Thiên Hậu Toàn Năng
Chương 8: Tin đồn trên weibo
Edit & Beta: Song Ngọc.
Lưu Tĩnh Tĩnh tức giận đến mặt xanh lè, nhưng không có biện pháp. Cô ta bất mãn, oán giận nhìn Diệp Thanh nói: “Cô nhìn cô ta xem, có chút bản lĩnh liền khinh người, cô còn cùng loại người này làm bạn”.
Diệp Thanh thè lưỡi, “Tĩnh Tĩnh, cô đừng nói như vậy, Na Na không có ý đó. Yêu cầu của cô thực sự… rất quá đáng nha, tôi là fan cũng không chịu nổi…”
Lưu Tĩnh Tĩnh nghe Diệp Thanh nói vậy, càng tức giận, ngồi một mình trên ghế hờn dỗi mà không nói lời nào.
Chỉ chốc lát sau Chu Thiến Văn đã trở lại, Lưu Tĩnh Tĩnh ngay lập tức tiến lên tố khổ, “Thiến Văn, cô tới phân xử, tôi nhờ Kiều Na giúp một chút cô ta đều không đồng ý, tốt xấu gì cũng ở chung phòng hơn ba năm, nào có ai ích kỷ như vậy?”
Chu Thiến Văn không biết chuyện gì đã xảy ra, liếc mắt nhìn Lưu Tĩnh Tĩnh một cái, nói: “Được rồi, không phải cô cũng chưa giúp qua cô ta sao? Huề nhau…”
Lưu Tĩnh Tĩnh: “…”
Cô ta không nghĩ tới Chu Thiến Văn cũng không giúp cô ta nói chuyện, trong lòng càng thêm buồn bực.
Buổi sáng ngày hôm sau, lúc Kiều Na đến thư viện, Giang Phàm đã tới trước. Nhìn thấy Kiều Na, Giang Phàm tiến lại.
“Tôi theo dõi cô, cô thấy không?” Giang Phàm một bộ dáng tranh công.
“Thấy được.”
“Vậy sao cô không theo dõi tôi?”
“…”
Giang Phàm lải nhải bắt đầu giảng, “Cô vừa mới chơi weibo, không biết quy củ. Giữa bạn bè, theo dõi nhau là quy ước lễ nghi thông thường, tôi theo dõi cô, cô cũng theo dõi tôi”.
Kiều Na không tin: “Nhiều người theo dõi anh như vậy cũng không thấy anh theo dõi lại họ đâu.”
“Điều đó không giống nhau, bọn họ là fan, không cần theo dõi nhau, tôi cũng không có khả năng theo dõi mấy ngàn vạn người nha. Nhưng người tôi theo dõi đều theo dõi tôi, cô cũng phải theo dõi tôi”.
Kiều Na: “Cần thiết không?”
Giang Phàm: “Đương nhiên. Theo dõi nhau thì có nghĩa là bạn bè, hủy bỏ theo dõi nghĩa là tuyệt giao, không theo dõi là thể hiện căn bản chúng ta không thân. Không phải cô cũng cùng bạn bè của mình theo dõi nhau sao?”
Kiều Na theo dõi chỉ có một người Diệp Thanh, vẫn là Diệp Thanh tự mình lấy điện thoại của cô theo dõi.
“Được rồi”, Kiều Na chịu không nổi Giang Phàm dây dưa, lấy điện thoại ra, ấn mở weibo của Giang Phàm, lựa chọn theo dõi.
Lúc này Giang Phàm mới vừa lòng, xoay người đi tìm tư liệu. Chỉ một lúc sau lại nghĩ tới cái gì, quay đầu nói với Kiều Na: “Đúng rồi, về sau đối với fan của tôi ôn nhu một chút”.
Kiều Na: “…”
Bởi vì Kiều Na theo dõi, suy đoán về thân phận của Kiều Na trên weibo càng ngày càng nhiều. Kiều Na vừa mở weibo ra là có thể nhìn thấy rất nhiều tin tức, làm cho cô cũng lười lướt weibo.
Tuy nhiên, tin tức mới nhất trên weibo cô luôn có thể biết được rất nhanh, bởi vì Diệp Thanh luôn không ngừng báo lại bên tai cô.
Ngâm mình ở thư viện nửa tháng, Kiều Na gần như đem tài liệu có thể tìm được đều tìm đến.
Yến Hiếu Công cũng không phải một hoàng đế vô cùng nổi danh, thời kỳ ông tại vị cũng không có nhân vật lịch sử truyền kỳ quan trọng, cho nên trong sách sử chỉ có đôi câu vài lời đứt quãng nhắc tới đoạn lịch sử này, đem những tài liệu tán loạn này ghép lại cùng nhau là vô cùng phiền toái.
Chuyên ngành của Kiều Na chính là Lịch sử học, trong trí nhớ của nguyên chủ, kiến thức về phương diện rất nhiều, cô bắt đầu việc này liền dễ dàng hơn nhiều.
Giang Phàm đem tài liệu bản thân đã sưu tập đưa cho Kiều Na, công việc ghép nối liền giao cho cô.
Những tài liệu này ghép nối lại với nhau, đề cập đến các phương diện về chính trị, kinh tế, quân sự của Đại Yến Triều. Mà sự tình Kiều Na quan tâm nhất ở kiếp trước, cũng có ghi lại tương đối rõ ràng.
Tài liệu cho thấy, Đoan Ninh Hoàng hậu là con gái của Trấn Quốc đại Tướng quân Kiều Uy Viễn, tên họ không rõ, bởi vì diện mạo xuất chúng, từ nhỏ đã được trong nhà hết lòng bồi dưỡng các loại tài nghệ, mười bốn tuổi bị đưa vào trong cung, nhờ bối cảnh gia thế cường ngạnh, vào cung đã được phong phi tử.
Sau này, sinh hoạt lâu dài của cô liền gắn với cung đấu. Bắt đầu từ một phi tử nho nhỏ, từng bước bò về phía trước, cuối cùng, năm nàng hai mươi lăm tuổi được Yến Hiếu Công sắc phong Hoàng hậu.
Trong các sự kiện lịch sử còn có ghi lại một ít câu chuyện xưa nhỏ, bao gồm một ít chuyện vặt trước khi Đoan Ninh Hoàng hậu tiến cung, chuyện thống trị hậu cung sau khi tiến cung.
Nhưng chuyện về Đoan Ninh Hoàng hậu sau khi cô xuyên qua cũng không có ghi lại, giống như chuyện này căn bản không có phát sinh. Xem tài liệu lịch sử, hình như sau đó vị Đoan Ninh Hoàng hậu này vẫn luôn tốt đẹp mà sinh hoạt ở trong cung.
Trong sách sử còn nhắc tới, lúc Yến Hiếu Công xấp xỉ bốn mươi tuổi, trong nước xuất hiện phản loạn, quốc gia bắt đầu rung chuyển. Sau lúc đó náo động không ngừng, chiến hỏa liên miên. Yến Hiếu Công đã từng thân chinh vài lần, đều đạt được thành công rất lớn.
Phương diện này nhắc tới một sự việc không thể tưởng tượng: Chính là Giang Phàm đã nói qua lúc trước, Yến Hiếu Công mang theo Hoàng Hậu cùng nhau xuất chinh.
Kiều Na không biết nhân vật nhàm chán nào lại tạo ra một lỗ hổng như vậy, còn thật sự bị các sử học gia ghi lại. Khi đó cô đã sớm không còn nữa, sao có thể xuất chính cùng Yến Hiếu Công?
Cho nên, đối với Kiều Na mà nói, cô cũng chỉ tra được một ít sự kiện lịch sử mình đã biết trước, căn bản là không có ý nghĩa gì.
Nhưng đối với Giang Phàm tới nói, những tài liệu kia rất hữu dụng. Các tài liệu lịch sử đó cũng đủ chống đỡ kịch bản của anh, hơn nữa cũng làm cho anh hiểu biết toàn diện hơn về vị Đoan Ninh Hoàng hậu này.
“Quả nhiên là nữ thần của tôi”, Giang Phàm cầm quyển bút ký thật dày, vẻ mặt say mê.
Kiều Na: “…”
Công việc sưu tập tài liệu của Giang Phàm đến đây liền kết thúc, Kiều Na còn phải làm một ít tóm tắt tinh tế dùng để viết luận văn tốt nghiệp của mình, cho nên cô vẫn phải ở lại thư viện một đoạn thời gian.
“Bắt đầu từ ngày mai tôi không tới đây nữa”, Giang Phàm nói, trộm nhìn xem sắc mặt Kiều Na “Đừng quá nhớ anh nha”.
Kiều Na mặt không biểu tình, “oh…”
Giang Phàm khó chịu, phản ứng này không phải là phản ứng anh muốn.
Đối với anh mà nói, mấy ngày nay cùng Kiều Na ngâm mình sinh hoạt ở thư viện tuy rằng bận rộn, nhưng lại rất vui vẻ. Nghĩ đến về sau sẽ không bao giờ có cơ hội cùng Kiều Na ở chung như vậy, trong lòng khó tránh khỏi có chút không tha.
“Đây là số di động riêng tư của tôi, thường xuyên sẽ đổi, chờ thay đổi tôi sẽ thông báo cho cô”, Giang Phàm đem một tờ giấy đưa cho Kiều Na.
Kiều Na yên lặng mà nhận lấy tờ giấy, tuy rằng lúc đầu cảm thấy Giang Phàm này lớn lên xấu, chỉ số thông minh thấp lại không đáng tin cậy, nhưng từ khi ở chung cô lại thay đổi cái nhìn. Cô cho rằng Giang Phàm sẽ nổi tiếng là có đạo lý, anh ta nhiệt tình, thiện lương, cẩn thận, tuy rằng ngày thường hơi không đứng đắn, thật sự tự luyến, nhưng tuyệt đối là một người rất tốt.
Hơn nữa giá trị nhan sắc của Giang Phàm phù hợp thẩm mỹ của thời đại này (tuy rằng không phù hợp với Kiều Na), cùng với nỗ lực và tài trí của anh, người như vậy không nổi tiếng quả thực là không đạo lý.
Tuy nhiên cô không nói gì thêm, sau khi Giang Phàm rời khỏi nơi này, sinh hoạt của anh ta cùng cô liền không có giao thoa. Nếu không có ngày gặp lại, Kiều Na cũng không hy vọng lúc ly biệt quá mức lưu luyến…
Vài ngày sau, Kiều Na cứ theo lẽ thường ở thư viện tìm tài liệu, bỗng nhiên di động vang.
“Na Na, mau xem weibo.”
Là Diệp Thanh gọi tới.
Kiều Na khó hiểu, vẫn lấy di động ra, mở weibo.
Rất nhanh, cô liền tìm thấy một nội dung đứng đầu weibo làm cô kinh ngạc đến ngây người.
Một cái tài khoản marketing đem ảnh chụp cô cùng Giang Phàm ăn cơm đăng lên mạng, trong lúc nhất thời khiến cho mọi người nghị luận sôi nổi (nhiệt nghị).
“Nữ chính này là ai? Chẳng lẽ là bạn gái của Phàm ca?”
“Địa điểm ăn cơm không giống nhau, hẳn là cùng nhau đi ăn rất nhiều lần”.
“Cầu sáng tỏ.”
Kiều Na vô cùng phẫn nộ, cái tài khoản marketing này cũng quá thiếu đạo đức đi. Bọn họ có quyền gì chụp lén những bức ảnh này, còn đăng lên trên mạng.
Cô không có kinh nghiệm trong phương diện này, liền gọi điện thoại cho Giang Phàm. Nhưng di động của Giang Phàm vẫn luôn ở trong khu vực không phục vụ, hoàn toàn không liên hệ được.
Cô không biết phải làm như thế nào mới tốt, sự tình trong giới giải trí cô không hiểu, sợ mình nói cái gì đó ngược lại gây phiền phức cho Giang Phàm, nghĩ tới nghĩ lui, quyết định tạm thời mặc kệ, chờ Giang Phàm tới xử lý. Tuy rằng không biết Giang Phàm đi nơi nào, nhưng tin tưởng anh rất nhanh liền sẽ nhận được tin.
Tới buổi chiều, sự tình càng diễn ra kịch liệt hơn, Kiều Na phát hiện, một cái tài khoản weibo đem thông tin cá nhân của cô lôi ra hết.
“Trong ảnh chụp chính là sinh viên năm 4 Khoa Lịch sử của Đại Học B – Kiều Na, tôi cùng cô ta học chung trường. Kiều Na ở đại học B vô cùng nổi danh, là lục trà kỹ nữ mọi người đều biết, cùng rất nhiều nam sinh trong trường có quan hệ ái muội. Trước đó vài ngày không biết từ nơi nào nghe nói Giang Phàm muốn đi Thư viện Quốc gia tìm tài liệu về Đại Yến Triều, cô ta liền sửa lại chủ đề luận văn tốt nghiệp, từ chỗ thầy giáo lừa được thư giới thiệu, ở thư viện chờ sẵn, quả nhiên thông đồng nam thần. Loại tâm cơ này thật sự là chúng ta theo không kịp. Từ sau khi cô ta thông đồng Giang Phàm, cả người đều vênh váo tự đắc, thịnh khí lăng nhân (ý là khí thế ngang ngược, kiêu ngạo bức người), loại người này sao xứng làm Phàm tẩu”.
Kiều Na rất là tức giận, người này hoàn toàn là nói hươu nói vượn, hất nước bẩn lên người cô. Xem thời gian đăng ký của tài khoản weibo kia là mấy giờ trước, căn bản là vì chuyên môn vu hãm cô mà tạo tài khoản phụ.
Có cư dân mạng cẩn thận, từ tấm ảnh Kiều Na với Giang Phàm ăn lẩu cùng với thời gian được đánh dấu trên ảnh, suy đoán, ngày đó vừa vặn là thời gian Giang Phàm đăng weibo nói chính mình ăn hai bữa lẩu liên tiếp.
“Cho nên cô gái này chính là @Hỏa Oa chủ tiệm nương Kiều Na đi?”
Cái quan điểm này được rất nhiều người tán thành, mọi người lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, vì sao trong câu trả lời của Giang Phàm lại không thể hiểu được mà nhắc tới lẩu.
Trách không được Giang Phàm sẽ chú ý cô ta, thì ra là loại quan hệ này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!