Thiên Tài Triệu Hồi Sư - Chương Quyển 1 - Chương 31: Thực lực khó lường
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Thiên Tài Triệu Hồi Sư


Chương Quyển 1 - Chương 31: Thực lực khó lường


Trạch Nhiên giật mình nửa ngày, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu nở nụ cười, Vân Phong híp mắt lại, nếu nam hài nhi trước mặt này cũng có thái độ giống kẻ khác, như vậy chẳng cần làm bạn cũng được.

“Vân Gia, ta từ nhỏ từng nghe phụ thân nói, đó là đại gia tộc rất giỏi, phụ thân cũng luôn nói cho ta biết, Vân Gia sẽ lại có quanh vinh như trước……” Trạch Nhiên cúi đầu nhẹ nhàng nói, những lời này thật khiến Vân Phong có chút giật mình, nàng thật không ngờ, hóa ra cũng có người đứng ở phía Vân Gia.

Vân Gia tuy xuống dốc, nhưng Người Vân Gia quang minh lỗi lạc, còn đối đãi với bình dân, quý tộc như nhau, tích lũy rất nhiều lòng cảm mến vì gia tộc, tuy phần lớn đến từ bình dân, đến từ dân chúng không có sức mạnh, Vân Gia bị quý tộc châm chọc, nhưng trong mắt người thường vẫn là một thần thoại, cho dù có nghèo túng thì cũng không thay đổi.

Trạch Nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt rạng rỡ, khiến Vân Phong nhìn đến có chút hoảng thần, “Vân Phong, chúng ta là bằng hữu, đúng không?”

Vân Phong sửng sốt, lập tức nhẹ nhàng gật đầu, môi đỏ mọng cũng khẽ cong, “Đúng rồi, từ giờ trở đi, chúng ta là bằng hữu.”

Trạch Nhiên lại hắc hắc nở nụ cười, trên gương mặt nhỏ cười tươi. Bỗng ở chỗ những đứa trẻ đang túm tụm lại truyền đến tiếng xôn xao, Vân Phong cùng Trạch Nhiên đều ngẩng đầu nhìn phía trước, từ xa đã thấy được mấy người chạy đến chỗ họ.

“Là hiệu trưởng! Còn có lão sư Vũ học viện!” Trạch Nhiên thấy rõ mấy người này thì kích động vạn phần, giọng nói cũng run rẩy, ánh mắt đầy cuồng nhiệt, giống như tất cả đứa trẻ khác.

Vân Phong quét mắt tới, quét một vòng trên người mấy người ở xa xa, đã hiểu được thực lực của họ, một lục cấp, hai ba người ngũ cấp, thực lực Vũ học viện cũng không tệ.

Mấy người đi đến trước mặt bọn nhỏ, lão giả đi đầu híp mắt nhìn một vòng, khẽ tạm dừng vài giây trên người Vân Phong, sau đó lại chuyển hướng về nơi khác.

Vân Phong và Trạch Nhiên đứng ở phía sau, tiểu hài tử vừa thấy mấy người này, có chút điên cuồng chen chúc tiến lên, tranh nhau đứng trước, hy vọng lão sư có thể phát hiện ra mình, Trạch Nhiên ngay từ đầu cũng muốn đi đến trước, nhưng thấy Vân Phong bên cạnh không nhúc nhích, vẫn vô cùng trấn định đứng phía sau, so với trấn định của Vân Phong, Trạch Nhiên đột nhiên cảm thấy mình có chút lỗ mãng, thần sắc không khỏi xấu hổ, cũng bỏ qua cơ hội lên trước, im lặng đứng sau cùng Vân Phong.

Phía sau hai người, tiểu hài tử vẫn chen nhau lên, hai người này lại nổi bật hơn hẳn, vài vị lão sư thấy hai đứa trẻ lạnh nhạt ở sau, ánh mắt không khỏi tỏ vẻ khen ngợi, so với những đứa bằng tuổi, hai hài tử này có sự bình tĩnh, đúng là hiếm thấy.

Nam nhân trung niên vừa đứng ở cửa cũng có mặt, thấy Vân Phong ở phía sau sau, trong mắt tỏa ra hơi nóng, làm Vân Phong dựng tóc gáy, lui về phía sau nửa bước.

Lão giả đi đầu đánh giá xong tất cả đứa trẻ, thản nhiên lộ ra một nụ cười, mắt lại lần nữa nhìn về Vân Phong cùng Trạch Nhiên vẻ mặt bình tĩnh đứng sau, trong lòng có chút vui vẻ.

Tư chất những đứa nhập học quý này, không có nhiều tiềm lực, nhưng hai tiểu gia hỏa đứng phía sau kia lại khác, kích động cùng cuồng nhiệt trong mắt tiểu nam hài không thoát được khỏi mắt lão giả, trong lòng hiệu trưởng hiểu được, nếu không phải có bé gái bên cạnh, nam hài nhi này chỉ sợ cũng muốn xông lên, nói đến tư chất, nam hài nhi tốt hơn những người khác rất nhiều, nhưng tiểu gia hỏa bên cạnh hắn……

Hiệu trưởng thấy ngờ vực, vừa rồi Hoàng lão sư vọt vào mang theo vẻ mặt kích động nói có một nhân vật yêu nghiệt, hắn mới đầu cũng cho rằng là trò đùa, yêu nghiệt có thể so sánh được với Mai Băng và Lâm Mông ư? Hai người một là giai đoạn trước tứ cấp, một là tam cấp cao nhất, nếu thực sự yêu nghiệt như vậy, hắn làm sao có thể không biết?

Hiệu trưởng ôm thái độ đùa giỡn lại nhìn thấy Vân Phong, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, lấy thực lực lục cấp của hắn lại không tra xét được dao động khí mạch của tiểu gia hỏa này!

Thực lực trên cấp 6 sao? Hiệu trưởng nghĩ như vậy, chỉ cảm thấy không thể tin được, dù sao Vân Phong năm nay mới 9 tuổi, nếu thực lực đã vượt qua cấp 6, chẳng lẽ nàng đã có tu vi từ trong bụng mẹ?

Cũng không trách được hiệu trưởng, mặc hắn nghĩ thế nào cũng sẽ không đoán được khí mạch Vân Phong bị phế bỏ, dù sao khí mạch bị phế là chuyện rất tàn nhẫn, nếu không phải thâm cừu đại hận, ai lại phế bỏ khí mạch của một người? Khí mạch bị phế tự nhiên không có nửa điểm dao động, cho dù một cao thủ cấp bậc thống lĩnh đến, cũng sẽ không tra xét được dao động, bởi vì Vân Phong căn bản không có!

Vân Phong hiển nhiên không biết mình đã bị hiệu trưởng tưởng tượng thành thực lực cao hơn cấp 6, tuy cái đó và thực lực của nàng không kém mấy, nhưng ở con đường chiến sĩ, nàng ngoài thân thể mạnh mẽ thì không còn gì.

Từ từ thu hồi ánh mắt, hiệu trưởng mỉm cười, ra dấu với lũ trẻ đứa này đẩy đứa kia trước mặt, ý bảo chúng trật tự.

“Các trò, trong nửa tháng tiếp theo ta hy vọng các con có thể chuyên tâm tu luyện, cố gắng không ngại khổ, dù sao sau nửa tháng những kẻ lười biếng hay không có tư chất sẽ phải đi khỏi đây, không ai ngoại lệ, mặc kệ là có gia thế và tài phú lớn đến đâu!”

Lời hiệu trưởng khiến bọn nhỏ đều cảm thấy có chút nghiêm túc, vài đứa trẻ trong đó có chút bất mãn bĩu môi, thực rõ ràng hiệu trưởng vừa rồi cố ý nhắc đến chúng nó.

“Vũ học viện chia thành ngoại viện và nội viện, tương lai nửa tháng tới, các con sẽ được lão sư bên ngoài viện chỉ dạy, chưa được tiến vào nội viện.”

Vân Phong âm thầm suy tư, nội viện…… Xem ra nội viện là khu vực của đệ tử cao cấp, vậy Lâm Gia, cũng sẽ ở đó.

“Tốt lắm, hôm nay báo danh đã chấm dứt, ngày mai là ngày đầu tiên ở Vũ học viện của các con.” Hiệu trưởng nói xong, cùng vài vị lão sư đi mất, bọn nhỏ lập tức tản ra, một đám thần sắc lộ vẻ kích động, Vũ học viện, bước đầu tiên trở thành cao thủ chiến sĩ!

“Mình nhất định sẽ cố gắng, nhất định ở lại!” Trạch Nhiên nói một câu khiến Vân Phong khẽ quay đầu, thấy được ánh mắt kiên nghị của Trạch Nhiên, Vân Phong gật đầu, “Yên tâm, bạn sẽ ở lại.”

Trạch Nhiên cười, răng nanh và lúm đồng tiền cực kỳ đáng yêu, “Vân Phong, bạn cũng phải ở lại, chúng ta cùng ở lại.”

Vân Phong ngạc nhiên, có không được tự nhiên ừ một tiếng, Trạch Nhiên không phát giác, ánh mắt nóng cháy nhìn nội viện Vũ học viện, hắn cũng sẽ tiến vào nội viện, nhất định!

Hiệu trưởng mang theo vài vị lão sư đi tới nội viện, nơi này đệ tử tu luyện cũng không nhiều, so với ngoại viện thì yên tĩnh hơn, nam nhân trung niên vừa rồi giờ phút này vẻ mặt kích động nói với hiệu trưởng, “Hiệu trưởng, nha đầu kia thế nào, ta không nói sai mà.”

Hiệu trưởng cùng hai lão sư nghe xong đều căng thẳng, nam nhân trung niên thấy thế thì nói, “Vân Phong…… Vân Gia thật đúng là khác biệt.” Một lão sư nói, trong ánh mắt có cảm khái, chuyện Vân Gia ở Tạp Lan Đế Quốc, có mấy người không biết? Vị Triệu hồi sư kia, khiến Tạp Lan Đế Quốc có thể hô phong hoán vũ ở Đông Đại Lục!

“Nói thật, ta không dò được dao động khí mạch của tiểu gia hỏa kia, thật sự là khó mà tin được.” Một nữ lão sư nhẹ nhàng nói xong, hai vị ngũ cấp lão sư khác cũng giật nhẹ khóe miệng, một thiên tài hậu bối ngang trời xuất thế như vậy, bọn họ cũng có chút xấu hổ, bọn họ có lẽ cũng không đủ tư cách dạy.

“Ha ha, khi ta thấy tiểu nha đầu kia cũng giật mình không ít, hiệu trưởng, nha đầu đó có thực lực cấp 6 sao?” Nam nhân trung niên cười ha ha, có chút chờ mong nhìn về phía hiệu trưởng, thực lực ngũ cấp của họ không dò xét được nha đầu kia, nói vậy hiệu trưởng nhất định có thể, dù sao hắn là chiến sĩ cấp 6.

Hiệu trưởng sửng sốt, rồi cười xấu hổ, nhìn ba vị lão sư mang theo chờ mong ánh mắt, ho khan một tiếng, “…… Ta cũng không dò xét được thực lực của tiểu gia hỏa kia.”

Cái gì?! Ba lão sư đều trừng lớn mắt, nam nhân trung niên lại có chút khẩn trương, ngay cả hiệu trưởng cũng không dò xét được nha đầu kia?! Cấp 6 đấy, chiến sĩ cấp 6 không tra được, tiểu nha đầu kia chẳng lẽ đã là thất cấp?

“Ôi, yêu nghiệt, yêu nghiệt a……” Nam nhân trung niên nói, giọng nói run rẩy không thôi, hai vị lão sư khác còn chưa kịp tỉnh lại từ trong cơn khiếp sợ, Vân Phong năm nay bao nhiêu, đã đi vào hàng ngũ chiến sĩ cao cấp? Nhân vật yêu nghiệt như thế, vì sao bọn họ không nhận ra? Nếu không phải nàng chủ động tiến đến, Vũ học viện sẽ bỏ lỡ! Nếu bỏ qua, đó là tổn thất bao nhiêu???

“Hiệu trưởng, danh ngạch đề cử năm nay……”

Lão giả khẽ ngẩng đầu lên, trong mắt đầy cuồng nhiệt, “Vũ học viện Xuân Phong Trấn, năm nay sẽ nổi bật nhất.”

Ba vị lão sư khác vừa nghe, trong lòng chấn động, đúng vậy, có một nha đầu yêu nghiệt như vậy, cho dù không muốn trở nên nổi bật cũng khó đấy!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN