Thiên sứ địa ngục - hell angel (người tốt hay kẻ xấu) (Complete)
Chương 4
ngừoi….lại đó nữa rồi! nụ cuời làm anh chết lên chết xuống mấy năm nay….. Selina và Alan đang trong nhà hàng và cô chăm sóc anh với nụ cười ngọt ngào nhất, lời nói dịu dàng nhất, và cả cử chỉ êm ái nhất. ánh mắt cô hiền lành nhìn vào Alan…..cô khoanh tay ngồi nhìn Alan mút từng thìa kem và cừoi khúc khích rồi cô lấy khăn lau kem cho anh….mọi thứ vẫn thế ko gì thay đổi. 3 năm nay nụ cừoi này anh chỉ thấy khi nào Selina ở gần Alan – người chồng ngốc nghếch của cô.
—————Jiro nhớ lại lần đầu gặp Selina———————-
Vừa đặt chân xuống máy bay, Jiro vừa đi vừa húyt gió nhìn cảnh vật chung quanh…lâu rồi anh ko về Đài Loan! “con gái Đài Loan cũng xinh quá!” Jiro thích thú tự nhủ và anh huýt sáo với bất kỳ cô gái nào anh gặp cho tới khi anh va phải 1 anh ngốc
-anh ơi! Anh làm rớt cây kem của Alan ùi!
-???? này nhóc! Cái jì mà anh chứ? – Jiro tính trêu Alan – nhìn cậu cũng muốn già hơn tôi ấy chứ! Cậu làm dơ áo tôi rồi, đền đi nếu ko tôi sẽ đưa cậu tới cảnh sát! – và anh bắt đầu nhăn mặt dọa Alan
-Hu…hu…..chị ơi, anh này ăn hiếp Alan! Anh xấu! – Alan hoảng sợ và bắt đầu khóc thút thít
-Này! Tôi chỉ đùa thôi – Jiro bối rối – anh…anh đừng khóc!
Nhưng Alan lại càng khóc dữ hơn
-ok! Ok! – Jiro xua tay – Alan muốn jì nào? Anh mua cho Alan nhé!
-Alan muốn ăn kem – Alan lập tức nín khóc và nhe răng ra cười
Jiro đưa anh đi mua kem mà lắc đầu “ko biết ai mà vô phúc có 1 tên khùng thế nhỉ? To xác thế này chắc tốn xiền nuôi lắm he..h.e…” nhưng chợt anh chàng to xác Alan nhảy cẫng lên quăng cả que kem mà chạy băng sang bên kia đừong….. đó là 1 cô gái xinh đẹp, đôi mắt mở to nhìn dáo dác xung quanh như đang tìm ai đó, gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng….nhưng kìa! Nụ cười của cô…..trời! tim anh chạy chệch mất 1 nhịp rồi, nắng chiều có lẽ đã dịu bớt sau nụ cừoi của cô và cả gió cũng…cũng mát hơn…nhưng cô ta quen với tên ngốc!!!! Jiro thấy cô ta ôm lấy tên ngốc mà khóc rồi lại cười ngay trong khi tên ngốc ngô nghê nhìn cô cừoi mà thấy…phát ghét!nhìn tên ngốc nhảy tưng tưng lên nắm tay cô gái ấy và kéo cô đi, Jiro khẽ nhún vai “tệ thật! chắc là anh trai hay người nhà…có lẽ nào xinh thế mà chọn 1 tên ngốc!!!”
———————–
Ngày hôm sau Jiro đến trình diện ở sở cảnh sát và nghe nói là sếp của anh là 1 phụ nữ xinh đẹp! và ngay khi anh quay lại….. “là cô ấy!” ý nghĩ chạy nhanh trong đầu Jiro khi gặp lại cô gái chiều hôm qua…. “có nên hỏi Alan là gì của cô ta ko? Mà sao mình phải để ý tới chuyện này? Nhảm nhí!”
-hi! Cô là sếp tôi à? Xinh quá! – Jiro bắt lấy tay Selina và kín đáo nhìn vô, ko thấy nhẫn cười anh khẽ cười thầm
-chào anh! Tôi là Selina….có chuyện gì với bàn tay tôi à?
-Ah….tôi – Jiro bối rối khi bị Selina bắt gặp cái nhìn của anh – …chỉ là…là tôi đang tự hỏi có nên hẹn hò với cấp trên của mình ko? Và ko biết cô ấy đã có chồng chưa?
-Vậy để tôi thay cô ấy trả lời anh rằng có!
Và Selina xoay khung hình trên bàn làm việc của mình lại…. “chuá ơi! Đúng là tên ngốc ấy thật! ông trời ko có mắt “đóa hoa lài mà cắm bãi *** trâu!”” và từ lúc này….anh bắt đầu hiếu kỳ về cô nàng Selina! Thật thú vị khi phát hiện ra cô ấy từng học chung trường với anh…bây giờ làm chung sở! cái này gọi là duyên phận??
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!