Phong nói liền lập tức kinh hãi, muốn lên tiếng nhắc nhở hắn, nàng bản chất vẫn là dân nữ thiện lương, chẳng qua nàng trong thôn nghề nghiệp chính là diễn kịch, cho nên bị đám sơn tặc kia khống chế lại, bắt phải làm trò lừa gạt này thôi!

Lúc này Dương Phong lại còn chủ động đi đến Cuồng Hổ bang địa bàn, có khác nào dấn thân vào hang cọp đâu?

“ Ngươi không cần quan tâm, cứ dẫn bọn ta tới đó là được, ngươi không muốn cứu gia gia của mình sao? ”

Hà Thanh nghe vậy liền giật này cả mình, hai mắt khó tin nhìn về phía Dương Phong, người này hết biết tên nàng lại biết nàng gia gia, hắn là thần tiên sao?

“ Đại nhân, ta biết rồi! “

Đến lúc này Hà Thanh cũng không dám từ chối, lập tức theo Dương Phong ý chí làm theo, nàng thân thể đã bị đám súc sinh kia làm bẩn, nếu không phải còn gia gia nàng đã sớm tự vẫn rồi, lúc này có cứu gia gia hi vọng, nàng làm sao lại không đi làm?

Dương Phong cũng không nói gì, cùng Viên Lôi đi theo Hà Thanh đến Cuồng Hổ bang địa bàn, cô gái này hoàn cảnh tương đối tội nghiệp, nếu có thể giúp đỡ nàng một chút cũng coi như chuyện tốt.

Đương nhiên hắn không có chuyện trượng nghĩa đến mức đi thảo phạt sơn tặc, hắn muốn đến Cuồng Hổ bang là còn có mục đích khác.

Cái sơn tặc bang này một thế trước hắn đã đụng qua rồi, bọn hắn bang chủ có cất trữ một số đồ vật không tệ, đặc biệt là một cái thiên tài địa bảo, đối với Viên Lôi có tác dụng cực kì to lớn.

Thiên tài địa bảo kia là một cây nhân sâm, đương nhiên không phải bình thường nhân sâm mà là một gốc đã sống qua trăm năm huyết nhân sâm, bên trong ẩn chứa khí huyết nồng nặc vô cùng, có thể coi là một vật đại bổ.

Sống qua trăm năm linh thảo đã không phải phàm vật, hơn nữa còn là sống dưới mặt đất nhân sâm, được đại địa vô số dưỡng chất bồi dưỡng, nếu là một loại thực vật linh thảo khác chỉ sợ đã sớm sinh ra linh trí, biến thành yêu.

Một thế trước Dương Phong thu được vật này mặc dù không giúp hắn đột phá cảnh giới, nhưng lại khiến hắn kinh mạch mở rộng thêm một thành, thân thể khí huyết tăng không nhỏ.

Chỉ là khí huyết tăng lên tác dụng phụ không nhỏ, khiến hắn một bụng hỏa khí mấy ngày mới tan, thậm chí nữ nhân cũng không dám nhìn, sợ bản thân mất khống chế.

Tuy nhiên một thế này cái nhân sâm kia tác dụng với hắn không có mấy, kinh mạch sau mấy lần thể chất rồi thánh huyết mở rộng, chỉ một cái nhân sâm kia không có khả năng giúp hắn đề cao hơn nữa.

Tiếp theo khí huyết lúc này hắn cũng không cần, đây là do công pháp không phù hợp, kiếp trước là hắn dùng hỏa lôi hệ công pháp, thuộc tính bá đạo cần có cường đại khí huyết phối hợp.

Một kiếp này Bất Diệt Kinh nếu tiếp tục theo kiếp trước con đường tu luyện căn bản không phù hợp chút nào, hơn nữa dạng kia bá đạo phong thái mặc dù cực kỳ cường đại nhưng điểm yếu cũng rất nhiều.

Hắn đao đạo đã đạt tới phản phác quy chân, đương nhiên hiểu rõ cái nào cần giữ lại cái nào cần bỏ đi.

Ngược lại lúc này nhân sâm lại cực kỳ phù hợp với Viên Lôi, Thao thiết huyết mạch đặc tính, hắn càng hấp thụ nhiều thiên tài địa bảo tốc độ tu luyện sẽ càng nhanh, huyết nhân sâm là vật đại bổ, nếu Viên Lôi cắn nuốt, tuyệt đối sẽ giảm phần lớn thời gian hắn đột phá Linh Nguyên cảnh.

Theo Dương Phong tính toán, ít nhất cũng phải giảm một nửa, đây không phải con số nhỏ, đạt tới Linh Nguyên, có linh lực, lúc đó Viên Lôi mới chân chính đáng sợ.

“ Lão đại, chúng ta đến đám sơn tặc kia địa bàn làm gì, chẳng lẽ ngươi thật muốn cứu đám dân làng kia? “

Viên Lôi vừa đi vừa nghi hoặc hỏi, hắn thật có lòng trượng nghĩa nhưng mà cũng không phải loại người thích lo chuyện bao đồng, sơn tặc đám người kia tất có thành trì quân lực sử lý, lại không nói có việc lão đại vừa bị nữ nhân kia tấn công, cho dù không có việc gì nhưng khẳng định thiện cảm toàn bộ mất hết.

“ Đương nhiên ta không muốn lo chuyện bao đồng, đám sơn tặc kia có một số hữu ích đồ vật ta muốn lấy, mà dạo này có phải ngươi ăn đều không thấy no không? “ Dương Phong cười nhạt hỏi lại.

“ Ân, ta cũng không hiểu sao, sau khi thức tỉnh huyết mạch xong ta ăn bao nhiêu đồ ăn đều không thấy no bụng, cũng không hiểu có phải do huyết mạch hay không? “ Viên Lôi nghe vậy có hơi sững sờ, sau đó liền gật đầu lia lịa.

Hắn ăn uống mặc dù vẫn đủ duy trì nhưng mà ăn bao nhiêu đều không thấy no, điều này làm hắn vô cùng khó chịu, hắn dạng này mập mạp khó chịu còn gấp đôi!

“ Yên tâm, ngươi rất nhanh liền no bụng! ”

– —

Cách đó không xa bên cạnh thác nước một ngôi làng, nguyên bản yên bình ngôi làng lúc này đều đã bị đốt thành đống than, ven sông vẫn còn bốc lên tanh nồng mùi máu, hiển nhiên nơi đây mới có một trận chém giết.

Lúc này trong làng nam giới đã bị giết sạch toàn bộ, còn sống cũng chỉ là số ít hài tử, lão già cùng trẻ trung nữ nhân thôi, bọn họ lúc này đang run rẩy ngồi một góc sợ hãi nhìn về đi tuần xung quanh sơn tặc.

Bọn họ mặc dù sợ hãi nhưng hai mắt lại không dấu nổi hận thù, chính đám súc sinh này đem bọn họ phụ thân, lão công, bọn họ hài tử giết chết, nhưng mà đứng trước đám cường tặc kia sức mạnh, bọn họ yếu ớt người già hài tử cùng nữ nhân có thể làm gì?

“ Chậc chậc, Hầu tử, ngươi lần này kế hoạch không tệ, vậy mà bắt được không ít tiểu bạch, lần này kiếm được không ít tiền a! “

Nói chuyện là một tên to cao tráng hán, người này khí tức mười phần hùng hậu, trên thân cơ bắp tựa như kim cương một dạng rắn chắc, hiển nhiên thực lực rất cường đại, không phải dạng tầm thường gì!

Tráng hán lúc này đang nằm dựa trên một cái ghế sắt lớn, hai tay ôm hai cái mặc lụa mỏng nội y nữ tử, tùy ý xoa bóp cơ thể các nàng, hai mắt nhìn xuống phía dưới đang đánh nhau, dáng vẻ bễ nghễ vô cùng!

Hai cái nữ tử kia mặc dù vô cùng xấu hổ nhưng mà khuôn mặt lại vô cùng sợ hãi, căn bản không dám chống trả gì, cố gắng làm cho tráng hán kia thỏa mãn.

“ Bang chủ, đây chỉ là ta một cái hèn mọn kế sách thôi, lấy ngài đại trí tuệ cũng không đáng là gì! “

Gọi Hầu tử là một tên thấp gầy nam tử, lúc này hắn bộ dạng hèn mọn, cũng không để ý hai cái nữ nhân kia mềm mại tiếng thở dốc, đối với tráng hán liên tục vuốt mông ngựa.

Tráng hán được gọi là bang chủ, không ai khác chính là Cuồng Hổ bang người đúng đầu, Cuồng Chiến.

Cuồng Chiến nghe tiểu đệ vuốt mông ngựa, trong lòng tương đối thoải mái, lúc này Hầu tử thanh âm lo lắng lên tiếng hỏi.

“ Lão đại, chúng ta diệt nhiều như vậy tiểu thôn, đám quân đội vương triều chỉ sợ sẽ không bỏ qua…! “

Cuồng Chiến còn chưa nghe Hầu tử nói hết cầu liền lập tức khinh thường nhếch miệng cười.

“ Đám này dân đen so với đám quân đội kia một con chó cũng không bằng, ở đâu ra có chuyện vì bọn chúng mà xuất quân diệt ta, còn bên thành trì kia đều là một đám tham lam cẩu quan, ném cho ít tiền là được! “

Cuồng Chiến tay cầm rượu, tay ôm nữ nhân, có thể nói khoái lạc vô cùng, căn bản không để đám triều đình vào mắt!

“ Là, bang chủ! “ Bên cạnh Hầu tử nghe vậy liền ngoan ngoãn nghe lời, cũng không nói gì nữa.

“ Ừm, hai tên kia có chút thực lực, xem ra là tông môn đệ tử xuất thân, cử Sơn Hùng bọn hắn ra xử lý đi! “

Cuồng Chiến nhìn một hồi phía dưới đánh nhau liền khẽ nhíu mày nói, phía dưới bị Cuồng Hổ bang bao vây là hai tên một bạch y, một hắc y nam tử, hai người này đồng dạng cũng bị lừa đến đây, nhưng mà bọn hắn hai người có chút bản lĩnh, Cuồng Hổ bang một đám tiểu đệ nhiều gần năm chục người tấn công, vậy mà nãy giờ vẫn chưa cầm xuống được!

Hầu tử nghe vậy liền không dám chần chừ lập tức chạy xuống truyền mệnh lệnh, lúc này phía dưới hai tên nam tử bị vây công sớm tàn tạ không chịu nổi.

“ Công tử, đám sơn tặc này quá lợi hại, lại còn biết dùng trận vây công, chúng ta căn bản không phải đối thủ, hay là chúng ta sử dụng vật kia! ” Hắc y nam tử bị sơn tặc đánh lén một quyền, cả người đau đớn lùi lại, khuôn mặt khổ sở nói.

“ Câm miệng, ta sẽ không dùng vật kia! “

Còn lại bạch y nam tử nghe vậy liền tức giận quát lên, vật kia hắn nhất định không dùng, nếu dùng khác nào tự ném tro vào mặt?

“ Nhưng mà…! “ Tên kia tùy tùng thấy mình công tử tức giận liền thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói.

“ Hừ, ngươi yên tâm, ta dùng một chiêu kia xong, chúng ta lập tức chạy khỏi đây! “

“ Công tử, không được…cái kia chiêu thức ngài cảnh giới chưa đủ, cơ thể làm sao chịu nổi?! “

Tùy tùng nghe vậy liền kinh hãi kêu lên, nhanh chóng lên tiếng ngăn cản, nhưng mà hắn công tử ý chí đã quyết, chỉ thấy bạch y nam tử tay cầm một thanh màu lam kiếm, phía trên từng tia hàn ý tỏa ra, sắc bén vô cùng, hiển nhiên cũng không phải phàm bình.

“ Không trảm! ”

Bạch y nam tử khẽ quát lên, chỉ thấy hắn thanh kiếm kiếm khí điên cuồng ngưng tụ, sau đó biến thành một cái cự đại cuồng phong, hướng về phía sơn tặc chém đi.

Mấy chục tên sơn tặc cảm nhận sắc bén cuồng phong bay tới, cả một đám đều biến sắc, nhanh chóng tránh xa ra.

“ Đi! ”

Bạch y nam tử quát lên, lập tức dẫn bản thân tùy tùng theo hướng cuồng phong chạy đi, nhưng mà bọn hắn chỉ chạy được mấy bước liền dừng lại, hai mắt khó tin nhìn về phía trước khung cảnh.

Chỉ thấy cuồng phong phương hướng đột nhiên một tên to cao sơn tặc nhảy ra, người này một bên mắt có một cái to lớn vết sẹo, diện mục dữ tợn vô cùng, chỉ thấy hắn nhe răng cười, một quyền đánh ra, kinh khủng cự lực bộc phá lập tức đem cuồng phong phá tan tành.

“ Chưa gì đã muốn đi rồi sao? “

“ Không thể nào, làm sao có thể, đây là…Luyện thể chín tầng!! “

Bạch y nam tử cảm nhận to cao sơn tặc khí tức, cả người liền run sợ, thanh âm bất khả tư nghị kêu lên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN