Thiên Sứ Bị Thất Lạc - Chương 63 Kế Hoạch (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Thiên Sứ Bị Thất Lạc


Chương 63 Kế Hoạch (2)


Rón ra rón rén đi theo sao nó, Lisa hết nấp vào cấy bên này đến một cái cái cây khác, nhìn thật khổ sở.

Lần trướt ôm nhà xí hết một ngày mà Lisa vẫn chưa chịu từa bỏ, hôm nay lại nhất quyết theo dõi nó, Lisa bảo là, thấy nó lấm lét một mình đi ra ngoài một mình, trong đầu Lisa hiện rõ hai chữ gian tình, thế là theo dõi nó để bắt tại trận.

Nhưng nó nào có làm gì, chỉ là định đi đến thăm mẹ hắn và không muốn mọi người biết nên phải lặng lẽ thế thôi.

Đi theo nó khá lâu Lisa bắt đầu mất kiên nhẫn mà than vãn.

-cô ta định đi đến nơi quái quỷ gì thế trời, đi lâu như vậy còn đi tiếp khiến người ta theo muốn chết!!!

Nếu bay thì cái vèo là tới ngay nhưng lúc xảy ra xung đột thế này, bay dễ bị phát hiện lắm , nên nó muốn đi bộ cho chắc, và đi bộ theo đường rừng đương nhiên là lâu rồi.

Lo than vãn mãi thế là Lisa mất dấu nó khi nào cũng không biết, Lisa nhìn xung quanh chẳng thấy nó, Lisa chạy nhanh lên phía trước nhưng vẫn không thấy nó.

-chết rồi, cô ta biến mất đâu rồi, thật là tức chết mà!!!

Đi loanh hoanh một hồi Lisa mới phát hiện một điều, hình như bản thân đã đi lạc rồi.

Mặt Lisa mếu sắp khóc, vì không tìm được đường đi, rốt cuộc Lisa cũng quyết địng vung cánh bay lên cao.

Đúng là lên cao nhìn đường cũng dễ hơn, nhưng có một điều cũng dễ bị phát hiện hơn.

Có thể nói số Lisa không tốt lắm, vừa bay lên cao thì bị người của tộc Diabolical phát hiện, Lisa giật mình , cố xoay người chạy trốn , nhưng làm sao kịp, Lisa bị bọn chúng bao vây.

-cô em đi đâu một mình thế này!

Một tên nở nụ cười nham nhở nhìn Lisa, một tên khác thì động tay động chân, làm Lisa rung sợ, sắp khóc thành tiếng.

-nhìn cô em kìa làm gì sợ đến nổi khóc thế này, ngoan nín đi, tụi này chỉ muốn vui vẻ cùng cô em một chút thôi mà!

Vừa nói tên đó dùng tay lã lướt trên mặt Lisa làm Lisa khóc thét.

-cứu với! cứu tôi với!!!!

Lisa càng la hét chỉ khiến bọ chúng càng hứng thú mà cười ha hả, sức Lisa thì làm sau mà mạnh bằng bọ chúng còn chưa kể bọn chúng nhiều người như vậy.

-này mày nhìn xem, đôi cách của nó mày trắng trông đẹp biết mấy, tao đã ước ao để được chạm vào nó hôm nay đã thành sự thật rồi…haha….tao nói trước con nhỏ này phải để cho tao trước.

-cái gì? mày đùa chắc, sao phải để cho mày trước?

-đúng thế mày là ông nội tụi tao chắc, đừng có mơ!

Bọn chúng lời qua tiếng lại xảy ra bất đồng, Lisa dù đang sợ nhưng vẫn cố lấy lại bình tĩnh , tranh thủ bọn chúng không để ý mà bỏ chạy.

Nhưng vừa mới chạy một đoạn là bị bọn chúng đuổi theo, một tên nhanh nhất tóm lấy Lisa mà bay đi thật nhanh.

Bay được một đoạn xa tên đó quay lại nhìn, rồi cười to.

-bây giờ cô em là của ta haha!!

-làm ơn….làm ơn thả tôi ra đi mà…làm ơn…

Lisa cầu xin, nhưng tên đó nào có quan tâm đến, một mạch kéo Lisa vào rừng.

Bịch, tên đó xô đẩy khiến cả người Lisa ngã xuống đất.

Lisa sợ hãi lùi về phía sau , tên đó thì càng tiến gần, còn tiện tay cởi luôn chiếc áo trên người mình, khiến Lisa khóc thét.

-cứu tôi với !! làm ơn, ai đó cứu tôi với !!!

-em có kêu la đến đâu đi chăng nữa cũng chẳng có ai đến, mà em cũng thật là, đang lúc như thế này mà còn dám đi ra ngoài một mình, em đừng lo đợi khi nào xong, anh sẽ đưa em về …tận-nơi.

Tên đó kề vào tai Lisa mà nhấn mạnh hai chữ cuối, Lisa khóc nấc lên.

Xoẹt, tên đó dùng tay xé mạnh lớp áo ngoài của Lisa, Lisa đánh vào người hắn, bực mình hắn khóa luôn hai tay của Lisa lại.

Không cử động được, bị đưa vào tình thế thụ động, Lisa chỉ còn biết khóc cho số phận đen đuổi của mình.

Tên đó hã hê hôn lên đôi vai lộ ra do áo đã bị xé một bên.

Tên đó nhìn Lisa và nở nụ cười nhảm nhở, nhưng chưa đến năm giây thì nụ cười tắt hẵn, thay vào đó là vẻ mặt hơi nhăn lại.

Đột nhiên tên đó dùng hay tay ôm lấy cổ mình, hình như tên đó không thể thở được, tên đó lăng lộn trên đất một lát mới có thể thở được, nhưng một lúc thì hắn bắt đầu rãi khắp mình.

Nhìn hắn hình như rất ngứa , rãi đến nổi toàn thân toàn là vết trầy gướm máu.

Lisa lấy tay che thân mình lại, giờ Lisa nhìn phía đằng xa thấy dáng ai đó quen quen, giờ nhìn rõ Lisa mới biết người đó là nó, nó vừa mới thu cung tên lại.

Nó đi đến gần Lisa, nó cũng cởi luôn chiếc áo khoát của mình mà khoát cho Lisa.

-em đừng sợ nữa, không sao rồi nín đi !!

Như thỏa lòng ấm ức, Lisa ôm chầm lấy nó mà khóc nức nở.

-ch…chị ơi !!! hắn ta….hắn ta….

Nó vỗ vỗ vào lưng Lisa để an ủi, nó biết Lisa còn sợ lắm.

-chị ơi có chuyện gì vậy ?

Min và Tim từ đằng xa đi đến.

Tim nhìn tên đó đang khổ sở nằm dưới đất, rồi Tim cũng liếc nhìn Lisa đang trong lòng nó, rồi lắc đầu.

-tiếc thật, bỏ lỡ khúc gây cấn rồi !

Bốp, Tim bị Min đánh một phát vào đầu, tay ôm đầu nhăn nhó.

-bỏ lỡ cái đầu em, im lặng đứng một bên cho chị !

Tim đứng lùi sang một bên đổi đối tượng, quay sang nhìn tên kia nằm lăn lộn dưới đất, còn Tim thì cười ngặt ngẽo.

-Min em giúp chị đưa em ấy về lều không chị còn có việc phải làm nữa.

-vâng, chị cứ để em , chị có việc thì đi giải quyết đi ạ !

-um vậy chị đi trước.

Nói xong nó nhanh chóng vung cánh bay đi, còn Min thì đưa Lisa về, và Tim cũng bắt tên kia về luôn một thể.

…..

Nó đã đến thánh địa, nó đi vào hang.

Nó thấy lạ, tại sao lại yên lặng đến thế, chẳng nhẽ có chuyện gì xảy ra sao ?

-cô Bella ơi, July, Jack !!! mọi người có trong đó không!

Nó đi sâu vào hang, nhìn vào trong nó thở phào nhẹ nhõm khi thấy mẹ hắn đang ngủ dưới nền đất.

Nghe tiếng nó gọi, mẹ hắn cũng tĩnh dậy thấy nó bà bật dậy nó thấy thế chạy đến đỡ bà.

-cô thấy thế nào rồi, không thấy ai làm con sợ quá !

Bà cười với nó, rồi đưa tay tìm quyển sổ nhỏ mà bà dùng để nói chuyện.

Bà viết viết rồi đưa nó đọc ‘‘ thấy con bình an ta vui lắm, cứ lo cho con mãi’’

-lúc đi con đã nói là không sao mà, người lo lắng cho con làm gì ! nó cười với mẹ hắn.

Bà âu yếm vuốt lên máy tóc nó, nhớ sựt nhớ ra là không thấy July và Jack nên lên tiếng hỏi bà.

-sao con không thấy July và Jack đâu cả, hai người họ có chuyện gì sao ?

Bà lấy quyển sổ viết vào đấy vài dòng còn chưa đưa cho nó xem thì phía sau đã nghe tiếng gọi.

-CHỊ VỊT BÉO !!!!

Nghe giọng quen thuộc, chưa kịp xoay hết người lại thì nó bị ai đó ôm chầm lấy, ôm chặt đến ngẹt thở luôn.

-Yuri….là em, đúng là em rồi Yuri ! nó vui đến bật khóc.

Còn Yuri thì cứ ôm lấy nó mãi không buông, July cùng Jack cũng vừa vào đến, thấy cảnh hai người họ thắm thiết như vậy cũng thấy vui lây.

-nhóc con em ôm như vậy không sợ làm chị vịt béo của em nghẹt thở chết sao ? July chăm chọc.

Cô nhóc nghe July nói vậy hốt hoảng buông nó ra.

-em…em xin lỗi, chị ơi chị có sao không !

Nó lắc đầu, rồi hôn lên má Yuri.

-vất vả cho em rồi, nhưng làm sao em có thể tĩnh lại được thế, còn nữa em bị bọn người kia bắt đi mà..

-lúc ấy nhóc con đang bị hôn mê mà làm sao biết được, bạn ra đây đi chúng ta nói về chuyện này, còn nhóc – July nhìn Yuri- ở đây cô Bella không được đi lung tung nữa đấy biết chưa, còn đi nữa là chị không đi tìm về đâu !

-lòe lòe –Yuri lè lưỡi với July, sau đó nấp phía sau nó- tại chị cứ bắt em ở trong đây, không cho em đi tìm anh hai và chị vịt béo nữa, nên em mới trốn đi chứ bộ !

-em còn nói, em có biết tình bây giờ nguy hiểm thế nào không hả ? cũng may chị và Jack tìm được em đấy biết chưa !

Nhóc Yuri hình như biết lỗi, liếc trộm Jack rồi nấp sau lưng nó, hình như má cô nhóc còn có chút ửng đỏ.

Nó xoay người lại nhìn cô nhóc.

-nhóc yên tâm lát nữa chị sẽ đưa em cùng tất cả mọi người về, khi đó em được gặp lại mọi người rồi, bây giờ ngoan ngoãn trong đây với cô Bella biết không !

Cô nhóc gật đầu rồi ngoan ngoãn đi lại ngồi vào lòng mẹ hắn.

Nó , July và Jack ra ngoài nói chuyện.

Theo Jack kể thì lúc nó bỏ đi Jack không yên tâm lắm nên đã đi theo, nhưng vì không nắm rõ đường đi nên mất giấu nó, đi lòng vòng mãi Jack bắt gặp binh lính của bộ tộc Diabolical đang mang theo Yuri mà bay ngang.

Jack đuổi theo ngăn cản lại, bọn chúng thấy Jack hết sức kinh ngạt, ông Shifty đã nói với tất cả người trong làng là Jack đã bị người làng nó giết chết trong chuyến tấn công lần trước.

Vì muốn trả thù cho Jack nên người trong làng mới uy thuận ông Shifty tấn công làng nó, nay gặp Jack và đã biết đang bị ông Shifty lừa dối, bọn họ rất tức giận.

Lúc đó Jack đã nghĩ ra một kế hoạch, bảo bọn họ về trước nói là đã đánh rơi Yuri xuống vực trong lúc đánh nhau, sau đó về thông báo cho những người còn lại chống lại ông Shifty.

Nó hết lời khen Jack, làm Jack ngượng ngùng quay mặt hướng khác.

Jack đặt một lọ nước lớn xuống trước mặt nó, nó thắc mắc lên tiếng hỏi.

-là gì thế ? nó mở nấp lọ ra xem xét.

-đó là nguyên liệu cuối cùng, lúc đưa con nhóc đó về , mợ có khám và xem xét cho nó, nói phải cần loại này để cứu nó, nên tôi đã vào cấm địa lấy về , đây chỉ là lọ nhỏ thôi còn ba thùng lớn ở ngoài kìa, mợ nói phải cần nhiều nên tôi lấy về hết luôn.

Là nguyên liệu cuối cùng mà mẹ hắn đã nói sao ? là nước dưới cái giếng sâu trong cấm địa , trước đây mẹ hắn đã cho nó biết, loài hoa Poppy sở dĩ có thể giải mỗi chất đọc là do rễ nó hút lấy nước dưới cái giếng đó.

Năm xưa bà đã nghiên cứu ra nhưng chưa kịp ghi chép lại.

-đúng là nó rồi, chị định sẽ vào lấy nhưng không ngờ em đã lấy được rồi, nhưng trong ấy nhiều thú dữ, em có bị thương không ?

-bọn thú đó không làm được gì tôi đâu !!

July kế bên chề môi chăm chọc Jack.

-không làm gì được, ai đó người bê bết máu lết về đây thế ? không phải có loại nước thánh đó bây giờ cậu như cái xác khô rồi !

-cám ơn em rất nhiều Jack à, vất vả cho em rồi ! nó lòng đầy cảm kích nhìn Jack.

……

Bà Eva đang ngồi nhìn Alex và các trưởng lão, nhìn mặt bà ta có chút lo lắng, mồ hôi trên trán bà đang ứa ra, khác hẵn vẻ kêu ngạo ngày thường.

Nhưng dù vậy giọng bà ta vẫn sắc sảo.

-thế nào ? quyết định xong chưa ? tính mạng Yuri đang trong ngài đấy tộc trưởng !

Alex khó xử nhìn bà ta, có chút đắng đo.

-Yuri vẫn còn khỏe chứ !

-đương nhiên.

Bà Eva tay rung rung, với lấy tách trà đưa lên miệng uống, nhìn điều bộ bà ta mất bình tĩnh khiến Alex hơn nghi hoặc.

nhưng đến lúc Alex cũng phải quyết định, là chọn em gái mình hay là chọ dân làng…

-ta…ta quyết định chọn…

-bà có chắc Yuri vẫn khỏe không bà Eva ? hay nói cách khác bà có chắc Yuri còn sống không ?

Nó bước vào trong lều, khiến bà Eva giật mình đến rơi luôn tách trà trên tay.

-mày…mày làm sao..

———————

xin lỗi mọi người vì chap này hơi lâu, vì xảy ra một sự cố nho nhỏ, nên mình không thể viết được ^^

còn một chap nữa là truyện full rồi cám ơn các bạn đã kiên nhẫn theo dõi truyện của mình cám ơn các bạn rất nhiều!!

và lời hứa bù cho các bạn mình sẽ viết thêm ba chương ngoại truyện ^^

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN