Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại - Chương 67: Gió
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
3


Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại


Chương 67: Gió


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bởi vì chiều cao hơi chênh lệch, Chung Dịch luôn phải hơi cuối đầu khi hôn Trì Quân.

Cậu đứng bên bếp, bên người là một nồi cháo nóng.
Lúc này đã có thể ngửi được mùi cháo thơm và mùi thuốc đỏ gay mũi.

Đầu tiên, Chung Dịch nếm một chút vị đắng, vị đắng tan ra giữa răng môi.
Cậu không thể giải thích được nghĩ đến đêm hôm trước, mình nhìn thấy Trì Quân hút thuốc nên cũng xin một điếu.
Trì Quân đến gần, hai điếu thuốc lá chạm đầu vào nhau, đốm lửa chia ra làm hai.
Chung Dịch hít một hơi, đó là hương vị bạc hà mát lạnh.

Nếu như lúc đó, cậu không xin điếu thuốc mà là trực tiếp đến hôn Trì Quân, có lẽ sẽ nếm được một hương vị khác trên đầu lưỡi đối phương.

Bây giờ chỉ có thể tưởng tượng.
Nhưng Chung Dịch cảm thấy đó sẽ là một vị đắng chát nhẹ do nicotin mang đến, xen lẫn với hơi thở mùi bạc hà nhẹ.

Đương nhiên, còn có run rẩy của lưỡi, một tiếng nghẹn ngào, cộng thêm nhiệt độ của da.

Cậu nghĩ như vậy thì nhớ lại giấc mơ lúc đó.
Trong mơ nóng như thiêu đốt, nhưng nụ hôn diễn ra lúc này rất nhẹ.

Đó là một lần chạm khẽ hiếm hoi giữa hai người.
Gần như chỉ hơi chạm một cái, Trì Quân đã lùi về sau, dường như đi múc cháo.

Đây là một thủ thuật khác, tương tự như ở cầu thang.

Chung Dịch hơi buồn cười, bất lục đã dung túng nhìn Trì Quân.

Còn Trì Quân nhận lấy vá múc cháo từ tay Chung Dịch.
Sau đó lấy chén và muỗng từ trong hộc tủ ra.
Lúc vừa mới dọn đến thì tủ chén trống trơn.
Những thứ đồ này đều là hai người mua từ từ sau đó.

Nước cháo đặc sệt chảy vào trong chén, nước cháo có độ đặc vừa phải.
Mùi hương càng đậm, giúp khơi dậy cảm giác thèm ăn.

Sau khi múc hai chén cháo, Trì Quân xoay người đi rửa vá múc cháo, còn trong tiếng nước chảy nói: “Mua máy rửa chén đi.”

Đây đều là việc nhỏ không quá quan trọng, Chung Dịch đồng ý: “Được.”

Cậu nói xong cầm điện thoại lên mở ứng dụng mua sắm ra.

Nhập từ khóa và xem mấy loại.
Chung Dịch lần lượt báo cáo với Trì Quân.
Trì Quân nghe xong nhớ đến một loại trong đó, nói: “Ngôi nhà trước kia…” chính là chung cư gần trường học nơi Trương Tiếu Hầu thường sống: “Khi dùng để trang trí thì dùng cái này, dùng rất tốt, mua nó đi.”

Chung Dịch gật đầu rồi đặt hàng, trong thẻ bị trừ năm chữ sổ.
Cậu không quan tâm, bấm vào tin nhắn thông báo, vào xem thông tin hậu cần giới thiệu sản phẩm và kết luận: “Tuần sau có thể giao đến.”

Trì Quân trả lời: “Được.” Hắn dừng một chút, nói tiếp: “Tớ bỗng nhiên nghĩ đến, ba mẹ tớ có khả năng cả đời cũng sẽ không bao giờ thảo luận về chủ đề này.
Chung Dịch, tớ cảm thấy như bây giờ thật sự rất tốt.”

Nói xong lời cuối cùng, hắn giơ tay tắt vòi nước.

Tiếng nước bỗng nhiên ngừng lại.
Nhà bếp hoàn toàn yên tĩnh, dường như có thể nghe thấy tiếng thở và nhịp tim của hai người.

Trợ lý Trì nhìn hồ bơi trước mặt, khẽ mím môi dưới.

Mà Chung Dịch đứng bên người hắn ừ một tiếng, một góc mềm mại nhất dưới đáy lòng nghiêng về một phía.

* * *

Từ khi kết thúc kỳ thi và

.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN