Thiên Hậu Toàn Năng - Chương 5: Đăng ký weibo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
194


Thiên Hậu Toàn Năng


Chương 5: Đăng ký weibo


Edit & Beta: Song Ngọc.

Trong lòng Giang Phàm cực kỳ buồn bực, thường ngày anh không bị đãi ngộ như vậy.

Không biết có bao nhiêu người muốn ăn cơm cùng anh đâu, có rất nhiều phú hào (nhà giàu) nguyện ý ra giá hơn trăm vạn cho một bữa cơm để được ăn cùng anh, tuy nhiên đều bị anh từ chối.

Khi nào thì đổi thành anh bỏ tiền mời cơm người ta còn tính toán chi li anh ăn mấy bữa?

“Ngày mai gặp”, Giang Phàm xoay người chui vào trong xe, lại từ trong xe thò đầu ra “Thật sự không muốn cùng ăn cơm? Có rất nhiều món ngon nha”.

Đã chứng kiến qua sự chấp nhất của Kiều Na đối với nồi lẩu, Giang Phàm cảm thấy nhược điểm lớn nhất của cô gái này là ở thức ăn ngon.

Kiều Na chỉ chỉ vào đồ ăn đã được đóng gói trong xe “Không được đi, hôm nay cơm tối của anh là cái này”.

Giang Phàm “…”

Trí nhớ của cô gái này… Thật không tồi.

Kiều Na nhắc nhở xong liền xoay người đi về phía ga tàu điện ngầm. Ga tàu điện ngầm cách nơi này không xa, cô đi bộ là có thể tới.

Nhìn bóng dáng Kiều Na biến mất, Giang Phàm thật khó chịu xách lên đồ ăn đã đóng gói, “Lão Hà, tìm cái thùng rác ném nó đi”.

Quản lý Hà gật đầu, duỗi tay muốn nhận lấy đồ ăn. Giang Phàm lại do dự một chút, thở dài, “Quên đi, hôm nay về nhà ăn… để dì làm lẩu đi, đây đều là chút nguyên liệu nấu lẩu”.

Mặt lão Hà không biểu tình mà “oh” một tiếng.

…………….

Kiều Na trở lại trường học, trời đã tối rồi. Cô đến nhà ăn tùy ý mua một tô mỳ, giải quyết xong bữa tối liền trở về ký túc xá.

Ký túc xá chỉ có một mình Diệp Thanh đang xem máy tính, Lưu Tĩnh Tĩnh và Chu Thiến Văn đều chưa trở về.

“Tìm kiếm như thế nào rồi?” Diệp Thanh hỏi.

“Không có manh mối gì”

Diệp Thanh khuyên nhủ: “Hay là cậu đổi đề tài đi, chủ đề khó như vậy nghiên cứu sinh cũng không nhất thiết chọn nó, tại sao phải tự mình chuốc lấy khổ? Dù sao luận văn chỉ cần biện hộ qua là được, đừng làm quá khó như vậy”.

Tất nhiên Kiều Na sẽ không lộ ra mục đích thực sự của bản thân, biết là Diệp Thanh có lòng tốt liền thuận miệng đáp: “Tốt, mình lại tìm một chút, thật sự tìm không ra thì đổi cũng không muộn, dù sao sang năm mới hết hạn mà”.

Diệp Thanh gật đầu: “Điều này đúng rồi, đừng cố chấp như vậy”.

Kiều Na nhớ đến ban ngày nhìn thấy Weibo của Giang Phàm, liền lấy di động ra, download (tải) phần mềm Weibo, mở ra xem.

Weibo có rất nhiều chức năng, phải đăng ký mới có thể sử dụng, Kiều Na tiện tay đăng ký một cái tài khoản. Nhìn đến phía trên có một ô đề tên, cô liền viết tên mình lên, “Kiều Na”.

Hệ thống nhắc nhở nickname đã tồn tại để cô sửa lại.

Kiều Na không biết, thì ra nickname còn không được trùng nhau, cô tùy ý thêm một dãy số vào phía sau tên, nickname liền thông qua.

Diệp Thanh ở bên cạnh liếc mắt sang nhìn cô một cái, đột nhiên kinh hô: “Na Na, cậu thực sự đang chơi Weibo?”

Cô lập tức hứng thú, cô đặc biệt thích xem Weibo, mỗi ngày đều lướt Weibo, đã từng đề cử với Kiều Na vô số lần nhưng Kiều Na hoàn toàn không có hứng thú, chỉ biết vùi đầu vào học tập. Chưa từng nghĩ tới có một ngày Kiều Na cũng sẽ chủ động lướt Weibo”.

“Nickname của cậu là gì? Chúng ta chú ý nhau một chút”, Diệp Thanh lấy di động ra, mở Weibo lên.

“Kiều Na 287234”

Tay Diệp Thanh lướt Weibo ngừng lại, nói lầm bầm: “Quá low (thấp, kém), dãy số phía sau tên là cái quỷ gì? Đổi tên đi”.

Kiều Na cũng không để ý, thuận miệng hỏi: “Đổi cái gì đâu? Tên của mình đã bị sử dụng rồi”.

Diệp Thanh: “Đổi sang cái gì cũng được, so với dãy số kia của cậu có ý nghĩa hơn, cậu nghĩ lại, ai có thể nhớ kỹ dãy số đó đâu?”.

Kiều Na: “Mình có thể”.

Diệp Thanh: “…”

Quả nhiên là thế giới học bá, so với loại học tra như cô không ở cùng đẳng cấp.

“Nhưng tớ không muốn chú ý một cái tài khoản Weibo kém như vậy”, Diệp Thanh cầm lấy điện thoại của Kiều Na, “Ngoan, để chị đổi cho ngươi một cái tên dễ nhớ, thuận tiện xem thử trí nhớ của học tra.”

Kiều Na: “…”

Diệp Thanh nghĩ nghĩ, hỏi Kiều Na: “Nickname là thứ thể hiện tính cách chủ nhân tốt nhất, cậu thích cái gì nhất?”

Kiều Na không biết trả lời như thế nào, cô thích nhất đương nhiên là… Hoàng đế bệ hạ nhà cô.

Nhưng điều này tất nhiên cô không thể nói.

“Cái gì cũng có thể, ví dụ như đồ ăn”, Diệp Thanh nhắc nhở.

Nghe cô ấy nhắc nhở như vậy, Kiều Na lập tức nghĩ đến bữa trưa ăn lẩu, buộc miệng thốt ra “Lẩu”.

“Đúng rồi”, Diệp Thanh ấn vài cái trên điện thoại của Kiều Na, rồi trả lại cho cô.

Kiều Na cầm lấy di động, phát hiện nickname của mình đã biến thành “Hỏa Oa (lẩu) chủ tiệm nương Kiều Na”.

Kiều Na “…”

Tên này thực sự… dễ nhớ.

Lại xem người theo dõi của mình có thêm một cái: Vô địch mỹ thiếu nữ Diệp Thanh.

Mà fan duy nhất của cô cũng là “Vô địch mỹ thiếu nữ Diệp Thanh” này.

Chuyện nickname Kiều Na cũng không để trong lòng, cô tìm kiếm tên của Giang Phàm trên weibo một chút, rất nhanh liền tìm ra. Lúc cô vừa ấn vào liền nghe thấy Diệp Thanh kêu lên: “Nam thần của mình, Na Na, bạn muốn gia nhập vào Fan Club của Giang Phàm sao?”.

Kiều Na: “Cũng không muốn”.

Diệp Thanh rất hưng phấn: “Cậu coi trọng nam thần nhà chúng mình có phải không? Ha ha, nam thần nhà mình quả thật là đẹp trai siêu cấp vô địch vũ trụ”.

Rốt cuộc Kiều Na cũng nhớ tới lúc trước bản thân đã nghe được cái tên Giang Phàm ở đâu, đó là lúc nguyên chủ còn sống, cái tên mà Diệp Thanh luôn treo bên miệng.

“Hôm nay mình gặp anh ta ở thư viện”, Kiều Na cảm thấy chuyện này không có gì phải giấu diếm, “Cho nên liền nhìn một chút”.

“A a a a a a….”

Một trận tiếng thét chói tai chấn động, làm toàn bộ ký túc xá đều run rấy mấy cái, Kiều Na bịt kín lỗ tai.

Diệp Thanh xông lên, bắt lấy bả vai Kiều Na, liều mạng lắc: “Cậu nói chính là sự thật? Cậu nhìn thấy nam thần? Thật sự? Thật sự? A a a a…”.

“Cơm chiều của mình sắp bị cậu làm nôn hết rồi”, Kiều Na đẩy Diệp Thanh ra, “Anh ta cũng muốn tìm tư liệu nên trùng hợp gặp”.

“Sớm biết như thế thì mình đã cùng cậu làm chung đề tài”, Diệp Thanh một bộ dáng hối hận muốn chết, “Làm sao bây giờ, mình có thể nhìn thấy anh ấy hay không? Nam thần, a a a a… Na Na, ngày mai cậu dẫn mình theo được không?”.

Kiều Na: “Thư giới thiệu chỉ có một cái, hơn nữa… bộ dạng của Giang Phàm hình như không muốn bị fan nhìn thấy, cậu trực tiếp gặp anh ta sẽ tốt sao?”.

Diệp Thanh có chút thất vọng, thở dài: “Cũng đúng, mình là một fan có lý trí, không thể để sự xúc động làm quấy nhiễu đến sinh hoạt hàng ngày của thần tượng”.

Kiều Na trợn trắng mắt, không nhìn ra lý trí của của cô nàng này ở đâu.

Diệp Thanh làm ra bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, “Không cho thần tượng thêm rắc rối là tu dưỡng cơ bản của một fan thật sự yêu thích thần tượng. Mình là fan thực thụ, không phải fan não tàn”.

Kiều Na không nghĩ tới lúc này Diệp Thanh lại khôi phục lý trí, cô dựng ngón cái vói Diệp Thanh: “Được! Ngày mai, mình hỏi Giang Phàm một chút xem anh ta có chịu gặp cậu không, nếu anh ta đồng ý thì mình dẫn cậu đi”.

“A a a a…” Diệp Thanh kích động mà nhảy lên, ôm chặt Kiều Na.

Kiều Na đẩy Diệp Thanh ra, cầm lấy di động lướt Weibo.

Weibo của Giang Phàm có một bài đăng được ghim lên đầu: “Các vị, ca hiện tại dự tính tự viết kịch bản, đạo diễn kiêm đóng chính bộ phim truyền đầu tiên trong đời, chúc phúc ca đi”.

Weibo này được đăng hơn một tháng trước, phía dưới có hơn mườn vạn bình luận cùng với lượt thích.

“Không hổ là Phàm ca của tôi”.

“Wow, nhất định là rất hay”

“Có tệ tôi cũng ủng hộ” *mỉm cười*.

“Sản phẩm của Phàm ca phải là tinh phẩm”.

………….

Cô quay thoát khỏi bình luận, nhìn thấy một tin mới đăng của Giang Phàm.

“Ca muốn quay bộ phim này, đây là nữ thần của ca, giữ nguyên hình tượng lịch sử của nhân vật Yến Hiếu Công Hoàng Hậu. Trước mắt chỉ tìm được một ít tư liệu từ truyền thuyết dân gian. Tư liệu từ chính sử đang tập trung tìm kiếm. Có bạn nào có khả năng lớn, biết được nhiều sự kiện lịch sử liên quan hơn, hãy liên hệ ca một chút. Ca nhất định sẽ hậu tạ.”

Vài giây ngắn ngủn, đã có hơn một ngàn bình luận và lượt thích.

“Ha ha, thì ra Phàm ca thích kiểu này”

“Xong rồi. Tôi là tiểu thịt tươi ngọt ngào. Xem ra không diễn rồi…”

“Yến Hiếu Công Hoàng hậu là ai?”

“Tôi học lịch sử, được biết các sự kiện lịch sử ở giai đoạn này được ghi chép lại thật sự rất ít, tuy nhiên, Phàm ca là đóng phim mà thôi, sự kiện lịch sử gì đó viết viết ra được rồi”.

“@Yến Hiếu Công có người ghẹo lão bà của ngươi”.

“Sự kiện lịch sử không quan trọng, quan trọng là giá trị nhan sắc, thuận tiện, định tìm ai đóng nữ chính nha?”.

Kiều Na nhìn những dòng bình luận đó rất tức giận, những người này đều cổ động Giang Phàm bẻ cong lịch sử. Nếu thật sự Giang Phàm lấy hình tượng nguyên bản của cô quay ra một bộ phim bẻ cong lịch sử… cô cảm thấy bản thân sẽ xông lên đánh anh ta.

Cô lập tức trả lời bên dưới: “Làm ơn tôn trọng lịch sử, tôn trọng nhân vật lịch sử. Tùy ý bẻ cong lịch sử là không có trách nhiệm. Sẽ làm người xem hiểu lầm”.

Không bao lâu sau, hệ thống Weibo nhắc nhở, có người thích bình luận của cô.

Kiều Na thoáng yên lòng, xem ra bạn bè trên mạng cũng không phải tất cả đều không hiểu đạo lý. Rất nhiều bạn bè trên mạng là người hiểu lý lẽ, có thể phân biệt thị phi.

Hệ thống không ngừng hiện nhắc nhở, có không ít người thích bình luận của cô, cũng có không ít người trả lời cô.

“Nói đúng. Những bộ phim truyền hình bẻ cong lịch sử vô căn cứ đó chính là lừa dối người xem”.

“Bọn nhỏ cũng có xem nha, bẻ cong lịch sử trên TV sẽ làm bọn chúng tin là thật.”

“Đúng rồi, quay phim lịch sử thì nghiêm túc nghiên cứu tài liệu. Nếu không cũng đừng lấy danh nghĩa phim lịch sử. Có vài nhân vật chính diện trong lịch sử, ở trong phim truyền hình bị nói xấu (phỉ báng). Quả thực quá độc ác.”

“Thích một cái, cũng cho thái độ nghiêm túc của Phàm ca một cái “Thích”, Phàm ca tốt”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN