Thiên Luyến Cấm Thủy - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
192


Thiên Luyến Cấm Thủy


Chương 9


Editor: Mộc Phi Tuyết

Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên

Tiểu Linh đã phải cố gắng kìm nén suốt ba năm nay, vừa hay lại có người để tâm sự, nàng liền đem mọi chuyện trong ba năm này nói thẳng ra. Ba năm trước, sau khi Hạo Thiên đi, ngoại trừ thái y vẫn đúng giờ tới khám cho Nhược Thuỷ thì không có ai tới nữa, Tiểu Linh cùng Nhược Thuỷ cũng coi như có thể an ổn mà sống. Tám tháng sau Nhược Thuỷ sinh ra một bé gái.

Khi Nhược Thuỷ tỉnh đứa nhỏ lại bị người ôm đi, nếu không phải Tiểu Linh nói cho y, có khi ngay cả đứa nhỏ là nam hay nữ y cũng còn không biết chứ đừng nói là nhìn thấy đứa nhỏ xem mặt mũi nó ra sao. Đối với Nhược Thuỷ mà nói việc sinh hài tử này giống như một giấc mơ hư hư thực thực vậy, y hỏi Tiểu Linh rốt cuộc có phải y đang nằm mơ hay không, mười tháng vất vả mang thai này có phải chỉ là một giấc mộng hay không.

Tiểu Linh chỉ biết nức nở, cũng chẳng biết nên trả lời như nào cho phải. Nàng luôn cố gắng hết sức để giúp cho Nhược Thuỷ cảm thấy thoải mái hơn, ví dụ như kiếm vài chuyện khác để dời đi lực chú ý của y.

Tâm tình Nhược Thuỷ từ từ bình phục, thật vất vả mới được mấy ngày yên ổn, tên hoàng đế kia lại đến tiểu viện. Mỗi lần tới đều thượng giường, xong việc thì đi, không nói một câu nào, chỉ để lại những vết thương khó phai cho Nhược Thuỷ, một lần rồi lại một lần.

Mỗi lần Tiểu Linh giúp Nhược Thuỷ rửa sạch những vết tích còn lưu lại trên người y, nàng rất đau lòng, cuối cùng Tiểu Linh liều một phen cả gan cầu xin hoàng đế có thể ôn nhu với Nhược Thuỷ hơn chút, kết quả trong một đêm nọ, Nhược Thuỷ bị dày vò tới ngất xỉu rồi lại bị đau đến tỉnh. Đứng ở ngoài cửa phòng, Tiểu Linh chỉ còn có thể bất lực mà rơi lệ.

Hình phạt lần đó khiến Nhược Thuỷ phải nằm trên giường tận bảy ngày, Tiểu Linh cầu thái y giúp Nhược Thuỷ, thái y thấy tội nghiệp y nên góp ý với hoàng thượng rằng Nhược Thuỷ có dấu hiệu mang thai nhưng vẫn chưa rõ ràng lắm, nếu như quá mức kịch liệt thì sẽ khiến y sinh non. Sau đó hoàng đế có nhẹ nhàng với Nhược Thuỷ hơn một chút. Một cái di chứng khác của hình phạt đó là Nhược Thuỷ lại mang thai.

Điều này làm cho y cùng Tiểu Linh cảm thấy an tâm. Tuy rằng mang thai là một chuyện cực khổ nhưng nghĩ tới một khoảng thời gian nữa sẽ không cần phải đối mặt với hoàng thượng, Nhược Thuỷ và tiểu Linh đều cảm thấy thoải mái. Nhiều lần mang thai khiến cho thân thể Nhược Thuỷ gặp phải gánh nặng cực lớn, mặc dù không phải nữ nhân nhưng Nhược Thuỷ cũng chịu không nổi.

Nhược Thuỷ ngoại trừ lúc tản bộ ra y cả ngày đều ở trong phòng. Biết rằng dù thế nào đi nữa, hài tử mới chào đời sẽ bị người ôm đi nên y luôn thích ngồi một chỗ, vừa xoa bụng vừa nói chuyện với hài tử, chỉ cần hài tử còn trong bụng thì hài tử chính là con của y. Mười tháng nháy mắt trôi qua, Nhược Thuỷ sinh ra một bé gái. Hài tử lần này giao cho Hiền quý phi nuôi thế nhưng Hiền quý phi vẫn muốn có một nam hài.

Một tháng sau khi Nhược Thuỷ sinh xong hoàng đế lại đi tới tiểu viện, lần này hoàng đế tới đây rất nhiều lần. Ba tháng sau, Nhược Thuỷ lại tiếp tục mang thai, thân thể vốn đã ăn không tiêu lại còn chưa bình phục nên lần mang thai thai này khiến Nhược Thuỷ chịu không ít đau khổ. Khí hư rồi lại thiếu máu, cả ngày Nhược Thuỷ đều đầu váng mắt hoa, số lần nôn nghén cũng nhiều hơn, dưới sự điều trị của thái y, vất vả mãi mới qua được thời kỳ thai nghén thân thể y lại trở nên vô lực, hư thoát, đổ mồ hôi trộn rồi rút gân, mỗi cái đều nằm ngoài khả năng chịu đựng của Nhược Thuỷ.

Hai tháng gần đây bị cảm mạo, thân thể yếu ớt khiến bệnh cứ dai dẳng mãi không thôi, cuối cùng cũng không khoẻ lên được. Nhìn khuôn mặt tái nhợt của Nhược Thuỷ, nhớ lại lúc nãy vừa chạm vào bàn chân bị sưng lên của y, Hạo Thiên cảm thấy hiện tại mình không thể ở lại đây thêm chút nào được nữa, đã đến lúc hắn phải cùng phụ hoàng mình tuyên chiến.

Hạo Thiên ở chỗ Nhược Thuỷ tới tận đêm khuya, giúp Tiểu Linh thay y phục đã ướt sũng mồ hôi cho Nhược Thuỷ. Tiểu Linh cũng tiều tuỵ đi trông thấy, mấy tháng này nàng cũng chưa ngủ được giấc nào ngon, hết giúp Nhược Thuỷ xoay người rồi lại xoa bóp cho y, lúc Nhược Thuỷ ho không ngừng thì tiểu Linh còn phải giúp Nhược Thuỷ đấm lưng thuận khí. Dưới sự đồng ý của Tiểu Linh, Hạo Thiên chuẩn bị thêm một phòng nữa rồi điều thêm một cung nữ khác tới đây giúp nàng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN