Thiếu Soái Lạnh Lùng: Sủng Bà Xã Lên Đến Tận Trời - Chương 11: 11: Tâm Trạng Vui Vẻ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
38


Thiếu Soái Lạnh Lùng: Sủng Bà Xã Lên Đến Tận Trời


Chương 11: 11: Tâm Trạng Vui Vẻ


Nhược Hy ngồi đó vừa nhâm nhi tách trà vừa xem kịch hay thì vô tình nhìn thấy ánh mắt của Ngụy Niên nháy mắt với cô, sau đó cậu ấy dùng khẩu ngữ nói chuyện với cô:
“Chị dâu, em làm tốt chứ!”
Cô khẽ gật đầu rồi giơ ngón cái lên ám hiệu cậu ấy đã làm rất tốt.

Ngụy Niên âm thầm cầm lấy điện thoại nhắn tin cho Duật Hành:
“Anh hai, hôm nay chị dâu xinh đẹp lắm, lại còn hát hay, diễn xuất giỏi nữa!”
Duật Hành đang sắp xếp lại tài liệu, chuẩn bị xuống phòng tra khảo đặc biệt để lấy lời khai từ Hàng Nhất thì nhận được tin nhắn của Ngụy Niên khen ngợi cô, anh nhắn tin trả lời lại cậu ấy:
“Có xinh đẹp, giỏi giang cách mấy cũng là vợ của anh nha! Anh nhờ em làm khó Lam Giai Ninh, em đã làm chưa?”
Cậu ấy cầm lấy ly nước uống một hơi rồi nhắn tin lại:
“Em đang cố gắng làm khó cô ta đây, anh yên tâm!”
Cậu ấy nhắn tin xong thì cất điện thoại.

Sau đó đứng lên nói muốn mời mọi người trong tổ ăn trưa, mọi người ai nấy cũng đều đồng ý.

Ngụy Niên đưa mọi người đến nhà hàng lần trước anh dẫn cô đi ăn rồi cho gọi rất nhiều món.
Sau khi mọi người dùng bữa trưa xong thì cũng đã gần 14 giờ chiều rồi, tất cả đều nhanh chóng quay trở về bờ hồ.

Lúc sau, Giai Ninh từ phòng thay đồ bước ra, đi ngang qua chỗ cô, cô ta còn trừng mắt lên, cô cũng không thèm nhìn đến.
“Lam Giai Ninh, cô đang làm cái quái gì vậy hả? Đạo cụ cũng cầm không xong!”
Ngụy Niên tức giận quát mắng Giai Ninh vì đạo cụ của tổ đã bị cô ta làm hỏng.

Giai Ninh cúi đầu xuống xin lỗi cậu ấy rất thành thật:
“Xin lỗi, Cố lão sư! Đạo cụ em làm hỏng rồi, hay để em tìm cái khác để trả cho anh!”
Cậu ấy xua tay bảo không cần, đổi cảnh quay khác, cảnh này là lúc Giai Ninh rất tuyệt vọng vì sao không được sống hạnh phúc với nam chính, cô ta diễn cảnh này cố gắng hết sức mới chảy xuống một giọt nước mắt, Ngụy Niên thấy cảnh này cô ta khóc quá giả tạo nên tiếp tục quát cô ta:
“Nước mắt của cô là cái gì thế kia, khóc phải giống thật cho tôi!
Sau đó, Ngụy Niên kéo cô ta lại chỉ vào cảnh quay vừa nãy Nhược Hy cũng có cảnh khóc, đoạn này cô khóc mà người xem nhìn vào cũng sẽ rơi nước mắt theo cô, Ngụy Niên nhìn thẳng vào Giai Ninh rồi nói:
“Cô khóc cũng phải giống một phần Lam Nhược Hy cho tôi!”
Vì MV lần này nên Giai Ninh và Thiếu Đình đều cắn răng chịu đựng, cảnh quay của Giai Ninh quay cũng gần 17 giờ, Nhược Hy thấy kịch hay cũng sắp tàn nên đã đứng lên chào tạm biệt mọi người, cô có việc gấp phải về trước, rồi khẽ nhìn sang Ngụy Niên ra khẩu hình miệng:
“Em đừng làm khó cô ta nữa, dù gì cô ta cũng là em gái chị!”
Ngụy Niên hiểu ám hiệu của cô nên đã gật đầu, cô cũng quay lại bảo Như Hạ:

“Chị ở đây giải quyết giúp em chuyện MV, có gì cần gặp em thì chị hãy đến địa chỉ này tìm em, em vừa mới chuyển nhà!”
Nhược Hy lấy ra mảnh giấy trong túi xách đưa cho Như Hạ, là địa chỉ biệt thự riêng của cô và anh.

Dặn dò Như Hạ xong, cô cũng tiến ra bên ngoài thì đã có một chiếc xe hơi hiệu Maserati đậu ngoài đó, tài xế bước xuống xe, cung kính chào cô rồi nói:
“Chào Cố thiếu phu nhân, tôi nhận lệnh của Mặc thiếu đưa cô đến gặp Lam lão gia!”
Nhược Hy cười gượng rồi khom người xuống hỏi nhỏ tài xế:
“Rốt cuộc Duật Hành có bao nhiêu chiếc xe vậy, mỗi ngày tôi đều thấy anh ấy lái một chiếc!”
Tài xế mỉm cười đáp lại lời cô:
“Chuyện này nên để Cố thiếu nói lại với cô, tôi không tiện nói!”
Nhược Hy khẽ nhìn đồng hồ trên tay thì cũng gần tới giờ hẹn rồi, cô nhanh chóng tiến lại gần xe mở cửa rồi tài xế lái xe đưa cô đến quán cà phê XX.
Đến nơi, cô tự mình bước vào trong.

Từ xa, cô nhìn thấy bóng lưng quen thuộc nên đã đi lại chào:
“- Cha, đợi con có lâu không?”

Lam lão gia ngồi uống tách cà phê, nghe giọng nói của cô, ông lập tức đứng lên chào lại rồi bảo:
“Không sao, con ngồi xuống trước đi! Cha gọi giúp con ly nước cam rồi!”
Nhược Hy mỉm cười ngồi xuống đối diện ông.
Lam lão gia hít một hơi thật sâu rồi hỏi cô
“Dạo này con sống ổn không?”
“Con ổn!”
Lam lão gia đặt tách cà phê xuống rồi tiếp tục hỏi cô:
“Nghe nói con kết hôn rồi, Thiếu Đình không tốt sao mà con lại vội vàng kết hôn vậy?”
Nhược Hy cầm ly nước cam lên, gương mặt ủy mị xinh đẹp nhìn ông trả lời:
“Chuyện con kết hôn thì chắc mẹ chồng con đã nói với cha, còn về Thiếu Đình, anh ta với đứa em gái con yêu thương nhất lại có gian tình với nhau!”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN