Thiên Vũ Thế Giới
Trong Đan điền có “Đá”
Hắc Thạch sơn là phân đoạn của Vạn Thú sơn mạch, cấu tạo từ bốn ngọn núi cao sừng sững, ở giữa là thung lũng sâu không thấy đáy. Sở dĩ nơi đây gọi là Hắc Thạch sơn vì đất đá có màu nâu đen nổi bật. Nghe đồn ngày trước có vị cao nhân đi qua. Nói rằng ở đây là quặng Từ Nguyên thạch. Giá trị không cao, nhưng thường xuyên sẽ có sấm sét bổ xuống nơi này. Dần dần đất đá hoàn toàn biến thành màu nâu đen.
Mặc dù thường xuyên bị sét đánh, nhưng Hắc Thạch sơn cây cối vẫn sinh trưởng um tùm, thiên địa nguyên khí nồng đậm dẫn dắt nhiều hung thú, thậm chí là yêu thú tập trung. Linh dược sinh trưởng rất nhiều, nhưng thường bị yêu thú trông coi.
Yêu thú là hung thú tiến hoá thành. Biết một ít năng lực hấp thu nguyên khí để tu luyện, mở ra một ít linh trí. Yêu thú phát hiện linh dược cao cấp, thường sẽ chiếm làm địa bàn tu luyện, vì linh dược hấp thu nguyên khí, hàng ngày sẽ có nguyên khí từ linh dược tỏa ra, tu luyện gần linh dược đúng là làm ít công to.
Lâm Thiên Vũ một đường leo lên Hắc Thạch sơn, nhánh núi này thấp nhất và gần thành Cổ Loa nhất, cho nên ít khi yêu thú xuất hiện, chỉ có một vài con dã thú kiếm ăn.
Chẳng mấy chốc đã lên tới đỉnh núi. Kinh nghiệm leo núi bao năm cùng với sức bền bỉ của cơ thể, Lâm Thiên Vũ như con báo săn, leo thoăn thoắt, nhìn rất chuyên nghiệp.
– Hoạt Huyết Thảo
Lâm Thiên Vũ khẽ kêu lên. Ở dưới gốc cây đại thụ, một bụi lớn Hoạt Huyết Thảo chừng 6 cây, mắt hắn sáng rực, chỉ cần một bụi này đủ để dùng trong 1 tuần.
“Rầmmmn”
Tiếng sét đánh inh tai vang lên. Trời đổ mưa tầm tã. Lâm Thiên Vũ giật mình vội thu lấy mấy gốc Hoạt Huyết Thảo, hắn không dám ở đây lâu, trời mưa ở trên Hắc Thạch sơn rất dễ bị sét đánh trúng. Như vậy chỉ có đi đời nhà ma.
“Rầm!Rầm!”
Một tia sét màu xanh tím, lớn như cánh tay lao xuống như phá vỡ thương khung, bổ thẳng lên người Lâm Thiên Vũ. Chỉ thấy lôi điện tê dại đi khắp toàn thân, sau đó là đau đớn kinh người, lôi điện chạy khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể.
– Lão Thiên! Ngươi chơi ta à?
Một cảm giác tuyệt vọng ập tới. Hắn nghĩ đến cha mẹ, tiếc nuối cho ước mơ võ đạo đỉnh phong, cảm giác tử vong ngày càng gần. Máu chảy ra từ miệng, rồi lỗ tai, lỗ mũi cũng có dòng huyết đỏ rực chảy xuống. Đầu óc mụ mị lảo đảo ngã xuống.
Bất chợt lôi điện trong cơ thể như bị một lực lượng nào đó dẫn dắt dần dần cuốn vào trong Đan điền.
Lâm Thiên Vũ lúc này bộ dáng cực kỳ thảm hại. Tóc cháy đen, da thịt bốc ra mùi thịt khét, tia tri giác cuối cùng để bắn cả nhận được lực hút từ Đan điền, rồi ngất lịm đi.
Mưa vẫn rơi ào ào, xối xả trên người Lâm Thiên Vũ, bất chợt lại một tia sét khủng bố lại bổ xuống. Như sự giận dữ của thiên địa. Tia sét to như bắp đùi bổ thẳng vào bụng của Lâm Thiên Vũ.
Không có cảnh tượng tan xương nát thịt xảy ra, lôi điện như lao vào động không đáy, biến mất vô tung.
Từ trong Đan điền của Lâm Thiên Vũ trào ra năng lượng tinh thuần, chạy khắp toàn thân. Năng lượng tinh thuần màu vàng nhàn nhạt, lại pha thêm chút màu đỏ, lam, lục, nâu. Màu sắc như màu của hỗn độn. Năng lượng đi tới đâu. Từng tấc da thịt của Lâm Thiên Vũ như được tưới thần dược, từng tế vào bắt đầu có lại được sự sống. Cơ thể đang hồi phục với tốc độ kinh người.
Khi cơ thể đã hoàn toàn hồi phục, dòng năng lượng hỗn độn đi vào trong kinh mạch, chảy xuôi theo mỗi quy tắc kỳ dị. Kinh mạch đang không ngừng được nối liền, khi dòng năng lượng đi được một vòng khắp kinh mạch, dường như vẫn còn chưa thỏa mãn, vẫn tiếp tục tuần hoàn, mỗi vòng tuần hoàn thì kinh mạch Lâm Thiên Vũ lại lớn mạnh thêm một phần, trong kinh mạch còn ẩn ẩn có từng tia vàng óng ánh bám vào, hết sức thần kỳ.
Một vòng lại một vòng, mãi đến sáng ngày hôm sau, năng lượng hỗn độn này gần như tiêu hao hết, kinh mạch Lâm Thiên Vũ lúc này cực kỳ to lớn, giống như trường giang đại hải vậy. Tia năng lượng hỗn độn cuối cùng không còn tẩm bổ cho kinh mạch nữa, mà thẩm thấu ra về mặt da. Làn da Lâm Thiên Vũ ẩn ẩn như có ánh vàng kim.
– Ân!
Lâm Thiên Vũ động động ngón tay. Hé dần đôi mắt để thích ứng với ánh sáng.
– Ta không chết sao?
Thử động đậy cơ thế. Lâm Thiên Vũ không hề cảm thấy có chút đau đớn nào. Bật người dậy, cả cơ thể như sinh Long hoạt hổ. Không có chỗ nào là không khỏe.
Đánh ra một bài quyền theo thói quen. Từng động tác, từng quyền mang theo tiếng gió vù vù. Lâm Thiên Vũ há hốc mồm ngạc nhiên.
“Rầm”
Một quyền nện thẳng lên cây cổ thụ, quyền ấn lõm vào 5cm. Đây là cần ít nhất 500 cân lực lượng mới làm được.
– Tại sao lại như vậy? Rõ ràng ta bị sét đánh. Tưởng như đã chết rồi, sao bây giờ lại mạnh mẽ như vậy?
Nhìn lại cơ thể, quần áo đã cháy đen, hiển nhiên việc tối qua là thật. Bỗng nhiên hăm cảm thẩy ngứa ngày. Trên làn da đã dóc ra một mảng cháy đen sì, còn mang theo chất nhờn màu đen hôi tanh.
Vội vàng tìm một vũng nước. Lâm Thiên Vũ nhảy ầm vào. Từng mảng da cháy đen cùng chất màu đen tanh hôi không ngừng được gột rửa. Lúc này đây hắn mới thấy được, làn da của mình trắng hồng như da em bé. Soi mặt nhìn dưới nước. Khuôn mặt cương nghị mang theo phần non nớt, mày kiếm mắt sáng, sống mũi thẳng tắp, da trắng hồng, mái tóc vẫn như cũ, nhưng sợi tóc lại ẩn ẩn toát lên màu nâu vàng. Cực kỳ hợp với khuôn mặt. Suýt chút nữa hắn đã không nhận ra chính mình.
– Ta kháo! Sau khi bị sét đánh lại biến thành tiểu bạch kiểm. Mang khuôn mặt này đi vòng vòng cũng kiếm được kha khá linh dược phục dụng.
Kiểm tra lại bản thân không có vấn đề gì cả. Lâm Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ hắn lại thắc mắc tại sao lại có sức mạnh như vừa rồi. Bất chợt tâm thần chìm vào trong thân thể. Có thể thấy rõ được đường kinh mạch khổng lồ. Cơ quan lục phủ ngủ tạng.
– Nội thị. Đây là nội thị. Nghe nói chỉ có tiến vào Luyện Tạng kỳ mới có khả năng này. .
Khuôn mặt Lâm Thiên Vũ tràn đầy vẻ khó tin. Miệng hắn đã há hốc to như quả trứng gà. Tiếp tục nội thị, hắn lại thấy ở Đan điền của mình có một khối Kỳ Thạch. Khối Kỳ Thạch óng ánh góc cạnh như kim cương. Màu sắc hỗn độn như đủ thứ màu pha trộn.
– Phụp.
Một hấp lực mạnh mẽ từ khối Kỳ Thạch kéo tâm thần của Lâm Thiên Vũ.
Sau một hồi choáng vàng. Hắn mới để ý hoàn cảnh xung quanh. Đây là một bình nguyên rộng lớn vô bờ, áng mây đỏ như màu máu. Trên bầu trời có những chiến binh mặc khôi giáp vàng, chân cưỡi Thần Long, uy vũ bất phàm, mà một phe là những thứ quỷ quái đủ hình dạng đen sì, chỉ nhìn vào đã làm cho người ta cảm thấy chân ghét đến cực độ.
Hai phe giao chiến Long trời lở đất, đủ thứ màu sắc chân nguyên vũ kĩ va chạm vào nhau.
– Ầm!!
Lòng đất tách đôi ra. Một rãnh sâu khủng bố lan tràn, từ trong vách sâu hun hút có một vật lao ra ngoài.
Chính là khối Kỳ Thạch trong Đan điền Lâm Thiên Vũ.
Hình ảnh phía trước tan vỡ, không gian phía trước chỉ còn lại một mảnh đại dương dung nham mênh mông.
– Khối Kỳ Thạch này rốt cục là vật gì mà lại tranh đoạt nhau như vậy? Đại chiến này là ở đâu? Sao lại có những nhân vật khủng bố như vậy trên thế gian?
Mồ hôi hắn tuôn ra ròng ròng, hai bàn tay lúc này đã ướt sũng.
.
Không gian yên ắng, từ trên cao phủ xuống màu sắc hỗn độn. Ghép thành 5 chữ:
“Hỗn Độn Chi Nguyên Quyết”
Rồi sau đó luồng chữ nhẹ nhàng bay về phía Lâm Thanh Vũ. Hoá thành tia sáng chui thẳng vào trong mi tâm. Một cỗ thông tin khổng lồ ập vào não hắn.
– Hỗn Độn Chi Nguyên Quyết – Luyện Thể Thiên.
– Công pháp thật là bá đạo. Hấp thu hỗn độn nguyên khí. Hình thành Ngũ Hành linh căn?
– Hỗn độn nguyên khí ở đâu ra? Thiên địa này thật nhiều điều huyền bí. Từ nhỏ ta luôn nghĩ thế giới chỉ vẻn vẹn trong Cổ Loa thành. Nhưng bên ngoài kia còn rộng lớn hơn nữa, phải xông xáo ra ngoài một phen mới được.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!