Thiên - Quyển 3 - Chương 168: Nhóc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
62


Thiên


Quyển 3 - Chương 168: Nhóc



– Không được bay trên sao! Song!

Vũ Thiên bước chân hắn không mỏi nhưng lại có chút không hiểu tại sao, Vòng Cong Song lại dẫn bộ mấy người đi trong rừng rậm xung quanh vây kín cây rừng, với nhiều chủng loại khác nhau.

– Chúng ta nên đi bộ qua khỏi tộc Cẩm Chướng, rồi sẽ khởi hành bay sau!

– Tộc này có lệnh cấm bay!

Vòng Cong Song đã trả lời Vũ Thiên. Tuyết Lĩnh Á lại không thể ngăn cản được suy nghĩ của mình mà liền nói ra lý do, Vòng Cong Song lại nhìn hắn mới gật đầu, giọng lại không chút rõ ràng:

– Tộc bọn họ mới ban hành lệnh cấm bay! Ai mà bay trên bầu trời tộc họ sẽ bị bắn hạ!

Vẻ mặt cả đám không khỏi câm nín, Vũ Thiên lại buột miệng nói “mới được ban hành”, với một hồi im lặng như đang tiếp nhận dòng thông tin này từ Vòng Cong Song.

– Nhánh dại tộc Cẩm Chướng! Từ nhánh này là có thể rời khỏi tộc Cẩm Chướng! Chúng ta có thể khởi hành bay!

Vòng Cong Song lại tiếp lời cùng lúc bọn họ đã đi vào nhánh dại của tộc Cẩm Chướng. Khung cảnh không được thơ mộng như Vũ Thiên vẫn tưởng. Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á cũng như vậy, bọn họ đều đi san sát nhau, đi vào lối đường đã được phân làn trong nhánh dại. Vòng Cong Song như là đã rất rành đường, chính vì vậy mà chỉ thấy hắn cùng nhóm bạn dẫn Vũ Thiên, Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á rẽ qua những hẻm lớn nhỏ nơi nhánh dại mà tính đi ra khỏi nhánh dại.

Bọn họ lại khởi hành khi đã nhìn quanh một vài thứ mới lạ của những tộc nhân trong đây đang diễn ra cuộc sống thường ngày trong tộc họ.

Những ánh mắt trong nhánh dại thuộc tộc Cẩm Chướng lại nhìn tới bọn họ, một nhóm người lạ mặt, có chút quen lại không quen. Nhưng những người này dường như là cũng không mấy làm phiền tới bọn họ.

– Song! Cậu lại tới đây! Đi đâu đây!

Đó là một giọng nói của một thiếu niên còn rất trẻ tuổi, đang từ trong một hẻm nhỏ, cười hớn hở, chạy nhanh tới chỗ Vòng Cong Song bước chân đã dừng lại, khẽ quay đầu với vẻ mặt đầy bất ngờ, hơi nhíu mí mắt đã nhìn thiếu niên từ trong hẻm nhỏ ở bên hông mình mà như chợt cười rồi mới như nhớ ra thiếu niên này là ai.

Giữa đường đi bọn họ lại dừng lại mà đều nhìn về thiếu niên này đã chạy tới gần. Hắn với bộ quần áo gọn gàng, tràn đầy sức trẻ, một tay còn đang cầm một nắm cây gì đó, tay còn lại đang cầm vài viên nguyên thạch. Chạy tới trước mặt Vòng Cong Song cùng nhóm bạn đi cùng, thiếu niên này cũng hơi chút luống cuống khi bị những ánh mắt ở nơi này tập trung vào.

Nhưng hắn chỉ lại chớp mắt mà cười với từng người đi cùng Vòng Cong Song.

– Ta chỉ đi ngang qua đây thôi! Nhóc đi mua đồ à!

– Đây là bạn của Song! Dẫn bọn họ đi đâu sao!

Vòng Cong Song nhìn kỹ thiếu niên này, nhìn hai tay hắn như đã đoán được lại là thiếu niên này hỏi lại Vòng Cong Song khi đã gật đầu với câu nói của hắn, lại nhìn sơ qua đám người đi cùng Vòng Cong Song nhìn vào hai tay mình mà giọng nói nhỏ xuống:

– Đi mua đồ cho đám đồng nghiệp!

– Đang rất gấp! Ta đi trước! Nhóc mau mang mấy nhánh cây khô Hồng Quế này về cho đám đồng nghiệp đi!

Nhìn đám cây khô trong tay thiếu niên đã có vài lần gặp mặt như đã thành quen biết. Vòng Cong Song lại vỗ vai thiếu niên mà nói như vậy. Lại quay lại nhìn mấy người đi cùng mình nói liền và đi gấp:

– Chúng ta đi gấp không không kịp, tới trễ thì sẽ về tay không!

– Không tới trễ đâu Song à!

Sàn Nã La lại nói như vậy khi mà hắn cũng nắm bắt được chút thông tin về lần sản xuất Nghịch Thiên Tuyền này. Nên không chút lo lắng việc có bị trễ hay không. Lại nhìn tới thiếu niên này với vẻ đang bậm bờ môi mỏng của mình như đang gật đầu nhìn theo đám người nhóm bạn có Vòng Cong Song, đã đi trước hơi chút nghiêng mặt rồi lại vòng lại hẻm nhỏ mà chạy nhanh.

– Song! Cậu quen thằng nhóc đó lúc nào vậy!

Chư A Lữ lại hỏi dò khi đi cạnh. Vòng Cong Song lại gật đầu hơi ngoái lại nhìn về đường lớn ngay ngã tư bọn họ vừa rẽ sang đây một lần.

– Cũng lâu rồi! Mình vào đây chơi thì gặp cậu ta thôi!

Vòng Cong Song vẻ mặt lại hơi cười gượng, giọng nói cũng đã khác lạ nhưng lại tỏ vẻ rất tốt. Nhưng hắn lại bị nạt nộ bởi Sàn Nã La với vẻ mặt không hề vui:

– Song! Cậu đi chơi mà không rủ bọn tôi theo!

– Chúng ta tới tộc Mộc không chắc xảy ra vấn đề gì chứ, Tuyền Duyên, Lĩnh Á!

Vũ Thiên vẫn một hồi im lặng khi nghe Sàn Nã La đang nói chuyện cùng Vòng Cong Song, hắn lại chen vào cùng với Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á đang đi chung mà hỏi hai người với vẻ mặt hai người cũng đang khá là do dự, được một lúc mới lắc đầu trả lời hắn, Tuyết Lĩnh Á:

– Thiên! Không phải lúc nào cũng được đi tới tộc Mộc đâu!

– Cứ tới đó xem một lần cho biết rồi cậu về cũng không sao mà!

Bông Tuyền Duyên lại khẽ choàng vai Vũ Thiên, ra vẻ rất là thân thiết, động viên hắn khi thấy ánh mắt của hắn như là đang không mấy khả quan. Khi tới một nơi đã gọi là Thánh tộc trong các tộc của Thực vật tộc. Thụ tộc.

– Nói vậy mà được hả!

Cù Lý Y la hét với Vòng Cong Song cùng Sàn Nã La làm cho Vũ Thiên, Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á đều phải giật mình đôi chút mà nhìn mấy người bọn họ.

– Chúng ta có thể khởi hành rồi!

Vòng Cong Song lại chạm khẽ ánh mắt của Vũ Thiên, Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á khi hắn đã nói như vậy với cả nhóm đang đi. Hắn cũng đã nhẹ nhàng nâng cơ thể mình mà bước nhẹ vào từng nhánh cây, cũng đã ở trên bầu trời của nơi này mà nhìn xuống đã thấ những người đi cùng đều đã bay lên cùng hắn. Ngoại trừ Cù Lý Y còn chậm chạp lên sau, những người khác đều đã đứng cạnh hắn trên bầu trời.

Vũ Thiên có chút lạ lẫm nhìn xuống mặt đất với rừng cây che phủ hắn đã đi cùng bọn họ lúc nãy, lại nhìn thấy cả toàn bộ nhánh dại thuộc tộc Cẩm Chướng khi đứng trên cao:

– Vũ Thiên! Đứng đó làm gì vậy, đi thôi!

Bông Tuyền Duyên giọng nói đã lọt vào tai Vũ Thiên vẫn còn đang nhìn ngắm nơi mặt đất nhánh dại. Như đã nghe thấy Vũ Thiên liền nhìn tới đã thấy bọn họ, đã bay trước khá xa, vẻ mặt hắn liền vội vã mà bay theo sau, rất nhanh đã tới gần bọn họ, bay cạnh Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á.

Đoạn đường bay thẳng này, Sàn Nã La cùng Vòng Cong Song lại là hai người dẫn đường bay.

Sau trong rừng Sinh Linh, từ hướng lạnh địa của con người, Nhân tộc. Thánh địa của tộc Mộc nằm ở giữa của rừng Sinh Linh, rộng lớn không kém phần tráng lệ như những thành phố của con người, một vài thành phố gộp lại. Nhưng ngoại lệ, chỉ có thánh địa tộc của Thực vật tộc mới có thể ngang bằng vài cái thành phố của con người, Nhân tộc. Còn những tộc khác, chẳng hạn như tộc Hoa Hồng cũng chỉ bình thường và nhỏ.

Một mảnh đất rộng nằm ở trong lãnh thổ của tộc Mộc. Nơi này có rừng cây vây quanh, bên trong lại đang có nhiều người tụ tập, đi vòng quanh. Đó là những người canh giữ, có thể thấy đông đúc người đang hoạt động tại một rừng cây bị bao vây bởi nhiều người này nhưng khi tới gần thì có thể thấy được bọn họ nhiều người này. Cũng phải giữ khoảng cách với đám cây này vẻ mặt ai nấy đều nghiêm túc, ẩn hiện còn là một trạng thái tôn thờ những gốc cây trong đám rừng cây này.

Xung quanh bọn họ là những túp lều được dựng tạm rất nhiều xung quanh như là được dùng để lưu trú, một vài cái được xây dựng như là để làm kho dự trữ. Nơi này trong tộc Mộc, còn được nói là bí mật trong tộc. Là khu vực cấm trong tộc.

Chính vì vậy mà cũng không phải ai có thể đi vào nơi này. Lúc này đây, trong đám cây này có khoảnh năm cây là lớn và có tuổi cây cao nhất. Xung quanh là những cây nhỏ và thấp hơn rất nhiều.

Với năm cây lớn ở đây, với mỗi cây là những nhành cây tán rộng, che phủ cả một gốc, nằm cách nhau với những vị trí khác nhau không theo hàng cũng là năm gốc cây xanh che phủ lấy những cây nhỏ và thấp hơn xung quanh chúng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN