Thiên - Quyển 3 - Chương 173: Nông Xu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
104


Thiên


Quyển 3 - Chương 173: Nông Xu



Đứng ở đây thấp thoáng, Vũ Thiên vẫn nhìn thấy những đám mây đã che phủ như là bao trùm toàn bộ những tầng gác trên của Trúc Cư quán.

Nhìn những đám mây đang lơ lửng ở xung quanh hắn, đưa tay đã là đụng vào. Ở chỗ trên cao này cũng rất lạnh, nhưng với cơ thể là tu nguyên giả, cái lạnh cũng được giảm bớt bởi hắn.

– Những ngôi sao ở trên đỉnh đầu!

Nhìn ngó xa hơn trong đêm tối, Vũ Thiên nhìn thấy những đốm trắng, dường như là ở rất xa, nên hắn cũng chỉ thấy chúng như là những chấm tròn lúc ẩn, lúc hiện, có khi là chẳng nhìn thấy. Tự lắc lắc đầu, Vũ Thiên lại đi vào trong lại, hắn lại như liền đứng khựng lại, đã có chút né sang một bên đám người đang vây quanh hai đứa trẻ, Tiểu Bạch, Xà Xà đang ăn uống nước trái cây. Vũ Thiên lại đi lên tầng gác trên nữa, nhưng đã bị Tiểu Bạch, Xà Xà trong thấy khi chúng nó đang được những người vây xung quanh cho ăn trái cây, uống thứ nước trái cây. Mà chỉ nhìn chúng cười vui, đã nghe hai đứa gọi Vũ Thiên “huynh đi đâu đấy”, lại liền bay về hướng hắn khi đã hóa thành rắn nhỏ, hổ nhỏ. Cùng hắn đi lên tầng gác trên.

Ở những tầng gác trên này, cũng giống như những tầng gác dưới, nhưng càng đi lên những tầng gác trên thì lại càng lạnh hơn những tầng gác dưới. Tầng gác càng cao thì cái lạnh càng lạnh. Nên có những người đi lên tầng gác cao đã là chịu không được nên đã phải không đi lên những tầng gác trên nữa.

Ở trong nhóm đi chung của hắn, Vũ Thiên đã bắt gặp Vòng Cong Song, Sàn Nã La đang ở cùng tầng gác với hắn.

– Càng lên cao là càng lạnh!

– Mình leo lên tầng gác này đã thấy lạnh đến chân đi không nổi rồi!

Sàn Nã La, Vòng Cong Song đã đứng chung với Vũ Thiên cùng nói với hắn như vậy, rõ ràng là hai người không định đi tiếp lên tầng gác trên, nhưng khi nhìn vẻ mặt Vũ Thiên, hai người lại thấy hắn như là không có một chút gì của cảm giác là đang lạnh.

– Vũ Thiên! Không thấy lạnh!

Liền hỏi như vậy, Sàn Nã La hơi chút nhăn vầng trán, Vòng Cong Song lại nhìn quanh liền hơi cười nói:

– Mấy đứa kia chắc lạnh quá không lên đây với bọn mình được!

Hắn đang nói tới Chư A Lữ, Cù Lý Y. Vũ Thiên cũng chớp đôi mắt lại nhớ tới Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á đi chung:

– Á với Duyên! Hai người đi chung!

– Có lên tầng gác trên nữa không!

Vũ Thiên lại nói với hai người Vòng Cong Song, Sàn Nã La. Hắn lại muốn đi lên tầng gác trên nữa, nhưng nhìn vẻ mặt Sàn Nã La, Vòng Cong Song là không thể đi tiếp lên tầng gác trên.

– Ở đây thêm chút nữa rồi về, bọn mình rời khỏi tộc đi cũng khá lâu rồi!

– Mấy người ở trong tộc có khi lại đang đi khắp nơi tìm bọn mình về để hỏi thăm mấy cậu đó!

– Bọn mình!

Bị nói tới, Vũ Thiên liền vẻ mặt là ngạc nhiên khi nghe Sàn Nã La nói, rõ ràng là ám chỉ hắn, Bông Tuyền Duyên, Tuyết Lĩnh Á.

– Tới đây ăn uống, thưởng thức trái lạ là ngon rồi!

Vòng Cong Song cười hớn hở, vẻ mặt vui trong thấy khi nhìn tới những rổ trái cây cùng những thứ nước được pha chế từ nó, vị của nó rất khác nhau, vẻ mặt là muốn ăn uống tiếp nhưng đã lắc đầu. Nhưng lúc này, hắn lại cùng với Sàn Nã La hai người vẻ mặt rõ ràng là giống nhau khi đang cùng nhìn về một chỗ, chỗ này đứng có một cô gái vẻ mặt xinh xắn, Vũ Thiên cũng bị ánh mắt của Vòng Cong Song, Sàn Nã La làm cho hắn phải cũng nhìn theo ánh nhìn của hai người. Dừng lại chỗ cô gái này đang là hướng dẫn cho những người đang hỏi cô về những loại trái cây ở đây.

Vòng Cong Song, Sàn Nã La, Vũ Thiên ba người cũng đi tới chỗ cô gái này, nhìn cô ta, lại nghe cô ta nói.

Cô gái này tên là Nông Xu. Ở đây cô ta không phải là người mẫu ở đây, mà cũng là một người từ nơi khác tới, Vũ Thiên với ánh mắt nhìn cô gái này, hắn lại không phải nhìn quá rõ Nông Xu, nhưng đôi mắt đã chợt lóe khi ở ngay cổ thon mịn làn da của Nông Xu, tuy đã che lấp đi bởi cổ áo che khuất, nhưng Vũ Thiên vẫn thấy được hình xăm của Thuyên Phái.

– Cô ta cũng là thành viên trong hội mình!

Vũ Thiên liền thoáng qua một suy nghĩ này, nhưng hắn đã kịp ngăn mình lại không hỏi Nông Xu có phải là thành viên trong Thuyên Phái không. Sàn Nã La, Vòng Cong Song lại nhìn Nông Xu như đã là không chớp mắt, rõ ràng bọn hắn đang rất là chăm chú nhìn ngắm Nông Xu.

– Tôi tới đây cũng chỉ là để xem Trúc Cư quán!

Nông Xu nói như vậy với mấy người đang vây lấy mình, với vẻ mặt bối rối, đôi mắt cũng đã nhìn thấy Vòng Cong Song, Sàn Nã La, rồi lại nhìn tới Vũ Thiên vẫn là thoáng qua với hơi chút ngơ ngác. Rõ ràng là Nông Xu không quen biết những người này.

– Những tầng gác trên chắc mình không lên nữa!

Nông Xu liền đưa tay, bước đi nhanh tới bậc thang để đi xuống những tầng gác dưới.

– Thành phố dưới lòng đất giờ này chắc bọn họ cũng tụ tập rồi!

Nông Xu nhìn nơi tay, lắc tay đeo vòng nhưng nhìn kỹ thì là một mặt kính đồng hồ, Nông Xu đang xem giờ.

– Thành phố dưới lòng đất, ý cô ta là gì!

Vũ Thiên đã nghe thấy, hắn rõ ràng là chưa rành rọt chuyện ở đây. Đi tới Trúc Cư quán cùng Sàn Nã La, Vòng Cong Song, hai người đang nhìn nhau, nhìn tới Nông Xu đang nghĩ về câu nói của cô ta.

– Có vài tộc ở sâu trong lòng đất. Là những thành phố dưới lòng đất mà cô ấy nói!

Sàn Nã La nói với Vòng Cong Song. Vũ Thiên lại như đã hiểu ra, cũng không hỏi. Đã thấy Nông Xu nhìn tới mấy người cũng chỉ là thoáng qua, rõ ràng là không có ý định ở lại nói chuyện với mấy người như đã chú ý tới bọn hắn.

– Song! Tộc Bọ Cánh Cam! Song!

Sàn Nã La như đã có chút nhớ ra việc mình đã biết được chút thông tin về những tộc sống ở sâu trong lòng đất. Bọn họ những tộc này cũng là thuộc Thú tộc, Thụ tộc. Thực vật tộc như những tộc sống nơi mặt đất như tộc bọn hắn.

– Nơi nào dẫn đường xuống đó!

Vũ Thiên liền nhìn Sàn Nã La hỏi như vậy, Vòng Cong Song lại nói với Vũ Thiên, khi đã nhận ra Nông Xu cũng là Nhân tộc như hắn.

– Cô gái hồi nãy cũng ở chỗ cậu! Thiên!

– Mình cũng không rõ nhưng cô ta cũng giống mình!

Vũ Thiên chạm khẽ mái tóc, không biết trả lời sao nhưng cũng đã trả lời Vòng Cong Song, Sàn Nã La. Vũ Thiên cũng đang muốn biết Nông Xu đang đi đâu, khi chỉ biết thành phố dưới lòng đất ở nơi Rừng Sinh Linh. Lại nghe Sàn Nã La nói tộc Bọ Cánh Cam liền như đã xác định việc Nông Xu vào đây.

– Thành phố trong lòng đất!

Sàn Nã La mấp máy môi với Vòng Cong Song. Đôi mắt của hai người liền sáng rực, đã thấy được ý định của nhau. Liền cùng nói như làm Vũ Thiên gật đầu vì ý định của hắn cũng đang như vậy.

– Đi theo cô ta!

Cũng liền rời khỏi chỗ này khi đi tìm gặp những người kia đang ở những tầng gác dưới. Vẫn còn đang ăn uống trái cây. Cũng đã mua một ít cất giữ lấy rồi cả bọn cùng rời khỏi Trúc Cư quán. Nhưng lại không bắt gặp Nông Xu khi đã tìm kiếm, nhưng cũng đã trong thấy cô ta, khi Vũ Thiên mở rộng tầm nhìn ra để tìm kiếm liền cùng nhau đi gấp tới chỗ Nông Xu, khi cả nhóm đi theo sự chỉ dẫn của Vũ Thiên đã tìm thấy Nông Xu liền đang theo đuôi cô ta.

Đó là bọn họ đang hướng tới chỗ vào thành phố trong lòng đất, ở trong thành phố Mộc Da Diên của tộc Mộc này có một lối vào. Đây là một lối để đi sâu vào trong thành phố dưới lòng đất. Nơi này được bỏ hoang, giống như là một ngôi nhà đổ nát, cũ kỹ đầy bụi bám. Rất hoang tàn ở chỗ này.

Đã thấy Nông Xu đi tới đây, từ xa bước tới trong thanh thoát khá nhẹ nhàng.

Nhưng Nông Xu cũng giật mình, bước chân cũng chậm lại, hai tay có chút bối rối khẽ nhẹ nhàng xoay người nhìn lại phía sau đã thấy nhóm người bọn họ. Vẻ mặt liền chút thay đổi, có chút lo lắng, không biết những người này đi theo sau mình rẽ vào đây, chỗ căn nhà hoang vắng này làm gì, lại cũng chút ngạc nhiên khi nhìn thấy một hai người đã bắt gặp chỗ Trúc Cư quán mình đã tới, ghé xem. Vũ Thiên, Sàn Nã La, Vòng Cong Song.

– Mấy người này muốn gì đây!

Nông Xu thắc mắc hiện rõ, nhưng cũng không hỏi lớn, nhưng cũng không nhìn bọn họ, vẫn là giả vờ như không biết họ đang theo sau mình. Nông Xu vẫn tiếp tục đi vào trong căn nhà hoang, cùng với nhóm người Sàn Nã La đi sau.

Ở chỗ này, lúc này vắng người, chỉ có bọn họ đang đi tới, chỗ này mảnh đất hoang vắng đã tách biệt với xung quanh đông đúc nhà ở là những khu dân cư. Ở trên cao cũng có thể trong thấy, cũng có nhiều người khác đang đi tới đây, nhưng là ở một đoạn khá xa với nhóm người Sàn Nã La, Vũ Thiên, Nông Xu đã đi vào bên trong nhà hoang có tầng gác. Như là một căn nhà ma.

Phía sau Nông Xu chính là nhóm người Sàn Nã La, Vũ Thiên. Đã đi tới gần cô vào bên trong chỗ mảnh đất nhà hoang này. Nông Xu đã đi tới cạnh một chiếc bàn gỗ cũ đầy bụi bám, mà đứng ngay đó đã nhìn tới nhóm người Sàn Nã La, Vũ Thiên đang không nhìn cô mà là nhìn một hố tròn có bậc thang bằng đá cổ xưa, loại đá này đã tồn tại lâu năm khi nhìn vào màu sắc của đá cổ xưa. Dường như chỗ này là đang dẫn đường xuống một nơi nào đó.

– Lối này là đi xuống thành phố dưới lòng đất!

Vũ Thiên như đã nghĩ ra, không chỉ hắn mà những người ở trong đây cũng đã biết được.

– Mấy người đi theo sau tôi làm gì!

Nông Xu đã nói khi nhìn tới bọn họ, đám người đã đi theo sau mình, tuy đã nghĩ ra bọn họ tới đây cũng là muốn đi vào thành phố dưới lòng đất nhưng khi nhìn mặt Vũ Thiên. Sàn Nã La, Vòng Cong Song đã bắt gặp ở Trúc Cư quán thì lại có chút nghi ngờ, Nông Xu rõ ràng không yên tâm.

– Bọn tôi cũng giống cô!

Sàn Nã La, Vòng Cong Song đã rất nhanh trả lời, rõ ràng là đang sợ Nông Xu hiểu lầm bọn hắn có ý xấu. Hai người cũng là đang chăm chú nhìn vào Nông Xu.

– Mấy người đeo bám đi sau tôi! Giờ lại nói giống tôi!

Nông Xu không mấy tin người, nhưng lúc này nói xong lại nhìn Bông Tuyền Duyên có chút thiện cảm, với gương mặt khả ái của cô, lại là cô gái duy nhất trong nhóm đi cùng chỉ toàn là con trai. Lại ngó lơ qua Vũ Thiên, đang nhìn cổ mình lấy làm chút khác lạ nhưng cũng không hỏi qua, chỉ có Vũ Thiên đã rõ ràng nhận định hình xăm của Thuyên Phái.

Nông Xu cũng là thành viên ở trong Hội Thuyên Phái.

– Chỗ tôi muốn tới là tộc Bọ Cánh Cam!

Nông Xu rõ ràng đã thấy vẻ mặt nhóm người này, bọn họ không có ý định gì xấu với mình nên liền rõ ràng nói ra ý định khi đi vào thành phố dưới lòng đất.

– Cùng đi chung được không!

Sàn Nã La, Vòng Cong Song ngỏ ý lời mời với Nông Xu, có thể là đã muốn đi cạnh Nông Xu, Nông Xu ngạc nhiên đôi chút lại lắc đầu, đã không muốn hỏi thêm nhóm người bọn họ, mà nói rõ ràng, như không có ý định cho bọn họ làm quen mình:

– Tôi tới tụ họp với đám bạn ở đây!

Cũng đi xuống những bước bậc thang bằng đá cổ xưa, lối đi này có thể đã được tạo ra từ rất lâu rồi, chỗ này như là đường hầm dẫn vào ngục tối. Đám người Sàn Nã La, Vũ Thiên cũng là đang không rõ thành phố dưới lòng đất như thế nào, nhưng lúc này ai nấy cũng là nhìn theo Nông Xu, đi xuống tầng bước đi vào thành phố trong lòng đất.

Vũ Thiên nhìn Nông Xu mà nghe rõ từng câu nói của Nông Xu khi cũng rõ cô cũng ở trong hội Thuyên Phái. Hắn cũng mới vào, cũng không rõ là chuyện gì rõ ràng.

Vũ Thiên cũng không dám hỏi Nông Xu về việc cô có phải ở trong hội Thuyên Phái. Nhưng nghe Nông Xu nói đi cùng đám bạn tụ họp ở thành phố trong lòng đất thì rõ ràng là có chút hiểu ra, có thể đó là những thành viên trong hội. Bọn họ cũng có nhiều người, thành viên trong hội đi vào Rừng Sinh Linh, và cũng đã xuống thành phố trong lòng đất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN