Thiên Đạo Hệ Thống
Chương 19: Xa tận chân trời gần ngay trước mắt
Diệp Thần ở Thần Uyển luyện đan,hiện tại trong vườn chỉ còn lại 50 cây huyết linh thảo hắn để lại, dù sao một ít hoang dại rất kích thích khà khà.
Cùng với Mộ Dung Tiên song tu hai ngày hai đêm, tuy tu luyện Phượng Thần Quyết, Mộ Dung Tiên đã có thể chiến đấu với Diệp Thần mãnh liệt hơn nhưng cuối cùng vẫn xin bại, tuy nhiên Long Phượng thần quyết song tu rất mạnh đặc biệt hỗ trợ đạo lữ người yếu hơn nên tu vi của Mộ Dung Tiên tăng mạnh mẽ.
Vì cảm thấy được nàng sắp đột phá nên Diệp Thần để nàng ở lại Thần Uyển trong tu luyện.
Ra ngoài sau khi Diệp Thần có kế hoạch với hai khu đất trồng cạnh nhà cha mẹ hắn để lại. Có Thần Uyển sau khi hắn luôn chuẩn bị mấy gói hạt giống trong không gian, muốn ăn trực tiếp gieo trồng là được, chưa đầy một giây là có thể ăn.
Vậy nên hai khu đất này hắn vốn không có ý trồng trọt gì, chẳng qua hắn nghĩ đến việc làm một vườn cây cảnh, và hoa tại đây để ngắm cảnh, dùng nước suối có linh khí từ thần uyển trong cây phát triển rất nhanh chóng. Nhưng vẫn không thể lột xác thành thiên tài dị bảo như trồng tại thần uyển, như vậy cũng không sợ mất trộm.
Hắn liền gieo một ít hoa anh đào vào đất vì hắn xem ti vi Nhật Bản rừng anh đào rất đẹp đẽ đi. Tưới tý nước từ Thần Uyển lấy ra chưa đầy 10 giây hai khu đất liền biến thành rừng hoa nở rộ anh đào. Cũng may vào mùa anh đào nở nếu không việc này cũng khó giải thích đi.
Hắn đứng dậy đi ra giữa làng, hắn muốn đế nhà Thím Tô mua một ít giống cây nhân sâm về nhà, dù sao đan dược thứ thần kì này cũng khó bán.
Trên đường đi về, hắn thấy bóng người béo ú đứng trước cửa nhà mình.
“Là ngươi?” Người đó là Diệp Khôn, hắn phải đợi ba ngày mới dám đến lần nữa a, vì thầy bói bao hôm nay là ngày đẹp trời. Ai ngờ vừa tới cửa đã gặp tên ác tinh này, nhất định phải cho tên thầy bói kia đẹp mặt.
” Là ta, sao ngươi đến tìm Diệp Thần sao?” Diệp Thần cười cười nói.
“Mắc mớ gì đến ngươi?” Diệp Khôn bĩu môi quay người đi. Nếu không phải sợ mất thể diện nhất định cho ngươi tốt.
Diệp Thần lách người, lấy chìa khoá mở cổng đi vào trong nhà mình.
“Ngươi… ngươi đi vào?” Diệp Khôn mở miệng ngạc nhiên.
“Ta sống cùng với Diệp Thần”. Diệp Thần mở miệng.
Diệp Khôn ngạc nhiên, lạnh lùng thần y Diệp Thần vậy mà sống cùng tên đổ đốn này.
“Muốn vào nhà uống miếng nước sao?” Diệp Thần hỏi.
“Muốn.”Diệp Khôn không do dự trả lời. Hắn cũng muốn uống thử chén nước mười triệu.
” Ngươi không phải muốn vào chay chứ?” Diệp Thần hắc hắc cười.
” Sớm biết ngươi không có lòng tốt.” Diệp Khôn liền lấy 1 triệu đưa hắn.
“Thông cảm, ta cũng cần nuôi gia đình.” Diệp Thần đưa tiền vào túi.
Dẫn Diệp Khôn vào nhà, hắn nhìn xung quanh thấy một rừng hoa đào thực sự đẹp như trong tiên cảnh đi, đi theo đường mòn vào sân nhà. Diệp Khôn không ngậm được miệng.
Hoa rơi vào thềm, gió thổi hiu hiu, cánh hoa bay trong gió kết hợp với thiết kế cổ xưa căn nhà, quả là tuyệt vời, hiện tại thế giới nơi nào còn giữ được sự tự nhiên như vậy. Không nhân tạo cũng là ghép đi. Đặc biệt không khí xung quanh mang hương hoa quá thoải mái.
Dù sao cũng trồng bằng nước từ Thần Uyển ra lên toả ra trong không khí một ít linh khí dù là cực loãng nhưng đối với con người có tác dụng thư thái an thần.
” Ngươi có thể ngồi.”Diệp Thần nằm trên chõng mắc vào hai cây anh đào nói. Hắn chỉ chỉ dưới mặt đất.
” Ngươi có thể cho ta cái ghế sao?” Diệp Khôn nói.
“Có thể nhưng ngươi cần nộp phí hao tổn cái ghế” Diệp Thần mang cái ghế trong nhà ra nói.
“Bao nhiêu?” Diệp Khôn hừ nhẹ.
“Không nhiều, người quen lấy ngươi 2 triệu, thế nào quá rẻ đi?” Diệp Thần nói rất tự nhiên, cảm giác như nói là ngươi chiếm tiện nghi đi.
“Cầm.” Diệp Khôn Không nhiều lời liền đưa, hắn cảm giác nếu nói thêm hắn mất càng nhiều.
“Ngươi có thể nói cho ta biết Diệp Thần y đi đâu sao?”Diệp Khôn hỏi.
“Hắn sao, hắn đang ngắm hoa anh đào.” Diệp Thần cười cười nói.
Diệp Khôn nhìn xung quanh cái rừng đào này cũng quá rộng đi.
“Ngươi muốn tìm hắn có việc sao?” Diệp Thần ngắm hoa hỏi.
“Mắc mớ gì đến ngươ.i”Diệp Khôn nói.
“Đúng, không liên quan đến ta.” Diệp Thần nhắm mắt lại.
“Này, ngươi có thể chỉ nơi của hắn cho ta sao?” Diệp Khôn ngỏ lời. Cái vườn đào này quá rộng.Nhìn không thấy cuối đi.
“Có thể, ngươi đi thẳng, khi nào gặp bức tường thì rẽ trái,gặp bức tường nữa lại rẽ trái, gặp thêm bức tường lại tiếp tục rẽ trái.” Diệp Thần dùng ngón tay chỉ vào phương hướng
Hắn đây là cho tên này đi theo hình vuông, sớm cũng trở lại chỗ hắn haha.
Diệp Khôn nhanh chóng chạy theo hướng đó. Khoảng 15 phút hắn quả thật gặp một bức tường, tiếp tục chạy liền 1 tiếng. Hắn thở không ra hơi, chạy đến trước mặt Diệp Thần.
“Ngươi lừa ta, rõ ràng lại về chỗ cũ.”Diệp Khôn thở hồng hộc trách cứ.
“Ta cũng không lừa ngươi, chẳng phải đã gặp rồi sao?” Diệp Thần vẻ mặt vô tội nói.
Diệp Khôn nhìn xung quanh, thấy mẹ gì đâu. Một lúc sau, hắn chợt tỉnh ngộ, từ khi vào đây hắn chỉ gặp 1 người.
“Chẳng lẽ ngươi là…”Diệp Khôn mấp máy môi nói.
“Ta sống tại nhà Diệp Thần, vừa may ta cũng tên Diệp Thần, không biết có phải người ngươi tìm là ta sao?” Diệp Thần cười cười.
Diệp Khôn ngay lập tức quỵ xuống, mẹ nó, trời đùa người béo, cao cao tại thượng lạnh lùng thần y lập tức biến thành tên côn đồ, tham tiền như mạng. Đúng là xa tận chân trời gần ngay trước mắt. Tên thần y này quá hắc ta đi.
Rắc rắc tiếng thế giới quan về cao nhân hình tượng sụp đổ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!