Thiên Đạo Hệ Thống
Chương 24: Vương lão bái sư học nghệ
Vương lão lập tức quỳ xuống trước chân Diệp Thần muốn bái sư.
“Đệ tử Vương lão mong Diệp sư phụ thu ta làm đệ tử đi.” Vương lão lập tức quỳ lạy.
“Ngươi đứng lên đi, ta sẽ không thu ngươi làm đồ đệ.” Diệp Thần từ chối. Tên già sắp chết này cũng đòi bái hắn làm vi sư, nhận hắn quá mất mặt đi. Về sau ra đường thật người ta hỏi sư phụ soái vậy sao có tên đệ tử xấu thế thì chết.
“Diệp sư phụ, lão đây thực sự rất muốn theo người học y thuật, mong ngươi đừng từ chối. Coi như vì nền y học nước nhà cũng được, sư phụ nhận ta đi.” Vương lão mặt dầy quỳ trên mặt đất. Đối với hắn đây là cơ hội duy nhất để trở thành y học giới người đứng nhất nhì đi, vậy nên tuyệt đối không thể buông tha.
“Diệp thần y, Vương lão cũng đã có như vậy thành ý ngươi cũng nhận đi.” Diệp lão cũng nói. Như vậy cũng tốt, có thể cùng Diệp Thần lấy thêm tầng quan hệ.
“Nhưng hắn cũng quá già đi, với lại ta có dạy hắn cũng không học được bao nhiêu, mai sau ra ngoài quá mất mặt ta.” Diệp Thần không chút giấu diếm nói thẳng.
Ngươi cũng quá kiêu ngạo đi, đây là Vương lão viện trưởng, bái ngươi làm thầy còn như thế chế nhạo hắn. Mọi người có chút không tiếp thu, ngày hôm nay mọi việc xảy ra có chút li kì.
Tên đàn ông trước mặt này quả thực quá khinh người nhưng hắn có mình tư bản.
“Diệp sư phụ, ta biết ta không giỏi nhưng ta sẽ cố học, mời ngươi cho ta cơ hội đi. Mười năm không học đi thì hai mươi năm, hai mươi năm còn không được, thì…” Vương lão tiếp tục quỳ lạy.
“Thì ngươi cũng nhắm mắt xuôi tay chứ gì? Ba mươi năm đừng nói hai mươi năm ta sợ ngươi đã nằm dưới mộ yên mả đẹp rồi.” Diệp Thần khinh bỉ nói.
“Chuyện này ta…” Vương lão không đứng dạy lung túng.
Lao đã phóng ra hắn nhất định phải theo đến cùng. Ở cái tuổi này, mặt mũi đối với bọn hắn rất chi quan trọng, hiện tại mặt mũi cũng ném rồi, còn cái gì không thể đây.
“Nếu ngươi đã có thành ý như vậy, ta liền nhận ngươi làm đệ tử kí danh đi.” Diệp Thần liền nói. Hắn cũng không đến nỗi ngu học. Nhận cái lão già này làm đệ tử kí danh, sau này lão đầu này có thế nào cũng không có liên quan nhiều đến hắn. Với lại có tên đệ tử chạy đôn chạy đáo vì mình làm việc cũng rất tốt.
“Vậy vi sư ở trên xin nhận đệ tử một lạy.” Vương lão cũng vui mừng. Hắn cái này mặt già ném không uổng a. Đệ tử kí danh thì không phải đệ tử sao.
Diệp Thần cười cười, hắn cũng không có ngu như mấy nhân vật trong truyện tiểu thuyết đi, cái gì mà giao lưu y thuật, hắn mới không có làm. Không lợi không làm chính là phong cách của hắn a, nhận tên già này làm đệ tử kí danh chẳng phải con cháu ngươi phải gọi ta sư công, sư tổ sao. Ta cũng không ngại bị người ta nói chướng tuổi, chỉ ngại mọi người không kính thôi.
“Diệp thần y, chúc mừng ngươi thu đệ tử.” Diệp lão cũng nắm bắt cơ hội chúc mừng.
“Cũng không phải việc lớn gì cho lắm.” Diệp Thần nhẹ nhàng nói.
Cái gì mà không lớn với cả nhỏ. Đây là Vương lão viện trưởng, ở thành phố (A) chính là ho ra lửa, mửa ra khói. Bây giờ, liền bái một tên nhóc bằng tuổi đồ tôn của mình là sư phụ. Chuyện này mà truyền ra ngoài, còn không phải sẽ lớn chuyện sao.
“Vương đồ nhi, ngươi nói bái sư xong cũng nên có chút hiếu kính sư phụ chứ.”Diệp Thần mặt dầy nói.
” A, tất nhiên rồi, sư phụ, ta liền cho người chuẩn bị.” Vương lão gật đầu nói. Bái thanh niên này làm sư, rốt cục hắn có chút hối hận rồi. Tên này là quỷ tài.
“Rất tốt. Nhớ kỹ quà cáp càng nhiều thứ học được cũng nhiều một chút.” Diệp Thần gật đầu.
” Đại ca ca, Vương gia gia đã bái ngươi làm sư phụ đi, vậy ta rốt cuộc nên gọi ngươi như thế nào đây.” Diệp Tư Tình nói. Cái quan hệ này có chút loạn đi.
“Ngươi vẫn gọi ta ca ca tốt rồi, Vương lão hắn chỉ là ta kí danh đệ tử không nên câu lệ tiểu tiết.” Diệp Thần nói.
“A như vậy thật tốt quá, ta còn tưởng muốn gọi Diệp ca ca là đại gia gia đâu.” Diệp Tư Tình cũng gật đầu, nhưng nàng nghĩ. Nếu sau này nàng gả cho hắn đâu, quan hệ không phải loạn sao. Nghĩ đến đây mặt nàng có chút đỏ.
“Vậy tốt, mọi người cũng nên về a, ta không có cơm miễn phí cho các ngươi đâu.” Diệp Thần có ý trục khách, hiện tại hắn muốn vào xem một chút nhiệm vụ hệ thống.
10 tỷ đã đủ, hiện tại cũng hệ thống thương thành cũng nên mở ra đi. Hôm nay hắn quả nhiên vớ bở.
Mọi người cáo lui khỏi nhà Diệp Thần. Sau đó, hắn cũng nhanh chóng tiến vào hệ thống bên trong.
“Hệ thống, ta cũng hoàn thành nhiệm vụ đi sao không thấy thông báo vậy.” Diệp Thần hỏi.
“Keng, xin lỗi kí chủ a, ta quên mất, cũng tại ta bận quá hiện tại đưa ngươi liền tốt.” hệ thống cũng đưa ra câu trả lời.
“Ngươi cũng có việc bận sao?” Diệp Thần có chút khinh bỉ, cái này hệ thống không rình coi cũng chính là ngủ quên đi, lần này chẳng lẽ bận đi bồn cầu sao. Cái hệ thống này thật sự vi diệu.
“A, kí chủ, ta thực rất bận.” Hệ thống cũng thông báo, nó không thể nói ta mải xem cái tinh linh hệ thống xoa ngực không để ý ngươi.
” Được rồi, ngươi mau mau cho ta nhận nhiệm vụ đi.” Diệp Thần thực không muốn đôi co với cái này hệ thống. Hắn chú ý bây giờ là nhiệm vụ của hắn đi.
“Keng.. chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, mua bán linh tệ hệ thống mở ra, kí chủ có một lần rút thưởng miễn phí.”
“Keng phát động nhiệm vụ phụ mới, trong một năm đưa lão bà kí chủ trở về gia tộc mình. Lưu ý: không vào địa cảnh giả sẽ không an toàn. Khen thưởng: Một bả linh khí, có thể tự chọn kiểu mẫu. Thất bại không có nghiêm phạt. Có hay không tiếp nhận.
“Tiếp nhận, Địa giả cảnh sao, không cần nửa năm ta liền có thể đi.” Diệp Thần có chút vui vẻ, vốn hắn cũng có ý định sau khi Tiên nhi lão bà mang thai liền qua nhà nàng ra mắt. Hiện tại, có nhiệm vụ không phải một mũi tên trúng hai con chim sao.
“Kí chủ, ngươi cũng nên quay thưởng.”
“Đúng, nên quay thưởng đi” Diệp Thần liền bước đến bàn quay, nhân phẩm hắn hôm nay rất tốt đi, chắc sẽ quay ra kĩ năng gì ngon chứ.
“Keng, bắt đầu quay may mắn.”
Bàn quay bắt đầu chuyển động, Diệp Thần nhắm mắt lại cầu khấn. Kim quay cũng bắt đầu dừng lại. A vào chính giữa hai ô kĩ năng, cái này sao quyết định.
“Keng.. kí chủ nhân phẩm bạo phát, ngươi nhận được cả hai kĩ năng cùng một lúc, bao gồm kĩ năng hacker thần và nhạc thần.”
Diệp Thần hạnh phúc điếng người, hạnh phúc đến thật sự quá bất ngờ, không ổn lão tử quá đau tim đi. Hacker ở thời đại này rất bá đạo, còn nhạc thần thì là đồ rất tốt đi, thằng nhân vật chính nào biết âm nhạc không phải đều rất phong cách sao, mang ra hống lão bà thì quả thật hết xảy.
“Kí chủ ngươi quá không có tiền đồ, hệ thống giơ một ngón tay đánh quả rắm khinh bỉ ngươi.” Hệ thống thở dài
“Thì làm sao, ta chính là không có tiền đồ đi nhưng vẫn là chủ nhân của ngươi.” Diệp Thần gắt. Tiền đồ sao, không phải ta có hơn 10 tỷ sao thế nào lại không có tiền đồ, đùa người quá đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!