THIÊN KIM BẠC TỈ
Chương 3: Tuần trăng mật nguy hiểm
“Thiếu gia, chuyên cơ của cậu đã chuẩn bị xong, có cần thuộc hạ báo họ hủy không? Trần Khải Nam kiêng kị nói.
Đoàn Nam Phong hít một hơi, đứng dậy nói: ” Tôi chỉ đi hành trình đầu tiên đến Việt Nam, còn những nơi khác hãy hủy đi.”
Xuyên qua những tầng mây, bên trong chiếc chuyên cơ sang trọng trang trí lãng mạn theo tông hồng ngọt ngào cho cặp đôi mới cưới càng khiến Đoàn Nam Phong chướng mắt. Nhấp một ngụm rượu vang, Đoàn Nam Phong vô cảm nhìn vào màn hình máy tính, mắt lướt qua một lượt các số liệu của bản báo cáo tài chính. Tin tức hôn lễ giữa hai nhà Đoàn – Lưu đã khiến cổ phiếu của Viễn Phương và Đoàn thị tăng vọt. Hôn nhân thương mại luôn có giá trị của riêng nó. Dự án khu dân cư “đồi thiên sứ” cũng tiến triển vô cùng thuận lợi, hơn một nửa căn hộ đã bán ra. Bất ngờ, một e-mail mật được gửi đến từ Lâm Thanh, một trong hai trợ lý đắc lực của Nam Phong. Mở e-mail ra xem, tim Nam Phong không khỏi thắt lại. Gương mặt tối sầm, lửa giận bốc đầy đầu. Email được trả lời bằng vài chữ ngắn gọn: “Thực hiện kế hoạch B”. Khóe miệng Đoàn Nam Phong kéo lên một nụ cười nham hiểm và có tính hủy diệt.
Máy bay hạ cánh xuống sân bay tư nhân tại một hòn đảo xinh đẹp miền Nam Việt Nam. Một hàng dài nhân viên cầm những giỏ hoa hồng ra tận cổng khu nghỉ dưỡng cao cấp được bao trọn để phục vụ cho tuần trăng mật của sếp lớn Đoàn Nam Phong và Lưu Uyển Linh. Nhưng trước khi Đoàn Nam Phong bước ra khỏi chuyên cơ thì Trần Khải Nam đã đi ra dẹp bỏ tất cả nghi thức đón tiếp để tránh Đoàn Nam Phong lửa giận lại bốc lên. Những nữ nhân viên xinh đẹp mắt tròn, mắt dẹt nhìn nhau không hiểu gì nhưng cũng đành rút lui nhanh chóng.
Tại sảnh lớn của khách sạn, Lý Thanh Thủy con gái giám đốc khu nghỉ dưỡng vừa du học từ Singapore trở về nhìn thấy cảnh tượng này liền đi ra phía cổng xem xét. Vừa bước ra cửa đã chạm mặt một thanh niên dáng người cao ráo, nước da trắng, chiếc cằm hơi nhọn, gò má cân đối, mái tóc nâu hơi xoan, đeo kính mát che đi nửa khuôn mặt nhưng vẫn không giấu được vẻ sang trọng khí khái của anh ta. Trong bộ trang phục đắt tiền trang nhã, áo sơ mi xanh lam bỏ ngoài, quần tây trắng cắt may tinh tế, anh ta sải từng bước dài tự tin tiến vào sảnh lớn của khu nghỉ dưỡng. Phía sau anh ta là hơn mười người đàn ông mặc âu phục chỉnh tề. Lý Thanh Thủy là người thông minh, lại du học nước ngoài nhiều năm, vừa nhìn đã hiểu được đối phương là ai. Câu hỏi lập tức hiện ra trong đầu cô là: “Tuần trăng mật của chủ tịch tập đoàn bất động sản Đoàn Thị tại sao lại không có cô dâu?” Nghĩ một lúc, khóe miệng cô nhếch lên. Một kế hoạch dơ bẩn được sắp xếp rất nhanh trong đầu cô. Trên đời này, chuyện tốt làm rất khó, chuyện xấu rất dễ làm.
Phòng trăng mật cao cấp được toàn bộ nhân viên trong nhà nghỉ quan tâm sắp xếp vừa tạo cảm giác ấm áp lại rất ngọt ngào. Tất cả đều chỉnh chu đến mức có thể làm hài lòng bất kỳ vị khách khó tính nào. Sau khi dùng xong bữa tối, Đoàn Cận Phong bước về phòng trăng mật, thở dài một tiếng rồi bước vào phòng tắm ngâm mình, Sau đó, anh bước ra tiến về phía bàn làm việc đã được trợ lý sắp xếp máy tính, hồ sơ sẵn sàng. Đoàn Nam Phong mở máy tính và lại chúi mũi vào làm việc. Chưa được mười phút bỗng thấy hoa mắt, toàn thân nóng rực như lửa. Cảm giác rất kỳ lạ. Vừa tắm xong cơ thể không thể có loại cảm giác này. Liên tục rót nước lạnh uống nhưng vẫn không bớt nóng. Cảm giác nóng từ bên trong phát ra ngày một nhiều, mồ hôi nhễ nhãi. Đoàn Nam Phong liền bước ra hướng ban công, mở cửa ra cho gió lùa vào để xoa dịu cảm giác dễ chịu. Tay vẫn không quên cầm di động gọi trợ lý liên lạc bác sĩ.
Vừa bước ra ban công, một tiếng hát ngọt ngào êm ái rơi vào tai anh.
“Có một thứ tình yêu gọi là buông tay.
Bởi vì ở bên anh, em đã phải đánh đổi quá nhiều thứ
Thiên trường địa cửu
Hãy để kiếp sau.”
Nhìn về phía có tiếng hát, một đôi chân thon dài trắng mịn đạp vào mắt Đoàn Nam Phong. Chiếc váy ngắn màu đen chỉ che đến nửa đùi ủa cô gái để lộ ra phần sau gối đẹp mê hồn. Đưa tầm mắt lên cao một chút, đôi mông vểnh cong được che phủ dưới lớp váy đen ngắn. Áo sơ mi màu trắng mỏng bao bọc lấy cơ thể mảnh khảnh và đường cong tuyệt mĩ. Cơn gió nhẹ thổi tới khiến lớp áo mỏng rung động dính vào cơ thể nàng càng khiến ánh nhìn của người phía sau rung động hơn. Đừng nói là đang bị tác dụng của thuốc hành hạ, ngay cả khi bình thường nếu nhìn thấy cảnh tượng này Đoàn Nam Phong cũng không chắc bản thân mình sẽ tự chủ được. Ánh trăng chiếu vào cô gái vừa đứng hát vừa giơ tay cao quá đầulàm gì đó rất chăm chú nên không phát hiện ra phía sau có người.
Bất ngờ một đôi tay rắn chắc vòng tới giữ lấy hai gối cô kéo xuống. Cặp mông của cô gái vừa vặn áp vào vai người đàn ông. Cô gái hoảng hốt quay sang, chạm phải ánh mắt đỏ rực của Đoàn Nam Phong. Trong đáy mắt cô lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó là sợ hãi rồi la toán lên. Đoàn Nam Phong không để nàng có cơ hội la thêm, liền lấy tay bịt chặt miệng cô gái, một tay đỡ lưng đẩy cô áp sát vào tường. Cô gái bị một loạt hành động nhanh như chớp làm choáng ngộp. Chưa biết nên làm sao thì Đoàn Nam Phong đã bỏ tay khỏi miệng cô, thay vào đó là một nụ hôn nồng cháy. Anh dùng môi giữ chặt môi cô, tham lam mà mút. Bất ngờ bị cướp lấy hơi thở, cô gái thở gấp, dùng hết não nghĩ đến cách để thở mà quên luôn việc la ó. Chỉ còn biết tròn mắt nhìn người đàn ông trước mặt và để mặc anh ta dày xéo môi của mình. Chính xác hơn thì cả khoang miệng bao gồm lưỡi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!