Thiên - Chương 32: Hỗn Chiến
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Thiên


Chương 32: Hỗn Chiến



Tiêu Ngọc vừa dứt lời thì giọng nói gấp gáp của Phương Nguyệt đã vang lên nhắc nhở mọi người

– Tránh nhanh!

Ầm! Roẹt! Phập! Phập!

Mặt đất nơi mười hai người đứng lúc nãy đã nức ra cùng những tiếng đâm của vật sắc nhọn gì đó đã vang lên nhưng mười hai người đã di chuyển mà đứng ở một nơi khác nhau ánh mắt mười hai người nhìn nhau mà hiện lên sự kinh nghi, khi nhìn lại nơi đã đứng thì đã thấy một thân ảnh quần nâu một trong hai tên thiếu chủ xung quanh hắn còn có những sợi tơ đang cấm sâu vào mặt đất do đã nức ra một khoảng mà đất đá tứ tung

– Nhện Lục chúng ta đã chậm rồi không giải quyết được tên nào cả bọn chúng tránh quá nhanh! Cạp Lon nhìn nhữ

ng sợi tơ đang vây xung quanh lấy hắn mà nhìn Nhện Lục phía sau mình mà cười âm trầm nói

– Các ngươi lên hết cho ta, để xem số lượng của ta tồn hay chất lượng của các ngươi vong, hiện bản thể! Nhện Lục hướng một vạn tộc nhân cảnh giới Linh mà hét lên khiến bọn họ kinh sợ mà vân một tiếng rồi liền phân ra hai bên bọn họ mà tiến hướng về mười hai đệ tử chân truyền, Cạp Lon đã xuất hiện bên cạnh Nhện Lúc trở lại từ lúc nào tốc độ của hắn có vẻ không chậm, những sợi tơ xung quanh Cạp Lon cũng đều được Nhện Lục thu lại.

– Trời, thật là khủng khiếp, đông vậy! Nghệ Tuyết không khỏi co đồng tử mà nhìn một vạn tộc nhân Nhện Tộc đã quay trở lại bản thể của mình lần lượt từng con một nối đuôi nhau mà tiến về phía mọi người mà giọng nói có chút run chỉ là trong giọng nói của nàng chỉ mang theo vẻ hốt hoảng vì số lượng quá đông của Nhện Tộc khi chúng đã quay trở lại bản thể của mình nhưng nàng lại không hề lo lắng vì bọn chúng vẫn không thể nào tạo thành uy hiếp với mười hai người bọn họ khi cảnh giới Linh của chúng

Nhện Lục cười đầy tức giận mà nhìn đám tộc nhân cấp thấp trong tộc đang vây lấy từng người trong mười hai người mà trong lòng thấy đã hả bớt lửa giận trong lòng hắn còn chưa kịp tìm kế sách gì dể đối phó với chín người thì đã xuất hiện thêm ba người trong đó có lại có kẻ khiến hắn phải kinh sợ mà không biết nên dùng đối sách gì thì đã bị bốn chữ “ngu ngu ngốc ngốc” của Tiêu Ngọc đã thốt lên làm cho tức giận.

Mười hai người nghiêm nghị mà phải triển khai thế phòng thủ khi mà đám nhện cấp thấp đang vây lấy từng người, từng hệ từng pháp quyết khác nhau liền được thi triển

Hoàng Phong đứng yên tại chỗ hỏa hệ từ thân hắn hỏa hệ đã lan tỏa phủ quanh bán kính một mét của hắn khiến cho đám nhện cảnh giới Linh khi tiến vào liền trở thành tro bụi vì bị thiêu đốt, khiến cho đám tộc nhân nhện tộc đang tiến tới phía sau không khỏi kinh sợ mà tiến bước có vẻ chậm chạp

Tiếp đó là từng tiếng kêu thảm đã vang lên từ những nơi mà đám nện tộc cấp thấp đang vây lấy mười hai người nhưng mà Nhện Lục, Cạp Lon vẫn không để ý ánh mắt hai người đang chú ý Phương Nguyệt vì muốn biết nàng mạnh cỡ nào

Phương Nguyệt chỉ lặng thinh mà nhìn đám nhện cấp thấp đang tới gần, ánh mắt nàng đã nhắm lại hai tay đã đặt trước ngực phía trên đỉnh đầu nàng không ngừng hiện lên những thanh tiểu băng kiếm ẩn chứa hàn khí cả một trăm thanh tiểu băng kiếm, mắt đã mở mang theo vẻ lạnh lùng những thanh tiểu băng kiếm cũng đã hướng về phía từng tên nhện tộc mà lao tới nhưng mưa tên một thanh tiểu băng kiếm là một tên nhện tộc chết đi khi mà thân thể bị đóng băng

– Nhện Lục ta nghĩ ngươi đang hi sinh bọn chúng một cách vô ích, nên cho đám tộc nhân cấp thấp này quay về tộc địa mà tu luyện thêm đi! Cạp Lon chỉ chậm rãi lên tiếng mà nhắc nhở Nhện Lục khi trong thấy chỉ một kích của từng tên Nhân Tộc đã khiến đám tộc nhân Nhện tộc của hắn đã chết nhiều như vậy, với lại Cạp Lon hơi khó hiểu với hành động của tộc trưởng Nhện Tộc khi mà để cho đám tộc nhân cấp thấp này tới đây khi mà bọn chúng lại chẳng thể nào tạo thành uy hiếp gì đối với đám Nhân Tộc xâm nhập

– Lùi lại lùi lại hết cho ta đám tộc nhân vô dụng này, Nhện Phiên ngươi hãy thay ta tạo Lưới Tơ Huyết Độc, Nhện Lao, Nhện Tương, Nhện Hào ba ngươi cũng cùng Nhện Phiên tạo thành tứ hướng trấn giữ đề phòng có biến gì xảy ra thì kịp ứng phó! Nhện Lục cũng đã nhận ra đám tộc nhân cấp thấp cảnh giới Linh chẳng thể nào tạo thành một chút uy hiếp gì với mười hai tên nhân tộc này cho nên hắn liền ra lệnh ọi người lui lại rồi lại nhìn trung niên quần lam phía sau mà mà lên tiếng rồi lại gọi thêm ba người nữa mà ra khiến cho ba trung niên nghe thấy tên mình không khỏi run lên, Cạp Lon đứng gần hắn không khỏi trở nên thất sắc nhưng cũng không lên tiếng gì

Lời nói của Nhện Lục vừa dứt thì đám trung niên hay nam tử phía sau hắn không khỏi một phen kinh sợ mà hiện cả ra mặt chỉ là không ai dám lên tiếng phản bác lại, trung niên được Nhện Lục gọi đã tiến lên vài bước mà giọng nói chút không muốn thực hiện kế sách này của Nhện Lục mà khuyên nhủ:

– Thiếu chủ người thực sự muốn dùng tới Lưới Tơ Huyết Độc sao, nếu thế thì một vạn tộc nhân trong tộc chúng ta chỉ sợ!

– Để lấy được Chu Cam Qủa thì hi sinh đám tộc nhân cấp thấp này thì có chi là luyến tiếc, huống chi chúng ta còn chôn vùi được đám Nhân Tộc đáng chết! Nhện Lục lạnh lùng mà nói không để ý tới vẻ mặt thay đổi của những trung niên hay nam tử phía sau hắn mà chỉ nhìn chăm chú nhìn đám Vũ Thiên mười hai người.

– Được rồi các ngươi nên đi đi ta sẽ ở đây giữ chân chúng để chúng khỏi nghi ngờ nhớ phải cách xa chúng rồi hãy triển khai! Nhện Lục phân phó thêm rồi phẩy tay ra dấu, Nhện Phiên đành bất đắt dĩ mà cùng ba vị trung niên Nhện Tộc khác dẫn một vạn tộc nhân cảnh giới Linh đã quay về chỗ cũ mà tiến bước lần lượt rời khỏi nơi này

– Tiêu Ngọc huynh, có lẽ vì câu nói của huynh mà đám tộc nhân Nhện Tộc đang rũ rượi bỏ đi! Hàn Trung đã thu lại hỏa hệ đang bao phủ xung quanh hắn giống như của Hoàng Phong mà nhìn hướng Tiêu Ngọc cất giọng châm chọc nói

Ánh mắt mọi người đều đang hiện lên vẻ ngạc nhiên vì không hiểu tại sao đám Thú Tộc lại rút hết mà không tiếp vây đánh bọn họ nhưng còn chưa kịp hiểu gì tiếp thì dã thấy lần lượt tầng tộc nhân cấp thấp đang ở hình dạng giống như bọn họ mà lũ lượt bỏ đi về một hướng thì không khỏi ngạc nhiên

– Dường như bọn chúng đang có âm mưa gì đó! Hàn Trung lại lên tiếng nói

– Ta không biết là có âm mưa gì nhưng mà chúng ta phải đánh với đám vương bát đảng phía sau hai tên thủ lĩnh rồi! Tiêu Ngọc lạnh giọng lên tiếng hắn cũng không muốn phân bua với Hàn Trung

Tất cả mười hai người không khỏi trở nên tập trung mà đề cao phòng thủ

– Các ngươi cũng nên tiến lên đi lấy hai đánh một, ta không tin đám nhân tộc đó có thể chống đỡ nổi! Nhện Lục ra lệnh mà tiến

Vũ Thiên cũng đã được hai Nhện Tộc tộc nhân cảnh giới Hạ Vương vây lấy, hắn đã cho Tiểu Bạch vào trong áo mình chỉ là y phục mặt trước của hắn đã thủng lỗ chỗ nên cũng trong thấy cả cái mong Tiểu Bạch lộ ra, Vũ Thiên biết nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ không ổn vì hắn nhìn những người khác chỉ là mỗi người bọn họ cũng không khá hơn gì hắn đều đã bị một đám thú tộc cảnh giới Hạ Vương, Trung Vương vây đánh nên cũng không ai có thể mà giúp đỡ được ai, Vũ Thiên lại nhìn Chu Cam Qủa ở phía sau hai tên thiếu chủ nơi Nhị Cổ Thụ hai gốc cây to, không hề có ai ở nơi đó khiến Vũ Thiên không khỏi hiện lên một ý định là cho Tiểu Bạch đến nơi đó, nghĩ là nói “Tiểu Bạch đệ đến chỗ Chu Cam Qủa xem có hái được chúng không”. Tiểu Bạch lộ cái đầu ra trước ngực Vũ Thiên đảo mắt mà nhảy xuống chạy nhanh về hướng Chu Cam Qủa, hai Nhện Tộc tộc nhân một trước một sau đang vây lấy Vũ Thiên tuy có chút bất ngờ với Tiểu Bạch nhưng cũng không thèm để ý tới nó vì nhận ra chỉ là một tiểu thú việc trước mắt là giải quyết tên nhân tộc xâm nhập này, hai tên vây đánh Vũ Thiên tuy chỉ là Hạ Vương nhưng cảnh giới của Vũ Thiên cũng chỉ là Huyệt Nhất Tầng cho nên đối phó với hai tên này cũng đã là điều khó khăn với hắn

– Thiếu chủ có một tiểu thú đang chạy tới Chu Cam Qủa có nên chặn giết nó không! Phía sau Nhện Lục và Cạp Lon vẫn còn năm tên tộc nhân khác vẫn chưa gia nhập trận chiến một trong năm tên được lệnh chú ý Chu Cam Qủa nên khi trong thấy Tiểu Bạch tiến tới mà liền bẩm báo với Nhện Lục đợi hắn quyết định

– Không cần chỉ là một tiểu thú bình thường không thể nào ảnh hưởng tới Chu Cam Qủa được với lại ta cũng đã bố trí một tộc nhân ở đó sẽ chẳng tên nhân tộc nào có thể tới gần được nơi đó mà lành lặng không bị phát giác! Nhện Lục liếc nhìn Tiểu Bạch rồi lắc đầu không thèm để ý mà cùng Cạp Lon nhìn Phương Nguyệt vì muốn xem nàng mạnh cỡ nào khi bị năm tên Trung Vương Bò Cạp Tộc vây lấy

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN