Thiên Đạo Hệ Thống
Chương 47: Ngươi có cái gì hơn ta
Diệp Lão cùng Vương Lão nhóm người ngoài Diệp Tư Tình ra ai cũng không ngồi xuống a. Bởi vì tên vắt cổ chày ra nước này chính là muốn tiền mới cho ngồi đâu.
Diệp Tư Tình ngó xung quanh nhà Diệp Thần liền thở phào nhẹ nhõm.
Không có bóng dáng phụ nữ trong ngôi nhà này a. Chắc chắn Vương gia gia bị hắn lừa đâu.
“Thần ca ca a, ngươi có phải có cô muội muội đâu?” Diệp Tư Tình hỏi.
Lão cha nàng nói a. Diệp Thần có một cô em gái nhưng nàng chưa từng nhìn thấy, chẳng lẽ nói Diệp Thần cùng em gái hắn. Chẳng lẽ siscon sao. Không thể a, nhưng cũng cần xác minh.
“Em gái, ta mới không có đâu, ngươi hỏi làm gì ” Diệp Thần nói. Hắn không có em gái nha, nhưng lão bà liền có 2 cô a, mặc dù họ có chút loli đâu, thực chỉ có chút. Một người thể xác, một người tâm hồn trẻ thơ.
“Ân, mới không có à, chỉ tò mò chút thôi ” Diệp Tư Tình vui vẻ. Không có em gái chính là tốt, tình trạng siscon không tồn tại đi. Xem ra, lão cha chính là gặp lộn em gái hàng xóm được không.
Diệp Thần rất nhanh tư duy hiểu ra câu chuyện. Xem ra, cô gái nhỏ này suy nghĩ chậm tiến a. Dù sao mới 16 tuổi, còn chưa nghĩ rộng vậy. Thôi cứ để nàng mơ mộng a, đằng nào có lẽ trong tương lai, hắn cũng thu nàng đơn giản vì tính cách nàng không đáng ghét như mấy tên còn lại.
Nghĩ đến đây, Diệp Thần nhìn chút xung quanh thở dài.
Diệp lão và Vương lão thấy không khí đang có chút nặng nề liền lên tiếng cáo từ đâu. Dù sao, 20 tỷ dùng để xin lỗi cũng coi như a.
“Nhận lỗi xong bọn ta cũng không quấy rầy Diệp Thần Y nghỉ ngơi a” Diệp lão thay mặt nói chuyện.
“Ân, các ngươi định cứ thế mà đi sao, đến xin lỗi cũng nên có chút quà chứ, đã thế hai tên này cũng lên quỳ xuống dập đầu nhận sai. Quả nhiên không đủ thành ý đi” Diệp Thần không biết xấu hổ nói.
Diệp lão và Vương lão đen mặt lại, hai người không nói gì đâu. Bây giờ chính là nổi giận cũng không giám nổi giận a, mà xười thì không nổi.
Diệp Tư Tình chính là mặc kệ. Nàng chỉ biết ở cạnh hắn càng lâu cang tốt a.
Vương Ngạo thấy vậy thì đứng ra nói. Diệp Nhu cũng đứng cạnh cổ vũ. Hai người còn nhỏ tuổi chưa biết nhẫn lại a, với lại họ không biết Diệp Thần thế nào nguy hiểm.
“Ngươi nghĩ ngươi là thá gì muốn bọn ta quỳ xuống đi.” Vương Ngạo chỉ tay vào mặt Diệp Thần nói.
“Ngươi nên hạ tay xuống, ta không thích người chỉ tay vào ta” Diệp Thần cười nói. Tên này quá non nớt đi.
Vương lão định ra tay ngăn cản thì Vương Ngạo quay ra nói.
“Các gia gia ngươi đừng để bị tên này lừa đảo a” Nói xong với Vương lão Vương Ngạo lại tiếp tục chỉ tay vào Diệp Thần nói.
“Ngươi có gì hơn ta đâu, ngoài lưu manh như vậy ra.”
“Ta có gì hơn ngươi sao, cao hơn đi” Diệp Thần liền nói.
Vương Ngạo lập tức câm họng. Hắn đúng lùn hơn Diệp Thần a
“Ân, nhiều tiền hơn đi, địa vị cũng hơn nhiều a,.. Đặc biệt là soái hơn ngươi nha, nói chung ta đẹp trai nhất cái Vịnh Bắc Bộ này rồi.” Diệp Thần xoa cằm đắc ý nói.
Vương Ngạo người lập tức cứng đờ. Tên này nói đúng đi. Tiền hắn nào có nhiều vậy. Địa vị sao, tên này là gia gia hắn sư phụ a. Còn về soái, thì hắn quả thực không bằng đâu.
Diệp Nhu thấy vậy cũng chỉ tay vào Diệp Thần trợ uy.
“Ngươi cho rằng tên lừa đảo ngươi cũng có thể ra vẻ sao, tin hay không ta một câu nói liền có thể khiến ngươi sống không bằng chết.”
“Nhắm mắt lại a.” Diệp Thần nói với Diệp Tư Tình. Hắn nể mặt cô em gái nuôi lên không tính toán nhưng hai người nàu điếc không sợ súng.
Diệp Tư Tình ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
A, Hai tiếng hét lập tức kêu lên. Hai tay họ không tiếng động cùng lúc rời khỏi cơ thể. Máu chảy ào ạt ra.
“Ta đã nói, ta không thích người khác chỉ tay vào ta. Ta đã cảnh báo đi.” Diệp Thần thờ ơ nói. Hắn không muốn giết người a, dù sao cũng phải cho cô em gái nhỏ chút mặt mũi.
Nếu không hai người này chính là hai bộ thi thể đi.
Vương lão lập tức rút kim châm ra đâm vào các huyệt để kìm máu chảy. Hai người cũng hôn mê.
Diệp lão, Vương lão đều có run sợ. Họ cũng không dám trách Diệp Thần, do hai đứa cháu này tự làm tự chịu a. Lẽ ra chỉ mất cái dập đầu và chút tiền tạ lỗi, giờ cánh tay liền đi không. Hai người cùng lúc bấm điện thoại.
Diệp Thần cũng nhận được tin nhắn chuyển tiền, cũng không tiếp tục tính toán. Hai lão già này khá hiểu ý của hắn. Rất…im lặng mà làm à. Hắn liền cho các ngươi thang xuống a.
Diệp Tư Tình liền bị hắn điểm huyệt ngất đi. Tuy nàng nhắm mắt nhưng hắn cũng nghĩ nàng nghe thấy sẽ sợ a. Nên sớm điểm huyệt nàng rồi ra tay.
“Các ngươi đưa bon hắn về đi, sẽ không còn lần sau” Diệp Thần lạnh lùng nói. Đưa tay khiến hai tên đang bất tỉnh, tỉnh dậy. Rồi đưa Diệp Tư Tình cho hai cái lão già rìu.
“Sẽ không… sẽ không a” Hai lão già cũng gật đầu. Mang theo hai đứa cháu vẫn còn run sợ rời khỏi đây.
Bọn hắn chứng kiến a, thực lực cũng như thủ đoạn kinh người của Diệp Thần. Trong im lặng, có thể giết người mà thần không hay quỷ không biết. Rất đáng sợ, bọn hắn thề sẽ không dám đắc tội nhân vật này nữa a.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!