Thiên Hạ
Chương 5 : Trò Chơi Khâm 1.
– Nàng đã làm Thái tử của Phượng cơ thì đương nhiên trách nhiệm cũng sẽ nhiều hơn vì thế bắt đầu từ ngày nàng làm Thái tử nàng chú tâm vào việc học hành , tu luyện hơn trong vòng 5 tháng mà nàng đã có thể mở được tam mạch trong khi người bình thường ít nhất phải tới 9 tháng hoặc là cả năm , nàng có gắng học hết tất cả , kể cả là luyện dược chế độc , vì Vệ sư phụ nàng nói không nên quá tin vào 1 người nào hết kể cả đó là luyện dược sư của mình vì vậy bắt nàng , ban ngày học chữ , ban đêm luyện võ chế dược , chẳng tới 3 tháng nàng đã ốm hơn cả khúc gỗ , nhưng nàng biết nình vẫn phải cố gắng hơn nữa , cứ như vậy chớt mắt đã thêm 5 năm qua nữa . Giờ nàng không những dễ thương mà còn tỏa ra xinh đẹp quyến rủ hơn nhiều , cũng chính là vì như vậy nhiều cung nữ đồn với nhau nàng sau này chắc chắn sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất nữ mỹ nhân .
“Thái tử điện hạ bệ hạ có việc triệu kiến người ạ “- Nàng mặc y phục chỉnh trang , gương mặt tỏ ra lạnh lùng , bước tới Thừa Đức cung , vấn an mẫu hoàng nàng .
” Mẫu hoàng người gọi nhi thần đến có việc gì ạ ?”
” Gọi con tới mà muốn con đi Đế thiên , vài ngày nữa là sinh thần của hoàng đế Đế Thiên mà con cũng đã làm thái tử của Phượng Cơ được 5 năm rồi cũng phải để cho người ta biết mặt con , để cho con biết mặt những người mà con nên biết , lần này còn có những sứ giả hoặc vương tử của 5 nước kia nữa giao hảo cho tốt vào .”
” Mẫu hoàng , nhi thần sẽ chuẩn bị thật tốt sẽ không để cho người thất vọng đâu , nhi thần cáo lui “
” Ừ lui về chuẩn bị quà lễ cho thật tốt , ba ngày sau xuất phát “- Thấy nàng đã rời khỏi Thừa Đức cung , mẹ nàng gọi Vệ lâm tướng quân đứng sau tấm màng ra .
” Vệ Lâm khanh cũng nhìn thấy rồi đó , từ khi trở thành thái tử con bé giống như biến thành 1 người khác vậy , trước kia ít ra còn hay vui đùa trốn ra cung chơi nhưng 2 năm trước phụ thân của nó ra đi (chết ) càng khiến nó trở nên trầm lặng hơn rất rất nhiều , giờ thì lại trở thành lạnh như băng thế này , ta hy vọng chiến đi lần này sẽ khiến cho con bé vui vẻ và nhẹ nhỏm hơn , từ giờ tới đại lễ mừng thọ còn đến 1 tháng , khanh hãy đi cùng nó , lúc đi nhớ bỏ mặc nó 1 tý để nó cảm thấy tự do 1 chút , nó là đệ tử của khanh chắc chắn sẽ không dễ dàng bị ức hiếp đâu .”
– Vệ tướng quân gật đầu tuân chỉ nữ đế sau đó ra ngoài thở dài 1 tiếng .
” Haizzz hai mẹ con nhà này rõ ràng rất yêu thương nhau nhưng chỉ vì thế mà cả hai không dám nói thật với đối phương , cái gì mà đi mừng thọ chẳng qua là muốn thả cho nó đi chơi thì nói đại đi .
– Ba ngày sau xuất phát , trong suốt chặn đường đi nàng không cười cũng ít khi lên tiếng , Vệ tướng quân thấy vậy cười , 1 nụ cười cực kỳ xảo quyệt.
” Tiểu nha đầu thì cuối cùng chỉ là tiểu nha đầu thôi .”
– Trời tối tất cả được nghĩ ngơi Vệ tướng quan đem tới cho nàng cốc nước thấy nàng uống hết , bà ấy rời đi lại nở 1 nụ cười , sáng hôm sau khi nàng tỉnh dậy không thấy bất kỳ 1 ai nữa , chỉ thấy có 1 chiến tay nải bên trên tay nải có 1 lá thư viết : 1 trò cá cược nếu trong vào 15 ngày có thể tới được Đế Thiên thì con thắng nếu không thì sau này đừng có đem cái mặt chù ụ đó ra gặp ta nữa , ký tên Vệ sư phụ .
Bên trong tay nải có 3 bộ y phục cho nàng , 1 cái áo khoác , 1 số trang sức , và 50 lượng bạc . Nhìn đống hỗn độn này , nàng cười to , cá cược chứ gì lần này nàng nhất định sẽ thắng . Đế Thiên Quốc ta tới đây .
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!