Thiên - Chương 19: Huyền Lang Động
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Thiên


Chương 19: Huyền Lang Động



– Thiên ca! đệ thấy Nguyệt tỷ rồi, nhưng mà hình như tỷ ấy không hề thêm để ý đến huynh

Giọng nói của Tiểu Bạch đã âm vang lên trong đầu của Vũ Thiên khiến hắn không khỏi có chút giật mình mà cốc đầu nó nhưng ánh mắt cũng nhìn về phía nơi mà những đệ tử chân truyền đang tập hợp mà ngừng lại nơi bóng dáng một nữ tữ đã in sâu vào trong lòng hắn, chỉ là đúng như những gì Tiểu Bạch nói nàng vẫn không hề nhìn hắn. Khiến hắn hơi trầm mặc một chút nhưng cũng vẫn bình tĩnh mà tiến tới nhưng không phải đứng cạnh nơi Phương Nguyệt.

– Diệc lão, hắn chỉ mới tiến vào Nguyên Tam Tầng chẳng lẽ người muốn hắn tiến vào chỗ chết sao!. Hoàng Khương có lòng tốt nhìn Diệc trưởng lão mà nhắc nhỡ thêm lần nữa để Diệc lão từ bỏ để Vũ Thiên tiến vào trong Huyền Lang Động. Lý Dương chưởng môn chỉ gật đầu đồng ý với câu nói của Hoàng Khương trưởng lão còn những trưởng lão khác cũng chỉ im lặng mà nhìn Diệc lão không tỏ ý gì.

– Đây là quyết định của hắn, ta cũng không thể ngăn cản!. Diệc trưởng lão chỉ trầm ngâm nói, rồi nhìn về phía Vũ Thiên mà gật đầu khi thấy ánh mắt Vũ Thiên đang nhìn lão cũng thấy hắn đã tiến tới đứng gần với đệ tử của chân truyền của Hoàng Viên.

– Sư đệ thật lạ mặt, những đệ tử chân truyền trong môn phái ta đều biết nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy đệ.

Giọng nói của nam tử mà Vũ Thiên đứng gần đã hào sảng vang lên giọng nói còn âm vang xung quanh đám đệ tử chân truyền còn lại. Câu hỏi của nam tử khiến Vũ Thiên không biết phải nên trả lời thế nào đành phải cười trừ mà viện :

– Tiểu đệ chỉ mới gia nhập môn phái nên không ai biết.

– Ta tên là Hoàng Phong, nhìn sư đệ chắc nhỏ hơn ta nên sư đệ cứ gọi ta là Phong sư huynh!. Nam tử tên Hoàng

Phong cũng không để ý tới câu trả lời của Vũ Thiên mà trực tiếp giới thiệu tên mình.

Vũ Thiên chỉ gật đầu mà nhìn nam tử tên Hoàng Phong chỉ thấy nam tử này chắc cũng khoảng hai mươi tư, hai mươi lăm, cao hơn hắn cả một cái đầu, thân thể rắn chắc vẻ mặt rất hào sảng mà cũng giới thiệu tên mình :

– Tiểu đệ tên là Vũ Thiên, đây là đệ đệ của đệ nó tên là Tiểu Bạch!. Vũ Thiên lại chỉ vào Tiểu Bạch mà nói.

– Tểu Bạch, tên rất hợp với cái chỏm trắng trên đầu nó nhưng mà không được hay cho lắm!. Hoàng Phong nhìn Tiểu Bạch đang được Vũ Thiên ôm trước ngực mà lên tiếng, chỉ là khi vừa dứt lời thì Hoàng Phong cũng đã thấy được trong đôi mắt hổ của Tiểu Bạch có gì đó khác lạ. Chỉ là giọng nói của Lý Dương chưởng môn đã âm vang bên tai mọi đệ tử chân truyền khiến cho bọn họ không khỏi đều yên lặng mà lắng nghe.

– Lần này tiến vào Huyền Lang Động.

– Thiên ca, cái tên to xác này dám nói cái tên của huynh đặt cho đệ xấu kìa.

Tiểu Bạch đã âm vang trong đầu Vũ Thiên mà có chút tức giận biểu lộ trong giọng nói. Vũ Thiên chỉ biết nhăn mặt mà vuốt đầu nó khi nghe thấy rồi ánh mắt chỉ nhìn về phía Lý Dương chưởng môn và các vị trưởng lão.

– Chỉ cần mỗi một đệ tử các ngươi hái được một Chu Cam Qủa và một gốc Lữ Tình Thụ thì coi như đã hoàn thành nhiệm vụ của lần thí luyện này!

– Chu Cam Qủa nằm ở trung tâm của Huyền Lang Động nơi này còn được gọi là Nhị Cổ Thụ. Xung quanh Nhị Cổ Thụ này có rất nhiều thảo dược cho nên để có thể phân biệt được đâu là Chu Cam Qủa đó là điều không tưởng đối với các ngươi khi mà lần đầu tham gia.

Lý Dương chưởng môn dứt lời chỉ nhìn đám đệ tử chân truyền ở dưới đại điện mà không lên tiếng tiếp.

– Nếu vậy thì làm sao biết được đâu là Chu Cam Qủa cần hái.

Từ trong đám đệ tử chân truyền đã vang lên một giọng nói mà hỏi, ánh mắt những đệ tử chân truyền liền nhìn về nam tử mà gật đầu đồng ý với câu hỏi của hắn. Lý Dương chưởng môn nhìn về phía nam tử này mà gật đầu rồi nói tiếp:

– Chu Cam Qủa được bao bọc bởi lưới tơ do chính nó tạo ra và đây cũng chính là thứ để phân biệt nó với những loại thảo dược khác. Nhưng lưới tơ này không phải là dễ mà cắt đứt được.

Ánh mắt đám đệ tử chân truyền chỉ nhìn nhau dường như đã hiểu chỉ là một giọng nói khác đã vang lên mà hỏi tiếp Lý Dương chưởng môn :

– Chưởng môn, còn Lữ Tình Thụ mà người kêu đám đệ tử lấy ở đâu.

– Đó là Tiêu Ngọc sư huynh, là một trong tam thể đệ tử chân truyền lần này.

Ánh mắt những đệ tử khác liền nói nhỏ tên của nam tử vừa lên tiếng. Lý Dương chưởng môn nhìn nam tử tuổi chỉ khoảng hai mốt, hai mươi hai gương mặt tuấn tú của nam tử cộng thêm y phục hắc sắc của hắn gương mặt lại hơi mang theo một vẻ kiêu ngạo rất là nổi bật trong đám đệ tử chân truyền nơi đây. Nam tử này cũng chính là một trong những đệ tử mà Lý Dương chưởng môn hi vọng có thể lấy được Lữ Tình Thụ nên chỉ gật đầu với nam tử rồi nói :

– Nếu muốn lấy được Lữ Tình Thụ thì các ngươi phải tiến vào lãnh địa của Lang Tộc chỉ là các ngươi phải tự tìm kiếm xem nó nằm ở nơi nào trong Lang Tộc.

Lý Dương chưởng môn nói xong liền trầm ngâm nhìn đám đệ tử, vì lão biết để tiến vào Lang Tộc lãnh địa là điều không tưởng đối với đám đệ tử chân truyền nhưng lần này lão lại hi vọng vào tam thể trong đám đệ tử chân truyền lần này nên mới nói rõ nơi mà Lữ Tình Thụ xuất hiện, mà nam tử vừa mới lên tiếng hỏi kia chính là một trong tam thể Tiêu Ngọc để tử chân truyền của Chân Viên.

– Vũ Thiên, chắc sư đệ ngươi cũng không biết tên kiêu ngạo đó là ai nhỉ. Hắn chính là Tiêu Ngọc nắm giữ Phong Hệ, Phong Thể.

Vũ Thiên vẫn đang lặng yên nghe Lý Dương chưởng môn nói thì đã nghe thấy tiếng của Hoàng Phong vang lên bên tai hắn khi mà Lý Dương chưởng môn vừa dứt lời nói nơi tìm Lữ Tình Thụ. Vũ Thiên cũng chỉ gật đầu mà hơi kinh ngạc hắn chỉ hiểu hai chữ Phong Hệ còn Phong Thể là gì thì hắn cũng đành chịu. Chỉ là giọng nói của Hoàng Phong vẫn còn chưa dừng mà tiếp tục giới thiệu hai người khác nữa cho Vũ Thiên biết.

– Chỉ là hắn cũng chỉ là một trong tam thể mà thôi hai người còn lại chính là Tống Tân sư huynh đang đứng cạnh ta đây người còn lại chính là nữ tữ băng lạnh tựa tiên nữ xinh kia dường như nàng tên là Phương Nguyệt thì phải đây cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng thật là mê đắm lòng người chỉ là trong lòng ta lại chỉ có mỗi Tuyết muội mà thôi .

Nam tử đứng bên cạnh Hoàng Phong tên là Tống Tân mang bạch y chỉ gật đầu nhìn Vũ Thiên mà mỉm cười khi mà thấy Vũ Thiên nhìn tới mình rồi lại tiếp tục nhìn Lý Dương chưởng môn mà không để ý Hoàng Phong đang tiếp tục khoe sự hiểu biết của mình. Vũ Thiên đã chuyển ánh mắt tới tam nữ, trong mắt hắn cũng chỉ hiện lên sự kinh ngạc khi biết Phương Nguyệt là một trong tam thể và kinh ngạc hơn nữa khi biết Hoàng Phong lại tự khai mình thầm thương trộm nhớ Nghệ Tuyết và hắn lại càng kinh ngạc hơn nữa khi trong thấy nữ tữ đứng gần hai người Nghệ Tuyết, Phương Nguyệt.

– Kì lạ dường như ta đã từng gặp nữ tữ này ở đâu thì phải!. Trong lòng Vũ Thiên lại tự hỏi mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN